DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hệ Thống Xoay Chuyển Mary Sue
Chương 120: Phiên ngoại 1 - Sự kiện ngày lễ Valentine trên Weibo

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Từ sau khi hai người come out, tuy rằng không thiếu lời lẽ ác liệt, hoặc lăng mạ một cách cực đoan, nhưng Phó Diệc Sâm và Tô Trạm vẫn được đại đa số chúc phúc, nhất là dàn fans của hai người, trên cơ bản đã thành “người một nhà”, đương nhiên, còn phải kể đến quần thể fan CP khổng lồ mới gia nhập.

Cho nên thực tế, sau khi hai người come out, không những không có chuyện vạn kiếp bất phục, ngược lại ngoài ý muốn đạt tới đỉnh cao không ai sánh bằng, thậm chí fan hai bên không những chú ý tới họ từng chút một, mà còn cực kỳ thích thú với chuyện tình cảm của cả hai, dường như hạnh phúc của nhóm nam thần có thể lây nhiễm toàn thế giới.

Cho nên ngồi xổm canh me Weibo của hai vị nam thần đã trở thành hoạt động hàng ngày của các fans, dù sao nam thần ở trên “thần đàn”, là sự tồn tại cao không với đến, Weibo liền trở thành con đường dễ dàng nhất để nhóm fans tiếp cận được với cuộc sống sinh hoạt của nam thần.

Thực tế thì, từ xưa đến nay Tô Trạm luôn giữ hình tượng cao quý lạnh lùng, trước khi come out, số tin tức ít ỏi y đăng Weibo có thể tổng kết làm hai loại, một là tuyên truyền tác phẩm, hai là vì làm tròn trách nhiệm của một đại sứ thương hiệu hoặc do đối tác yêu cầu, hầu như không nhắc đến vấn đề cá nhân. Sau khi come out, ngược lại thay đổi một tẹo, nhưng ngoại trừ phát ngôn “kinh hãi thế tục” lúc come out ra, đa phần đều là tuyên truyền điện ảnh hoặc tác phẩm cho Phó Diệc Sâm, không còn gì khác.

Mà Phó Diệc Sâm thì càng tập trung vào diễn xuất, bình thường cũng không có thời gian lòng vòng trên Internet, có điều so với Tô Trạm thì vẫn tốt hơn chút, thi thoảng sẽ đăng một ít sinh hoạt hằng ngày, thậm chí còn nửa úp nửa mở show ân ái.

Kết quả, fans bắt đầu nghiêm chỉnh ngồi xổm canh giữ Weibo Phó Diệc Sâm, lúc nào cũng ngóng trông nam thần thình lình rắc một ít thức ăn chó để bọn họ có thể tranh được đầu tiên.

Nhất là khi lễ tình nhân đang cận kề, nhóm fans càng kích động. Bởi vì đây là lễ tình nhân đầu tiên kể từ khi hai vị nam thần chính thức công khai, sống chết bọn họ cũng không thể bỏ qua thùng thức ăn chó này, mặc kệ luôn lễ tình nhân của chính mình.

Tuy nhiên, làm bọn họ trăm triệu không ngờ chính là, Phó Diệc Sâm bận rộn quay phim cả tháng nay, thế nhưng trước Valentine một ngày lại đột nhiên đăng bài.

Quả nhiên là đánh úp bất ngờ, nhưng càng bất ngờ không kịp đề phòng là, Phó Diệc Sâm chụp một bức hình cả đoàn phim đi ăn lẩu, không liên quan gì đến Valentine hết, càng không liên quan chút nào đến Trạm Trạm nam thần.

Đương nhiên, cái này để sau đi, quan trọng là trong ảnh Phó Diệc Sâm mặt mày sáng sủa anh tuấn ngồi giữa, một tay gắp một khối thịt bò từ trong nồi ra, một tay khác thì phát huy lợi thế tay dài của mình selfie, hai bên trái phải còn có hai đại mỹ nữ tươi cười kéo tay hắn, phía sau bọn họ là nhân viên đoàn phim ngồi chật như nêm cối.

Đã thế, hai vị đang thân mật kéo tay Phó Diệc Sâm kia, đều là tiểu hoa đán số một trong nước, cũng chính là nữ chính và nữ phụ hợp tác cùng Phó Diệc Sâm lần này. Cho nên nam thần đăng tấm ảnh này trước Valentine đúng một ngày, là do chỉ số EQ đột nhiên tụt dốc hay do não bị nước tràn vào?

Kết quả hiển nhiên, Weibo lập tức nổ tung, nhất là khu comment của Phó Diệc Sâm và Tô Trạm.

Ngay dưới bài đăng của Phó Diệc Sâm đã có đến mấy ngàn lượt comment.

“Trời ơi!!!! Fuck “

“@Tô Trạm “

“@Tô Trạm, nam thần mau đến xem ông xã nhà anh trái ôm phải ấp!”

“Sâm ca úng não rồi! Ngày mai là Valentine đó @Tô Trạm”

“@Tô Trạm, nam thần nhanh nhanh chuẩn bị bàn chà quần áo “

“Sâm ca đến uống thuốc “

“Bi ai, có lẽ đây là bữa tối cuối cùng của Sâm ca.” 



Nhiều đếm không xuể, tóm lại lượng view lẫn lượt bình luận lấy giây làm đơn vị tăng trưởng với tốc độ chóng mặt, tuy nhiên cũng có vài kẻ vui sướng khi thấy người gặp họa, ví dụ như gì mà “Phó Diệc Sâm lộ bản chất”, “trò hề giữa hai tên đàn ông”, “Chia tay vui vẻ”… Có điều ngay lập tức sẽ bị fans phun đến nỗi không nhận ra cha mẹ.

Đương nhiên, Phó Diệc Sâm phát xong Weibo lúc này đang vô tri vô giác tiếp tục ăn lẩu, quay phim cổ trang suốt hai tháng nay, lại còn vào mùa đông, đạo diễn hiếm khi mời lẩu cả đoàn, không vui mới là lạ, cho nên hắn sao có thời gian chú ý tới Weibo bị hắn nháo đến tưng bừng được?

Mà cùng thời gian, Tô Trạm cũng đang lướt Weibo, tin mới nhất trên Weibo của y, vẫn là nghi thức bấm máy y share về bên tường nhà Phó Diệc Sâm.

“Nam thần xảy ra chuyện lớn!”

“Trạm Trạm nhanh đến dạy dỗ người đàn ông của anh đi”

“Sâm ca trái ôm phải ấp, anh không quản hay sao?”

“Nam thần nhớ phải chuẩn bị bàn chà quần áo.”

“Sâm ca tự tìm đường chết, nam thần xù lông đến nơi rồi.”

“Trạm ca của tui ơi, tốt nhất nên dùng sầu riêng.”



Quả nhiên cực kỳ náo nhiệt, Weibo Phó Diệc Sâm mới đăng trong chớp mắt đã trở thành đề tài nóng nhất, thậm chí còn có người úp mở nói bọn họ chia tay, Phó Diệc Sâm lén ngoại tình, đều nối đuôi nhau lọt top.

Khác với vị nào đó phát một tin Weibo xong liền vô tri vô giác tiếp tục ăn lẩu, vừa vặn lúc này Tô Trạm đang rảnh rỗi ở nhà, hơn nữa vừa vặn nhìn thấy Phó Diệc Sâm đăng bài.

Kết quả, biểu tình trên mặt Tô Trạm có thể nói là vô cùng đặc sắc, tuy rằng trong lòng y biết rõ không có gì, nhưng… dù sao cũng khó chịu, bởi vì ngày mai là Valentine rồi mà.

Tô Trạm có chút căm giận nhìn chằm chằm comment trên Weibo, trái ôm phải ấp cái gì, chia tay ngoại tình cái gì, càng xem càng khó chịu.

Mệt y còn trộm suy nghĩ hơn nửa tháng xem nên làm gì để lễ tình nhân của bọn họ ý nghĩa hơn, thậm chí đã định ngày mai sẽ mang đến bất ngờ cho hắn, kết quả chẳng lẽ tên này quên xừ rồi? Loại chuyện này còn cần phải nhắc ư?

Đúng, mai chính là lễ tình nhân, tên này không những không phản ứng chút nào lại còn vui vẻ ăn lẩu? Tô Trạm càng nghĩ càng khó chịu, vì thế ánh mắt không tự giác liền dừng trên mấy chữ sầu riêng với bàn chà quần áo.

Rồi sau đó, Tô Trạm nóng đầu đăng Weibo, no caption, chỉ có một bức ảnh tải về từ trên mạng, một trái… sầu riêng vừa tròn vừa bự.

Phút chốc, Weibo lần nữa nổ tung.

“Trời đất, sầu riêng kìa!”

“Up ảnh up ảnh up ảnh  ( vẻ mặt khiếp sợ) “

“@Phó Diệc Sâm, anh trai anh xong đời rồi!”

“Má ơi, hiểu liền, quá kích thích quá kích động thật muốn gào thét!”

“Sâm ca, bà xã anh muốn dùng sầu riêng nện chết anh kìa ha ha ha ha ha ha ha “

“Rõ ràng Sâm ca gặp nạn, nhưng vì cái lông gì tôi lại cao hứng thế này.”

“Vây xem (←←) “

“Ngồi chờ Sâm ca quỳ sầu riêng ha ha ha ha ha ha ha “



Khu comment dưới ảnh Tô Trạm hiển nhiên nổ tung rồi, đương nhiên, dưới bài viết của Phó Diệc Sâm cũng không ngoại lệ.

#Tô Trạm sầu riêng, #Phó Diệc Sâm quỳ sầu riêng… Trong nháy mắt, top hot search lại bị hai người họ nhận thầu, đêm nay Weibo quả thật náo nhiệt.

Rõ ràng một người thì trước Valentine “Trái ôm phải ấp”, một người khác lại âm thầm thả trái sầu riêng, nhưng nhóm quần chúng vây xem và fans lại chỉ cảm thấy ngọt sâu răng, xương cốt cũng muốn tan chảy là xảy ra chuyện gì?

Kích thích, quá kích thích, hưng phấn kiểu này chắc lại mất ngủ cả đêm, đành ngồi canh Weibo của hai vị vậy, không, có lẽ lễ Valentine ngày mai cũng bị hai vị nhận thầu, cần quái gì người yêu, nhóm FA chỉ hy vọng nam thần dùng thức ăn chó ngọt chết bọn họ.

Thực ra thì, Tô Trạm vốn định tạo bất ngờ cho Phó Diệc Sâm, dù sao đây cũng là Valentine đầu tiên hai người bên nhau, cho nên y tính toán ngày mai đến đoàn phim Phó Diệc Sâm tham ban. Tuy nhiên sau khi Weibo bị Phó Diệc Sâm nháo một trận, Tô Trạm đột nhiên lăn qua lộn lại mãi không ngủ được.

Cũng không phải Tô Trạm keo kiệt hoặc là ăn loại dấm cấp thấp như vậy, vị kia nhà mình làm người thế nào y không phải không rõ ràng, nhưng do thích não bổ, trải qua một đoạn dạo đầu ngăn ngắn, Tô Trạm nằm trên giường lăn qua lộn rồi toát ra đống vấn đề sau này.

Ví dụ như Phó Diệc Sâm sẽ tiếp xúc với ngày càng nhiều người xuất chúng, bất luận là nam hay nữ, Phó Diệc Sâm lại còn ưu tú vậy nữa, đi đến đâu cũng sẽ hấp dẫn người khác, khẳng định không ít người cuồn cuộn muốn dán lên, khi đó y phải làm gì? 

Tóm lại đủ loại vấn đề, Tô Trạm phiền não đến nỗi mất ngủ, hận không thể bật người bay đến bên cạnh Phó Diệc Sâm.

Nhưng Tô Trạm không biết, tuy Phó Diệc Sâm chưa hề nhắc đến, cũng không có nghĩa là hắn quên mất Valentine. Tô Trạm càng không biết, vì muốn tạo bất ngờ cho y, mấy ngày nay Phó Diệc Sâm làm việc không ngơi nghỉ quay xong mấy cảnh, sau đó xin ba ngày nghỉ phép. Ăn xong bữa lẩu hôm nay, Phó Diệc Sâm liền đi thẳng đến sân bay.

Ngồi máy bay ba tiếng đồng hồ, chờ Phó Diệc Sâm phong trần mệt mỏi về tới nhà, đã là hơn mười một giờ tối.

Mà khi đó, Tô Trạm vẫn đang lăn qua lộn lại trên giường, chốc lát nghĩ bên cạnh Phó Diệc Sâm sau này sẽ có càng nhiều mỹ nữ, chốc lát lại muốn thấy vẻ mặt Phó Diệc Sâm khi y xuất hiện ngày mai, đột nhiên có tiếng động vang lên từ phía cửa nhà mình.

Tô Trạm lập tức sợ hãi bật dậy, mới đầu cho rằng mình nghe lầm, kết quả ngoài phòng  khách bỗng truyền đến động tĩnh, lúc này Tô Trạm sợ tới mức đứng dậy rời giường. 

Đòi mạng là, không biết có phải do y ảo giác, luôn cảm thấy tiếng bước chân ngày càng gần, dường như hướng về phòng mình, rõ ràng nhà bọn họ cách âm không tồi, chẳng lẽ y quên khóa cửa? Lá gan Tô Trạm rất nhỏ, thật sự bị dọa đến run lẩy bẩy, tim muốn nhảy ra ngoài luôn rồi. 

Nhưng khi Tô Trạm run run rẩy rẩy lui đến chân giường chuẩn bị gọi cầu cứu Phó Diệc Sâm, cạch một tiếng, cửa phòng bị đẩy ra.

Tô Trạm sợ tới mức không ngừng run run, nhưng đúng lúc này, tiếng chuông quen thuộc cùng lúc truyền đến.

Phó Diệc Sâm vốn tưởng rằng Tô Trạm đã ngủ, định lặng lẽ lẻn vào phòng sau đó nằm bên cạnh y, tặng y một kinh hỉ, không ngờ Tô Trạm còn chưa ngủ, hơn nữa xui xẻo thế nào bị hắn dọa gần chết.

Cho nên trong khoảnh khắc chuông điện thoại di động vang lên, không chỉ Tô Trạm sửng sốt, Phó Diệc Sâm cũng ngây ngẩn cả người. Giơ tay móc điện thoại ra, là cuộc gọi từ Tô Trạm. Phó Diệc Sâm vươn tay bật đèn, sau đó liền thấy Tô Trạm đang ngồi xổm ở chân giường, kinh ngạc nhìn hắn.

Phó Diệc Sâm rất nhanh hiểu được xảy ra chuyện gì, ba bước thành hai bước đi qua liền một tay mò người ấn vào trong ngực, “Xin lỗi, dọa anh sợ.”

Phó Diệc Sâm ôm rất chặt, hai tháng không gặp, tưởng như nhung nhớ chồng chất hai năm, hận không thể mang theo y mọi lúc mọi nơi.

Hơi thở quen thuộc, cái ôm quen thuộc, Tô Trạm rốt cục cũng hồi thần, rất nhanh kịp phản ứng đã xảy ra chuyện gì, “Em làm anh sợ muốn chết, về nhà sao không báo trước, anh còn tưởng có trộm đột nhập.”

Phó Diệc Sâm ôm y vừa đau lòng vừa có chút dở khóc dở cười, “Anh ngốc thật, trộm đột nhập anh không báo cảnh sát lại gọi điện cho em làm gì?”

“Lúc ấy anh đâu có nghĩ được nhiều như thế, theo bản năng liền gọi em.” Bị ôm như vậy, Tô Trạm đáng xấu hổ quên mất mình bị dọa thành ra thế này, ai là đầu sỏ gây tội.

Phó Diệc Sâm nghe xong trong lòng ấm áp, được người mình yêu tin cậy, vốn là một chuyện vô cùng hạnh phúc.

Vì thế không cần đoán, người thương lâu ngày gặp lại, còn ở ngay trên giường thì nên làm gì? Phó Diệc Sâm hơi dùng sức hai người liền song song ngã xuống giường, rồi sau đó không chờ Tô Trạm phản ứng, Phó Diệc Sâm đã nhào lên lấp đầy môi y.

Sáng hôm sau, hai người tỉnh lại trên giường ân ái một giờ mới đứng dậy, sau đó ân ân ái ái ăn bữa sáng, lại ân ân ái ái ngồi trên ghế sa lông, Phó Diệc Sâm lúc này mới có thời gian cầm di động lướt Weibo.

Không xem không biết, vừa thấy đã giật mình, Phó Diệc Sâm thế mới biết hôm qua hắn tiện tay đăng một cái Weibo lại khiến dân tình bùng nổ, nhất là trái sầu riêng của Tô Trạm…

“Sầu riêng?” Phó Diệc Sâm híp mắt nhìn người nào đó đang nằm trên đùi mình, “Không phải anh không thích ăn sầu riêng ư?”

“Khụ khụ… đùa thôi.” Tô Trạm có chút chột dạ xoay người, từ nằm ngửa trên đùi Phó Diệc Sâm, chuyển sang tư thế chôn nửa mặt trong quần áo hắn.

Đó là do nhất thời xúc động mà.

Phó Diệc Sâm ý vị sâu sa quan sát người nào đó, đừng tưởng rằng hắn không hiểu, quỳ sầu riêng? Ai đề xuất ra cái chủ ý ngốc nghếch này thế?

Quả nhiên, khu bình luận của Tô Trạm có một comment on top, Phó Diệc Sâm có chút buồn cười nhếch khóe miệng. Có điều, mấy comment sau so với cái trước càng có ý tứ.

“Nam thần, có dùng sầu riêng không?”

“Nam thần, sầu riêng dùng được không?”

“Sâm ca anh còn sống không?”

“Trời ạ, tôi ôm máy cả đêm đúng là có bệnh rồi, chỉ là muốn xem diễn biến tiếp theo thôi mà.”



Rất nhiều tin nhắn cùng loại, bên hắn cũng không khá hơn. Phó Diệc Sâm nghĩ nghĩ, đột nhiên trả lời cái comment “Trạm ca của tui ơi, tốt nhất nên dùng sầu riêng”.

Phó Diệc Sâm: Thì ra là cô đưa ra chủ ý →_→ @Trạm Trạm nam thần ta yêu nhất

Quả nhiên, vừa rep một cái khu bình luận lập tức sôi trào.

“Ông trời ơi, Sâm ca quỳ sầu riêng thật đấy à ha ha ha ha ha ha ha nghĩ đến là buồn cười”

“Sâm ca thật đáng thương, mặc niệm”

“@Tô Trạm nam thần uy vũ!”

“Sâm ca lên luôn đi, không có gì không giải quyết được trên giường, nếu một lần không được, thì làm hai lần.”



Phó Diệc Sâm dở khóc dở cười, thực tế thì, bọn họ có thể nhận được nhiều sự yêu mến và ủng hộ từ fans, đã là chuyện rất may mắn, cũng rất hạnh phúc rồi. Cho nên Phó Diệc Sâm quyết định về sau show ân ái nhiều hơn chút, thỏa mãn bọn họ.

Vì thế Phó Diệc Sâm đột nhiên lấy hộp quà còn chưa kịp tặng, vỗ một cái, sau đó chọc chọc Tô Trạm đang nằm trên đùi, “Mở ra.” Đây là quà hắn mang về từ hôm qua.

“Cái gì vậy?” Nhãn tình sáng lên, Tô Trạm ngẩng đầu nhìn một chút rồi lập tức ngồi dậy, có điều không cẩn thận đụng tới nơi nào đó sử dụng quá độ đêm qua, lúc này đau đến nhe răng trợn mắt. 

Phó Diệc Sâm nhanh chóng vươn tay đỡ y, một bên massage cho y.

Tô Trạm trừng mắt một cái, bất quá nhìn vào kích cỡ hộp quà, tạm thời không truy cứu nữa.

Có điều sau khi mở ra, món quà này thật sự quá… tầm thường, nhưng lại cảm động đến kỳ lạ, có cảm giác như đôi vợ chồng nhỏ sống qua ngày vậy, bình thản mà hạnh phúc. Tô Trạm dở khóc dở cười.

Hộp rất lớn, bởi vì bên trong đặt một bó hồng, đặc biệt nhất là, giữa bó hoa hình như còn xếp hai, ba tấm thẻ tín dụng…

Tô Trạm xoay người, Phó Diệc Sâm lại đang báo đáp fans, đăng Weibo.

Phó Diệc Sâm:

Toàn bộ nộp lên lãnh đạo, chỉ cầu lãnh đạo cho tiền tiêu vặt hàng tháng, còn nữa, đừng bắt em quỳ sầu riêng. @Tô Trạm, Valentine vui vẻ.

“A a a a a điên rồi “

“Ngọt chết bảo bảo a a a bảo bảo muốn có bạn trai”

“Đống thức ăn chó này, tôi nhồi vào miệng “

“Hôm nay ngọt quá nè, thề là không có cái nào ngọt hơn nữa đâuuuuuu”

“Chỉ có tôi cảm thấy Sâm ca dung tục thôi à?”

“Cho dù dung tục thì vẫn ngọt, không quan tâm không quan tâm”



Phó Diệc Sâm cong khóe miệng xem đến hứng thú dạt dào, rồi sau đó xoay đầu hôn bẹp một hơi, bỗng thấy Tô Trạm cũng tung tăng đứng lên, chạy đến xa xa mang lại đây hai cái… ly, ừm hình dáng của hai cái ly này, một lời khó nói hết.

Sau đó chụp ảnh, đăng Weibo.

Tô Trạm:

Em và anh bên nhau cả đời @Phó Diệc Sâm, Valentine vui vẻ.

Sau đó có chút đắc ý nho nhỏ tiến đến trước mặt Phó Diệc Sâm, “Nhìn xem, đâu có tầm thường như em.”

“Anh không cần em lấy lại nhé?” Phó Diệc Sâm buồn cười nói.

“Không được.” Tô Trạm quyết đoán đem mấy cái thẻ nhét vào trong túi.

Phó Diệc Sâm cười sang Weibo Tô Trạm hóng hớt, có điều hắn lại không nhịn được tiện tay comment một cái, hơn nữa chớp mắt đã bị đẩy lên top.

Phó Diệc Sâm: Anh tìm đâu ra cái ly xấu vậy hả?

Tô Trạm mặt tối sầm bật người nghiến răng nghiến lợi trả lời: Anh tự tay làm! 

Hay rồi, nhóm fans hoàn toàn sôi trào, hình ảnh ngọt muốn sâu răng, đủ để bọn họ não bổ một hai năm.

Phó Diệc Sâm nhanh chóng ném di động sang một bên, kéo Tô Trạm vào ngực, “Không giận không giận, em chỉ nói giỡn thôi mà.”

Tô Trạm trợn trắng mắt, hai cái ly giống nhau như đúc kia, thật sự là y mất cả ngày tự tay làm, vừa học vừa làm, bên trên còn có hình chibi của y và Phó Diệc Sâm.

Không chờ Tô Trạm trả lời, Phó Diệc Sâm đã hôn một hơi, hôn hôn thế nào lại ngã xuống ghế sa lông.

“Về sau mỗi lễ tình nhân, em đều sẽ bên anh, chúng ta chính là món quà tốt nhất của nhau.” Những cái khác đều chỉ là làm màu.

Phó Diệc Sâm thường không nói những lời tâm tình buồn nôn, nhưng hễ thốt ra, thật có thể mê chết người, Tô Trạm lập tức không thể chống cự.

Quả nhiên, ba ngày tiếp theo, lặp đi lặp lại quá trình áp đảo, áp đảo và áp đảo.

Đọc truyện chữ Full