Ở dưới sự tức giận đầy cường điệu của Sặc Sỡ, cuối cùng Dịch Nhiên và Nguyên Tu Vân thu liễm chút, chẳng qua hai người bọn họ rốt cuộc vẫn nắm tay không buông, làm ra dáng vẻ nghiêm túc tiếp tục thảo luận với Sặc Sỡ.
"Cho nên, giờ ngươi đang hoài nghi Chu Tồn muốn dụ dỗ ta và Dịch Nhiên cùng đi bí cảnh với hắn, sau đó dùng chúng ta làm tế phẩm sao?"
Sặc Sỡ gật đầu: "Đúng vậy, ta cảm thấy trên người hai người các ngươi phải có công pháp hoặc bảo vật gì đó khiến Chu Tồn đặc biệt xem trọng, nói cách khác giờ hắn đã là kỳ Hoá Thần, nếu muốn lên cấp nữa ngoại trừ cúng tế tu giả kỳ Nguyên Anh bằng không là rất khó có thu hoạch, hai người các ngươi đều là kỳ Kim Đan, hắn muốn cùng với hai người các ngươi, vậy khẳng định là bởi vì hắn nhìn trúng một trong số khả năng của hai người các ngươi, không thì hắn sẽ cái được không bù đắp đủ cái mất. Mà Chu Tồn chưa hề cũng sẽ không làm loại chuyện không có lợi ích lớn."
Dịch Nhiên nghe nói như thế nhướng mày, nắm chặt tay của Nguyên Tu Vân nhìn y nói: "Hắn muốn thuật luyện của ngươi, hoặc hắn muốn lửa của ngươi."
Nguyên Tu Vân hơi sững sốt, sau đó hiểu rõ nói: "Hắn thường hay nhắc tới ta phải không?" Dịch Nhiên gật đầu.
Nguyên Tu Vân suy nghĩ một chút quay đầu nhìn về phía Sặc Sỡ hỏi: "Ngươi theo hắn gần hai trăm năm, như vậy ngươi có phát hiện ở trong hai trăm năm này đột nhiên hắn có thêm một số linh thuật hoặc là bảo vật đặc thù không thuộc về hắn hay không hả? Chắc là linh thuật càng nhiều hơn một chút, ngươi suy nghĩ thử coi?"
Sặc Sỡ vốn không có ý nghĩ gì, nhưng đã được Nguyên Tu Vân nhắc tới như thế sắc mặt của hắn chợt khó coi, hắn nhịn không được tự lẩm bẩm: "Sao ta không ngờ tới nhỉ? Hắn tổng cộng dụ dỗ hai mươi người cùng hắn đi vào bí cảnh, nhưng trong này thậm chí còn có một tu giả kỳ Ngưng Mạch, thế nhưng đối với hắn một chút lợi ích cũng không có. Ở trong hai mươi người mất tích ta có ấn tượng rất sâu với vài người, nếu như vậy mỗi người bọn họ có công pháp đặc thù của riêng mình, dường như cũng là công pháp Ma tộc hoặc công pháp Hỏa linh căn... A!"
Sặc Sỡ như thoáng cái nghĩ thông suốt: "Chu Tồn trước đây là Phong ling căn, nhưng sau khi hắn bước vào kỳ Hóa Thần, thì thoáng cái lại sử dụng công pháp Hỏa hệ! Chắc chắn hắn cướp linh căn của người khác cho mình sử dụng, vì bản thân luyện chế thành ngụy linh căn của mình rồi!" Sặc Sỡ vô cùng tức giận la to hơn, hắn thật sự thật không ngờ, Chu Tồn dĩ nhiên sẽ có thủ đoạn tà ác như thế. Đem người đưa lên đàn tế huyết tế cũng đã rất quá phận, mà nếu như muốn lấy được linh căn người khác, như vậy chỉ có một loại phương pháp đánh hồn luyện phách xé mở đan điền. Chỉ nghĩ thôi Sặc Sỡ đã cảm thấy cực sợ, nhưng hiển nhiên Chu Tồn không chỉ một lần làm như vậy.
Lúc này Nguyên Tu Vân và Dịch Nhiên cũng khắc sâu nhận thức được bọn họ phải đối mặt với ma tu cùng hung cực ác thế nào, "Ngươi muốn để chúng ta hợp tác với ngươi, như vậy chúng ta phải hợp tác thế nào đây? Chẳng lẽ ngươi sẽ không cho là chỉ bằng vào lực lượng của cá nhân ba chúng ta là có thể trực tiếp đem Chu Tồn giết một cách sạch sẽ đi? Phải biết rằng chúng ta chỉ là kỳ Kim Đan, cho dù Dịch Nhiên dùng thời gian nhanh nhất ở bên trong bí cảnh tiến giai, cũng chỉ là kỳ Nguyên Anh mà thôi. Thế nhưng đối phương là đại năng Hoá Thần kỳ, hơn nữa khẳng định hắn còn có rất nhiều thủ pháp đặc biệt thâm độc."
Sặc Sỡ nghe nói như thế thần sắc buông lỏng, trên mặt hắn rốt cục mang theo vài phần thần thái: "Kỳ thực đây cũng là nguyên nhân ta tìm các ngươi. Ta ở nơi này trong vòng hai trăm năm cũng không phải không có làm chuyện gì, nếu như ta vận dụng huyết mạch thần thông sẽ có tỷ lệ rất lớn đi vào được một trong bí cảnh thánh địa rất nổi tiếng của Yêu giới, mặc dù không biết nguyên nhân, nhưng ở trong hai trăm năm này, ta có khoảng mười lần đi vào bí cảnh kia nhưng hết chín lần đều nhờ huyết mạch thần thông tạo ra lúc đi vào."
"Cho nên nếu như hắn muốn mời hai người các ngươi cùng đi vào bí cảnh, chỉ cần ta ẩn nấp ở cạnh khi đi vào vận dụng huyết mạch chi lực thúc giục bí cảnh, như vậy chúng ta sẽ có khả năng rất lớn quấy nhiễu hắn không đi vào bí cảnh ma tộc, mà đem hắn kéo vào trong thánh địa yêu tộc với chúng ta! Ở trong bí cảnh đó có thánh vật Thủy linh căn, có thể tinh lọc hết thảy ma vật, hơn nữa toàn bộ bí cảnh cũng sẽ mơ hồ áp chế Ma tộc ma tu. Chỉ cần hắn đi vào, đến lúc đó giết chết hắn chẳng qua là vấn đề thời gian thôi!"
Nguyên Tu Vân và Dịch Nhiên nghe nói như thế suy nghĩ một chút, Dịch Nhiên bỗng nhiên mở miệng nói: "Thánh vật Thủy linh căn là cái gì? Có thể lấy đi chứ?"
Sặc Sỡ trực tiếp bị nghẹn liếc mắt nhìn, sau đó hét lớn một tiếng: "Nếu là thánh vật Yêu giới của chúng ta vậy làm sao cho các ngươi lấy đi?! Mặt ngươi cũng quá lớn rồi đó?! Chẳng qua các ngươi vẫn có thể lựa chọn đi thử luyện xem, nếu như thử luyện thành công mà các ngươi có duyên với bảo vật, đến lúc đó các ngươi có thể lấy được một giọt nước, cuối cùng phát triển thành ao nước. Đây chính là chí bảo xếp top mười trên Thiên bảng! Mặc dù không có yêu tộc thủ hộ nó, nhưng vị trí của nó vốn tràn đầy hung hiểm, mỗi trăm năm đều có yêu tộc đi thánh địa luyện, nhưng yêu tộc thành công chỉ sợ nghìn năm cũng mới một hai kẻ mà thôi."
Nghe được là thánh vật Thủy linh căn top mười của Thiên bảng, không đợi Nguyên Tu Vân phát biểu ý kiến, Dịch Nhiên trực tiếp hai mắt sáng ngời trực tiếp mở miệng nói: "Có thể, chuyện này chúng ta làm!"
Sặc Sỡ có chút ngoài ý muốn vậy mà Dịch Nhiên sẽ đồng ý sảng khoái như vậy, mà sau khi hắn nhìn thoáng qua Nguyên Tu Vân bên cạnh có chút bất đắc dĩ lại mang biểu tình mỉm cười, đã cảm thấy hai người kia khẳng định có bí mật gì đó đang giấu giếm hắn, mà bí mật này chính là nguyên nhân bọn họ nhanh chóng đồng ý hợp tác với mình nhanh chóng như vậy.
Chẳng qua, đây có là gì chứ? Mặc kệ bí mật kia là cái gì, chỉ cần hai người này đồng ý đem Chu Tồn dẫn vào trong bí cảnh của thánh địa Yêu tộc với hắn, như vậy hắn đã bằng lòng! Hắn đợi hơn hai trăm năm, không phải là vì để Chu Tồn nhận được kết quả của bản thân phải có sao? Vì mục đích này hắn có thể chịu tất cả những khó khăn!
Nếu ba người đạt thành hiệp nghị, chuyện kế tiếp dễ làm hơn nhiều rồi, mà lúc này hồ lô đã đi tới sát biên giới phía dưới tiểu đảo treo lơ lửng giữa trời, lúc đến chỗ này, Nguyên Tu Vân Dịch Nhiên ba người bọn họ mới phát hiện dường như bọn họ đến một quần cư của tộc đàn, mà tộc đàn này đang cãi nhau với tộc đàn khác. Tiếng kêu khác nhau rãi trời đắp đất thật sự khiến người ta có chút có chút mộng mị.
Nguyên Tu Vân và Dịch Nhiên một là người quê mùa ở trong Tiểu thế giới hoàn toàn chưa từng thấy cảnh đời, một là con mọt sách chỉ ở trong Đại thế giới điên cuồng tiến giai luyện công, chưa từng thấy cảnh đợi tuyệt diệu có hiệu quả như nhau, mà Sặc Sỡ bên cạnh bọn họ lại không giống, hắn làm một tu giả kỳ Nguyên Anh lại ở Hỗn Độn chi địa ngây người hai trăm năm, chuyện hắn biết có thể nói rất phong phú.
Lúc này hắn thấy một đám đều ngẩng đầu nhìn lên đảo nhỏ trên bầu trời, một đám nhân ngư đen toàn diện, da ngăm đen, tóc đen thui, ngay cả hàm răng cũng đen, sắc mặt thoáng cái liền thay đổi cực kỳ khó coi: "Vận khí của chúng ta quá kém, nơi này là nơi tụ tập của tộc Hắc Ngư (cá lóc)! Mà phía trên đảo trời nếu như ta không đoán sai, chắc là nơi tụ tập của tộc Bạch Điểu (chim trắng)! Tu gia tới nơi này thường đều rất khó sống đến khi rời khỏi bí cảnh."
Nguyên Tu Vân nghe nói như thế không quá có thể hiểu được: "Tu vi của bọn họ cũng rất cao sao? Đều là kỳ Hóa Thần?"
Sặc Sỡ xem thường nghiêm mặt lắc đầu: "Bọn họ cũng chỉ là Yêu tu kì Kim Đan mà thôi."
"Nói vậy có gì phải sợ chứ?" Sặc Sỡ Và Dịch Nhiên nghe vậy quay đầu, thương hại nhìn thoáng qua Nguyên Tu Vân nói: "Tên nhà quê, để tiền bối dạy ngươi một chút, chỗ này là nơi tụ tập của bọn họ, ngươi biết tộc đàn là gì không? Chính là bọn họ một nhà già trẻ lớn bé, cả trai lẫn gái, đời đời con cháu, đời này qua đời khác đều sinh hoạt ở đây! Ngươi biết bọn họ có bao nhiêu không? Đơn giản là vô cùng tận được không!"
Nguyên Tu Vân vốn đang không ý thức được có bao nhiêu nguy cơ, nhưng khi Sặc Sỡ nói đến thế hệ con cháu, đời này qua đời khác, cộng thêm đám Nhân Ngư yêu màu đen đang ló đầu trong nước, nhất thời y đã cảm thấy mình có nguy cơ mắc một loại chứng bệnh sợ hãi dày đặc! Lúc này tộc Hắc Ngư tụ tập ở phía dưới không đảo có sấp sỉ hơn một nghìn con rậm rạp chằng chịt, đây vẫn chỉ là một phần nhỏ mà thôi. Từ nơi bọn họ nhìn sang cũng có thể đủ thấy vây cá sắc bén và đuôi cá rắn chắc, cùng với răng nanh sắc bén trên mặt những nhân ngư đó.
Nguyên Tu Vân nhìn tướng mạo của bọn họ nhịn không được cảm thán một câu, "Nếu như đây là nhân ngư, kiếp trước không biết có bao nhiêu người phải hủy tam quan đây."
Dịch Nhiên và Sặc Sỡ ở bên cạnh đầu óc mơ hồ nhìn y, Dịch Nhiên trầm mặc một lát nói: "Cái gì là hủy tam quan?"
Nguyên Tu Vân vẫy vẫy đầu: "Không có gì, cứ vẫn tin hiện thực không phải là dáng vẻ này. Chúng ta phải đi qua chứ? Hay là nhanh chóng rời đi nơi này?"
Sặc Sỡ nghe lời này nhịn không được ai thán một tiếng: "Chúng ta đi không được, cho dù giờ bọn họ không đếm xỉa tới chúng ta nhưng tuyệt đối không phải là không phát hiện chúng ta, tin tưởng rất nhanh bọn họ sẽ tới tìm chúng ta."
Quả nhiên lúc Sặc Sỡ nói xong câu đó, từ trên không đảo và trong nước đồng thời sang đây hai tên yêu quái, bọn họ một chim một cá tốc độ hai yêu tộc gần như bằng nhau, gần như đồng thời tới gần phía trước hồ lô lớn, sau đó người chim và người cà gần như đồng thời mở miệng:
"Các ngươi là tu giả đi vào nơi này ư? Vậy thì thật là tốt, giờ hai tộc chúng ta
đang nội chiến, các ngươi có thể lựa chọn quyền lợi. Là theo chân tộc Hắc Ngư chúng ta hay là theo chân tộc Bạch Vũ, các ngươi phải suy nghĩ thật tốt. Đây có thể quyết định sinh tử của các ngươi, nghìn vạn lần đừng chọn mù quáng. Đương nhiên vẫn là tộc Hắc Ngư / tộc Bạch Vũ lợi hại hơn chút."
Nguyên Tu Vân nghe được câu này trong lòng một trận không biết nói gì, y rất muốn nói lẽ nào y không thể chọn trung lập ư? Sặc Sỡ nhìn thoáng qua Nguyên Tu Vân, ánh mắt kia trực tiếp cho một đáp án —— rất rõ ràng đây là không thể nào, thế nhưng chọn bộ tộc này sẽ bỏ một tộc khác, mà nhìn cá nhiều như thế cùng với chim nhiều như thế, bất kể là lựa chọn ai đây cũng là một chuyện vất vả không được cám ơn đâu.
Cho nên, rốt cuộc phải làm sao? Dịch Nhiên ở thời điểm mấu chốt, rất sạch sẽ quả quyết mà đã mở miệng: "Lên trời."
Vào lúc này Nguyên Tu Vân tỉnh ngộ, à! Đối với bọn họ mà nói đây trên cơ bản thật sự là không có gì để do dự, dù sao trong ba người bọn họ có hai người đều có huyết mạch Yêu tộc Điểu tu, lại nói tiếp đây cũng là một chuyện rất khiến người ta vui mừng không phải sao? Ít ra có thể ăn sống miếng cá, mà không phải ăn nướng trứng chim rồi.
———
"Bot
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tu Tiên Chi Phế Sài
Chương 127
Chương 127