DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tu Tiên Chi Phế Sài
Chương 156

Đương nhiên Khổng phu nhân không có khả năng nghĩ trước được mọi việc của Đoạt linh chi thuật đều thuận lợi, vào lúc này một chút tác dụng cũng không có nổi. Hơn nữa không chỉ không có tác dụng, vậy mà còn mang tới phản phệ tổn thương rất lớn cho bà, gần tới lúc té xíu Khổng phu nhân cũng biết việc này sai mười phần rồi, nhưng bà lại té xuống đất không dậy nổi còn không có cách nào báo tin cho con gái của bà nữa.

Nguyên Tu Vân nhìn Khổng phu nhân trực tiếp ngã vào trên chiếc ghế lót đệm, không nghĩ gì nữa liền trực tiếp xoay người rời đi, y đã đạt thành mục đích y muốn tới đại trạch Khổng gia rồi, sự tình xong xuôi nên trực tiếp đi, lại tiếp tục nữa chỉ sợ sẽ không đi được nữa.

"Khổng đạo hữu, mẫu thân của ngươi nói bà ấy cần ngươi đi giúp bà ấy đem đan dược thường dùng nhất, hai chúng ta vừa thí nghiệm một vòng, thế nhưng có chút phản ứng không tốt, không phải rất thuận lợi cho nên muốn ta nhờ ngươi Khổng đạo hữu."

Khổng Yên Nhiên nghe được câu này sau đó theo bản năng biết mẫu thân muốn tìm Ôn linh đan, vì vậy nàng lên tiếng liền vội vàng đi phòng luyện đan. Nàng vừa rời khỏi Nguyên Tu Vân đã trực tiếp nắm tay của Dịch Nhiên đi ra ngoài, đại trạch Khổng gia này mặc dù mang theo chút trận pháp và dịch số*, nhưng dọc theo đường đi có Tiểu Hồ Lô làm nội ứng, y muốn đi ra ngoài quả thực cũng không quá dễ dàng. Trong nháy mắt khi bọn họ gần bước đại môn Khổng gia, phía sau đã truyền đến tiếng hét phẫn nộ sắc nhọn của Khổng Yên Nhiên: "Mở sát địch trận! Vậy mà bọn họ đả thương mẫu thân!!"

[Mai Hoa Dịch số (chữ Hán: 梅花易數) là một hình thức bói toán được xây dựng trên cơ sở triết lý Kinh Dịch với các thuyết Can Chi, âm dương, ngũ hành, bát quái kết hợp thuyết vận khí, bát quái kết hợp ngũ hành... bằng cách lập quẻ chính, hào động và quẻ biền; căn cứ vào sự vật, hiện tượng quan sát hay nghe được, đo đếm được hoặc giờ, ngày, tháng, năm xảy ra sự việc... Nguồn: ]

Lúc Khổng Yên Nhiên đi được một nửa cảm thấy không đúng, chờ nàng cảm thấy không ổn, nhanh chóng trở về vọt vào gian phòng của mẫu thân, thấy được chính là mẫu thân sắc mặt cực kỳ nhợt nhạt ngã xuống đất không dậy nổi, trong nháy mắt một luồng khí lạnh từ đầu của nàng từ từ lan tràn đến xương tuỷ của nàng, vậy mà nàng để cho người ta ở dưới mí mắt hãm hại mẫu thân của nàng! Nguyên Tu Vân kia rốt cuộc là người thế nào?! Sao y có thể đối với Khổng gia các nàng như thế chứ!!

Khổng Yên Nhiên phẫn nộ đến cực điểm, nhưng rốt cuộc là Nguyên Tu Vân và Dịch Nhiên nhanh trước một bước ra đại môn Khổng gia, lúc này một linh áp khổng lồ từ phía sau đại trạch Khổng gia dâng lên, sau đó giọng nói thuộc về Khổng Phùng Đức gia chủ Khổng gia truyền khắp toàn bộ thành Khổng gia.

"Xin hỏi vị đạo hữu này vì sao phải trăm phương ngàn kế đối phó Khổng gia chúng ta? Khổng gia chúng ta chưa bao giờ làm chuyện thấy thẹn với lòng, chuyết kinh* càng thích giúp đỡ người say mê với đan dược học thuật, đạo hữu đem chuyết kinh làm hại đan điền tụ hủy, nếu như không cho chúng ta một giải thích thì đừng trách Khổng mỗ vô tình, để nhị vị ra không được thành Khổng gia." [*Vợ, bà xã]

Nhất thời, toàn bộ những người tu chân của thành Khổng gia đều giống như là bị người ta dán vật gì đáng sợ trên mặt vậy đứng sững sờ ở tại chỗ, bọn họ bắt đầu đồng loạt hoài nghi lỗ tai của mình có phải xảy ra vấn đề hay không —— lại có người dám ở trong thành Khổng gia thôn đi mưu hại phu nhân Khổng gia? Phải nói người này lớn mật hay là chưa biết trời cao đất rộng? Chẳng lẽ hắn muốn làm kẻ địch với toàn bộ Khổng gia sao? Những người tu chân đều dựng tai lên muốn nghe xem đạo hữu bị chất vấn kia rốt cuộc là trả lời như thế nào. Mà bọn họ tuyệt đối thật không ngờ, bản thân sẽ nghe được trả lời kình bạo* như vậy. [kình: sức mạnh, bạo: nổ tung]

"Nếu không cho các ngươi một lời giải thích cũng không cần trách ngươi vô tình, ý kia chính là nếu như ta cho ngươi một giải thích ngươi sẽ để chúng ta đi sao?"

Nguyên Tu Vân lăng không đứng ở trước cửa đại trạch Khổng gia, nhìn mỗi một tu giả xung quanh tinh thần đều căng thẳng, bỗng nhiên nâng lên khóe miệng, dùng âm thanh to lớn như thế nói: "Ông đã muốn giải thích, vậy ta cho ông một lời giải thích. Nhưng mà rốt cuộc có nghe hay không, vậy xem bản thân ông rồi."

"Dáng vẻ hôm nay của Lệnh phu nhân tuyệt đối là tự làm tự chịu, bà ấy lấy danh nghĩa cùng ta tham thảo cách giải độc, để ta đem linh hỏa bổn mạng lừa vào trong cơ thể bà ấy, kết quả cũng không phải bà ấy vì tham thảo cách giải độc với ta, ngược lại giống như đem linh hỏa trong cơ thể ta cướp đi vậy. Có lẽ đến giờ không một ai biết Khổng phu nhân lại là một vị tu giả Song linh căn Mộc Hoả? Có điều Mộc hệ am hiểu ẩn nấp, ở dưới sự yêu cầu của chủ nhân Mộc hệ đem Hoả hệ ẩn dấu đi, nếu như không phải hôm nay tham thảo với nhau, chỉ sợ ta cũng sẽ bị tôn phu nhân làm cho ngu dốt tới trống không rồi đấy." Nguyên Tu Vân nói xong những lời này, cười lạnh một tiếng, nhún vai với các tu giả phía dưới nghe được tin tức này cũng trận trận líu lưỡi: "Khổng gia chủ cảm thấy lý do này của ta thế nào?"

Khổng Phùng Đức ở trong lòng nhịn không được lộp bộp một cái, nói như vậy tình huống của phu nhân lão lại nói xuôi được rồi, chẳng qua lão lại cách không gào lên một tiếng: "Quả là một phái nói bậy!"

Nguyên Tu Vân như là sớm nghĩ tới Khổng Phùng Đức tuyệt đối sẽ không thừa nhận chuyện này, dù sao Khổng phu nhân cũng coi là một vị quyền cao chức trọng rồi, hơn nữa vị này còn đại biểu cho Khổng gia, làm sao cũng không thể xuất hiện một mặt "Hung tàn đáng sợ" như vậy. Chẳng qua Nguyên Tu Vân một chút cũng không quan tâm, thậm chí y cũng không dự định rời đi lúng ta lúng túng, liền trực tiếp lại nói một câu: "Nếu như lý do này không thể để Khổng gia chủ buông được, như vậy ta cũng chỉ có thể cho một lý do khác rồi."

"Thiện ác chung quy có báo, thiên đạo tốt được luân hồi, không tin ngẩng đầu nhìn, trời xanh bỏ qua cho ai?"

Khổng Phùng Đức nghe nói như thế, thiếu chút nữa không giận mà cười rồi, lão quyết định lập tức muốn đi ra đem kẻ dám can đảm làm địch nhân với lão giết chết. Nhưng Nguyên Tu Vân lại ở lúc này cho thêm một câu: "Không biết Khổng gia chủ đối với phu nhân của ngài và nữ nhi hợp mưu độc hại thiên tài kiếm đạo Dịch gia Dịch Nhiên có ý kiến gì không? Ta đến giờ cũng không biết rõ, một vị kiếm tu kinh tài tuyệt diễm như thế, rõ ràng có thể trở thành bằng hữu với hắn, phu nhân và nữ nhi của ngài chỉ vì bởi vì hắn không muốn thú nữ nhi của ông mà hạ độc hắn ư?"

Nguyên Tu Vân nghe được trong đại trạch Khổng gia truyền đến một tiếng thét thê lương chói tai của nữ tử, trên mặt lộ ra vài phần cười nhạt: "Không có được liền muốn phá hư, lệnh ái và tôn phu nhân cũng thật là đại diện cho lòng dạ rắn rết của nữ nhân đấy. Không phải là ta nói, loại nữ nhân như các nàng đây đừng nói thích, cho dù nhìn một cái cũng sẽ khiến ta cảm thấy buồn nôn."

"Ngươi là ai ——!!" Khổng Yên Nhiên chợt chạy ra khỏi đại trạch Khổng gia, khuôn mặt nàng mang theo vài phần điên cuồng và vặn vẹo gào to với Nguyên Tu Vân: "Ngươi rốt cuộc là ai?! Tại sao ngươi lại biết Dịch Nhiên ca ca!!"

Mặt lạnh của Nguyên Tu Vân không đi trả lời nàng, y nhìn thoáng qua đạo lữ bên cạnh, có vài phần mất hứng: "Vậy mà nàng gọi ngươi là ca ca? Thực sự có thể để cho ta đem cơm của đêm qua đều phun ra hết."

Dịch Nhiên chậc một tiếng: "Ngày hôm qua ngươi chưa ăn cái gì."

Khổng Yên Nhiên không nghe được Nguyên Tu Vân trả lời, tâm tình lập tức có hơi sụp đổ: "Nhất định là ngươi đúng hay không? Nhất định là ngươi! Ngươi vì báo thù cho Dịch Nhiên ca ca, ngươi đã hạ độc giống vậy tới hại ta và Thọ Tề! Ngươi còn muốn hại mẫu thân của ta!! Ta đã sớm cảm thấy ngươi không có ý tốt, cho tới giờ, chân tướng của ngươi rốt cuộc lộ ra rồi sao?! Chẳng qua nếu như ngươi cho rằng như thế là có thể tùy tâm sở dục vậy ngươi sai rồi! Ngươi đả thương mẫu thân, Khổng gia chúng ta tuyệt đối sẽ không buông tha ngươi!!"

Nguyên Tu Vân có hơi ồ một tiếng với Khổng Yên Nhiên như bệnh tâm thần. Như vậy giống như là đang nói, ta thèm ngươi đi tìm chết.

Khổng Yên Nhiên tức giận đến run cả người, nàng sống đến giờ, chuyện có thể gọi là tâm ma chính là mười năm trước đây độc hại Dịch Nhiên. Tới giờ nàng cũng không thể hiểu bản thân lại sẽ làm ra chuyện như vậy, mà khiến nàng càng không thể buông được chính là, đến giờ nàng cũng nghĩ không thông nàng hết lòng cảm mến Dịch Nhiên ca ca như thế vì sao ở dưới tình huống nàng hết mực khẩn cầu vẫn có thể không lộ ra biểu cảm giả dối với nàng, khiến nàng thương tâm như vậy chứ?

Không, sự thực không phải như thế, Dịch Nhiên ca ca làm sao có thể sẽ không thích nàng!

"Ngươi đừng đắc ý vênh váo nữa! Ngươi cho rằng ngươi là cái thá gì? Ngươi là từ đâu nghe được Dịch Nhiên ca ca?! Ta và huynh ấy cùng nhau lớn lên, từ nhỏ tình như thủ túc, huynh ấy đối ta cho tới giờ đều cực tốt, mặc dù ta hạ độc huynh ấy, nhưng đó cũng là chuyện tình hữu khả nguyên*, Dịch Nhiên ca ca nhất định sẽ hiểu ta! Huynh ấy đối với ta tốt như thế, tốt như thế... Ngươi không hiểu! Ngươi vĩnh viễn cũng đều không hiểu cảm tình giữa chúng ta!"

Nguyên Tu Vân thiếu chút nữa bị người nữ nhân này làm cho buồn nôn, "Hắn đối với ngươi tốt như thế, ngươi hạ độc cho hắn ư? Ngươi có phải có bệnh thần kinh hay không?"

Người của thành Khổng gia nghe được loại đối thoại như chuyển ngoặt này đây, vẻ mặt của từng người rất đặc sắc, mặc kệ bọn họ trong lòng trước đó cảm thấy thế nào, lúc này nghe được Khổng Yên Nhiên nói rằng bỏ độc cũng là có thể được hiểu rõ, bọn họ đồng loạt đều biểu thị ở trong lòng, loại em gái này bọn họ thật sự không tiếp thụ nổi, lỡ như không thuận ý nàng liền bị độc chết, vậy đơn giản giống như là một chuyện cười.

"Ngươi câm miệng! Câm miệng câm miệng câm miệng! Ngươi rốt cuộc là thứ gì chứ! Ngươi biết cái gì!!"

Lúc Khổng Yên Nhiên có chút cuồng loạn hô to, Dịch đại kiếm tu bên cạnh một mực đóng miệng rốt cuộc không nhịn được. Hắn nắm kéo mặt nạ trên mặt của mình ra, bước lên kéo tay của Nguyên Tu Vân lại, sau đó dùng ánh mắt như nhìn thứ bẩn nhìn về phía Khổng Yên Nhiên, "Hắn là đạo lữ của ta. Cái gì hắn cũng hiểu. Trái lại là ngươi quá ồn rồi, câm miệng."

Khổng Yên Nhiên thấy động tác của Dịch Nhiên quả thực cảm thấy bản thân phải bị đánh mắt vậy, lập tức không nhìn kỹ mặt của Dịch Nhiên liền cười lạnh chất vất: "Ngươi lại là thứ gì!!"

Dịch Nhiên lôi kéo tay của Nguyên Tu Vân vuốt nhẹ hai cái, sau đó ở cái nhìn soi mói của toàn bộ những người tu chân của thành Khổng gia chậm rãi nói ra vài chữ.

"Ta là Dịch Nhiên ca ca của ngươi á. Ngươi không phải tình như thủ túc với ta sao, thế nào không nhận ra được."

Nhất thời, các tu giả của toàn bộ thành trì đều giống như là bị bóp cổ vậy không thể tin chợt ngẩng đầu lên! Bọn họ trừng lớn hai mắt nhìn nam tử thân hình thẳng tắp cao to tóc ngắn, đồng thời nghĩ ở trong lòng —— người này chính là kiếm tu kia được xưng vạn năm tới nay có thiên phú nhất, Dịch Nhiên Dịch gia sao?! Không phải nghe nói hắn bị trúng độc chết rồi sao?!

Sau đó các tu giả lại giật khóe miệng nhìn giống như là bị búa đập choáng váng vậy, thiên kim Khổng gia đứng trước cửa đại trạch Khổng gia, đồng thời lại lần nữa nghĩ thầm —— lần đánh mặt này, quả thực sắp đem cả thể diện đều đánh rớt rồi!!

———

6$��7G�u

Đọc truyện chữ Full