DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hiện Đại Hậu Cung
Chương 38: Hối lỗi

Trịnh Ân không tin lời Sở Ly cùng Long Hiên. Long Hiên vạn năm động dục lại không cử? Đâu phải ngày nói dối! Cậu hi hi ha ha cùng hai người lải nhải, còn kéo Phương Nam gia nhập phe cánh của mình, phản đối trò đùa mùng một tháng tư này.

Long Hiên bất đắc dĩ, đành phải tự mình ra trận chứng minh. Để Trịnh Ân dùng hết thủ đoạn, thậm chí cả Phương Nam cùng tham gia khiêu khích, lại phát hiện tiểu đệ đệ của Long Hiên vẫn ủ rũ như kẻ nhát gan thì Trịnh Ân thực phẫn nộ, “Ngươi rốt cuộc làm sao lại như vậy?”

Dục hỏa của cậu đã tăng vọt, chỉ có Long Hiên mới thỏa mãn được lại phá lệ không cương, thật là khiến người ta vừa giận vừa muốn phát điên. Phương Nam cũng vạn phần lo lắng. Long Hiên nằm ngửa trên giường, trầm mặc không nói.

Chính hắn còn chưa dứt ra được khỏi đả kích này, không thể tin đây là thật, ngay cả kiếp trước khi hắn theo mẫu phi tiến vào lãnh cung cũng không khó tiếp nhận như vậy. Đối với một nam nhân, nhất là loại người như hắn mà nói, loại đả kích này thật sự là trí mạng.

Đến tột cùng là sai ở đâu? Chẳng lẽ… Là linh hồn của hắn cùng thân thể Kỳ Hiên kỳ thật chưa hoàn toàn dung hợp, hiện tại rốt cục gặp phản ứng? Kiếp trước từ khi niên thiếu hắn đã bắt đầu tu luyện tâm pháp, giữ vững căn cơ, từng ngày từng bước dần thành thục, mà nay lại chỉ dùng một tháng đã bắt đầu tiến vào “giai đoạn thực chiến”, có phải là hơi sớm, nên tẩu hỏa nhập ma?

Hoặc là, có ngoại nhân tác động? Có người hãm hại hắn? Hãm hại thì có vẻ khó có khả năng đi? Hắn không uống thuốc không bị tiêm… K bỗng nhiên hiện lên trong đầu, Long Hiên nhắm lại mắt, cố gắng hồi tưởng, hắn không tin K là như người âm độc như vậy. Nhưng, bên cạnh K có Kiều tinh thông y thuật, hơn nữa được xưng là thiên tài, có phải tên nhóc đó đã giở trò gì?

Trịnh Ân dùng chân dẫm đạp tiểu đệ đệ ỉu xìu của Long Hiên, “Đừng để ta thấy bộ dạng chết trôi của ngươi, nếu không nhanh khôi phục long tinh hổ mãnh, cẩn thận ta leo tường!”

Long Hiên bắt lấy chân cậu, thuận thế đem cậu kéo vào lòng, hôn lên trán cậu một cái, “Yên tâm, ta sẽ không cho ngươi cơ hội trèo tường.”

“Vậy thì liệu nhanh nhanh cho ta.” Trịnh Ân hung tợn nói, lấy tay nhéo tiểu đệ đệ của hắn, ngón tay ôn nhu rất nhiều.

Long Hiên dưới đáy lòng thở dài một tiếng, cánh tay ghì chặt cậu. Có lẽ, hắn vẫn như kiếp trước chứng nào tật nấy không biết thu liễm, rốt cục bị báo ứng đi? Kiếp trước tinh hết mà chết, kiếp này bị mấy công cụ ám hại… Kháo! Quả nhiên người hiện đại độc ác hơn a! Mấy ngàn năm văn minh tích lũy không phải là giả.

Suốt một tuần, tình trạng của Long Hiên không có một chút dấu hiệu chuyển biến tốt đẹp. Bản thân Long Hiên đã trầm tĩnh lại, trái lại nhóm thân thân thì muốn tá hỏa.

Trịnh Ân lôi Long Hiên đến quân y viện, kết quả kiểm tra là cơ thể hắn hết thảy đều bình thường.

Phương Nam không để ý bụng mình càng lúc càng lớn, chủ động dụ dỗ hắn, không có kết quả.

Kỳ Dương mặc nữ trang, sắm vai yêu nữ ngàn năm, gợi cảm phóng đãng khiến người ta phun máu mũi, nhưng vẫn không có kết quả.

Hoài nghi mình và Quân Liễm là ngọn nguồn tai họa cũng chủ động ra trận, Sở Ly cố gắng dẹp bỏ xấu hổ, thầm nghĩ có thể trị ‘bệnh’ cho Long Hiên, nhưng sự thật chứng minh cậu cũng không phải linh dược.

Trịnh Ân thậm chí gọi hai cô nàng yêu dã, chính cậu thấy còn huyết mạch sôi sục, Long Hiên lại vẫn không phản ứng chút nào.

So với những người kia, Sở Ly cực kỳ trầm tĩnh. Mỗi buổi tối, Sở Ly lại mò lên giường của Long Hiên, từ phía sau gắt gao ôm lấy hắn. Tuy rằng Long Hiên “không được”, nhưng đám thân thân của hắn cũng rất trượng nghĩa, không một cước đá văng hắn, ngược lại là mỗi tối lại qua bồi hắn một đêm. Là chân chính cùng nhau ngủ, mà không phải đem ‘danh từ’ biến thành ‘động từ’, suốt cả đêm làm tình không ngừng.

An tĩnh lại, không hề trầm mê trong nhục dục, ngược lại lại thấy tâm hồn như thật sự hòa vào nhau, có đôi khi bậy bạ đánh cái rắm, có đôi khi cũng sẽ chơi đùa khẽ, tâm sự về lý tưởng hay kế hoạch tương lai chẳng hạn.

Long Hiên lần đầu tiên ý thức được những người nằm trong lồng ngực mình thật sự thực vĩ đại, báu vật phải hảo hảo quý trọng bảo vệ, mà không phải là công cụ đơn thuần làm ấm giường. Hắn bắt đầu nhớ lại hết thảy những chuyện phát sinh từ khi hắn tới thế giới này, dục niệm chiếm đại bộ phận tinh lực, khiến hắn căn bản không thật sự hưởng thụ cuộc sống.

Hắn thản nhiên cười, tái ông mất ngựa nào biết phi phúc? Đương nhiên, ‘ngựa’ của hắn bằng giá nào cũng phải tìm về, dù không vì mình, cũng phải vì ‘tính phúc’ các thân thân của hắn chứ? Bất quá tạm thời mất cũng có được đi, nhân cơ hội này, hắn có thể không dùng nửa người dưới để suy nghĩ…

“Ly Ly?” Long Hiên muốn xoay người đem Sở Ly kéo vào lòng.

“Đừng nhúc nhích!” Sở Ly chôn đầu vào sau gáy hắn, thanh âm rầu rĩ.

Long Hiên đành phải bất động. Hắn ngửi thấy mùi rượu thoang thoảng, Sở Ly rất ít hút thuốc uống rượu, tối nay là muốn mượn rượu phát tiết tâm sự đi? Long Hiên một mực chờ cậu chủ động, xem ra chính là tối nay.

“Ngươi đang giận ta?” Sở Ly ấp úng bức bối hỏi.

“Không có.” Long Hiên chân thành trả lời, tuy rằng lúc ấy lửa giân xâm chiếm, nhưng qua một tuần, hơn nữa bản thân gặp đại nạn, việc Sở Ly “ngoại tình” chỉ gây cho hắn những tác động nhỏ. Đương nhiên, cũng không có nghĩa là hắn không thèm để ý.

“Ngươi nói láo!” Sở Ly chán nản cấu mạnh hông hắn, “Ngươi gần đây rõ ràng lạnh nhạt với ta rất nhiều, ánh mắt ngươi nhìn ta cũng không còn như trước.”

“Trước kia ta là lang…” Long Hiên cười khổ, “Hiện tại ta rốt cục biến thành người, nhìn ngươi cùng Trịnh Ân hiện tại cũng là giống nhau.”

Trước kia nhìn thấy bọn họ đều là mỹ vị ngon miệng, hiện tại mới phát hiện bọn họ cũng giống như mình, đều là đại nam nhân ngọc thụ lâm phong cai trị một phương.

“Ta không thương Quân Liễm.” Sở Ly thì thào nói, “Ngày đó là ta cố ý tới chỗ hắn, dù hắn không chủ động tìm ta, sau này nói không chừng ta cũng sẽ chủ động tìm hắn một lần, ta biết hắn yêu ta, trong ánh mắt chỉ có mình ta, không giống ngươi…”

Tâm Long Hiên dần dần trầm xuống. Hắn cảm thấy có giọt nước nóng bỏng dừng trên cổ hắn, Sở Ly siết chặt hông hắn.

“Ta là muốn trả thù ngươi! Ta chịu không nổi, ta thật chịu không nổi hoa tâm của ngươi. Ta biết nhu cầu của ngươi quá cường liệt, cho nên Trịnh Ân, Kỳ Dương ta còn có thể dung nhẫn, Phương Nam là đặc biệt, cho dù phải chăm sóc hắn, ta cũng nhịn, còn Tô Hành là thứ gì? Nhiếp Viễn ngươi thật sự thích hắn sao? Bạn học vài năm, ngươi chưa từng để cậu ta vào mắt, hiện tại vì cái gì lại quan tâm? Còn có K, ta nghĩ không thể so được với K… Ta sắp điên rồi! Kỳ Hiên, ngươi có biết hay không, ngươi còn tiếp tục như vậy, ta sớm hay muộn sẽ rời xa ngươi!”

Sở Ly gầm nhẹ lên. Nước mắt ngày càng nhiều, thấm ướt tóc cùng áo ngủ của Long Hiên. Nếu như nói tiếng khóc nữ nhân khiến người khác mềm lòng thương tiếc, như vậy tiếng khóc nam nhân thật khiến người kinh hãi đau lòng. Giống như tiếng rú của loài thú. Nếu không phải bị bức đến tuyệt cảnh, cậu sẽ không phát ra tiếng khóc như vậy.

Sở Ly cắn hắn một cái. Long Hiên hít một hơi lạnh, cố nén đau đớn, nắm lấy bàn tay Sở Ly đặt trên lưng hắn, vỗ vỗ cậu, “Ly Ly, ngươi hãy nghe ta nói?”

Sở Ly vẫn cắn hắn, lực đạo có nhẹ hơn.

“Ta vốn không định động tới Tô Hành, tuy ta không để ý mấy thứ đạo đức luân lý, nhưng ta thực quý trọng cô bé Tô Thư kia, dù cô ấy không phải mẹ của con ta, ta vẫn sẽ giúp cô ấy, trong thế giới dơ bẩn này có một người trong sáng như cô ấy thật hiếm thấy, ta sao có thể xát muối lên vết thương của cô ấy chứ? Còn Nhiếp Viễn, hắn là nhân viên của ta, vật tận kỳ dụng (vật dùng đúng việc) người không thể công và tư không phân được, nếu không sẽ vướng chân vướng tay. Quân Liễm… Ta vì ngươi mới cất nhắc hắn.”

Sở Ly rốt cục nhả ra. Long Hiên trở mình xoay người, đem cậu kéo vào lòng, trán kề vào trán cậu, “Sở Ly, ta nói rồi, ngươi là nguyên phối của ta a, ta sao có thể không cần ngươi? Cá tính Trịnh Ân so với ngươi mạnh mẽ hơn, gia thế cũng không gì sánh kịp, dù rời bỏ ta, hắn vẫn có thể ung dung tự tại; mà Kỳ Dương cùng ta có huyết thống, Phương Nam có thể sinh hạ đứa con của ta, còn ngươi? Ta biết ngươi ôn nhu nhất biết săn sóc biết ẩn nhẫn, như vậy thật không tốt, thời gian kéo dài sẽ sinh bệnh.”

Sở Ly nước mắt vừa ngưng, lại bắt đầu trào ra, đầu cậu đau lòng cũng đau, khó chịu rối tinh rối mù, lệ cũng rơi rối tinh rối mù.

“Quân Liễm thích ngươi, ai cũng thấy, ta muốn để một người toàn tâm toàn ý bên cạnh ngươi, cho dù là ta ích kỷ đê tiện cũng được, ta cũng phải đem Quân Liễm thu lại đây. Vốn ta muốn thâu tóm Quân gia, nếu vứt bỏ hắn, có thể đạt kết quả nhanh hơn, hiện tại vì cất nhắc hắn bồi dưỡng hắn, làm chậm tiến trình, vốn trong năm đã có thể hoàn thành, hiện tại nhanh nhất cũng phải hai năm, còn phải đề phòng ả Quân Nhan kia thỉnh thoảng ngáng chân.”

“Nói cho cùng, còn không phải ngươi ở giữa kiếm lời riêng? Ngươi chịu để Quân Liễm cùng ta làm tình?” Sở Ly phồng cái mũi lên hỏi.

“Không chịu.” Long Hiên thở dài, “Ta chỉ cho phép hắn thầm mến ngươi, quang minh chính đại yêu ngươi cũng được, nhưng không được có chủ ý với thân thể ngươi!”

“Đây còn không phải là ngươi được lợi? Ngươi lại có thêm cái gối ôm!” Ngón tay Sở Ly dùng sức đâm đâm chọc chọc ngực hắn, oán hận nói.

“Sau này chúng ta có thể chơi 3P, đây là nhượng bộ lớn nhất của ta.” Long Hiên nghĩ nghĩ nói, “Sờ sờ hôn nhẹ thì có thể, không được làm đến bước cuối.”

Tựa như hình thức hắn và Trịnh Ân Sở Ly ba người làm là được rồi. Sở Ly đảo cặp mắt trắng dã, “Chờ nơi này của ngươi đứng lên rồi hãy mạnh miệng đi.”

Long Hiên quả nhiên suy sút.

“Còn K?” Sở Ly không buông tha hắn, “Còn K không có lý do nào sao?”

“K…” Long Hiên nhíu nhíu mày, “Bảo bối, ta thật sự thích hắn.”

Sở Ly hừ một tiếng, xoay người, đưa lưng về phía hắn. Long Hiên từ phía sau ôm lấy cậu, hôn nhẹ lên lưng cậu lấy lòng, “Trời cao đã trừng phạt ta. Bảo bối, ta sau này sẽ thay đổi triệt để một lần nữa làm người.”

Sở Ly xì một tiếng.

“Ly Ly, ta tha thứ ngươi, ngươi cũng tha thứ ta đi? Sau này ta còn tiếp tục chọc giận ngươi, ngươi cứ nguyền rủa ta như bây giờ là được rồi.”

“Nói hưu nói vượn!” Sở Ly trầm xuống, cậu lật người, lấy tay vỗ một cái lên mặt Long Hiên, “Ngươi chẳng lẽ thật sự một chút cũng không để ý?”

“Để ý cái gì?”

“Ngươi đừng có giả ngu!” Tay Sở Ly hung hăng bắt lấy vật gì đó giữa háng của hắn, dù không đứng lên, thể tích vẫn thật kinh người.

Long Hiên ha ha cười, ôm cậu hôn một chút, “Nếu ta sau này cứ tàn phế như vậy thì sao đây? Phải chăng ngươi sẽ không quan tâm đến ta?”

Sở Ly âm hiểm cười, “Vậy đơn giản a, ngươi liệt nhưng ta không liệt, sau này để ta hầu hạ ngươi đi. Mấy ngày nay Trịnh Ân vẫn rục rịch, nói đây là cơ hội ngàn năm một thuở!”

Long Hiên liên tục xua tay, “Xin miễn cho kẻ bất tài! Xin miễn cho kẻ bất tài!”

Sở Ly bỗng nhiên ồ lên một tiếng, cảm giác cái gì đó khẽ động trong lòng bàn tay, dương v*t vỗn mềm nhũn lại có dấu hiệu cứng lên một chút. Cậu kinh hãi, xốc chăn lên, dạng chân ngồi trên đùi Long Hiên, cẩn thận đánh giá cái vật rốt cục cũng chịu ngóc đầu lên kia, “Lên rồi?”

Cậu kinh nghi bất định, giọng điệu cũng tràn ngập chờ mong cùng bất an. Long Hiên bộ dạng uể oải nhếch eo, “Có chút cảm giác, nhưng chưa đứng dậy được.”

Sở Ly vui mừng quá đỗi nhìn hắn, ở trên người hắn quay tới quay lui, Long Hiên gào thét khẩn cầu, “Đừng tiếp tục hấp dẫn ta, xem được mà ăn không được, nhân sinh còn có hình phạt nào so với này tàn khốc hơn chứ?”

Sở Ly lại bởi vì thấy được ánh rạng đông mà hưng phấn khó tả, khuôn mặt hồng lên, bỗng nhiên nằm úp sấp trên người Long Hiên hôn hắn, thẳng đến khi hai người đều thở hồng hộc mới buông ra, cậu càng không ngừng dùng dục vọng đã cương lên của mình cọ cọ vào giữa háng Long Hiên, “A, khi nào thì mới có thể hoàn toàn khôi phục a? Cấm dục một tuần đã quá khó chịu rồi… Ta muốn, nhớ…quá a…”

Long Hiên cười khổ dùng tay nắm chặt tiểu đệ đệ của cậu, chịu phận bất hạnh giúp cậu triệt động. Trong lúc, Sở Ly nhịn không được hấp dẫn, cũng muốn đánh chủ ý vào hậu huyệt của hắn, bị Long Hiên đánh cho một trận vào mông mới không cam lòng bỏ qua.

Thân thể Sở Ly trải qua thời gian cải tạo dài như vậy, so với trước kia dâm đãng hơn rất nhiều, lấy tay làm một lần còn chưa đủ, Long Hiên đành phải dùng miệng giúp cậu làm một lần, thẳng đến cuối cùng bắn ra rối tinh rối mù, Sở Ly mới thở hồng hộc mềm nhũn trong ngực hắn.

Sau, Sở Ly hỏi hắn thế nào lại khá hơn. Long Hiên nghĩ nghĩ nói, “Ta sau khi tai nạn mới tập loại nội công tâm pháp này, có thể có điểm nóng vội, thân thể còn chưa thích ứng, ta lại phóng đãng quá độ, kết quả chính là đột nhiên không được, ha ha…”

Sở Ly phỉ nhổ một tiếng, “Đáng kiếp!”

“Hiện tại ta đem nội công toàn bộ tán đi, cái gọi là ‘phá rồi lại lập’, có nền tảng chắc hơn nữa mới tu luyện, nên sẽ không xảy ra vấn đề. Chỉ là, ít nhất phải một tháng không thể sinh hoạt vợ chồng.”

Hơn nữa, sau này dù khôi phục trạng thái bình thường, hắn cũng cần khắc chế một chút, một đêm một lần, nhiều nhất hai lần thì tốt rồi, nhiều nhất đến cuối tuần sẽ thâu đêm cuồng hoan.

Long Hiên cũng hoài nghi tình trạng của mình có quan hệ với K hoặc Kiều, nhưng hắn cũng không lo lắng, với điều kiện thân thể hắn, nếu không phải bản thân xảy ra vấn đề, người khác sẽ không động được vào hắn. Cho nên, trước mắt hắn tập trung giải quyết tình trạng “Tẩu hỏa nhập ma” đã. Còn K, sau đó sẽ trừng phạt y, hừ.

Đọc truyện chữ Full