DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Sủng Đa (Sủng Cha)
Chương 25: Y khiêu khích

–  Ngươi nghĩ nhiều rồi, ta chỉ là đi ra ngoài một chuyến, ta sao lại có chuyện mà thay đổi gì…

Ly Hận Thiên rụt cổ lại, chột dạ mà ứng thanh.

– Ân?

Mộc Nhai phát ra một tiếng miễn cưỡng bằng giọng mũi. Hắn híp mắt điều chỉnh tìm vị trí thoải mái. Một tay chống đầu, hơi thở của hắn phả ra lướt qua bên sườn mặt của Ly Hận Thiên. Hắn cảm giác được nam nhân hắn đang ôm trong lòng, thân thể đang run lên. Mộc Nhai khóe miệng hơi cong lên. Nam nhân này vẫn mẫn cảm như vậy, không được người bính liền chịu không nổi.

Mộc Nhai mạnh mẽ mà nhấc cả người nam nhân ôm lên ngồi dậy. Hắn làm cho y quay lưng khóa ngồi chỗ giữa hai chân của mình. Tay hắn tiến vào trong nội sam của nam nhân mà sờ soạn, đầu lưỡi nóng hạ thấp xuống thuận thế động đậy tiến vào bên trong lỗ tai của Ly Hận Thiên. Hắn một bên liếm tai nam nhân, một bên thấp giọng mà nói.

– Đừng cho là ta không nhận ra. Ngày đó ở trong sảnh đường, ngươi với Ly Lạc mắt đi mày lại, hắn cho ngươi cái gì tốt lắm sao? Khiến cho ngươi phải để ý như vậy? Ân? Nói ra cho ta nghe một chút, lần này các ngươi xuất hành, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?

– Không…

Ly Hận Thiên vừa lắc lắc đầu. Mộc Nhai liền hung hăng cắn một ngụm trên vành tai của y. Y bị ăn đau một lần bất ngờ như vậy nên nhịn không được liền “ngô” một tiếng. Hành động của hắn như vậy thật như là đang trừng phạt muốn trừng phạt y, lại càng giống như là hành động tình thú…

– Ly Hận Thiên, ngươi với Ly Lạc xuất môn mới một lần, không chỉ có lá gan ngày càng lớn ra, còn học thành luôn thói nói dối sao…

Mộc Nhai ôm chặt Ly Hận Thiên dựa sát vào thân mình. Hai chân thon dài kia của hắn đang duỗi ra liền đem cả người nam nhân toàn bộ nhấc lên tiếp theo xoay người y quay lại kéo y xuống tách hai đùi nam nhân cách xa nhau buộc y phải ngồi trên bụng dưới của hắn. Mặt đối mặt, tư thế ngồi này cũng thật khó. Nam nhân bị nhấc lên lại hạ xuống, lập tức vươn tay choàng lên cổ hắn giữ vững người. Còn mông của y là đang gian nan mà đặt lên nam căn của hắn đang cương. Mộc Nhai thò tay vào vạt áo mà vuốt ve ngực của nam nhân, lại lấy một bàn tay mà xoa nắn eo nam nhân, men theo đó vói vào trong quần y…

Hành động của Mộc Nhai lại hết chà xát lại nắm bóp khiến cho da đầu Ly Hận Thiên đều đã nổ tung, hắn không biết nên kéo cái tay xấu xa bên nào ra trước đây. Bất quá cuối cùng y vẫn là dùng hai tay bắt được hung thủ đang trong quần y tác quai tác quái nãy giờ. Nhưng toàn thân nam nhân đã nhiễm một mạt hồng  giống như con tôm luộc. Y có ý muốn đem tay của Mộc Nhai lôi kéo vứt ra ngoài, cũng lần nữa y nói ra, không cần như vậy.

Mộc Nhai nhìn những sợi tóc đen mượt của nam nhân rơi rớt tiếp theo một vài sợi do y cử động mà vô ý bị hất ra phía sau, lộ ra cái cổ thon dài bóng loáng. Hắn cười nhẹ đem những sợi tóc còn lưu lại mà một ngụm hơi thổi tới làm chúng rớt sang một bên, sau đó hé môi liền cắn một ngụm trên cổ Ly Hận Thiên…

Ly Hận Thiên cũng không biết Mộc Nhai khi nào mà đã thay đổi chủ ý ban đầu. Tuy rằng hắn không chính xác mà biểu tình gì nhiều, nhưng Ly Hận Thiên biết hắn không có ý chuẩn bị muốn làm việc kia, nhưng hiện tại lại là tình huống như thế nào?!

Diễn biến nhanh như vậy, y lập tức muốn trốn cũng trốn không thoát lại tiếp tục bị Mộc Nhai xấu xa này điều khiển mà diễn biến đến mức này thậm chí càng ngày càng tiến gần đến một bước vận mệnh cuối cùng kia sao?!

Mộc Nhai giống như chó con cứ hết cắn rồi gặm y. Cảm giác này không chỉ là đau, trong thân thể còn có loại khác một loại cảm xúc khác thường đang nảy nở. Ly Hận Thiên biết khối thân thể này đã rất  quen thuộc Mộc Nhai. Chỉ cần là hắn đụng chạm một chút thân thể này của y cũng sẽ không cự tuyệt nổi mà còn tự động đáp lại. Nhưng Ly Hận Thiên lại không muốn như vậy…

Cái vật kia ở bên ngoài nhắm ngay tại cúc huyệt của y có cảm giác thực nóng, lại rất cứng. Ly Hận Thiên tuyệt không hy vọng, thứ này sẽ phải đi vào thân thể y …

Bất quá, lúc này xương cốt y đều bị Mộc Nhai chơi đùa đến mềm ra. Ly Hận Thiên biết rất rõ ràng, nếu y lập tức không ngăn cản, tiếp theo dù y liền thật lòng  không muốn làm, muốn ngăn cũng không được nữa chỉ là có dư tinh thần mà lực không đủ thôi……

– Dám phản kháng lão gia tử, dám vụng trộm ra phủ, dám ở trên đường câu dẫn dã nam nhân, còn dám ở trước mặt ta mà tự nhiên thoát quần áo ….

Ly Hận Thiên hình như đã quên, ở trước mặt hắn mà y tự tiện cởi bỏ quần áo là tình huống cực kì nguy hiểm. Đêm nay Mộc Nhai  thực phiền, hắn không có tâm tình nào mà ôm nam nhân. Nhưng khi hắn nhìn thấy y đem quần áo trên người từng caia từng cái tự chính mình cởi ra rơi xuống đất kia. Mộc Nhai còn chưa bình ổn lại. Hắn đã không khống chế được mà mở trừng mắt nhìn chằm chằm thân thể của nam nhân, cũng không biết có trúng phải cái cổ quái gì không. Mộc Nhai chính là thích nhất thân thể của nam nhân này, rõ ràng y  chỉ là một cái lão nam nhân. Nhưng lão nam nhân này cố tình mà so với mỹ nữ thiếu niên khác lại càng khiến cho y có lực hấp dẫn hơn hẳn. Hắn không thấy thì thôi chứ vừa nhìn thấy một màn trước mắt, liền nhịn không được nghĩ đến muốn bính y…

Y xuất hành mấy ngày này, đều làm Mộc Nhai nghẹn sắp hỏng luôn rồi.

Mộc Nhai nói xong, gương mặt còn đang chôn ở hõm vai y đột ngột ngước lên. Tay hắn bắt lấy cằm Ly Hận Thiên mà kéo lại bắt buộc y chuyển hướng nhìn đến chính hắn.

–  Thay đổi của ngươi, ta thực chưa quen thuộc, bất quá, như vậy cũng không tệ lắm, rất có hương vị, cũng có nhiều hứng thú, tuy rằng phiền toái một chút, bất quá ta vẫn thích ngươi như bây giờ hơn.

Này xem như thông báo sao? Ly Hận Thiên khóc không ra nước mắt, bị nhi tử dùng loại này ngữ khí ‘khích lệ’ y thật đúng là đang nghĩ cảm kích đến mức ‘lão lệ tung hoành’ a…

Mộc Nhai buông hạ mí mắt, hắn nhìn tới hầu kết của nam nhân đang trượt lên trượt xuống, chỉ có hai cánh môi đỏ kia đang mấp máy rõ ràng. Thân hình này của nam nhân không tệ cũng không xấu xí thô to, hắn càng nhìn càng thấy thích ý.  Nhan sắc thản nhiên kia càng khiến hắn nổi lên lên ý nghĩ muốn chạm môi một chút lên cái nơi đang khép mở kia trên gương mặt y. Mộc Nhai rất ít khi muốn hôn nam nhân, bởi vì Ly Hận Thiên khi hôn đều không đáp lại. Hôn y chán ngắt đến một chút cảm giác cũng đều không có. Bất quá hôm nay, đột nhiên Mộc Nhai bắt đầu nhớ đến môi nam nhân này trở nên đầy hương vị như vậy…

Ly Hận Thiên đã thay đổi thú vị như này. Miệng của y hẳn là ăn ngon lắm a…

Hắn muốn thử xem.

Mộc Nhai trực tiếp hôn lên môi nam nhân. Đồng tử của Ly Hận Thiên chợt co rút lại, y chỉ vừa kịp thở ra khẩu khí lạnh, đầu lưỡi Mộc Nhai liền nhân cơ hội này trượt vào tiến sâu trong miệng y…

Ly Hận Thiên chỉ cùng với nam nhân mới hôn một lần kia, mà nam nhân đó chỉ có Ly Lạc. Về điểm này, y đến một chút kinh nghiệm duy nhất dùng để đối phó với Mộc Nhai đều không có. Cảm nhận của y giữa Mộc Nhai và Ly Lạc hoàn toàn là hai loại cảm giác….

Mộc Nhai lưỡi rất linh hoạt, không giống như Ly Lạc cường thế. Mộc Nhai hôn thực khéo đưa đẩy, không để người kia nắm bắt được. Đầu lưỡi kia đang liếm láp khắp khoang miệng y. Nhưng lại không đụng đến lưỡi y, đầu lưỡi hắn lại thỉnh thoảng đụng vào lưỡi y. Hắn không đợi Ly Hận Thiên phản ứng liền chuyển hướng về phía khác. Lúc đầu y muốn trốn tránh đẩy hắn ra lại hắn lại dây dưa liếm láp khắp hàm bên trong, lại như có như không chạm lưỡi y rất nhanh rút đi. Đợi khi không đề phòng liền tiến tới quấn quýt lấy lưỡi y…

Hắn vừa hút vừa dẫn kéo y vào. Cái loại phương pháp hôn hít này quả thật rất cao siêu, vừa làm người bị hôn cảm thấy không hít thở không thông, mà lại có thể khiến y còn không có chỗ để trốn. Đầu lưỡi y cũng sẽ chủ động mà đưa vào trong miệng của Mộc Nhai, tùy ý hắn hút hoặc là liếm láp……

Ly Lạc hôn là cuồng phong mưa rào. Còn Mộc Nhai lại là hôn theo kiểu chất lượng. Hắn hôn một chút đã khiến đầu óc nam nhân hỗn loạn, không tự chủ được mà lại bị hắn kéo theo dẫn vào mà chìm đắm trong đó…

Thời gian Mộc Nhai hôn rất lâu. Trong lúc này, hắn liếc mắt nhìn Ly Hận Thiên một cái. Mí mắt nam nhân đang mở hờ nửa nhắm, trong ánh mắt mang theo mê ly lại say sưa đem lại cái loại cảm giác khiến người khác thầm nghĩ muốn hung hăng chà đạp. Mộc Nhai chỉ cảm thấy tâm hắn như bị cái gì đó mà va phải mà mềm xuống. Gian nan hôn môi, hắn tự than thở một câu “yêu tinh”, đã đem Ly Hận Thiên đè đến trên giường …

Động tác của hắn càng ngày càng hung mãnh.

Thẳng đến khi Mộc Nhai buông ra y, thì y đã bị lột đến sạch sẽ. Ly Hận Thiên mới phát hiện hai người họ không biết từ khi nào thì đã lăn đến trên giường. Mộc Nhai ở trên ngực mà cắn. Cảm giác này, y nói không nên lời đó là cảm giác gì. Y chỉ biết là hô hấp của chính mình đang run rẩy…

– Ngươi, yêu tinh này, là muốn ta chết ở trên người ngươi mới chịu sao!

Động tác của Mộc Nhai không chỉ có thể sử dụng từ ‘thô bạo’ để hình dung. Hắn thực kích động, hắn cảm thấy Ly Hận Thiên càng ngày càng mẫm cảm, càng có ngon mắt ngon miệng. Tư vị ấy như là muốn đem tinh lực của hắn mà hút khô sạch sẽ. Hắn dùng lực xoa nắn nam nhân. Tính thích dùng bạo lực ngược đãi ẩn sâu trong thân thể hắn đều bị Ly Hận Thiên câu dẫn mà hiện ra tất cả. Nhìn người kia thừa nhận hắn tiến vào trong sâu trong thân thể, hắn đã nghĩ đem y làm đến mức phải kêu cha gọi mẹ.

Dù rõ ràng chỉ là hôn một người mà thôi, với lại phía trước phía sau chênh lệch quá lớn. Phía trước của Ly Hận Thiên chính là miệng nhỏ đang mở liền cho hắn tùy tiện mà hôn hôn. Nhưng hiện tại, y có chút nhăn nhó, có chút mất tự nhiên, cũng không tình nguyện, Ly Hận Thiên lúc này muốn phản kháng. Nhưng y vẫn còn có thể sợ hãi cho một chút đáp lại. Kiểu dục cự còn nghênh kia của Ly Hận Thiên làm ra đùa hắn cũng coi như là đánh bậy mà đúng chỗ.

Hơn nữa, Ly Hận Thiên cũng hiểu được sự hưởng thụ a. Đột nhiên, y như là hiểu ra chân lí kia với hôn môi là giống nhau nên từ từ y cũng đành cam chịu mà chìm đắm vào trong đó.

– Ai dạy ngươi? Như thế nào mà lại tiến bộ nhanh như vậy?

Thân thể nam nhân vốn trắng nõn, rất nhanh liền bị Mộc Nhai thô lỗ để lại đầy những ấn ký thật sâu đều là dấu răng. Còn có từ một cái nay đã dày đặc những dấu chỉ ngân to nhỏ, đều do bị bàn tay xấu xa kia trêu chọc lần lượt thay đổi khắp nơi trên thân thể y. Càng nhìn càng thấy thân thể này xinh đẹp cực, Mộc Nhai tiếp tục làm ra các dấu vết kia rơi trên thân thể kia. Hắn càng làm cho người dưới thân, âm thanh “hừ” càng lúc càng lớn…

– Xem ra, Ly Lạc không thiếu yêu thương ngươi, xem ngươi tư nhuận* thành như này, ngươi nói xem hảo hán nào thấy mà không nghĩ muốn hung hăng làm ngươi một phát?! Ta lại kỳ quái, Ly Lạc không phải không thích cùng ngươi làm, sao? Như thế nào lại đem ngươi điều giáo tốt như vậy? Ta nói Ly Hận Thiên, có phải hay không Ly Lạc đối với ngươi tốt một chút, ngươi lập tức ngu muội mà không tìm ra nổi phương hướng nào là hướng bắc rồi? Tâm hoa nộ phóng*? Ra sức học tập?

– Không có…

Ly Hận Thiên muốn phủ nhận, y cùng Ly Lạc chỉ làm như vậy cũng chỉ duy nhất một lần, từ lúc bắt đầu đến nửa đường y mới nhảy vào, về sự việc trước đó là thế nào y căn bản không biết. Thân thể này bị Mộc Nhai làm cho càng ngày càng nhuyễn, nam nhân yếu ớt mà vặn vẹo thân thể mình không phải vì cảm thụ được ý thích mà đón ý hùa vui với Mộc Nhai. Mà là y muốn phản kháng muốn tách thân thể này rời khỏi hắn. Y đang vội muốn chết. Chiếu theo xu thế phát triển ngày càng đi xuống ở hiện tại, tiếp theo sẽ phát sinh cái gì thì cũng biết, y đến nghĩ cũng không muốn nghĩ nữa….

– Xem ra, hôn này cũng là do Ly Lạc dạy đi… Như thế nào, chính tự thân hắn từ đầu đến cuối dạy ngươi ư?

Động tác của Mộc Nhai thoáng khựng lại một chút. Hắn nhớ rõ Ly Lạc rất chán ghét Ly Hận Thiên. Ly Lạc cùng với hắn làm y, cũng chỉ là một loại để giải quyết dục vọng mà thôi. Ly Lạc lại càng không phải là yêu thích gì mà chọn trúng Ly Hận Thiên cả, lại càng không muốn hôn y như vậy. Ly Lạc ngại y bẩn. Mộc Nhai hỏi như vậy, chỉ là đang châm chọc Ly Hận Thiên mà thôi. Hắn là cố ý nhắc nhở y, có một số việc, chớ quên.

Nhưng là, Ly Hận Thiên lại gật đầu.

Hành động trả lời thẳng thắn này của y tuyệt đối đã ra khỏi dự kiến ban đầu của Mộc Nhai. Hắn kinh ngạc, hành động liên tục kia trên người y đều quên làm…

– Ta là đã cùng Ly Lạc làm.

Câu nói này càng vượt ngoài tầm dự kiến của hắn. Nếu lúc vừa rồi hắn muốn phủ nhận thì bây giờ Ly Hận Thiên đột nhiên lên tiếng thừa nhận. Thái độ của y chuyển biến càng làm cho Mộc Nhai giật mình. Nam nhân dùng bàn tay vô lực chống lấy thân thể mình. Y chậm rãi nhích người mình bên dưới thân thể Mộc Nhai dưới thân bứt ra. Động tác của y rất chậm chạp, hô hấp vẫn bất bình ổn. Nhưng y lại dùng ánh mắt kiên định mà nhìn thẳng vào Mộc Nhai.

– Chúng ta cũng hôn môi, ngươi có thể tưởng tượng được cùng với sự tình không thể nghĩ tới, chúng ta đều làm.

Không khí trong nháy mắt đông cứng. Bầu không khí kiều diễm nhất thời tan thành mây khói.

Không gian thực im lặng, yên lặng đến mức Ly Hận Thiên đều có thể rõ ràng nghe được tim đập thanh âm của cả hai.

Tinh thần của Ly Hận Thiên  là đang tập trung cao độ.

Mộc Nhai không nói chuyện. Nhưng hắn lại đang nhìn Ly Hận Thiên, ánh mắt kia lại gắt gao đuổi theo, tựa hồ chỉ cần y chớp mắt một cái thôi cũng sẽ cắn nhai cả xương cốt y mà nuốt vào bụng.

– Ly Lạc là người duy nhất từ trước tới bây giờ đối xử với ta rất tốt. Ngày đó ở từ đường chịu phạt, màn thầu kia cũng là hắn đưa cho ta. Nếu ngươi cảm thấy, ta bởi vì Ly Lạc mà thay đổi. Ngươi cũng có thể nghĩ là như vậy đi, bởi vì Ly Lạc cũng không ép buộc ta cái gì. Hắn so ngươi, vẫn là tốt hơn rất nhiều.

Ly Hận Thiên nói những lời này đây là khiêu khích, dùng ánh mắt đang hàm chứa nước mắt, dùng hơi thở hỗn loạn lúc này mà khiêu chiến với tính tình Mộc Nhai. Y rõ ràng đã bị hắn làm cho dục tiên, thích muốn chết. Nhưng sau đó, lại nói ra loại lời nói này…

– Ngươi biết rõ ta không giống ngươi có khí lực lớn như vậy. Ta đánh cũng không lại ngươi, ngươi nghĩ muốn làm như thế nào thì liền làm như thế đó đi. Dù sao cũng không phải lần đầu tiên, bây giờ ta ở nơi này với ngươi bị làm thương tổn, ta cũng sẽ đến nơi nào đó có Ly Lạc để được an ủi.

Ly Hận Thiên nói xong,  không sợ chết mà còn liếc mắt nhìn Mộc Nhai một cái

– Trả lời của ta, ngươi còn chưa vừa lòng? Ngươi không phải có rất nhiều vấn đề để thắc mắc sao? Không thì ngươi có thể cứ tiếp tục.

Nguyên bản, Ly Hận Thiên là vô kế khả thi*. Nhưng khi y nhìn thấy Mộc Nhai, người này nghe y thừa nhận đã cùng Ly Lạc hôn nhau mà lộ ra biểu tình kinh ngạc. Sau đó, đột nhiên y nảy ra chủ ý……

Cố gắng xem thường người trước mặt này là con của y, càng bất chấp hắn theo như lời nói người ‘tốt lắm’ kia mà đối với y nương tay hay không. Nhưng dù gì cũng là con của hắn, Ly Hận Thiên đành bất chấp. Y chỉ có thể nửa thật nửa giả mà nói ra những lời này….

Ôm một lòng chờ chết đi rồi mới tái sinh a. Việc cũng đã đến nước này, y đã không đường để quay lại hay bỏ chạy. Còn không bằng liều thân này mà thử một chút, có lẽ còn có cơ hội sống sót.

Lấy tính cách hiếu chiến của Mộc Nhai mà nói, biện pháp này của y, hẳn là có thể thành công…

Đương nhiên, cũng có khả năng khiến cho Mộc Nhai giận dữ giống lần trước liền trực tiếp liền đem y ở ngay tại chỗ mà tử hình.

Y đang đánh cược.

Biểu hiện bên ngoài của y thực bình tĩnh, nhưng nội tâm cũng rất khẩn trương a. Thân thể y lại Mộc Nhai ép buộc nãy giờ vẫn còn nhuyễn chưa khôi phục lại, càng  khiến y lại ngã sắp xuống ở trên giường, làm thân thể một lần nữa lại loã ra…

-CHÚ THÍCH:

*Tư nhuận : ngon miệng, mỹ vị, mềm mại, trơn bóng.

*Tâm hoa nộ phóng : lòng vui vẻ như pháo hoa nở đến tưng bừng.

*Vô kế khả thi : không còn cách nào khác.

Đọc truyện chữ Full