Thái Thượng Lão Quân vẫn như trước cằn nhằn bảo Thái Miễn phải làm một huynh trưởng nghiêm khắc, không nên sủng ái Nhị thái tử Thái Kiệt coi trời bằng vung như thế. Thái Miễn đáp dạ, quay người lại liền dặn dò tiểu đồng đem mấy món đồ chơi mới lạ mấy ngày trước vừa đưa từ Tây Thiên tới, đưa tới chổ Nhị thái tử.
Nguyệt lão cùng Hồng Nương ở trên thiên cung đang kêu gào, một hồi nói giúp cho mọi người tìm một nhân duyên, một hồi còn nói ai nha ai ai ai sinh mệnh người nào đó đào hoa nha…… Cuối cùng bị Thiên Hậu viết tớ biểu bắt đi quét dọn Cừ An cung của Thiên đế phương Bắc.
Tửu Tiên thỉnh thoảng cũng mang rượu tới Cừ An cung vài lần, đối ẩm một ly, sau đó nhờ một chút việc vặt. Khâu Dung tướng quân cũng tới, dẫn theo Long quân diện mạo tuấn tú.
Có chủ nhân Cừ An cung chắc sẽ có náo nhiệt hơn thế này, huống hồ bây giờ Đế quân tại Cừ An cung đã không thấy một ngàn năm.
Quân Hàn tỉnh lại ở mười chín tầng trong Minh giới, liếc mắt trống thấy giữa Hoàng tuyền, nước vẫn luôn luôn chảy mạnh
Quân Hàn phất tay áo phá vỡ dòng nước, lao thẳng ra, có điều hắn chỉ bắn ra phép, thì nhìn thấy Diêm Quân ngầm bắn phong ấn.Quân Hàn làm như không thấy, thế nhưng lại không ngừng, nháy mắt liền xông thẳng vào phong ấn, khi quay đầu nhìn lại, phong ấn đã lóe ánh đỏ, không tổn hại chút gì.
Một giấc chiêm bao ngàn năm, đây là mộng thấy những gì? Mộng thấy mấy cái cây Cận trong đình viện Cừ An cung, hoa rơi ngàn năm. Mộng thấy hoa rơi xuống còn có hồng y, không thay đổi ngàn năm.
Quân Hàn than nhẹ, bước vào tiên giới. Một đường đi tới rất là vắng vẻ, cũng ở tại ngoài cung Tửu Tiên gặp Tửu Tiên mang theo rượu.
Tửu Tiên nói “Đế quân! Cuối cùng cũng nhìn thấy ngài, ngài đã đi đâu rồi?”
Quân Hàn nói:“Ở âm phủ ngủ một giấc, không nghĩ đã là ngàn năm.”
Tửu Tiên cười nhẹ một tiếng, vươn tay đưa qua vò rượu, nói “Làm phiền Đế quân, hồi cung mang theo luôn a, ta không qua nữa.”
Quân Hàn vươn tay đón nhận, trong nháy mắt đã không còn thấy bóng dáng đâu nữa.
Ngoài Cừ An cung từ lâu đã không còn tiên đồng trông coi, Quân Hàn đẩy cửa ra, đập vào mắt lại là hồng y như hoa rơi, hoa sáng rực rỡ.
Điển Ly cười nói:“Đế quân lười như vậy, còn muốn giữ lại hoa rơi đầy đình này cho ta quét dọn.”
Quân Hàn vẫn là thần sắc như trước, bình tĩnh nhìn y một lát, nói:“Ai bảo nó giống ta, chỉ chịu khuất phục dưới hồng y của ngươi.”
Điển Ly cười ha ha, xẹt qua tới, dựa vào cạnh hắn, nói:“Là cầm rượu hửm?”
Quân Hàn vươn tay, nhẹ nhàng nắm ở eo của y, rốt cục chậm rãi thở phào nhẹ nhõm, nói:“Vả lại cùng ta cùng uống một chén.”
—oOo—
[12] Hàn triệt thấu xương: hoàn toàn lạnh thấu xương.
[13] Cận: hoa không rõ tên. Hình minh hoạ đầu bài
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phượng Hoàng Kiếp
Chương 16: Kết cục
Chương 16: Kết cục