DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trùng Sinh Vị Lai Chi Quân Tẩu
Quyển 1 - Chương 3

Edit+Beta: Minh Miu

Hứa Duệ kiếp trước tức Đàm Tiểu Nhạc, cậu mồ côi từ trong bụng mẹ. Tại thời điểm cậu vẫn còn trong bụng mẹ, cha cậu Đàm Chi Mãnh trong một lần chấp hành nhiệm vụ mà hy sinh.

Đau xót để tang chồng chưa lành, mà hy vọng con trai duy nhất Đàm Tiểu Nhạc vừa ra đời đã bị xét nghiệm có bệnh tim bẩm sinh, hai đả kích nặng nề khiến mẹ cậu đối với sinh hoạt trong tương lai sợ hại không biết giải quyết như thế nào sau đó quyết định bỏ rơi cậu.

Tại lúc Đàm Tiểu Nhạc sau ngày trăng rằm nào đó, mẹ cậu ôm cậu đến nói chuyện với vợ đội trưởng Chu Quân, sau đó mượn cớ có việc ly khai, nhờ vợ Chu Quân hỗ trợ chiếu cố nhìn cậu một chút buổi tối sẽ đón cậu trở về, kết quả là không có trở lại.

Thuận lý thành chương vợ chồng Chu Quân nhận thu dưỡng Đàm Tiểu Nhạc, vì tưởng niệm Đàm Chi Mãnh, Chu Quân không có để Đàm Tiểu Nhạc cùng họ với hắn.

Mẹ rời đi làm cho Đàm Tiểu Nhạc tuổi còn nhỏ thì biết hạnh phúc không phải đương nhiên. Nhưng vợ chồng Chu Quân đối với cậu phi thường tốt, đối với trình độ bảo vệ cậu thậm chí vượt qua con ruột Chu Thắng, cái này lại làm cho Đàm Tiểu Nhạc vô cùng thỏa mãn cùng cảm ơn.

Con trai Chu Quân Chu Thắng so với Đàm Tiểu Nhạc lớn hơn ba tuổi, trời sinh tính tình hoạt bát hiếu động, trong nhà là một tiểu hài tử phi thường nghịch ngợm gây sự. Từ sau khi trong nhà đột nhiên thêm một em trai so với mèo con lớn hơn không bao nhiêu, hắn cảm thấy cha mẹ không hề yêu hắn như trước, vì thế tiểu hài nhi Chu Thắng cũng từng khóc rống đố kị qua. Thời điểm mẹ không chú ý hắn đâm đâm, xoa bóp em trai nhỏ yếu kia. Dù Chu Quân dùng gậy đánh mông đều không thay đổi.

Tình huống này duy trì đến khi Chu Thắng bốn tuổi bắt đầu hiểu chuyện, tại lúc nhìn thấy Đàm Tiểu Nhạc nhỏ gầy bởi vì phát bệnh tim nhiều lần mà bị ôm vào bệnh viện cứu chữa, lúc nhìn thấy cậu nằm ở trên giường bệnh trên người còn đâm nhiều ống dẫn, ngay cả hô hấp đều phải dùng bình dưỡng khí, hắn bắt đầu thay đổi. Từ đó về sau, Chu Thắng tuổi còn nhỏ liền đem em trai gầy yếu bảo hộ dưới cánh chim của hắn.

Sau này Đàm Tiểu Nhạc được Chu a di yêu thương, Chu Thắng bảo hộ mà chậm rãi lớn lên.

Tuy Chu Quân một năm cũng sẽ trở về thăm người thân một lần, vội vàng mười mấy ngày lại quay trở về đơn vị, nhưng không ngăn được cậu đối với Chu Quân có tình cảm ngưỡng mộ, người một nhà ở chung vẫn là hòa nhã, vui vẻ, hòa hợp. Đàm Tiểu Nhạc thậm chí nghe Chu thúc thúc kể về cha, còn có miêu tả đối chiến với bọn chiến hữu, còn sinh ra tình cảm sùng bái với quân nhân. Chỉ là thân thể kia, có thể bảo vệ tánh mạng cũng coi là không tệ.

Những từ ngày Hứa Duệ luyện bộ đồ khí công kia, là một Lão trung y trong quân khu đã về hưu dạy cậu. Thời điểm tây y cũng bất lực, Chu Quân đành phải ôm cậu đi tìm Lão trung y, xem có thể hay không kéo dài tính mạng của cậu. Lão trung y này cũng là thương cảm cha cậu mất sớm, lại bị mẹ vứt bỏ, thân lại bệnh hoạn mới đem bộ khí công gia truyền truyền cho cậu, cũng phối cậu chích châm bí truyền, vậy mà thật sự hòa hoãn bệnh tình của cậu.

Sau khi chuyển hướng trị liệu trung y, hôm sau Đàm Tiểu Nhạc đã bi Chu a di mang đến Lão trung y báo danh, chậm rãi điều dưỡng thân thể.

Theo như Lão trung y dạy phương pháp thổ nạp, sau khi đem khí trong kinh mạch chạy một vòng, thân thể đặc biệt thoải mái, những khó chịu trong lòng cũng sẽ hoãn không ít. Ngay từ đầu cậu căn cơ chưa đủ, chỉ có thể chậm rãi dựa vào nghị lực cùng kiên nhẫn từng giọt từng giọt dành dụm. Tuy tiến chuyển chậm chạp, nhưng theo thời gian, hiệu quả lại rõ ràng nhất.

Sau nhiều lần cùng Lão trung y tiếp xúc, thuở nhỏ ốm đau quấn thân Đàm Tiểu Nhạc tại Lão trung y chỉ điểm chữa bệnh lâu cũng thành thầy thuốc rồi. Tự mình trải qua ốm đau mới biết người bệnh thống khổ, Đàm Tiểu Nhạc cũng lâp chí sau khi lớn lên trở thành bác sĩ. Tối thiểu nhất chính mình phát bệnh cũng có thể tự cứu chữa. Còn có Chu thúc thúc Chu a di, bọn họ tuổi cũng đã lớn rồi, nếu như cậu thành thạo nghề này, đến lúc đó cũng có thể chiếu cố tốt bọn họ.

Khiêm tốn thỉnh giáo, chăm chú học tập, có một giáo sư chuyên tâm, kiên nhẫn giải đáp. Tại năm Đàm Tiểu Nhạc mười tám tuổi, học đã có chút thành tựu, thậm chí có thể ở dưới mí mắt Lão trung y xem bệnh rồi.

Khí ở trong người, khí không có người sẽ không có. Đàm Tiểu Nhạc đã từng được bác sĩ chuẩn đoán nếu như cậu không cấy ghép tim căn bản không sống quá mười sáu tuổi. Nhưng bởi vì bộ khí công này, cậu lại có thể sống tốt đến hai mươi tuổi. Nếu như không phải phẫu thuật thất bại, cậu dựa vào bộ khí công này, có thể sống lâu hơn mấy năm nữa a? Nhưng bởi vì phẫu thuật thất bại, Đàm Tiểu Nhạc mới có thể ở trên người Hứa Nhạc sống lại.

Hứa Duệ thân thể phi thường khỏe mạnh, Đàm Tiểu Nhạc rất hài lòng che lấy vị trí trái tim đập theo quy luật.

Có thể thỏa thích mà nhảy, có thể lớn tiếng khóc cười, cái này đối với Đàm Tiểu Nhạc mà nói là cỡ nào khó ah! Tuy nhiên sau khi tỉnh lại được biết báo cáo kiểm tra sức khỏe cũng chẳng phải lý tưởng, thậm chí ở thế giới này cậu chưa tính là một nam nhân cường tráng.

Nhưng cái này lại có quan hệ gì đâu? Thân thể rèn luyện đều có khả năng trở nên cường tráng, nhưng nếu khỏe mạnh đã mất đi, dù có cứu chữa thế nào cũng không có cách nào cứu trở về. Có thể có được một cơ thể khí lực khỏe mạnh là cỡ nào hạnh phúc ah!

Hơn nữa xuyên từ quá khứ đến tương lai, Đàm Tiểu Nhạc còn phát hiện bộ khí công này còn có một chỗ tốt. Lúc trước Hứa Duệ cùng anh trai cùng cha khác mẹ Hứa Nghĩa đánh nhau, thương thế rất nặng (Hứa Nghĩa có ý định đem cậu đánh tới nửa sống nửa chết), Đàm Tiểu Nhạc khôi phục ý thức, bắt đầu có thói quen mà luyện bộ khí công này. Đem nhiệt khí kia đi qua các bộ vị bị thương lúc trước, đau đớn tựa hồ chậm lại.

Phát hiện này làm cậu kinh hỉ vạn phần, tuy nhiên cậu không thể khống chế nhiệt khí này tại vết thương dừng lại thêm một lát, nhưng cậu có thể luyện nhiều hơn mấy lần ah.

Bởi vì Hứa Duệ thương thế thật sự rất nặng, trong nhà cũng có chút loạn, lại thêm cha của Hứa Hòa Thắng đối với cậu áy náy, vì vậy ra lệnh ngoại trừ Lý Văn Triết không cho phép bất luận kẻ nào đi quấy rày cậu. Cho nên Đàm Tiểu Nhạc có thể ở bên trong phòng của mình tùy thời tùy ý mà luyện công chữa thương. Phát hiện chỗ tốt bộ khí công này, Đàm Tiểu Nhạc càng đem tất cả thời gian của mình để luyện công, chẳng những thương thế khỏi rất nhanh, hơn nữa cậu phát hiện tai mắt của cậu càng ngày sáng suốt, động tác càng ngày càng linh mẫn.

Mới vừa đến, Đàm Tiểu Nhạc mặc dù không có trí nhớ của nguyên chủ, nhưng may mắn thân thể này trí nhớ vẫn còn. Đàm Tiểu Nhạc tuy nhiên vẫn không hiểu thế nào thao tác người máy ‘Tiểu Tứ Tứ’, nhưng chỉ cần tay vừa sờ vào nó, tay của cậu sẽ tự động thành thạo thao tác từng cái chức năng.

Trong lúc dưỡng thương, Hứa Duệ thông qua người máy hiểu được cơ cấu gia tộc Hứa gia cùng tộc nhân, lướt internet hiểu rõ xã hội năm 3013. Đồng thời, Hứa Duệ hướng Lý Văn Triết hỏi vài câu có mục đích, cũng hiểu được tất cả chân tướng sự tình.

Hứa Duệ 囧 rồi, cái này quả thực là một chậu máu chó ah!

Cha Hứa Duệ Lý Văn Triết tướng mạo thập phần tuấn mỹ, tuy nhiên thân thể hơi yếu một tí, nhưng có rất nhiều người theo đuổi. Hơn nữa gia thế của y xem như cũng không tệ, bằng không thì lúc trước Hứa Hòa Thắng cũng không phải dưới tình huống đã có người yêu còn theo đuổi Lý Văn Triết.

Trong phần đông người theo đuổi, Lý Văn Triết cuối cùng nghe theo sự an bài của người nhà- cùng Hứa Hòa Thắng kết hôn. Thứ nhất, là vì lúc ấy Hứa Hòa Thắng truy y rất mạnh liệt, thứ hai, Hứa Hòa Thắng cơ hồ là một nam nhân hoàn mỹ, anh tuấn đa tình, lại là gia chủ Hứa gia tương lai.

Càng quan trọng hơn là hắn điều kiện tốt như vậy lại không truyền ra chuyện xấu.

Trước kia Hứa Hòa Thắng hấp dẫn Lý Văn Triết, đáng tiếc hôm nay lại trở thành một câu chuyện cười. Tại thời khắc quyết định mấu chốt vận mệnh con trai y yêu nhất Hứa Duệ, Hứa Hòa Thắng vậy mà dẫn về một đứa con riêng quay về Hứa gia, còn tuyên bố hắn sẽ thay thế Hứa Duệ trở thành gia chủ Hứa gia đời tiếp theo!

Chê cười! Quả thật là một chuyện cười to!

Trong lúc Lý Văn Triết kinh ngạc tan nát cõi lòng, Hứa Duệ từ nhỏ sống an nhàn sung sướng, đương nhiên cho là mình sẽ là người kế thừa Hứa gia rồi nên sự thật này Hứa Duệ không tiếp thu được, lại bị người khác xui khiến cùng Hứa Nghĩa đánh nhau.

Vì vậy, Hứa Duệ ngã xuống, Đàm Tiểu Nhạc đi lên, thân thể đổi chủ rồi.

Hứa Duệ bị trọng thương, Lý Văn Triết giật mình tỉnh lại. Y bề ngoài văn nhược một chút, nhưng tính tình lại cương liệt. Trước kia bởi vì quá tin Hứa Hòa Thắng, y mới có thể tại thời điểm Hứa Nghĩa xuất hiện mà thất kinh như vậy. Nhưng hiện tại nhi tử bị đánh thành trọng thương, sinh tử chưa biết, tương lai lại càng không biết hướng về đâu, y phải đứng lên.

Vì an toàn và hạnh phúc của con trai, Lý Văn Triết cắn răng đem Hứa Nghĩa cùng Mạnh Minh tiến vào đại môn Hứa gia biến thành trong suốt.

Hiện tại y không cố được nhiều như vậy, y phải vận dụng tốt các mối quan hệ của mình, còn có mạng lưới quan hệ Lý gia, vì Hứa Duệ bố trí một tương lai tốt.

Việt Lăng Thiên tướng quân, vô luận là nhân phẩm hay gia thế, cơ hồ là Kim cương vương lão ngũ nằm trong bảng xếp hạng hai mươi người toàn Liên hiệp quốc. Tại Bắc khu Trung Quốc là nam nhân hoàn mỹ nhất nhì.

Lý Văn Triết không tin Hứa Nghĩa sẽ bỏ qua cho Hứa Duệ, xem thương thế trên người Hứa Duệ bị Hứa Nghĩa đánh là có thể nhìn ra. Nếu như Hứa Duệ có thể gả vào Việt phủ, vậy không sao rồi. Hứa Nghĩa có can đảm, dám động vào phu nhân tướng quân sao?

Vốn Lý Văn Triết còn lo lắng Hứa Duệ không thoát được chướng ngại tâm lý, mặc cho ai từ nhỏ đều cho rằng sẽ lấy vợ là nam nhân đột nhiên bị phân vào loại thích hợp thai nghén, đều rất khó để tiếp nhận a? Không nghĩ tới Hứa Duệ vậy mà đồng ý, hơn nữa đối với tình huống sau khi kết hôn trường kì ở riêng tuyệt không để ý, Lý Văn Triết rốt cục yên tâm.

Nhớ lại Hứa Duệ lâm vào cảm xúc chấn động rất lớn, từng màn thuộc về Đàm Tiểu Nhạc đi qua tựa hồ như mới phát sinh ngày hôm qua, mà thật sự thuộc về Hứa Duệ lại khiến hắn vô lực.

Dù sao tuổi trẻ, có đôi khi không cách nào khống chế tốt tâm tình của mình. Vừa rồi vô ý thức tiến vào trạng thái luyện công, Hứa Duệ thiếu chút nữa bởi vì cảm xúc bành trướng quay cuồng khiến khí chạy theo hướng khác, sợ tới mức cậu ra một thân mồ hôi lạnh.

Sống ở đâu thì theo phong tục ở đấy a! Hứa Duệ cực lực bình định suy nghĩ lộn xộn, khiến cho thể xác và *** thần an tĩnh lại.

Chỉnh lý khí tức, Hứa Duệ hô thở ra một hơi, lần nữa tập trung *** thần mà vận khí trong trong kinh mạch chạy bảy cái chu thiên, mới từ từ thu công mở mắt.

Người máy Tiểu Tứ Tứ đã bưng bản cải tiến nước dinh dưỡng cùng khăn nóng đứng ở bên người Hứa Duệ.

Cái gọi là nước dinh dưỡng là cùng loại nước với thế kỉ hai mươi mốt dùng để bổ sung thể lực như bảo khoáng lực cái này là một đồ uống khỏe mạnh. Chỉ là mùi vị dinh dưỡng nước rất quái lạ, dường như dẫn theo một mùi vị cổ dược của nước.

Vừa mới bắt đầu Hứa Duệ miễn cưỡng có thể uống hết, nhưng mỗi ngày uống thật sự thống khổ ah. Không uống a, có thể người nơi này đều là uống cái này tăng cường thể chất. Vốn thân thể tố chất bình thường Hứa Duệ thật sự nếu không uống, cùng người khác chênh lệch thật sự càng kéo càng lớn.

Khiến cho hương vị tốt một chút, Hứa Duệ đành phải ở trong nước dinh dưỡng tăng thêm chanh mật tự chế. Tuy nhiên hương vị vẫn có chút quái, nhưng thuận miệng hơn nhiều, có điểm giống khang can-xi C kiếp trước cậu uống.

Đổ mồ hôi là lau qua rồi, nhưng trên người vẫn là dính dính vô cùng không thoải mái. Hứa Duệ một hơi đem nước dinh dưỡng uống hết sạch sau đi vào phòng tắm tắm rửa.

Hiện tại người địa cầu tựa hồ rất hiểu được hưởng thụ, tỷ như ở nhà chơi không với người máy, tỷ như trong phòng tắm đủ loại kiểu dáng có đủ mát xa trì hoãn tác dụng của vòi sen, bồn xoa bóp, tỷ như các loại phổ biến sử dụng công nghệ cao sản phẩm điện tử vân vân, đợi một tí, thậm chí nhân loại sinh hoạt hằng ngày tiện ích rất nhiều, nhưng hiện tại người địa cầu giống như có lẽ đã quên người hướng về bụng, đã quên cái gì gọi là dân dĩ thực vi thiên rồi (dân lấy ăn làm đầu). Bọn họ đối với đồ ăn mỹ thực cũng không truy cầu, chỉ chú trọng đồ ăn dinh dưỡng thành phần phong phú. Tỷ như bọn họ cơ hồ mỗi ngày đều ăn món ăn dinh dưỡng khó ăn, tỷ như bọn họ mỗi ngày đều uống nước dinh dưỡng dẫn theo một cổ mùi lạ.(Chả hiểu đoạn này ra sao nên chém đại.)

Hứa Duệ một bên hưởng thụ nước chảy từ trên xuống dưới bả vai huyệt vị khoan khoái dễ chịu, một bên phân tích so sánh một ngàn năm trước và sau có chỗ giống nhau và chỗ khác nhau. Nếu có thể lựa chọn niên đại sống lại, Hứa Duệ đương nhiên không chút do dự muốn trở lại năm 2013 á, cuộc sống như vậy mới gọi là sinh hoạt nha, lại có thể mở rộng ra bàn tay vàng! Nhưng xuyên thủng tương lai, ai, hắn chính là một nhà văn đui mù!

Đem khăn tắm thắt ở trên lưng, Hứa Duệ dùng bàn tay lau tấm gương hơi bị mơ hồ. Trong gương lập tức xuất hiện gương mặt hồng nhuận phơn phớt, ngũ quan thập phần *** xảo, lớn lên cùng Lý Văn Triết có bảy phần tương tự.

Giống như lần đầu Hứa Duệ chứng kiến khuôn mặt này trong gương sợ hại kêu một cái, mặc cho ai nhìn chính mình hai mươi năm bị đổi thành khuôn mặt người khác cũng sẽ bị hù đến a? Nhưng đồng thời ánh mắt cậu tràn đầy kinh diễm. Khuôn mặt *** xảo xinh đẹp như thế! Dáng người thiếu niên thon dài mềm dẻo như thế.

Trong gương cái tay thon dài vuốt lông mi đen như mực, Hứa Duệ nhẹ giọng lại kiên định nói: “ Hứa Duệ, tôi không biết cậu có phải hay không thay thế tôi sống tại năm 2013 hay không? Nhưng nhân sinh cậu tôi nhận lấy rồi. Cậu yên tâm đi, tôi sẽ bảo hộ tốt cha chúng ta, quyết sẽ không cho phép bất luận kẻ nào khi dễ y, tổn thương y. Đương nhiên, tôi cũng không cho người khác cơ hội tới tổn thương tôi.”

“Nếu như Việt Lăng Thiên có thể là cánh chim bảo vệ tôi cùng cha trước gió, làm quân tẩu có cái gì khó?” Cặp mắt xinh đẹp Hứa Duệ chậm rãi híp lên, sau đó cong cong bờ môi hồng nở nụ cười.

Ánh mắt của cậu kiên định, còn mang bên trong linh hồn yên vui sống tự tin hòa thuận vui vẻ của Đàm Tiểu Nhạc, trên mặt xuất hiện ánh sáng

rọi cực kì mê người.

Đọc truyện chữ Full