Hậu trường buổi ra mắt phim “Tình cảm chân thành”
Hạ Hi ngồi ngăn ngắn trước gương, đưa mắt ngắm nghía khuôn mặt vừa được trang điểm của mình. Da cậu trắng ngần, bình thường cũng chỉ cần trang điểm nhẹ nhàng là được, nhưng giờ hóa trang đậm, thì hiệu quả đương nhiên rõ rệt, khuôn mặt trước đó vẫn mang vẻ mệt mỏi ủ rũ, quầng thâm ở mắt hoàn toàn biến mất.
Khương Liêm giữ lấy cằm Hạ Hi, chăm chú quan sát đối phương, từ nhỏ Hạ Hi đã có khuôn mặt tuấn mỹ, tinh tế, da dẻ mịn màng, mềm mại, lông mi vừa dài vừa dầy, đôi mắt như vẽ, sống mũi cao thẳng, còn cả bờ môi xinh đẹpkhiến người khác chỉ muốn hôn. Khương Liêm nhìn trái rồi nhìn phải, cuối cùng chậc một tiếng: “Cậu xem, giờ càng thêm đẹp, tôi thu lại câu nói lúc trước…cậu vẫn là nam thần trong lòng tôi.”
Hạ Hi cười nói: “Chị vừa mới bảo em xấu xí đến mức làm mất mặt chị trước mọi người cơ mà.”
“Phụ nữ hay thích nói dối đó, baby à.” Khương Liêm trừng mắt nhìn Hạ Hi, còn ngả ngớn: “Chị đây làm sao vứt bỏ được cưng chứ.”
Hạ Hi hơi nhíu mày, không muốn tranh cãi với chị nữa. Khương Liêm lại chỉ chỉ vào mũi cậu, bảo với nhân viên trang điểm: “Ở chỗ này đánh đậm hơn tí nữa.”
Nhân viên trang điểm liền chăm chú làm theo.
Ngụy Gia Đình vừa vào hậu trường đã trông thấy Hạ Hi, hắn đi nhanh tới, quan tâm nói: “Hạ Hi, hai ngày nay cậu chạy đi đâu vậy? Đạo diễn muốn tìm đến phát điên rồi.”
“Trong nhà có chút chuyện.”
“Sao trang điểm đậm vậy, gần đây không ngủ ngon sao?”
“Không sao, sẽ mau đỡ thôi.”
“Vậy là tốt rồi, tôi còn tưởng cậu không đến dự được buổi ra mắt phim, nếu vậy tôi với Đường Thiến có thể chẳng trụ nổi, nghe nói gần đây cậu từ chối không ít hợp đồng, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? 《 Tình cảm chân thành 》sắp khởi quay, cậu đừng có mà trở mặt rẽ đường khác.”
Hạ Hi còn chưa kịp nói, Khương Liêm đã xen vào: “Gia Đình, tôi vừa nghe nói đạo diễn đang tìm cậu, cậu đi xem thử?”
Ngụy Gia Đình nghe vậy tưởng thật, khiên tốn lễ phép đáp: “Vậy tôi đi trước đây, buổi công bố cũng sắp bắt đầu rồi, Hạ Hi cậu cũng nhanh lên nhé.”
Hạ Hi gật đầu.
Khương Liêm nhìn bóng lưng Ngụy Gia Đình dần dần biến mất, Ngụy Gia Đình mặc một bộ âu phục đen, trông có vẻ chín chắn vững vàng, quần áo cắt may khéo léo tôn lên vẻ cao quý, chị vuốt vuốt bút kẻ lông mày trong tay, cười mỉa mai: “Ngụy Gia Đình này định khách chiếm thế chủ nhà hay sao, ăn mặc còn long trọng hơn cả nam chính, tôi khẳng định hắn ước gì cậu không thể đến, như vậy toàn bộ sân khấu buổi công chiếu sẽ thuộc về hắn.”
Ngụy Gia Đình và Hạ Hi là nghệ sĩ của cùng một công ty, phim “Tình cảm chân thành này” vốn đã chọn hắn vào vai nam chính, ai ngờ lại bị Hạ Hi cướp mất, còn hắn tụt xuống thành nam phụ. Chuyện này đối với Ngụy Đình là tuyệt đối sỉ nhục hắn, khiến hắn nhìn Hạ Hi càng không vừa mắt, trong lòng ghét bỏ nhưng ngoài mặt vẫn duy trì thái độ khiêm nhường lễ độ.
Luận về lai lịch, luận về tài năng, Hạ Hi bỏ xa Ngụy Gia Đình đến cả con phố, cậu vào nghề đã năm năm, cũng đạt danh hiệu ảnh đế, có khá nhiều tác phẩm xuất sắc quen thuộc khán giả, phàm là cậu tham gia kịch truyền hình, show giải trí nào đó ratings đều tăng gấp mấy lần.
Đây là nguyên nhân đạo diễn khăng khăng mời cậu tham gia, cũng khiến Ngụy Đình phải giữ thái độ cung kính như vậy.
Hạ Hi nói: “Emcướp vai của hắn, trong lòng hắn chắc chắn rất tức giận.”
“Chuyện này có liên quan gì tới cậu, muốn trách thì trách đạo diễn chứ.” Khương Liêm không chút khách khí nói: “Chị nghe anh Thành kể, ở đây hắn cũng tung tin cậu gặp chuyện, còn đăng bài trên weibo bảo cậu đùa giỡn với đoàn làm phim, không nghe lời đạo diễn.”
“Có người sẽ tin sao?”
“Hắn không nêu thẳng tên, nhưng hầu hết fan đều đoán được, comment phía dưới toàn bất bình thay cậu. Còn bắt Ngụy Gia Đình đưa chứng cứ ra, bằng không sẽ buộc tội hắn ngậm máu phun người, tất nhiên hắn chẳng có chứng cớ gì rồi.”
Hạ Hi bất đắc dĩ nói: “Đừng cười trên nỗi đau người khác, đọc ít tin lá cải thôi, cẩn thận lại liên lụy đấy.”
“Chị sợ gì chứ.” Khương Liêm nhìn lại đồng hồ lần nữa, vội nói: “Gần đến giờ rồi, chúng ta ra ngoài đi.”
Buổi ra mắt bộ phim “Tình cảm chân thành”
Hôm nay Hạ Hi mặc quần bò, vạt áo sơ mi màu trắng được thu lại trong lưng quần, tỏa ra hơi thở thanh xuân tươi trẻ. Đôi chân thon dài, dáng người mảnh mai, nổi bật giữa nhóm nghệ sĩ, vừa bước ra đã đặc biệt thu hút ánh nhìn của người khác, khiến fan cuồng nhiệt hò hét khản giọng.
Hạ Hi hướng về phía camera mỉm cười, mang theo chút ngượng ngùng của thanh niên, khiến cho người hâm mộ phát cuồng la hét.
Trong tình huống này thì đạo diễn, Ngụy Đình, Đường Thiến như trở thành phông nền, cho đến khi MC ra dẫn chương trình thì thế cục mới được thay đổi, cô nói xong đoạn mở đầu rồi cười nói: “Trước khi giới thiệu các nhân vật chính tôi muốn thống kê một chút, ở đây có bạn nào đã đọc tiểu thuyết nguyên tác xin giơ tay.”
Phía dưới thưa thớt vài cánh tay giơ lên.
“Như vậy, sau khi xác định được diễn viên cụ thể cho bộ phim, bạn nào sẽ đọc tiểu thuyết xin mời giơ tay.”
MC vừa nói xong, ở phía dưới có rất nhiều cánh tay giơ lên, hoàn toàn áp đảo số lượng lúc nãy.
“Xem ra có nhiều bạn đến vì diễn viên nha, trên sân khấu của chúng ta hôm nay có các mỹ nam, mỹ nữ, …” MC đưa mất nhìn đạo diễn, sau đó ho nhẹ một tiếng, nháy mắt với phóng viên.
“Hay là trước hết xin mời một vài vị tự giới thiệu với mọi người.”
Tại buổi ra mắt, phóng viên thi nhau đặt câu hỏi, giao tình giữa nam chính Hạ Hi và nữ chính Đường Thiến, thậm chí đạo diễn còn đùa cợt cậu ta từng bị Đường Thiến từ chối đó, thực là một từ vi diệu, bên dưới lại ồ lên. Nhưng Hạ Hi liền mau chóng giải thích: “Đừng nghĩ oan cho tôi nhé, tôi bị Đường Thiến từ chối cho mượn dù thôi.”
“Khi đó chúng tôi có một cảnh quay ở trên núi, hôm đó trời rất nắng, lúc nghỉ ngơi tôi liền bảo với Thiến Thiến, cho anh mượn ô che nắng được không, vì tôi thấy cô ấy mang ô theo mà, không ngờ cô ấy lại không cho tôi mượn thật.”
Đường Thiến dùng mic che che khuôn mặt, mỉm cười vô tội nói: “Anh Hạ, anh nói thế các bạn fan lại hiểu nhầm tôi mất, chuyện này tôi phải thanh minh, hôm đó chỉ có 28 độ, hơn nữa các bạn cũng biết trên núi gió rất lớn. Anh hạ lại mượn ô của tôi, thật là kì quái, cho nên tôi liền nói: “Không cho mượn!”
MC nói: “Tôi đoán là Hạ Hi sẽ thu được một bộ siêu tập lớn dù đây!”
Hạ Hi mỉm cười nhã nhặn.
Dương đạo diễn lại đột nhiên xen vào một câu: “Để tôi nói một câu đã, nếu lúc đó tôi cùng Hạ Hi đi mượn dù thì chắc chắn tôi sẽ mượn được!”
Đường Thiến kinh ngạc nhìn đạo diễn, sau đó làm vẻ mặt đau khổ: “Có phải tôi đã đắc tội nào với hai người không?”
MC lại nói: “Là hai vị đang ăn hiếp Thiến Thiến nhé, thôi chúng ta tiếp tục nói về 《 Tình cảm chân thành 》đi, đạo diễn Dương anh nghĩ cảnh quay đặc sắc nhất trong phim là cảnh nào?”
“Đặc sắc nhất á…”Đạo diễn Dương nâng cầm lên suy nghĩ rồi nói: “Vậy khẳng định là cảnh tình cảm cao trào rồi!.”
Ba người còn lại đều hốt hoảng, đạo diễn Dương lại tiếp tục: “Kì thực cảnh này có thể diễn lai ở chỗ này cũng được đó.”
Hội trường được phen xôn xao, ngay cả MC cũng kích động đến đỏ cả mặt, phóng viên truyền thông trên sân khấu càng sẵn sàng, tư thế như thể đối đầu kẻ địch.
“Có thể chứ?” MC hỏi lại.
Hạ Hi nhìn về phía Đường Thiến, hai người không hẹn mà cùng nhau mỉm cười, Ngụy Gia Đình ngồi một bên cũng mỉm cười nhưng đáy mắt lại bao trùm vẻ lo lắng.
Tiếp đó hai người diễn lại phân đoạn rất tự nhiên, Ngụy Gia Đình cũng tham gia, trong đó y đóng vai một người Đường Thiến từng yêu sâu đậm, y cùng cô sẽ diễn một loại kịch bản cẩu huyết tôi yêu anh, anh không yêu tôi, sau đó sẽ đến phiên Hạ Hi lên sân khấu.
Cảnh quay này phát sinh ở sân thể dục, Hạ Hi tận mắt chứng kiến Đường Thiến cùng Ngụy Đình có bất hòa, liền phẫn nộ xông đến.
MC và đạo diễn lui sang một bên, đèn tối dần đi, cuối cùng tập trung ở giữa sân khấu, âm nhạc cũng nổi lên.
Hạ Hi nhập vai rất nhanh, vẻ mặt của cậu trong nháy mắt vì tức giận mà trở nên dữ tợn, đáy mắt bừng bừng lửa giận. Cậu nhanh chóng lao đến bên Đường Thiến, sau đó kéo mạnh lấy cổ tay đối phương, Đường Thiến không kịp đề phòng bị cậu cầm lấy tay trở nên lảo đảo. Cô quay đầu nhìn về phía Hạ Hi, lại bị đôi mắt của đối phương làm cho hoảng sợ, mất một lát mới có thể nhập lại vai.
Hạ Hi nhéo nhẹ tay cô một cái, ý bảo Đường Thiến không nên quá lo lắng.
“Em thích hắn?” Hạ Hi không tin nổi đặt câu hỏi.
Đường Thiến dường như mất hồn đáp lại: “Đúng vậy.”
“Em điên rồi sao! Tưởng Nhã Mộc em nghĩ kĩ lại đi, đó là một người đàn ông đã có vợ con rồi, em thích hắn ở điểm nào? Hạ Hi như bệnh nhân tâm thần gào thét điên cuồng, trên mặt cậu là biểu cảm thất vọng cùng thống khổ, một loại tình cảm hỗn độn bị cậu cực lực giấu đi, rồi lại hiện lên hoàn mỹ trong mắt khán giả: “Hắn không thể cho em được cái gì, Tưởng Nhã Mộc em đừng đê tiện nữa! Em thà thích một người đàn ông không thể cho em nổi một lời hứa hẹn, cũng không chịu yêu tôi, em có biết mình đang bị điên không! Em nói cho tôi biết đi tôi thua kém hắn ở điểm nào? Chúng ta quen biết nhau đã vài chục năm, còn thua kém hơn chút ban ân của hắn sao? Đúng, hắn đã từng giúp em, nhưng em không cần một mực khăng khăng rằng mình thương hắn! Em không nợ hắn, em như vậy căn bản không đáng, em có thể tỉnh lại được không…đừng tiếp tục cố chấp như vậy nữa!
Đoạn hội thoại này rất dài, cũng là để thử thách diễn xuất của diễn viên, từ cảm xúc tuyệt vọng cho đến cầu xin, diễn viên cần bộc lộ hết diễn biến tâm lý nhân vật ra ngoài. Hạ Hi trong nháy mắt có chút thất thần, cậu không biết mình đang mắng chửi Tưởng Nhã Mộc hay đang mắng chính mình nữa, từng lời nói như hung hăng đâm vào tim, đau đến ứa máu.
Đường Thiến đẩy mạnh Hạ Hi: “Không cần anh quan tâm, tôi vẫn thích anh ấy, chuyện này không liên quan gì tới anh hết!”
Hạ Hi nóng nảy đi vòng quanh, cậu dùng sức giật tóc mình, cả người như sụp đổ. Thời khắc Đường Thiến xoay người rời đi, cậu rốt cuộc cũng không chịu đựng nổi chạy theo cô, sau đó dùng sức ôm trọn đối phương vào lòng.
“________Buông!!!!”
“Anh không buông, cả đời anh cũng không buông!” Hạ Hi gào lên tức giận, cậu cúi đầu nhìn đôi môi đỏ sẫm của Đườn Thiến, tâm trí dường như bị trống rỗng, cậu áp sát như bị mê hoặc, nhẹ nhàng thốt lên một câu nhẹ tựa làn gió:
“Anh yêu em.”
Cảnh hôn diễn ra rất tự nhiên, cho đến khi bị Hạ Hi lễ phép đẩy ra, Đường Thiến mới thấy có gì đó không ổn. Trong khoảng khắc đó, cô thực sự định chủ động tiếp cận, tuy rằng đã nỗ lực che giấu nhưng vẫn không thoát khỏi ánh mắt của phóng viên.
Trong hội trường không ngừng vang lên tiếng “Tách!” “Tách!”, kèm theo đèn flash chói mắt, Hạ Hi nhanh chóng thu hồi cảm xúc, quay sang mỉm cười với truyền thông, giống như người điên ban nãy chẳng hề liên quan đến cậu.
MC sợ hãi hô lên: “Thật không hổ danh ảnh đế, vừa rồi tôi cũng bị giật mình, còn tưởng cậu sẽ bóp chết Thiến Thiến chứ, thực sự cậu diễn cảnh hôn này rất hoàn hảo, lúc này tôi vô cùng chờ mong “Tình cảm chân thành” công chiếu, mọi người cùng nhau ủng hộ được không?”
Hội trường reo hò đồng ý,
Đường Thiến đứng bên cạnh, rất lâu sau vẫn chưa khôi phục được tinh thần.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tra Công Muốn Tái Hôn Với Tôi
Chương 2: Hội điện ảnh
Chương 2: Hội điện ảnh