DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trù Sư Đích Thất Ngộ Trọng Sinh
Chương 7: Sự kiện “Truyền Kỳ” (thượng)

“Vào đi.” Chu Tiểu Hi nhắc nhở.

“À.” Tào Nhất Lâm ngơ ngác đi lên theo.

Hai người sóng vai đi vào “Truyền Kỳ”, “Tào tiên sinh cũng được xem như là khách quý của Truyền Kỳ a.” Chu Tiểu Hi mặc một chiếc sơ mi vàng tươi, quần màu xanh nhạt, chân đi giầy thể thao màu đỏ, toàn thân ăn mặc kiểu vận động. Người không biết còn tưởng rằng hắn là MB của nơi này, nhưng lăn lộn trong câu lạc bộ, nhất là lăn lộn trong câu lạc bộ Truyền Kỳ, có người nào không biết đến Chu Tiểu Hi, khuôn mặt hắn chính là tấm danh thiếp.

Tào Nhất Lâm hoang mang, họ thật sự quen biết nhau sao?

Như là nhìn ra nghi hoặc của cậu, nụ cười trên mặt Chu Tiểu Hi sáng rực, lộ ra lúm đồng tiền một bên má nói, “Cậu không biết tôi, nhưng tôi biết cậu. Tôi từng gặp cậu trong bữa tiệc sinh nhật của Tào lão gia tử……….. Tôi tên là Chu Tiểu Hi, cậu có thể gọi tôi là Tiểu Hi.”

Họ tên: Chu Tiểu Hi

Giới tính: Nam

Tính hướng: Thích phụ nữ, nhưng cũng không bài xích đàn ông

Nghề nghiệp: Nhà thiết kế trang phục

Châm ngôn sống: Nhân gian khắp nơi đều có “x”

Chỉ số manh: ★★★★★ (thích bát quái đến thái quá)

“Hở?” Tào Nhất Lâm không ngờ lại gặp phải người từng đến đó. “…… Xin chào.” Cậu hoàn toàn không biết đêm đó có những người nào có mặt. “Vừa rồi cảm ơn anh.”

“Đừng khách sáo. Cậu là đến chơi, hay là tìm bạn?” Lòng hiếu kỳ thúc giục hắn hỏi.

“Tôi đến tìm người.” Tào Nhất Lâm nói.

“Tìm ai vậy? Người trong nơi này hầu hết tôi đều quen biết, nói ra tôi giúp cậu tìm?” Chu Tiểu Hi rất là tích cực nói.

“Hơ….. Xin hỏi Quỷ Lang tinh ở đâu?” Truyền Kỳ có mười hai phòng VIP đều đặt theo tên mười hai chòm sao, Quỷ Lang tinh là phòng tiệc lớn nhất của Truyền Kỳ.

“Quỷ Lang tinh á, cậu cứ dùng thang máy chuyên dụng bên này đi lên tầng 5 rẽ trái là tới…..” Chu Tiểu Hi vừa tốt bụng giải thích vừa dùng thẻ hội viên giúp cậu quét lên thang máy chuyên dụng giành cho khách quý, thì ra là tới Quỷ Lang tinh, Quỷ Lang tinh?! Đến khi Chu Tiểu Hi kịp phản ứng thì cửa thang máy đã đóng lại rồi. Cậu ta tới Quỷ Lang tinh tìm ai chứ?

Nhìn thang máy chờ từng tầng từng tầng đi lên, Chu Tiểu Hi lần đầu tiên phiền muộn tại sao trong “Truyền Kỳ” chỉ lắp đặt một thang máy chuyên dụng giành cho khách quý. Đứng được hai giây, không chờ nữa……. Liền thấy hắn trực tiếp lao qua chỗ thang thoát hiểm chạy lên.

Nhìn thấy tấm biển có ba chữ “Quỷ Lang tinh”, Tào Nhất Lâm nghĩ thầm, chắc là chỗ này nhỉ.

Gõ gõ cửa, không có phản ứng, lại gõ gõ cửa, vẫn không có phản ứng. Không có ai sao?

“Cậu…..” Chu Tiểu Hi há mồm thở dốc chạy đến cạnh cậu, kéo cánh tay chuẩn bị tiếp tục gõ cửa của cậu.

“Còn chuyện gì sao?” Tào Nhất Lâm thấy hắn thở hổn hển thành như vậy, đợi hắn dừng lại đây mới hỏi.

“….. Tôi cũng phải đến đây, cậu, cậu tìm ai vậy?” Chu Tiểu Hi nắm lấy cậu vội hỏi.

“Tôi tìm ông chủ Từ.”

“Ông chủ Từ?” Ông chủ Từ nào? “Từ Uy?”

“Đúng vậy.” Xem ra hắn cũng có quen ông chủ, Tào Nhất Lâm cong khóe miệng.

Chu Tiểu Hi thấy Tào Nhất Lâm đột nhiên lộ ra một nụ cười, thầm nghĩ, không thể tưởng được khuôn mặt lão út của Tào gia thoạt nhìn ác ác vậy mà lúc cười rộ lên thế nhưng……. lại có một dạng phong tình. “Cậu tìm Từ Uy làm gì?”

“Tôi….” Tào Nhất Lâm nói chưa hết câu, cửa phòng VIP đột nhiên mở ra.

“Sao cậu lại đến đây?” Từ Uy hơi giật mình khi nhìn thấy Tào Nhất Lâm ở trong này.

“Tôi tới đưa cơm cho anh.” Tào Nhất Lâm xách lên cặp lồng trong tay.

“Đưa cơm?” Chu Tiểu Hi giật mình nhìn hai người, Tào Nhất Lâm đưa cơm cho Từ Uy? Đây là cái trường hợp gì? Hai người bọn họ cấu kết với nhau từ bao giờ.

Liếc mắt nhìn Chu Tiểu Hi một cái rồi không để ý đến nữa, “Lão Dương đâu?”

“Con của anh ta không khỏe, nên vội vàng về nhà rồi, tôi liền giúp anh ta đưa tới.” Tào Nhất Lâm nói.

“Ừ, cậu đến bằng cách nào?” Nhận lấy cặp lồng trong tay Tào Nhất Lâm.

“Tôi đi taxi tới.”

“Đợi tôi một lúc, về chung đi.” Từ Uy nghiêng người để cậu đi vào.

“…… Không cần đâu, tôi…….”

“Về, chung, đi?” Chu Tiểu Hi lần thứ hai kinh hãi. “Các cậu ‘rất’ tiện đường sao?” Hay là hai người ở cùng một chỗ? A!?

Từ Uy biết người này lại muốn bát quái. “Không cần để ý đến hắn, tôi cũng sắp về rồi, vào đi.” Quay đầu nói với Tào Nhất Lâm.

“…….Ờm.” Tào Nhất Lâm không từ chối nữa, nghĩ lại còn có thể bớt được phí xe cộ, cuối cùng vẫn theo vào.

Chu Tiểu Hi không có được đáp án đành đi sát theo sau.

“Hoan nghênh quang lâm!” Một hàng nữ tiếp viên mặc sườn xám đỏ hở đùi khom người nói.

Ba người rẽ qua một góc quẹo đi vào đại sảnh trong phòng tiệc, bên trong có vài người trẻ tuổi đang tụ ba tụ bốn nói chuyện phiếm, hoặc trên sàn nhảy thoả thích vung vẫy tứ chi.

Tào Nhất Lâm bị âm nhạc đinh tai nhức óc bên trong chấn cho xây xẩm mặt mày, khó trách cậu gõ cửa căn bản không ai nghe được. Chỉ có thể tự mình đi vào. Người nhiều thật a…..

“Sao giờ cậu mới đến? Trác Vân hỏi cậu tới chưa mấy lần rồi đó.” Quách Viễn Bằng buông cậu trai trẻ tuấn mỹ trong lòng mình ra, tiến lên nói.

Họ tên: Quách Viễn Bằng

Giới tính: Nam

Tính hướng: Thiên về thiếu niên xinh đẹp

Nghề nghiệp: Quản lí công ty mậu dịch Thạch Luân

Châm ngôn sống: Hễ muốn là làm được

Chỉ số manh: ★★★★★ (chủ nghĩa đàn ông thô cuồng)

“Tôi mới vừa chạy xong mấy bộ tác phẩm cho nên tới hơi trễ, tôi đi chúc mừng sinh nhật hắn trước.” Chu Tiểu Hi lập tức nhớ tới chính sự ngày hôm nay, nhìn về phía Tào Nhất Lâm và Từ Uy đang ngồi, tạm thời cũng không thể đi ngay, đợi lát nữa lại hỏi cũng được.

Từ Uy mở cặp lồng ra, không để ý tới những ánh mắt tò mò chung quanh, thật là đói chết hắn.

“Ơ? Vị này là?” Quách Viễn Bằng lúc này mới nhìn thấy bên cạnh Từ Uy còn đi theo một người đàn ông tuấn mỹ lạ mặt. “Người mới?”

“Cậu ta là đầu bếp nhà tôi. Thái Nhất Lâm, Quách Viễn Bằng.” Từ Uy đơn giản giới thiệu, rồi tự cố tự địa một mình ăn tiếp.

“Xin chào. Tôi là Tào Nhất Lâm.” Tào Nhất Lâm khách khí nói. Ông chủ đã sửa lại họ của cậu hai lần.

“Đầu bếp? Đầu bếp nhà cậu?” Quách Viễn Bằng thu lại ý tưởng cưa cẩm, nhìn cậu từ trên xuống dưới, “Cậu thật sự là đầu bếp nhà hắn?”

Tào Nhất Lâm gật gật đầu.

“Thực là nhìn không ra đó.” Quách Viễn Bằng cảm thán một câu, đáng tiếc. Nếu là đầu bếp nhà hắn ta, như vậy hắn sẽ không dễ xuống tay, “Các người cứ chơi đi, thứ lỗi tôi không tiếp được.” Sau đó liền đi tìm mục tiêu kế tiếp.

Hai người không có chuyện gì để nói với nhau, chỉ ngồi trên sô pha, một người im lặng ăn cơm, một người ngơ ngác nhìn mọi người xung quanh, tại sao tay của người đàn ông kia lại đặt trên đùi một người đàn ông khác, tại sao người đàn ông kia nữa lại ôm một người đàn ông khác nữa, người đàn ông kia nữa nữa còn ngồi trong lòng một người đàn ông khác nữa nữa….. Rất khó tưởng tượng được, đây là đồng tính luyến sao……

“Ông chủ………”

“Hử?”

“Tôi muốn đi WC.”

“Ừ.” Từ Uy tiếp tục ăn phần cơm trong tay.

Tào Nhất Lâm đi ra khỏi Quỷ Lang tinh, ờ, nhà vệ sinh ở đâu nhỉ, tầng này chỉ có hai phòng VIP, xem ra phải xuống lầu tìm rồi. Nhưng đến khi nhìn thấy thang máy phải quét thẻ, vẫn là đi thang bộ vậy.

Sau khi đi xuống hết tầng này đến tầng khác, Tào Nhất Lâm mới thấy tầng một và tầng hai của nơi này là một không gian mở hoàn toàn, thuộc về thiết kế thông tầng, đi vào tầng một, hỏi một nhân viên phục vụ vị trí của WC, lại phải lên tầng hai rẽ một hồi mới thấy được ký hiệu nhà vệ sinh, dọc đường đi vào, thấy đối diện có một người đang đi tới, cậu nép sang bên cạnh để nhường chút đường, không ngờ đối phương cũng nép sang một hướng cũng hướng với cậu để nhường đường. “Ngại quá.” Cậu tiếp tục nép sang bên kia nhường, thế nhưng đối phương lại cũng nép tiếp sang cùng một hướng với cậu. Cậu hướng sang phía lan can chen chen, mới vừa dùng chút lực, liền thấy cả người Tào Nhất Lâm nghiêng đi rớt xuống lầu, ngã lên ghế sô pha bên dưới.

Mọi người trong sảnh toàn bộ đều giật mình chứng kiến một màn cậu rơi xuống, lúc Tào Nhất Lâm ngã xuống, còn ảo não nghĩ: Người kia chen với cậu làm chi….

Từ Uy ăn xong hộp cơm đợi một lúc, lúc chuẩn bị rời đi mới phát hiện Tào Nhất Lâm vẫn chưa trở về, liền hỏi thăm nơi cậu đi, mới biết cậu đã ra ngoài. Nghĩ thầm, cậu chắc không biết chỗ này có nhà vệ sinh, nên chạy ra ngoài đi.

Đúng lúc này quản lí của Truyền Kỳ chạy lên nói mấy câu bên tai Dương Trác Vân, Dương Trác Vân gật gật đầu nói với Chu Tiểu Hi, “Có phải hôm nay cậu dẫn người theo không?”

“Dẫn người? À, cậu nói Tào Nhất Lâm hả.” Chu Tiểu Hi phản ứng lại nói.

“Bọn họ nói người cậu dẫn theo ngã từ tầng hai xuống.”

“Cái gì?” Từ Uy cau mày hỏi, “Người đang ở đâu?”

Quản lí lễ độ dẫn hắn đi ra ngoài.

Đọc truyện chữ Full