DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tư Nhân Hỉ Sự
Chương 15: Ở chung

67.

Hứa Tri Hiểu từng cho rằng, thuê chung với Vương Khiên thuê, không tới ba ngày mình sẽ chết vì tim đập quá nhanh hoặc là thiếu oxi nghiêm trọng, dù sao trên lưng cậu gánh một bí mật lớn như vậy.

Mà không nghĩ tới, cậu cư nhiên thích ứng cũng không tệ lắm.

Tuy rằng vẫn thường xuyên đỏ mặt căng thẳng, nhưng ít ra biểu hiện bình thường coi như tự nhiên, không có lộ ra sơ sót.

Tiềm lực con người quả nhiên đều là bị ép mà ra.

68.

Hứa Tri Hiểu thức dậy, thấy Vương Khiên đang ngồi ở trước bàn ăn ăn sáng, đã không còn cảm thấy kinh ngạc rồi.

Không phải cậu thức dậy quá muộn, thật sự là Vương Khiên thức dậy quá sớm, mỗi buổi sáng sáu giờ liền rời giường, kiên trì xuống lầu chạy bộ nửa giờ, sau đó thuận tiện mang bữa sáng về.

Hứa Tri Hiểu mới bắt đầu còn cảm thấy thật không tiện, sau đó phát hiện đây chẳng qua là tiện tay, cũng không từ chối nữa.

Nhưng trong lòng cậu luôn yên lặng nhớ kỹ, dự định sau này sẽ tìm cơ hội mời lại.

69.

Nói theo một ý nghĩa nào đó, thuê chung đúng là phương pháp tốt để hiểu rõ một người.

Ít nhất, Hứa Tri Hiểu bây giờ hiểu rất rõ Vương Khiên.

Ví dụ, mặc dù đã rời khỏi bộ đội, nhưng Vương Khiên vẫn luôn duy trì rất nhiều thói quen đã có từ trong quân đội, dậy sớm chỉ là một trong số đó.

Phòng ngủ của hắn đều được dọn dẹp rất sạch sẽ, chăn xếp ngay ngắn gọn gàng, trên bàn ngoại trừ máy vi tính, đèn bàn, ly nước, thêm một cái cũng không có, làm người ta có một loại cảm giác vô cùng nghiêm cẩn.

So sánh, Hứa Tri Hiểu liền có vẻ tùy ý hơn nhiều, ít nhất chưa từng xếp chăn qua, đều là trải ở trên giường, phủi phẳng liền xong chuyện.

Cũng may cậu bình thường cũng rất thích sạch sẽ, dọn đồ cũng rất gọn gàng, nhìn qua cũng không quá tệ.

70.

Vương Khiên mang bữa sáng cho Hứa Tri Hiểu là bánh bao và cháo, của hắn thì là bánh bao và sữa bò.

Hứa Tri Hiểu không uống quen sữa bò.

Mới bắt đầu Vương Khiên mang theo hai hộp sữa bò trở về, kết quả cái hộp của Hứa Tri Hiểu được cậu mang tới phòng làm việc, cho tới giữa trưa cũng chưa uống xong.

Từ đó về sau, Vương Khiên liền bắt đầu mang đủ loại cháo cho cậu.

“Thật cảm ơn đàn anh.” Hứa Tri Hiểu ngồi vào cạnh bàn, cầm lấy bánh bao gặm một cái, bỗng nhiên nhớ lại một chuyện, vội nuốt xuống thức ăn trong miệng, nói, “Đàn anh, tối hôm qua em có giặt quần áo, anh nhớ phơi.”

Vương Khiên gật gật đầu, cũng không kéo dài, ngay lập tức liền đứng lên đi rửa mặt.

71.

Ở chung lâu, hai người đều có loại cảm giác, kỳ thực thuê chung vô cùng tốt.

Vương Khiên là người nét mặt rất nghiêm cẩn, tỉ mỉ rất đàn ông, còn Hứa Tri Hiểu thì vừa vặn ngược lại với hắn.

Cho nên trong rất nhiều thói quen sinh hoạt, hai người ngoài ý muốn bổ sung cho nhau.

Mượn chuyện giặt quần áo mà nói.

Theo tính cách của Vương Khiên, là chưa bao giờ dùng máy giặt, có quần áo dơ thì tiện tay giặt sạch là được, ngược lại làm lính lâu như vậy cũng quen rồi.

Trừ khi không cần thiết, hắn rất ít khi mua quần áo cần chăm chút kĩ lưỡng, phần lớn đều là có thể giặt tay, lúc giặt liền dùng sức xoa hai cái, cái khác đều bỏ qua.

Với hắn mà nói, chỉ cần quần áo dơ không bỏ qua đêm là được, nếu bỏ qua đêm, hắn liền không thích.

Mà Hứa Tri Hiểu thì không giống, cậu chính là dựa vào máy giặt mà sống.

Ngoại trừ nhất định phải giặt tay đồ lót, những thứ khác cậu tuyệt đối sẽ không tự tay giặt. Đến mùa đông, cậu thậm chí chỉ mặc quần áo lông cừu, bởi vì có thể đúng lý hợp tình để tiệm giặt quần áo giặt giùm.

Cố tình cậu liền thích sạch sẽ, trong mùa hè, một bộ đồ tuyệt đối sẽ không mặc hai ngày. Mà mỗi ngày chỉ giặt hai bộ quần áo, dùng máy giặt rất không có lời, phí nước cũng phí điện.

Cho nên vì tiết kiệm, cậu thẳng thắn liền giặt chung với Vương Khiên, ngược lại không cần tự mình động tay.

Vương Khiên lúc bắt đầu rất không quen, mỗi khi trời tối theo thói quen muốn đi giặt quần áo, kết quả vừa nhìn, quần áo đã được xoay khô trong máy giặt rồi.

Sau đó thời gian qua lâu cũng là đỡ hơn, tiết kiệm được thời gian mới dễ dàng đọc sách, lên mạng, hắn mừng rỡ bớt việc.

Hơn nữa Hứa Tri Hiểu là một người rất chú ý chi tiết nhỏ.

Tuy nói đều là dùng máy giặt giặt, mà dạng quần áo nào nên dùng nước ấm, dạng quần áo nào phải giặt riêng, dạng quần áo nào chỉ có thể giặt không thể xoay khô, lúc nào nên dùng túi giặt quần áo, cậu tất cả đều rõ trong lòng.

Cho nên cậu giặt quần áo, có lúc còn phải canh giữ ở cạnh máy giặt không đi, so với giặt tay còn phiền phức hơn.

Nhưng mà cậu tình nguyện. Với cậu mà nói, chỉ cần không cần tự mình động tay, phiền toái đi nữa cũng không là gì.

Vương Khiên kỳ thực cũng không nghĩ rõ đây là loại logic gì, nhưng hắn rất rõ ràng hưởng thụ chỗ tốt mà loại logic này mang tới, ít nhất rất nhiều quần áo của hắn, bây giờ thời gian sử dụng cũng dài hơn lúc trước giặt tay.

Cho nên hắn cũng sẽ không thay Hứa Tri Hiểu quan tâm, mỗi tháng yên tâm chờ gánh chi phí điện nước là được.

Đọc truyện chữ Full