DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
[Harry Potter] Harry Potter Chi Chuộc Tội
Quyển 2 - Chương 61: Hồn ma gia tộc Prince

Bên này Lucius còn đang không ngừng đoán, bên kia hồn ma lao ra đầu tiên đã đứng trước mặt Snape rồi.

“Nhẫn của Eileen, con là…” Linh hồn lão Prince dừng lại, nhìn người tới mang đặc trưng tóc đen mắt đen.

“Severus Snape.” Snape vẫn bình tĩnh cúi đầu theo kiểu cách quý tộc, từ trong nhật ký của mẹ, Snape biết ông cụ đáng kính này rất yêu thương mẹ, nhưng áp lực của người thừa kế gia chủ Prince thật sự là quá lớn, nên mẹ mới ra đi vì phản đối liên hôn.

Nếu nói thu hoạch lớn nhất của Snape khi sửa chữa phòng ngự cho Đường Bàn Xoay kia là gì, thì đó là một quyển nhật ký của Eileen.

Nếu không sửa chữa lại trận pháp nhà mà ếm thêm một thần chú bảo vệ, Snape cũng không phát hiện Eileen còn giấu một cái hộp nhỏ sau lưng Tobias.

Vì sao lại giấu, mà khi nào Eileen giấu thì Snape không biết, kiếp trước anh cũng chưa từng nhìn thấy cái hộp này, cũng chắc chắn Đường Bàn Xoay không có nó. Vì thế khi Snape phát hiện ra nó thì tâm trạng hơi phức tạp, đồng thời, nó cũng chứng minh không gian này không phải là nơi anh từng sống; còn cả người mẹ anh chưa từng gặp, bây giờ lại có thể có được “di sản” của mẹ khiến anh cảm thấy cảm xúc mình quá hỗn loạn.

Mang hộp về nhà Malfoy, Snape và Lucius đồng thời chỉnh lý đồ vật bên trong. Phần lớn là bản thảo, nhật ký và ghi chép, Lucius hiểu nên rời khỏi, bạn đời của y cần một không gian riêng tư.

Snape nhận ra rất nhiều ý tưởng kỳ diệu từ trong bản thảo và ghi chép thực nghiệm của Eileen, vậy mới nói Prince thật đúng là Prince sao? Dù trong trí nhớ Snape chưa từng thấy Eileen điều chế độc dược, nhưng theo ghi chép thì Eileen tuyệt đối là bậc thầy độc dược tiêu chuẩn.

Ngoài mấy chuyện này, Snape lấy được tin tức về biệt thự Prince. Là người thừa kế gia chủ Prince, Eileen rất có tình cảm với nó, bà không chỉ ghi chép tỉ mỉ cách mở ra biệt thự, còn nhắc tới mật thất gia tộc Prince và một “bí mật lớn” ở trong đó. Tuy Eileen không ghi cụ thể nhưng cũng đủ cho Snape đoán được một ít.

Bí mật lớn nhất của một gia tộc máu trong lâu đời có thể là gì? Huyết thống, kế thừa, gia tộc. Suy đoán này lại càng được khẳng định khi vừa vào gia tộc Prince lại không tìm được bức ảnh nào cả.

Vì thế Snape cố hết sức dụ dỗ gia tinh nói ra lời mà anh muốn Voldemort nghe, khiến đối phương cho rằng gia tộc Prince hiện chỉ có cái vỏ bên ngoài. Thuận tiện, cũng dựa theo yêu cầu của Lucius mà tỏ ra xa cách, Slytherin có khoảng cách sẽ khiến người ta yên tâm hơn so với bạn đời linh hồn đồng sinh cộng tử.

Quả nhiên, mật thất nhà Prince có chứa “bí mật lớn”, cứ nhìn vào hồn ma nhà Prince là biết.

Hogwarts cũng có hồn ma thường trú, kiếp trước sau khi tử vong Snape cũng biến thành hồn ma lướt chung quanh một thời gian, vì vậy anh cũng không xa lạ gì với họ. Nói tóm lại, nguyên nhân hình thành hồn ma có hai loại, một là sợ hãi tử vong, trước khi chết họ tách một phần nhỏ linh hồn mình cất vào trong một nơi có từ trường mạnh, ví như Hogwarts, như vậy sau khi tử vong thì một phần nhỏ linh hồn ấy được bổ sung trở thành hồn ma, và hồn ma vĩnh viễn không thể rời đi; một loại khác là vì đã ký kết khế ước bảo vệ sinh mệnh với một vật phẩm pháp thuật nào đó, nhưng trước khi thành công thì lại đột ngột tử vong. Căn cứ vào khế ước, họ có thể lựa chọn làm hồn ma nhưng đồng thời hồn ma không thể rời khỏi vật phẩm pháp thuật tương quan với họ.

Đó cũng là lý do vì sao sau khi tử vong trở thành hồn ma Snape lại nghĩ ngay mình bị người khác cho vào bẫy, anh chưa từng sợ hãi tử vong, lại càng chưa ký kết khế ước nào, nhưng kỳ dị làm sao, anh trở thành hồn ma. Càng kỳ dị hơn là, hồn ma của anh không bị hạn chế bởi Hogwarts, hoàn toàn có thể tự do rời đi.

Vấn đề mà lúc trước Snape không tài nào hiểu được dường như đã được giải đáp vào lúc tiến vào mật thất biệt thự Prince hôm nay, không thấy ngoài hồn ma chào đón anh thì còn có vài hồn ma khác sao? Gia tộc Prince là thế gia Slytherin, các gia chủ đều là bậc thầy độc dược xuất sắc, mà là một bậc thầy độc dược, cẩn thận và lý trí là hai trụ cột căn bản nhất. Bởi vậy sợ hãi tử vong gì đó, căn bản là không cần phải suy nghĩ.

“Severus Snape Prince.” Vẫn là hồn ma vừa chào hỏi Lucius mở miệng, sau khi ông nói, hồn ma lão Prince cung kính đứng phía sau, hiển nhiên thể hiện ông là người đứng đầu. “Mẹ của con là Eileen, Eileen Prince?”

“Đúng vậy, ngài…” Snape đứng cạnh Lucius, bạn đời ở bên càng khiến đầu óc anh tỉnh táo.

“Gọi ông là ông Kul đi, đây đều là trưởng bối của con, ông là gia chủ thứ 23 của gia tộc Prince, kia là gia chủ thứ 24 Ced Prince, thứ 25 Hol Prince, thứ 26 Will Prince, người cuối cùng là ông ngoại con, gia chủ gần nhất của Prince.”

Theo lời ông giới thiệu Snape lần lượt cúi đầu, các hồn ma cũng chào lại, rồi ông ngoại Snape sốt ruột hỏi trước, “Severus, a, con không phiền nếu ông gọi con vậy chứ?” Sau khi được Snape gật đầu ông nói tiếp, “Mẹ con vẫn khỏe chứ?”

“Mẹ đã qua đời từ lâu rồi ạ.” Snape bình tĩnh nói.

“A, Eileen, Eileen của cha.” Hồn ma lão Prince khẽ than, kỳ thật khi hỏi ông đã mơ hồ biết câu trả lời

“Severus, con mở ra biệt thự, vậy con chính là gia chủ Prince thứ 28 được chúng ta thừa nhận, từ nay về sau toàn bộ tài sản Prince sẽ do con kế thừa, hiện tại, nhỏ một giọt máu lên trên tấm thảm gia tộc đi.”

“Dạ, thưa ông Kul.” Snape và Lucius liếc nhau, muốn có được thứ họ muốn thì bắt buộc phải kế thừa, vì thế anh lập tức đi tới một bức tường treo thảm gia tộc, nhỏ máu mình bên cạnh gia huy Prince.

Tên Eileen Snape màu xám đột nhiên sáng lên, một sợi chỉ bạc vươn ra từ dưới tên rồi vòng quanh tên đầy đủ của linh hồn Snape – Severus Snape Prince Malfoy. Tên bên cạnh Eileen trống rỗng, bên cạnh tên Snape lại có một sợi chỉ bạc, rồi trên thảm treo xuất hiện tên Lucius Malfoy, chỉ là tên này lược giản hơn các tên Prince khác, vừa thấy là thuộc về bạn đời.

Các hồn ma không hề giật mình với kết quả này, họ vốn là linh hồn nên cực kỳ nhạy cảm với vấn đề linh hồn này, vì thế trước đó Kul đã gọi Lucius là “bạn đời gia chủ Prince”.

“Vậy thì, Severus, Lucius, ông biết các con còn một số nghi vấn, Edwen, giao cho ông.” Kul dứt khoát gọi lão Prince tới, rồi đi theo vài vị gia chủ khác đi vào phòng bên cạnh.

“Severus, Lucius.” Sau khi nhìn Snape một lúc, đôi mắt lão Prince cũng dịu dàng, ông dẫn họ qua một bên, “Dù thế nào đi nữa thì con giờ cũng đã là gia chủ Prince, đồ của Eileen, rồi cũng được kế thừa.”

“Ông ngoại.” Vì chua xót trong giọng nói của ông cụ và áy náy trong nhật ký của mẹ, Snape ngoan ngoãn cúi đầu.

“Tốt, tốt.” Dù là hồn ma, cũng có thể cảm nhận được lão Prince đang vui vẻ, ông quay sang Lucius thì thay đổi sắc mặt, “Lucius Malfoy, nếu cậu làm chuyện gì có lỗi với Severus, vậy thì, gia tộc Prince không dễ chọc, đừng tưởng rằng gia tộc giờ chỉ có một mình Severus.”

“Dạ, ông ngoại, con sẽ chăm sóc bạn đời linh hồn của con thật tốt.” Lucius cũng cất đi dáng vẻ quý tộc, cúi đầu ngoan ngoãn như con cháu trong nhà, y biết, bạn đời của mình thiếu thốn tình cảm và quan tâm đến mức nào, mà có lẽ gia tộc Prince có thể cho Sev một ít tình cảm từ người nhà chăng.

“Lucius…” Snape đỏ mặt, không biết là xưng hô “ông ngoại” của Lucius hay là lão Prince bảo vệ không hề che dấu nữa, Lucius hiểu Snape, vì thiếu thốn cả tình thân, tình bạn, tình yêu nên dù có một chút Snape sẽ cực kỳ quý trọng.

“Bạn đời linh hồn!” Hiển nhiên lão Prince rất ngạc nhiên, là hồn ma họ cũng hiểu thêm về bạn đời linh hồn, chẳng qua lại vui ngay lập tức, cháu ngoại mình tìm được bạn đời linh hồn đã nói lên Lucius sẽ vĩnh viễn không bao giờ phản bội. Mà gia tộc Malfoy và Prince gắn bó chặt chẽ như vậy, lão Prince đã từng là một vị gia chủ, khi không hy sinh ích lợi con cháu mình cố gắng lấy lợi ích về cho gia tộc đã là bản năng.

“Dạ, con là bạn đời linh hồn của Sev, trên thực tế, đó cũng là nguyên nhân vì sao chúng con lại sốt ruột kế thừa gia tộc Prince như vậy.” Lucius thay Snape nói, Sev của y không biết cách ứng phó những trường hợp thế này. “Vì con thức tỉnh huyết thống, nên huyết thống của Sev cũng thức tỉnh…” Lucius còn chưa nói xong đã thấy lão Prince hoảng sợ, hồn ma đang cực kỳ lịch sự mang phong cách Slytherin đột nhiên như Gryffindor, gần như bổ nhào về phía Snape, hoàn toàn không để ý cơ thể anh sẽ run lên vì tay ông xuyên qua người vậy.

“Merlin ơi! Huyết thống thức tỉnh, là huyết thống thức tỉnh!” Hồn ma lão Prince kích động đến phát run, “Kul, Kul, mau lên, Severus thức tỉnh huyết thống!” ông mặc kệ dáng vẻ quý tộc mà kêu lên.

Ngay lập tức, vài hồn ma mới còn ở phòng cạnh xúm lại vây quanh Snape, không ngừng quan sát, nhanh chóng nói ra từng suy luận, lại bị người khác hoặc bản thân phủ định. Mà tất cả đều là nhân vật cấp bậc thầy ở lĩnh vực nào đó, luôn nghiện nghiên cứu, hiện tại họ đều đang ở trong trạng thái nghiên cứu, Snape cứng người, cảm thấy mình như một dược liệu bị người ta quan sát 360 độ vậy.

“A, thưa các ngài Prince,” Lucius cũng bỏ lễ phép xuyên qua một hồn ma, dẫn bạn đời mình ra, “Có lẽ ngài bằng lòng giải thích, ừm… với trạng thái kỳ dị của ngài như vậy.” Có lẽ hành động của đối phương đã dẵm lên dây thần kinh “bảo vệ bạn đời” của Veela này nên trong lời nói của Lucius đã gần như là thăm dò trực tiếp.

Lão Prince liếc Kul một cái, người sau bình tĩnh lại rồi mới chậm rãi mở miệng, “Gia tộc Prince có huyết thống tinh linh hắc ám, cũng vì đó mà chúng ta có thiên phú về độc dược. Những độc dược trên cấp ba đều tiếp xúc với linh hồn phù thủy mà tinh linh hắc ám lại khá am hiểu về phương diện linh hồn.” Theo lời giải thích của ông, Snape đồng ý gật đầu, tuy anh không hiểu về tinh linh hắc ám nhưng vẫn biết về độc dược trên cấp ba.

“Huyết thống tinh linh hắc ám cho chúng ta năm giác quan nhạy cảm hơn phù thủy bình thường, đồng thời nó cũng khiến linh hồn chúng ta không giống người thường.” Kul dừng lại một chút, rõ ràng hơi do dự, lão Prince lập tức tiếp một câu, “Lucius và Severus ký kết khế ước bạn đời linh hồn.”

“Bạn đời linh hồn?” Kul ngạc nhiên một chút, nhưng thả lỏng hơn nhiều, “Linh hồn chúng ta mạnh hơn phù thủy thường, sau khi tử vong bức ảnh không chịu nổi sức mạnh từ linh hồn chúng ta mang lại, nên chỉ có thể dựa vào trận pháp gian mật thất này. Nhưng theo thời gian trôi qua, sức mạnh linh hồn rồi sẽ tiêu tán, đến lúc đó chúng ta cũng không tồn tại nữa.”

Lucius âm thầm cứng lưỡi, liên tưởng đến di chứng huyết thống sinh vật pháp thuật trong thư viện Malfoy, “Vậy các tổ tiên Prince không có cách giải quyết sao?” Đối với câu nói cuối cùng về linh hồn của Kul, Lucius tỏ vẻ không có gì, là bạn đời linh hồn, linh hồn Sev và mình rồi sẽ dung hợp với nhau, y căn bản không cần lo lắng.

“Tại sao lại không?” Kul nặng nề thở dài, “Nhưng điều kiện quá khó khăn, cuối cùng, tổ tiên cũng chỉ có thể cố gắng kéo dài thời gian linh hồn tồn tại mà thôi.”

“Con có thể làm gì ạ?” Snape đột ngột mở miệng, nghĩ tới biểu hiện trước đó của họ, Snape không phiền giúp người thân của mình.

“Sev…” Lucius hơi nóng nảy, trên thực tế y cũng bắt đầu hối hận, làm gì cần phải tiến vào biệt thự Prince, mấy ngàn năm gia tộc Prince cũng không tìm được cách thì bạn đời nhà mình làm sao có thể, mà hơn nữa Sev có thể phải trả giá. Nếu muốn có thì phải trả giá, trao đổi bình đẳng là nguyên tắc được giới phù thủy công nhận.

“Chỉ cần con hoàn thành huyết thống thức tỉnh.” Kul nhìn Lucius, âm thầm gật đầu, Severus là gia chủ Prince, đương nhiên ông sẽ không làm hại thằng bé. Dù sao thì kế thừa gia tộc quan trọng hơn.

“Chỉ là thức tỉnh huyết thống?” Snape nhíu mày, chuyện đơn giản đến vậy vì sao mấy ngàn năm lại không ai làm được.

“Severus, huyết thống tinh linh hắc ám cho chúng ta thiên phú dị bẩm trên độc dược và pháp thuật hắc ám, nhưng cũng khiến thức tỉnh huyết thống trở nên cực kỳ khó khăn.” Thấy cháu ngoại mình nghi vấn, lão Prince ra mặt giải thích.

“Hiện tại chắc con vẫn chưa hoàn thành đúng không?” Kul nói tiếp, họ quan sát vừa nãy không chỉ là vì nghiện nghiên cứu, “Cơ thể con đang bài xích dòng máu Muggle, nếu thao tác không đúng thì có thể cơ thể con sẽ không chịu nổi sức mạnh linh hồn.” Kul cũng không nói kết quả sau cùng, nhưng Lucius và Snape đã hiểu.

“Huyết thống thức tỉnh cần những gì ạ, con đi chuẩn bị.” Lucius phản ứng nhanh chóng, bàn tay nắm gậy rắn đã nổi gân xanh, thật vất vả mới cùng Snape đi tới bước này, dù là bản thân Merlin cũng đừng hòng làm y buông tay.

“Thả lỏng, Lucius.” Snape cảm nhận được sự bất an trong linh hồn bạn đời, hiếm khi anh đặt tay lên tay Lucius, “Tổ tiên Prince nói vậy là đã có chuẩn bị rồi.” Lucius lo quá sẽ bị rối, Snape biết thế gia độc dược sẽ mạnh tới mức nào.

“Đúng vậy.” Kul khen ngợi liếc qua Severus, luôn giữ tỉnh táo, dù liên quan tới tính mạng của mình, ngoài việc mang một nửa dòng máu Muggle ra thì Snape gần như là hoàn hảo. “Prince đã chuẩn bị độc dược thuần hóa huyết mạch, Severus uống hết là được rồi, sau đó ở trong phòng này hoàn thành thức tỉnh huyết thống. Đồng thời, pháp lực mạnh do thức tỉnh huyết thống mang lại sẽ làm biệt thự Prince bị tổn hại. Còn cái khác,” Kul nghĩ nghĩ, trực tiếp nói ra, bạn đời Severus không dễ đối phó, so với việc làm họ nghi ngờ lẫn nhau thì không bằng thẳng thắn ngay từ đầu. “Sau khi một người hoàn toàn thức tỉnh tinh linh hắc ám sẽ mở ra truyền tống trận thông tinh linh, dựa vào sức mạnh huyết thống chúng ta sẽ rời đi, ở bên kia có thể nghĩ cách giữ lại linh hồn của mình, đây là cách mà Prince nghĩ ra.”

“Các ông đều rời khỏi?” Lucius nhíu mày, dù là vì nguyên nhân nào thì Sev cũng đã tiếp nhận gia tộc Prince, cậu ấy cần một “người” có kinh nghiệm ở lại giúp cậu ấy quen thuộc và quản lý toàn bộ gia tộc Prince.

“Kul à, tôi là hồn ma cuối cùng, thời gian tồn tại cũng dài nhất, tôi ở lại trước.” Lão Prince chủ động tiên phong, dù là dựa vào sự thật khách quan hay là mong muốn bản thân thì ông ở lại là kết quả tốt nhất.

“Bao lâu thì truyền tống trận có thể mở ra một lần?” Snape quan tâm tới vấn đề sinh tồn của ông ngoại.

“Một khi con trở thành tinh linh hắc ám thì con sẽ biết, đó là tộc đàn của con.” Kul cũng không còn cách nào.

“Vậy thì ba ngày này sẽ chuẩn bị thức tỉnh huyết thống.” Snape bỏ qua Lucius, trực tiếp ra quyết định.

“Chúng ta không thể ra ngoài, có chuyện gì thì trực tiếp tới tìm là được.” Kul dặn dò lần cuối.

“Mọi độc dược đều ở một phòng khác,” Lão Prince chỉ vào một căn phòng nhỏ, “Biệt thự luôn không để độc dược. Severus, cứ hoàn thành thức tỉnh huyết thống trước đã, những thứ khác thì nói sau.” Giống với Snape, lão Prince cũng quan tâm tới sức khỏe cháu ngoại mình.

“A, vấn đề này thì ngài hoàn toàn không cần lo lắng.” Lucius ngân giọng, “Xin lỗi vì chúng con không tiếp được, con còn có một số vấn đề cần “tâm sự” với bạn đời của mình!”

Đọc truyện chữ Full