Lầu 1980 (lâu chủ trả lời): Tổ đội bồ hóng thân mến, đã lâu không gặp.
Giải đáp thắc mắc của @Lầu 1866 lần trước, không phải tôi bịa chuyện, tôi cũng rất thắc mắc, không hiểu vì sao B lại trầm mê mạng ảo tới mức độ này. Mà không phải trầm mê bình thường đâu, acc của hắn online hai bốn trên hai bốn tiếng, hơn nữa bất kể tôi tìm hắn lúc nào, hắn cũng đều đang onl, giống như người thực mỗi ngày đều cố thủ trước còm biu tơ, không ăn không ngủ chỉ chơi game ấy. Vì thế cho nên tôi hoàn toàn hiểu được nghi vấn của thím, thế nhưng, tôi thề, nếu tôi bịa chuyện thì cả đời này tôi cũng không đánh rớt ra Tranh Vũ được. Lời thề này quả thực độc đến không thể độc hơn, các thím nhất định phải tin tôi…
Được rồi, quay về trọng điểm, một tuần nay lâu chủ không mò lên topic là bởi vì cái game chúng tôi đang chơi vừa mới ra bản update, mà bản update đương nhiên sẽ có thêm rất nhiều nhậm vụ mới, phó bản mới, lối chơi mới, lâu chủ chẳng qua vì ham game nên không còn thời gian đi tám chuyện mà thôi. Tuy nhiên, mấy ngày nay tôi phát hiện B lại không phụ sự mong đợi của mọi người mà nâng trình độ làm trò của mình lên một tầm cao mới, vì thế nhịn không được lại mò lên đây phun trào một trận.
Sự tình là như vầy…
Sau khi bản update được tung ra, mỗi môn phái đều có thêm một kỹ năng mới, acc phụ trị liệu của tôi cùng một môn phái với B, kỹ năng mới có là một kỹ năng cá nhân, hiệu quả trị liệu phi thường mãnh mẽ, do đó game thủ chơi môn phái này đều rất đỗi vừa lòng.
Trừ B…
Ngày đầu tiên bản update được tung ra, tôi mở acc chính vào lãnh địa bang hội đánh hình nhân chiến đấu để thử nghiệm kỹ năng mới. Lúc ấy, S và B cũng đang thử, B vẫn luôn chọn S làm mục tiêu, liên tục thi triển kỹ năng trị liệu mới. Lát sau, hắn giận dữ nói: “Động tác thi triển kỹ năng này khó quá!”
Tôi: “…”
Công nhận là hiệu ứng và tạo hình của kỹ năng mới vô cùng phức tạp, quả thực sắp vượt qua cảnh giới khiêu vũ rồi, thế nhưng cho dù nó thiết kế phức tạp hơn đi chăng nữa thì người chơi cũng chỉ phải ấn vài cái phím mà thôi, cho nên tôi không thể hiểu B khó chịu cái mợ gì.
S tốt tính phát đi một cái mặt cười, nói: “Bảo bối bình tĩnh, thế này đã đạt tiêu chuẩn rồi mà.”
B lại phóng kỹ năng: “Vẫn chưa đủ tiêu chuẩn, thậm chí còn không ra bạo kích.”
S ngoan ngoãn phối hợp nổi điên với hắn như thường lệ: “Khi bảo bối xoay đến vòng thứ hai, có thể nhấc chân cao hơn một chút.”
B gửi đi một cái biểu tình phẫn nộ, lại nói: “Người thiết kế có bệnh sao, động tác cứ như là khiêu vũ, có nghĩ đến tâm tình của game thủ nam không chứ!”
Nói xong, B lại phóng kỹ năng, rốt cuộc vừa lòng nói: “Lần này ra bạo kích rồi, tạm được.”
Mà tôi, thế nhưng cũng thật sự cảm thấy lần này khi B xoay đến vòng thứ hai thì có nhấc chân cao hơn một chút…
Tôi nhất định là bị bọn hắn làm cho phát điên rồi!
Đây là ảnh hưởng của tâm lý! Đều là ảnh hưởng của tâm lý!
S gửi một cái biểu tượng like tới cho B, khen ngợi: “Bảo bối múa đến là đẹp.”
Tiếp theo, S cũng bắt đầu luyện tập kỹ năng mới của mình lên người hình nhân chiến đấu, một lần rồi lại một lần, liên tiếp phóng kỹ năng, thỉnh thoảng lại thảo luận vài câu tâm đắc với B, cùng B sửa động tác cho nhau.
Luyện được một chốc, B oán giận đứng lên: “Phù… Em luyện đến phát nóng, tại sao mấy ngày gần đây mặt trời chói chang quá vậy?”
S trả lời: “Từ hôm qua đã bắt đầu nóng lên rồi mà bảo bối.”
Tôi rời tầm mắt ra khỏi màn hình máy tính, quay đầu nhìn ngắm những bông tuyết trắng phau đang bay bay ngoài cửa sổ, xác nhận hiện tại thực sự là tháng giêng, sau đó mới cẩn thận dò hỏi: “Các ông ở Nam bán cầu à?”
B không để ý tới tôi.
S: “Ha ha, không phải.”
Tôi: “À.” Thế thì hẳn là thế giới game đặt tại Nam bán cầu, có thể lắm, hai người này rất có óc tưởng tượng.
Lúc này B bắt đầu làm nũng: “Em không muốn luyện nữa, trời nóng lắm.”
S trấn an: “Đông tập cho quên lạnh, hè tập cho quên nóng(*), vượt qua thì tốt rồi.”
(*) Nguyên văn: Đông luyện tam cử, hạ luyện tam phục: ngạn ngữ, ý nói những người chăm chỉ rèn luyện thân thể, đông hay hè, nóng hay lạnh đều chịu khó luyện tập
Tôi và phó bang chủ im lặng đánh hình nhân chiến đấu ở bên cạnh bọn hắn, không ai dám nói lời nào.
Thì ra các kỹ năng chúng mày phóng ra ở trong game, đều là thứ chúng mày chăm chỉ luyện tập từ Hạ sang Đông, chứ không phải một đống số liệu được thiết lập sẵn à…
Thật sự là quá vất vả rồi!
—————————————
Lầu 2001: Ha ha ha ha~ Thì ra kỹ năng của S và B đều do luyện tập mà ra! Đầu óc hai người bọn họ cũng hoạt động mạnh mẽ quá đi chứ nhỉ!?
—————————————
Lầu 2015: Trách không được lại lợi hại như vậy, phụt…
—————————————
Lầu 2034 (lâu chủ trả lời): Tôi thử nghiệm kỹ năng mới trong chốc lát, liền ấn chọn tỷ thí với phó bang chủ, tỷ thí ba trận thì thua cả ba.
Phơi thây trên mặt đất, tôi nói: “Tôi cũng muốn cảm thụ một chút ấm áp của ngày hè, chỗ tôi đang là mùa Đông, trong phòng lại không có hệ thống sưởi hơi, hôm nay còn có tuyết rơi, lạnh đến mức ngón tay cũng cóng cả lại.”
B đùa giỡn nói: “Tay cóng thì bảo phó bang chủ ủ ấm cho cậu đi.”
Phó bang chủ nhanh chóng đáp: “Được.”
Tôi: “Được cái cục cớt, thần kinh à.”
Phó bang chủ: “…”
Một lát sau nhi, phó bang chủ lại nói: “Lạnh thì mở điều hòa đi.”
Tôi: “Mở điều hòa không khí sẽ khô, môi sẽ nứt nẻ, tôi toàn mở một lúc là liền tắt đi.”
B không bỏ lỡ thời cơ chen miệng chóa vào: “Môi khô thì bảo phó bang chủ liếm cho cậu ấy.”
Phó bang chủ nhanh chóng gõ: “Được.”
Tôi: “Này B, có phải ông muốn đánh nhau hay không đấy? Còn phó bang chủ, ông được cái cục cớt gì.”
Trò đùa này khiến cho bọn hắn vui vẻ, nhưng người đặc biệt đỏ mặt xấu hổ lại là tôi.
B hắc hắc cười, sau đó chuyển đề tài: “Thật nhớ những ngày có điều hòa không khí, nóng một chút liền có thể bấm điều khiển làm mát rồi, đám người hiện đại các cậu đến tột cùng có hiểu điều hòa đáng quý thế nào hay không?”
S lập tức dỗ dành: “Bảo bối chờ chút nữa anh sẽ mang em đi ăn lê ướp lạnh, mát lắm nha.”
Tôi ngồi trước còm biu tơ chà xát hai tay sau đó hà hơi vào lòng bàn tay mấy cái, cuối cùng đi mở điều hòa, không thèm để ý đến ba thằng thần kinh trong màn hình máy tính nữa.
—————————————
Lầu 2067: Là ảo giác của mị sao, cứ thấy hình như B đã biến thành nội ứng của phó bang chủ rồi!
—————————————
Lầu 2068:@Lầu trên không phải ảo giác đâu, nhất định là như vậy…
—————————————
Lầu 2094 (lâu chủ trả lời): Tôi và phó bang chủ tỷ thí trong lãnh địa bang hội một lát thì đã quen thuộc với kỹ năng mới, còn S và B thỉnh thoảng lại dùng động tác ôm rồi hôn một cái với nhau.
B: “Hôn hôn.”
B: “Chụt.”
B: “Chụt!”
B: “Chụt chụt!”
Chúng mày hôn thì hôn đi, đánh chữ tượng thanh lên kênh phụ cận có phải là quá đáng lắm không, hảảảảảảảảả?
Vì thế tôi cũng oán giận mà gõ lên kênh phụ cận: “Cũng may da mặt tôi và phó bang chủ đủ dày, nếu đổi lại cẩu độc thân khác ở bên các ông mỗi ngày, hẳn sẽ bị các ông ngược đến chết luôn.”
B: “Cậu và phó bang chủ thành đôi chẳng phải là cách giải quyết hoàn mỹ đó sao.”
Phó bang chủ gõ xuống một chữ kia: “Được!”
Tôi: “… Tôi cảm thấy mấy người các ông không được bình thường.”
S chuyển hướng sang tôi, nói: “Cả thế giới đều biết, chỉ mình ông không biết.”
B: “Cậu ta ngốc.”
Phó bang chủ: “Không được nói cậu ấy.”
Tôi càng lúc càng thêm ngơ ngẩn: “…”
Lúc này, trời bắt đầu mưa.
Thời tiết trong cái game này được thiết kế rất chân thật, trời sẽ mưa sẽ tuyết sẽ gió to, đương nhiên cũng có những ngày trời trong nắng ấm ngàn dặm không mây, tuy nhiên biến hóa thời tiết trong game chỉ để gia tăng thú vị mà thôi, bất kể ở trong trạng thái thời tiết như thế nào, nhân vật cũng không bị ảnh hưởng.
Nhưng mà B vừa thấy trời mưa liền lấy ô ra khỏi ba lô đeo lên ô trang bị. Sau khi che thân thể, hắn lập tức triệu hồi tọa kỵ nhắm thằng về nông trại mà phóng đi, vừa đi vừa gào thét: “Tại sao đột nhiên trời lại đổ mưa, sáng nay em vừa phơi chăn đấy!”
S dùng “Khinh công” bay lên, nói với B: “Vợ à, đừng nóng, để anh bay về cất chăn!”
B lập tức thả chậm tốc độ của tọa kỵ, căm giận nói: “Tên thiết kế có bệnh à, sao tần suất mưa ở thành chủ lại cao như vậy.”
Tôi: “…”
Mày làm bộ phơi chăn ở trong game thì cứ làm đi, cớ gì còn dám nói người khác có bệnh, hảảảảảảảảảả?
—————————————
Lầu 2103: Hiện tại, bất kể S và B làm gì ở trong game tôi cũng không hề dao động…
—————————————
Lầu 2104: Ha ha ha~ Vote cho lầu trên, mọi người đã tiếp nhận con người của S và B rồi!
Lại nói, chuyện của lâu chủ đích thực là cả thế giới đều biết, chỉ riêng lâu chủ là không biết. Chẹp chẹp, nhưng mà bọn mị có nói cho ngài biết thì cũng chẳng ích gì, không bị hung hăng chọt cúc một lần, ngài vẫn sẽ không bao giờ tin tưởng.
—————————————
Lầu 2121 (lâu chủ trả lời):@Lầu 2104, thím quá bẩn…
Tôi cũng có cảm giác như các thím thôi, bởi vì đã quen cho nên không còn khả năng gào thét nữa.
Tùy tiện tìm một đề tài khác để tám đi.
Ngày hôm qua, tôi nhận được một bịch quà mùa Đông to bự của phó bang chủ, bên trong bao gồm: bao tay cầm chuột(1) hình ốc sên x1, dép bông ủ chân hình hà mã x1, bột cacao uống liền dạng gói x100, son dưỡng làm mềm môi x1 và đệm ngồi có sưởi(2) hình cái mông x1…
(1) bao tay cầm chuột nó như thế này (Hình)
(2) Đệm ngồi có sưởi là loại đệm cắm điện và làm nóng
Cái cuối cùng thật sự biến thái không chịu được.
Trên YY tôi nghiêm túc phát biểu cảm tưởng của mình với phó bang chủ: “Tôi phát hiện ông là một tên biến thái.”
Phó bang chủ cười hai tiếng: “Như thế nào?”
Tôi: “Đệm ngồi hình cái mông, ông nghĩ ra được cũng giỏi thật.”
Phó bang chủ: “Ngoan, nhớ phải dùng, son dưỡng môi đừng quên bôi, có thể chống khô môi đấy.”
Tôi: “Vừa bôi rồi, rất tốt.”
Phó bang chủ: “Đương nhiên là tốt, tôi thử rồi mới gửi cho cậu mà.”
Tôi: “… Thảo nào, tôi cứ thắc mắc tại sao lại bị bóc rồi.”
Phó bang chủ: “Ừ.”
Tôi xoa xoa cái mặt nóng bừng của mình, hít sâu một cái, bình tĩnh nói: “Vì có qua có lại, tôi sẽ gửi cho ông một bịch gà cay Quỷ Thành chính tông, nằm nhà vừa xem TV vừa ăn ngon phết đấy.”
Phó bang chủ: “Cảm ơn.”
Tôi: “Đừng khách sáo.” Từ sau khi phó bang chủ tặng tôi phím chuột chơi game, tôi liền thường xuyên gửi đặc sản ở khu mình cho hắn, thịt bò ướp tiêu, thịt thỏ đóng hộp, bánh đậu Hà Lan, bánh lá trúc, bắp bò nguyên miếng, vân vân… Tóm lại là, tôi thấy cái gì ngon thì đều gửi cho hắn một phần.
Lúc này, phó bang chủ lại lên tiếng: “Gần đây tôi ăn đồ cậu gửi đến phát nóng cả người.”
Tôi nhanh chóng đáp lại một câu: “Vậy cởi bớt đồ ra cho đỡ nóng.”
Phó bang chủ cười cười: “Đã cởi rồi.”
Tôi nhất thời có chút chẳng biết nói gì, nghĩ nghĩ một lát, liền hỏi: “Thế 6 múi cơ bụng của ông đã ăn đến mức biến thành một múi chưa?”
Phó bang chủ lập tức gửi một tấm hình chụp cơ bụng lại đây, quả thực giống như đã chuẩn bị sẵn từ trước chỉ chờ tôi hỏi mà gửi qua, rồi nói: “Đường nét vẫn rõ ràng.”
Tôi: “…”
Phó bang chủ: “Có qua có lại, gửi hình của cậu đi.”
Tôi: “Tôi không có cơ bụng.”
Phó bang chủ: “Cũng gửi, nếu không thì tôi lỗ rồi.”
Tôi đành vén áo lên, chụp một tấm rồi gửi qua cho hắn, đàn ông con trai mà, gửi hình chụp cái bụng thì có làm sao.
Qua một hồi lâu, phó bang chủ mới nói: “Eo rất nhỏ.”
Tôi: “…”
Sau đó, chúng tôi liền nhàm chán mà tìm một chỗ phong cảnh tương đối đẹp ở trong game treo nick. Tôi lôi mấy món quà làm ấm kia ra dùng, lại đi pha một tách cacao nóng hổi, ngồi trước còm biu tơ nghe phó bang chủ hát trong YY.
Nói ra không sợ các thím chê cười, bỗng nhiên tôi cảm thấy có phần hạnh phúc.
—————————————
Lầu 2139: Tôi cũng có phần hạnh phúc.
—————————————
Lầu 2145:Cá tiền luôn, phó bang chủ chắc chắn ngồi nhìn ảnh của lâu chủ mà thoát y!
—————————————
Lầu 2157: Lâu chủ đã rơi xuống bể tình, ngồi chờ HE.
—————————————
Lầu 2191 (lâu chủ trả lời): Được rồi, topic này dừng lại ở đây đi, bản update game lại ra vài cái phó bản, tôi phải cẩn thận nghiên cứu một chút để còn dắt đoàn viên đáng yêu của mình lọt vào top 5, hơn nữa mấy chuyện về S và B tôi tám cũng gần như hết rồi, sau này có chuyện gì thú vị sẽ lại tới kể.
Các đồng chí bồ hóng thân mến, gặp lại sau heng.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Show Ân Ái Đều Phải Chết
Quyển 1 - Chương 14: Sáng nay em vừa phơi chăn đấy!
Quyển 1 - Chương 14: Sáng nay em vừa phơi chăn đấy!