DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Show Ân Ái Đều Phải Chết
Quyển 3 - Chương 42: Tôi không làm được!

Lầu 6801 (lâu chủ trả lời): Chúng tôi vẫn đứt quãng mà hôn môi, tôi nói tôi cũng thích anh ấy, nói xong lại nhịn không được mà hôn lên. Mọi người xung quanh dường như đều ghé mắt nhìn về phía chúng tôi, thế nhưng lúc ấy kích động đến mụ mị rồi, cho nên chúng tôi hoàn toàn không để ý mấy cái chuyện râu ria như vậy.

“Sau này anh là bạn trai em.” Anh ấy vừa ôm tôi vừa nói.

Tôi vui sướng như thể trong lòng có mấy ngàn con bồ câu phần phật bay ra cùng một lúc, kích động đến mức nảy sinh ảo giác, nhất thời trời đất cuồng quay, lông chim bồ câu thì tán loạn phủ đầy không gian. Đắm chìm trong hạnh phúc một chốc, tôi mới nói: “Được.”

Anh ấy dùng ngón tay cái miết miết lên môi tôi, hỏi: “Chỉ có một tiếng như vậy à?”

Ánh mắt anh ôn nhu khiến cho tôi phải xấu hổ thẹn thùng, nhưng anh vẫn cứ như vậy, hoàn toàn không rời mắt khỏi khuôn mặt tôi.

Tôi phi thường gái tính mà giơ tay che mặt, tinh thần như sắp sụp đổ: “Đậu… Anh đừng nhìn em, em không chịu nổi.”

Tôi không biết phải dùng từ ngữ như thế nào để hình dung cho đúng, thời còn đi học điểm văn của tôi cũng thực là bê bết, năng lực biểu đạt vô cùng kém cỏi, cái loại cảm giác này chính là sung sướng đến sắp chết nhưng lại xấu hổ không dám đối mặt với người ta. Thời điểm được anh ấy ôm, từng lỗ chân lông trên khắp thân thể tôi đều bùng nổ, vừa muốn ghì chặt lấy anh mà cuồng hôn một trận lại vừa muốn tìm một cái lỗ để chui vào, kiểu như chỉ có trốn sang một không gian biệt lập khác để điên cuồng hét lên rồi nhảy loạn mười phút mới khôi phục được trạng thái bình thường ấy. Đúng rồi, chính là loại cảm giác này! Các thím tự mình lĩnh hội một chút đi! 

Ngay lúc đó chắc chắn biểu tình trên mặt tôi đặc biệt thẹn thùng, đặc biệt không đành lòng nhìn thẳng, bởi vì phó bang chủ nhìn tôi cứ luôn luôn nở một nụ cười rất xấu xa. Cười một chút, anh ấy liền lấy điện thoại ra cúi đầu đánh chữ, tôi cũng lấy di động của mình ra xem, mới phát hiện anh đang chiếu cáo thiên hạ trên group YY của toàn bang.

Tôi hạnh phúc đến mức nước mũi cũng nổi thành bong bóng, nhưng để không đánh mất phẩm giá, tôi vẫn giả vờ gầm gừ trong group mấy câu. Chờ tôi gầm gừ xong, Giọng Loli đột nhiên nói cho tôi biết, kỳ thực bọn họ đã lén lập một cái group YY mới ở sau lưng tôi, cái group kia bao gồm tất cả mọi người trong bang ngoại trừ tôi, sau đó cô bé còn cho send cho tôi một đống ảnh chụp màn hình…

Trong ảnh chụp, sáu người đi off thay phiên tường thuật các loại tình huống phát sinh giữa tôi và phó bang chủ, cái gì mà tôi và phó bang chủ nhìn nhau vài giây đồng hồ sau đó tôi thẹn thùng đỏ mặt, cái gì mà phó bang chủ hôn gió với tôi sau đó tôi cười đến là si mê, vân vân và mây mây… Mà mấy cái đấy cũng chưa là gì đâu, tôi thế nhưng không hề hay biết trong bang hội còn có hai em gái chuyên viết tiểu thuyết đam mỹ nằm vùng. Hai em gái ấy cũng ở trong đoàn khai hoang phó bản, mỗi ngày tiếp sức nhau viết H cmn văn, còn là thể loại ABO cái quái gì đó, tên của nhân vật chính chính là ID game của tôi và phó bang chủ!

Tôi bị thiên lôi cuồn cuộn đánh đến chết đi sống lại! 

Trong lúc hấp hối, tôi lại nhìn thoáng qua cái tên group YY mới lập kia, thế mà nó tên là “Truy bắt liên tỉnh ***”, vì phòng ngừa các thím lần ra cho nên tôi che chắn mấy chữ cuối cùng lại, nhưng mà hẳn là các thím cũng đã có thể lĩnh hội được ý tứ đại khái rồi đi.

Đúng vào lúc ấy, phó bang chủ dán môi lên tai tôi, thấp giọng nói: “Bảo bối, em sa lưới rồi.”

Tôi: “…”

Đậu má, thì ra ngoại trừ tôi, toàn bang đều đoàn kết trăm người như một… Tôi không bao giờ tin tưởng vào tình bạn nữa đâuuuuuuuu! 

——————————

Lầu 6812: Điểm văn của lâu chủ bi bét là bởi vì lạc cmn đề, topic này vốn là để bóc phốt S với B kết quả hiện tại lại bị kéo lên trời mất mợ nó rồi ha ha ha! 

——————————

Lầu 6819: Lạc đi lạc đi, dù sao cũng rất là vui vẻ. 

——————————

Lầu 6849 (lâu chủ trả lời):Tôi và phó bang chủ tỏ tình xong, sáu em gái kia liền vùn vụt mà xông ra vỗ tay rầm rộ, thì ra mấy đứa nó vẫn luôn mai phục ở phía sau, tôi cứ thế bị đùa giỡn đến muốn xỉu. Lúc này người qua đường vây xem càng ngày càng đông, dù sao chuyện đôi gei mãnh liệt hôn môi suốt năm phút đồng hồ ở ngay giữa đường cũng thực là hiếm thấy, cho nên tôi lập tức lôi kéo phó bang chủ và đám em gái rời đi, nếu bị người chụp ảnh tung lên mạng thì tính mệnh thực khó bảo toàn.

Chúng tôi chạy đến một chỗ cách đám người đó rất xa, dự định xem hết buổi biểu diễn chào mừng lễ tình nhân. Suốt cả quá trình tôi vẫn xấu hổ khi phải đối mặt nói chuyện với phó bang chủ, chỉ nắm chặt lấy tay anh ấy, ban đầu chính là dắt tay bình thường thôi, trong chốc lát đã biến thành mười ngón đan xen rồi. Phó bang chủ vẫn luôn trò chuyện với tôi, tôi thì chỉ ậm ừ đáp lại, bởi vì ngoại trừ những âm đơn ấy ra tôi quả thực là miệng khô lưỡi rát đến mức không thốt được thành lời, thậm chí mặt mũi cũng đỏ tưng bừng mà nhìn chằm chằm mặt đất. Ầy, cuối cùng bởi vì nhìn quá chăm chú cho nên còn nhặt được năm đồng…

Các thím tưởng tượng một chút đi, tay phải tôi mười ngón giao nhau với tay trái phó bang chủ, mặt nóng đến mức có thể chiên chín trứng gà, cả người đều như toát ra bong bóng màu hường phấn, sau đó tôi đột nhiên ngồi xổm xuống dùng tay trái nhặt đồng tiền be bé người khác đánh rơi.

Thực rất thiểu năng trí tuệ đúng không… 

Bởi vì lúc ấy chỉ số thông minh của tôi âm cmnr có được không! 

Sau đó, lúc đi ngang qua toilet, tôi lên tiếng nói: “Em đi giải quyết một chút.”

Phó bang chủ mỉm cười, buông tay ra: “Em đi đi.”

Tôi nhanh chóng liếc nhìn anh ấy một cái rồi lại đảo mắt về phía toilet, lắp bắp hỏi: “Anh đi… đi không?”

Phó bang chủ phì cười, nhưng vẫn đứng yên tại chỗ, dường như không có ý định cùng đi.

Tôi không còn mặt mũi nhìn thẳng vào anh ấy, cho nên dùng tốc độ siêu nhanh chạy vọt vào toilet. Sau khi đi vào tôi liền phát hiện trong phòng rửa tay vừa vặn không có một ai, vì thế thoải mái đứng trước bồn tiểu ngây ngô cười hạnh phúc. Vì để phát tiết sự vui sướng như sắp sửa nổ tung trong lồng ngực, tôi vung mấy quyền đánh vào không khí, lại hung hăng nhảy vài cái, đồng thời há miệng hô to “Yeah”.

“Yeah” xong, bỗng nhiên tôi cảm thấy sống lưng lạnh toát, vừa quay đầu lại đã phát hiện phó bang chủ đang đứng ở cửa nhìn tôi, còn cười tươi như hoa, rất không biết kiêng nể gì cả.

Tôi: “…” 

Tôi: “Người anh em, không phải anh không đi à?”

Mặt tôi, có lẽ đã thành màu xanh cmnr. 

Phó bang chủ cười cười, mở hai lòng bàn tay nhún vai nói: “Hình như anh không nói như vậy.”

Dứt lời, anh ấy bước đến bên cạnh bồn tiểu của tôi, phi thường tự nhiên mà mở thắt lưng, kéo khóa kéo, lôi cái kia ra, còn lên tiếng chào mời tôi: “Bảo bối, tới đi.”

Tôi kịch liệt đấu tranh tâm lý ba giây đồng hồ, sau đó ngay trước thời điểm “con cò bé bé” của phó bang chủ lọt vào tầm mắt, tôi liền vội vã chạy vào phòng vệ sinh đơn ở đằng sau, nhanh tay khóa cửa lại! 

——————————

Lầu 6855: Aaa~~~~~~~~~~ Lâu chủ, thím đừng cuống chứ! Cơ hội tốt như thế mà không kiểm tra một chút à!? Nhân tiện, tối nay nhất định là phó bang chủ đã phải nhịn cười không ít, tám múi cơ bụng có khi vì quặn thắt mà trở nên sắc nét rõ ràng rồi ấy chứ, ahihihi. 

——————————

Lầu 6859: Cạn lời, hạn hán lời, sa mạc lời! Thời khắc mấu chốt thế mà tuột cmn xích! 

——————————

Lầu 6870 (lâu chủ trả lời):Thực xin lỗi, tôi cuống quá, nhưng mà tôi phát hiện mình thật sự không làm được cái chuyện như kiểu, ở ngay trước mặt đối tượng vừa mới xác lập quan hệ yêu đương liền thản! nhiên! đi! tè! nhaaaaaaaaaaa! 

Các thím chẳng lẽ có thể sao! Có thể sao! Có thể saooooo!? 

Không thể thì đừng nói tôi! 

Hừ hừ!

——————————

Lầu 6875:Thực xin lỗi, tôi thử tưởng tượng một chút, đúng là không thể… 

——————————

Lầu 6880: Tôi là phó bang chủ, tôi có thể. 

——————————

Lầu 6882: Tôi có thể.

——————————

Lầu 6883 (lâu chủ trả lời): Wow, hai vị lầu trên quả thực là sức nổ vô địch nhá, vỗ tay cho hai vị, thả tim cho hai vị luônggggggg. 

Còn nữa, các thím có thể đừng bắt chước cách nói chuyện của phó bang chủ được không? Có muốn xem topic nữa không đấy hở? 

Đọc truyện chữ Full