DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Nhặt Tổng Tài Sinh Bánh Bao
Chương 52

Edit+Beta: Minh Miu

Đại Tráng trong lòng kì thật rất ngoài ý muốn, người cha trên danh nghĩa kia của anh bị người gọi là thái giám, không nghĩ tới cha của Tiểu Mãn cũng thế, không khỏi thốt ra: “Cha của em những năm này cũng rất khổ, cùng cha anh không khác lắm.”

Tiểu Mãn nghe xong lời này liền khó chịu, vì cha tổn thương mà bất công, nói: “Cha em mới không phải như vậy. Ông là có đủ công năng kia, nếu không có thể sinh hai đứa con trai sao? Người đàn bà kia hoàn toàn vu oan.”

Đại Tráng trong đầu làm rõ chuyện này, cha Tiểu Mãn, hơn phân nửa chính là ngoại tình sinh Tiểu Mãn, nhưng, kì quái chính là, về sau, ông cùng vợ trước ly hôn, vì cái gì không đem mẹ Tiểu Mãn lấy về nhà?

Tiểu Mãn phiền muộn nói: “Em cũng không biết, cha chưa bao giờ đề cập chuyện này. Nhưng cũng có thể mẹ em đã chết, không đúng, hẳn là vĩnh viễn sống trong lòng ông, khiến ông không có biện pháp đối với người phụ nữ kia làm cái gì, mới bị người phụ nữ kia mắng thái giám, nhưng thật ra là tình sâu vô cùng.”

Đại Tráng nghĩ nghĩ, vẫn cảm thấy kì quái, nhưng, người thông minh như Tiểu Mãn cũng không hiểu rõ, chính mình càng không có khả năng hiểu rõ, liền vòng vo chủ đề này, nói: “Em với anh trai em thật sự là oan gia ngõ hẹp, như thế nào xui xẻo như vậy làm anh em? Anh của em đối với em hung ác, em cũng không cần nương tay, wai.”

Tiểu Mãn nói: “Bao cao su lần kia của anh ta, đem anh ta thảm rồi, sau khi thôi học hơn một tháng không dám đi ra ngoài, sợ đi ra ngoài đã bị người xen vào việc của người khác căm phẫn đáng, người ở bên ngoài cười nhạo anh ta, nói anh ta thậm chí còn khiến ba người mang bầu, đặt vào thời cổ đại, chính là chỉ việc thi hương, thi hội, thi đỉnh liên tiếp giành được các chức giải nguyên, hội nguyên, trạng nguyên, ngay cả hoàng đế tam cung lục viện cũng chưa chắc uy mãnh như vậy. Khiến cho cha em xấu hổ, lúc đi ra ngoài làm ăn đều thiệt thòi, cuối cùng ghi danh cho qua Châu Úc du học, giống như tiễn đưa ôn thần mà tống anh ta ra nước ngoài tránh đầu sóng ngọn gió.”

Đại Tráng đối với chuyện của anh trai cặn bã rách nát của Tiểu Mãn không có hứng thú, chỉ hỏi Tiểu Mãn tình huống của mình, thế mới biết Tiểu Mãn không phải người nước mình, mà là cách một bờ biển Đông Nam Á Hoa Kiều, bởi vì học cấp ba thành tích xuất sắc lấy được cơ hội du học Bắc Đại, tại Bắc Đại học khóa chính quy cùng thạc sĩ, xem như “thông Hán Văn”, cho nên cùng Đại Tráng trao đổi không có áp lực ngôn ngữ.

Đại Tráng cảm thấy hạnh phúc này tới quá đột nhiên cũng quá nhiều, khi còn bé chỉ nghe thấy các bạn hàng xóm thường thường hâm mộ đề cập nhà ai có quan hệ bà con, bạn bè ở nước ngoài, không nghĩ tới chính mình nhiều năm về sau, cũng có quan hệ bà con, bạn bè ở nước ngoài. Vợ là Hoa kiều. Tuy không phải nước Mỹ, cũng là một trong bốn con rồng Á Châu, quốc gia giàu chảy mỡ trong truyền thuyết.

Chủ đề rốt cục rơi xuống vợ đại nhân điều kiện xuất sắc như thế trước đây có yêu đương qua chưa.

Đại Tráng ấp a ấp úng hỏi vấn đề này, khẩn trương đến tim trong lồng ngực đập phốc phốc.Tiểu Mãn nhìn thẳng vào Đại Tráng, mẫn cảm nhìn thấy tâm tư của anh, trầm ngâm không nói gì.

Thấy Tiểu Mãn không có trả lời ngay, Đại Tráng mặt nhanh chóng như tro tàn, thất lạc chán nản, thất vọng lầm bầm lầu bầu nói: “Nhất định là từng có? Anh biết ngay...ai...”

Nghĩ đến Tiểu Mãn ưu tú như vậy rơi vào tay mình, đơn giản là vận mệnh chiếu cố, nếu không phải bởi vì ngày đó trùng hợp cứu cậu, nào có hôm nay? Đại Tráng càng cảm thấy lòng tự tin bị hạ xuống.

Lại nghĩ tới Tiểu Mãn trước đây có thể có bạn trai, Đại Tráng tâm này, rất nhanh liền nổi lên bông tuyết, tiểu tâm can này thật lạnh thật lạnh...

Tâm lý phức tạp đều không ngoài mình ra còn có người khác, đàn ông đều sẽ có chút, huống chi Đại Tráng trước khi nhận thức Tiểu Mãn hoàn toàn là một tờ giấy trắng, tự nhiên là vô cùng hy vọng đối phương tốt nhất chưa từng có, cũng là một tờ giấy trắng.

Mà suy đoán bạn trai trước đây của Tiểu Mãn, cùng với Tiểu Mãn giống nhau là kim tôn ngọc quý, thiếu gia môn đăng hộ đối, Đại Tráng càng sâu sắc cảm nhận được nguy cơ cùng tự ti: Mình tính là cái gì, cóc ghẻ ăn thịt thiên nga? Trước kia là nông dân, hiện tại kiếm được chút tiền, cũng đơn giản chính là đồ nhà giàu mới nổi, cùng các phương diện đều ưu tú của Tiểu Mãn khiến người khác tức lộn ruột quả thực không thể đánh đồng.

Tiểu Mãn vốn còn muốn hời hợt nói “Cũng không tính là gì, chính là lúc đi học không hiểu chuyện, nói chuyện yêu đương với bạn trai đem làm thú vui” vân vân các loại cho qua, bây giờ nhìn bộ dạng ủ rủ kia của Đại Tráng, cậu sửng sờ không có nhẫn tâm nói ra miệng,chỉ sợ Đại Tráng nghe xong trong nội tâm có phiền phức khó chịu.

Tiểu Mãn quyết tâm, nói: “Không có, em cũng là lần đầu tiên. Lúc ấy học tập vội muốn chết, làm sao có thời gian yêu đương? Công việc cũng bận, cơ hồ hai ba ngày phải ngồi máy bay một lần đi công tác, loay hoay thời gian ngủ cũng không có.”

Từ khi quen Tiểu Mãn đến nay đây vấn đề luôn nghi kị trong lòng Đại Tráng cuối cùng cũng cởi bỏ, đồng thời, tản đả nặng trịch cũng rơi xuống, Đại Tráng lòng tràn đầy vui sướng, giống như là từ mười tám tầng địa ngục bay lên thiên đường, miệng đều cười tới ót, cười đến sáng lạn.

Đại Tráng ôm Tiểu Mãn trên mặt cậu hôn liên tục, dương dương đắc ý nói: “Vậy là tốt rồi, vừa vặn anh cũng chưa từng có nói yêu đương, chúng ta đều là lần đầu tiên, làn mối tình đầu của nhau...Hắc hắc hắc, vợ, anh quá yêu em rồi...”

Ôm cổ Đại Tráng đáp lại nụ hôn của anh Tiểu Mãn hơi chột dạ, nhưng, nghĩ lại, cùng Tạ Đạt Mẫn tuy lăn lộn vài năm, nhưng, khi đó tuổi còn nhỏ, công thêm khoảng cách xa, chung đụng thì ít xa cách thì nhiều, có tính hay không chính thức nói chuyện yêu đương?

Tiểu Mãn an ủi mình nghĩ: Hơn nữa, cùng Tạ Đạt Mẫn cũng không có chính thức làm, nhiều lắm là cách quần áo đu đưa vài cái, còn không phải cùng chơi đùa giống nhau? Cùng Đại Tráng hiện tại làm chuyện vợ chồng so sánh quả thực không đáng nhắc tới. Còn có, Tạ Đạt Mẫn là con trai độc nhất, kế thừa gia nghiệp trường kì đều ở H quốc, chính mình, về sau cùng với Đại Tráng ở tại MA, dù sao cũng không gặp mặt được, liền một bí mật nhỏ, thiện ý nói dối, miễn cho Đại Tráng khổ sở.Đại Tráng giờ khắc này uống thuốc an thần, dù trong nội tâm còn có rất nhiều nghi vấn, nhưng, có điểm này như vậy đủ rồi, anh ôm vợ yêu mến nhất vừa sờ vừa hôn, đừng đề cập đến có bao nhiêu vui sướng cùng thỏa mãn.

Ngày hôm sau, Đại Tráng quả nhiên không đi làm, gọi cho mấy thuộc hạ, đem tất cả công việc dặn dò. Này vẫn là lần đầu Đại Tráng làm việc này, rất sợ mấy nghiệp vụ mới làm việc bất lực, cách một giờ phải gọi điện thoại xác nhận tiến triển của nghiệp vụ, thấy Tiểu Mãn luôn lắc đầu, nói: “Dùng người thì không nghi ngờ, nghi người thì không dùng, anh lo lắng như vậy, nhận người vào làm gì?”

Đang nói chuyện, ngoài cửa vang lên tiếng đập cửa “Đông đông đông”, Đại Tráng cùng Tiểu Mãn thay đổi sắc mặt, thấp giọng nói chuyện với nhau:

“Đợi một chút? Ai à?”

“Sẽ không lại là đám vương bát đản kia đi.”

Đại Tráng đối với Tiểu Mãn làm thủ thế “hư”, chạy tới phòng bếp cầm dao trên tay, tiến đến cửa chống trộm, xuyên qua mắt mèo nhìn ra bên ngoài.

Lại là cảnh sát ngày hôm qua, tại sao lại đến.

Cảnh sát đến thăm, cũng không thể không mở cửa, Đại Tráng quay đầu lại liếc mắt ra ý, ý bảo Tiểu Mãn trốn đi.

Tiểu Mãn hiểu ý lóe thân vào phòng, bởi vì lo lắng, đến tột cùng không thể thanh thản ổn định ngồi xuống, đến cùng vẫn là đem lỗ tai dán trên cửa, nghe động tĩnh bên ngoài.

Đại Tráng mở cửa, lộ ra vẻ mặt biểu lộ kinh ngạc, hỏi: “Cảnh quan, tại sao là anh? Anh có chuyện gì sao? Mời vào mời vào.”

Đại Tráng mở cửa liền phát hiện không thích hợp, bởi vì không chỉ có một người cảnh sát này, đằng sau còn có hai người, cũng ăn mặc đồng phục cảnh sát, đoán chừng là giúp đỡ lược trận, khiến anh lập tức có dự cảm “sự tình không quá thần kì“.

Cảnh sát đứng trước cửa, cũng không vào bên trong nhà, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Anh là Điền Đại Tráng? Ngày hôm qua có người báo án, tố cáo anh bạo lực ẩu đả người khác, tạo thành tổn thương thân thể nghiêm trọng, anh có hiềm nghi tội cố ý đả thương người, hiện tại” hắn dừng lại lại giơ giấy tạm giam trong tay, nói: “Chiếu theo pháp luật tạm giam anh.”

Đại Tráng cả kinh một thân mồ hôi, vội nói: “Ai, cảnh quan, tôi không có cố ý đả thương người, là kẻ bắt cóc phá cửa vào cướp bóc tôi, tôi là phòng vệ chính đáng, ngày hôm qua anh đều trong thấy đó, cửa nhà tôi đều bị bọn họ làm hư...”

Nói xong, Đại Tráng nhìn cửa chống trộm nhà mình mới đổi, khóc không ra nước mắt, nói: “Tôi làm sai lại thiếu nợ như vậy, sớm biết sẽ bị cắn ngược như vậy, tôi liền không đổi cửa. Cảnh quan, anh hôm qua ngược lại là tận mắt nhìn thấy, làm chứng cho tôi...”

Cảnh sát mặt không biểu tình nói: “Đổi hay không đổi cửa đều giống nhau, anh theo tôi nói vô dụng, anh vẫn là lấy thêm chút sức lực, giữ lại nói rõ chuyện đã trải qua với luật sư, luật sư giúp anh, tôi không thể giúp. Được rồi, đừng giày vò khốn khổ, cùng tôi rời đi.”

Nói xong, hai người cảnh sát đằng sau cũng tiến lên, lộ ra còng tay.

Đại Tráng trực tiếp phản ứng lui về sau.Cảnh sát nghiêm nghị nói: “Thành thật một chút. Anh muốn đánh lén cảnh sát sao? Vậy không chỉ là tạm giam vài ngày.”

Đại Tráng lập tức giơ tay lên, nói: “Được được được, tôi không phản kháng. Nhưng, có thể cho tôi vào nhà gọi điện thoại cho người nhà không? Tôi sợ tôi đột nhiên đi, bọn họ tìm không thấy còn tưởng tôi mất tích. Nếu chạy tới cục cảnh sát báo án, không phải cộng thêm gánh nặng công việc cho các anh sao?”

Cảnh sát nghe anh nói hợp tình hợp lý, ngược lại là khẽ gật đầu, nói: “Cho anh ba phút xử lý việc nhà một lát. Nhanh lên. Điện thoại đặt trong nhà, ở chỗ này không có bất cứ công cụ truyền tin gì.”

Đại Tráng ở trên điện thoại ấn lung tung bàn phím mấy cái, hướng về phía Tiểu Mãn trong phòng lớn tiếng nói: “Vợ, anh phạm vào một chút chuyện, phải vào cục cảnh sát vài ngày, em lớn bụng không có người chăm sóc, liền ở nhà mẹ vài ngày, lại để cho cha mẹ em chăm sóc em, cũng đừng để để ý cha em tức giận, rốt cục là cha ruột, chuyện gì không thể tha thứ cho em hay sao? Thân thể quan trọng, bảo bảo quan trọng, nghe lời. Chính mình bảo trọng.” Nói xong, giả bộ cúp điện thoại.

Cảnh sát nghe khẩu khí này là gọi điện thoại cho vợ mang thai, không khỏi có chút đồng tình, ngữ khí nói chuyện cũng tốt hơn chút: “Được rồi, theo chúng tôi đi. Bản án điều tra xong, nếu không có chuyện gì, sẽ thả anh ra, cho anh cùng vợ đoàn tụ. Đến lúc đó lại chăm sóc tốt cho vợ anh. Đều sắp làm cha rồi, về sau làm chuyện gì cũng đừng xúc động như vậy.”

Đại Tráng cúi đầu đi theo cảnh sát, trong nội tâm chỉ là lo lắng: Mới vừa rồi nói cũng không biết Tiểu Mãn có thể hay không ngoan ngoãn nghe lời? Chỉ mong cha Tiểu Mãn có thể nhanh chạy đến.

Đại Tráng sau khi cùng cảnh sát, Tiểu Mãn mới lách mình đi ra, nhíu chặt lông mày, tràn ngập lửa giận.

Chu An Bằng, quả thực khinh người quá đáng.

Tiểu Mãn niết điện thoại trong tay, trong đầu kịch liệt đấu tranh: Đại Tráng mới vừa nói những lời kia, kì thật chính là ám chỉ mình bỏ qua cố kị, đi cầu cha giúp, dù sao kẻ bắt cóc tùy thời sẽ lại đến, hơn nữa, mình trước mắt tình huống cũng xác thực là không có cách nào chăm sóc chính mình, ăn cơm đều thành vấn đề, chớ nói chi là vạn nhất đám người kia lại một hồi cầm dao chém giết, chính mình căn bản không có lực ngăn cản. Mà cha, tuy bộ dạng trước mắt này khiến ông thất vọng cùng khổ sở, rốt cục là cha, sẽ không có đối với con trai ruột cùng cháu trai bỏ mặc.

Nhưng, Tiểu Mãn vẫn có băn khoăn, còn nữa, nghĩ đến tình hình trước đây xuất quỹ, Tiểu Mãn trong lòng còn có chút sợ hãi.

Một lần cùng Tạ Đạt Mẫn, còn không sao cả, chính là bị Chu An Bằng tố cáo, lại không có điều tra rõ, cha liền lửa giận ngập trời, lần đầu tiên đánh cho mình hai bạt tay. Vậy bây giờ, cha thấy bộ dáng mình như thế, có thể hay không lần nữa nảy sinh ác độc, khiến cho Đại Tráng xảy ra chuyện trong cục cảnh sát?

Tìm cha, Tiểu Mãn chính mình cùng thai nhi an toàn tự nhiên là có bảo đảm, nhưng, Đại Tráng, cha có thể hay không giận chó đánh mèo Đại Tráng? Nói không chừng tính tình bạo khởi, thật sự ra tay độc ác, đối với Đại Tráng bất lợi? Tiểu Mãn bây giờ lòng tràn đầy đau lòng nam nhân của mình, nghĩ đến anh cả đời thanh bạch, chưa đi qua chỗ như nhà tù, còn không biết như thế nào bị tội, liền hận không thể lập tức liên lạc nhân thủ, đem Đại Tráng đưa ra ngoài.Việc này không nên chậm trễ, ngoài ra, nơi đây cũng không nên ở lâu, Tiểu Mãn suy nghĩ liên tục, nghĩ ra chọn một người thích hợp.

Cũng may khôi phục trí nhớ, ngay cả số điện thoại cũng nhớ rõ không sai. Tiểu Mãn ra ngoài gọi điện thoại, tìm được cấp dưới tâm phúc, làm cho hắn lập tức lái xe đến đón mình.

Cấp dưới đó tên là Đàm Hoa Thanh, từ khi Chu An Trình được nhận chức tổng giám đốc xí nghiệp Chu thị khu vực Á Thái vẫn luôn đi theo, đảm nhiệm chức vụ trợ lý, Chu An Trình gặp chuyện không may, tổng giám đốc công ty Á Thái do săn đầu người tìm được tạm thời đảm nhiệm, hắn cũng liền ẩn cư, chính thức là “một đời vua một thần“. Cho nên, nhìn thấy Chu An Trình (Tiểu Mãn) bình yên vô sự, Đàm Thanh Hoa cơ hồ vui muốn phát khóc, vừa lái xe vừa khóc: “Tổng giám đốc, hóa ra anh không có việc gì, đám mỏ quạ đen đều nói ngài gặp bất trắc rồi, ngài cái này...”

Đàm Thanh Hoa thấy tổng giám đốc một thân quần áo mặc ở nhà, bụng còn cao cao hở ra, bộ dáng thật quỷ dị, cảm thấy tâm thần bất định mà nghĩ: “Tổng giám đốc như thế nào lớn bụng như vậy? Giống như mang thai.”

Tiểu Mãn mặt không đổi sắc nói dối, nói: “Bụng nổi lên một cục u, cũng may là u lành, bác sĩ nói tháng sau có thể cắt bỏ. Chuyện này, tạm thời giữ bí mật, cậu đừng cho bất luận kẻ nào biết.”

Bụng nổi lên cục u không phải nên mau chóng cắt bỏ sao? Như thế nào còn nuôi nó lớn như vậy còn phải đợi tháng sau? Đàm Thanh Hoa tuy cảm thấy quái dị, nhưng, tổng giám đốc đều nói như vậy, hắn làm thuộc hạ chỉ có thể vô điều kiện tin tưởng. Chẳng lẽ còn đi nghi vấn có thể tin thủ trưởng hay không sao?

Đàm Thanh Hoa vội nói: “Ah, như vậy à, vậy chờ mong tổng giám đốc sớm hết bệnh, tổng giám đốc khỏe mạnh liền là tin vui đến toàn thể đồng nghiệp công ty Á Thái Chu thị.”

Tiểu Mãn nói: “Nói nhảm đừng nói nhiều như vậy, tôi buổi tối hôm nay không có chỗ ở, cậu an bài cho tôi, còn có, anh trai tôi, chính là Chu An Bằng hỗn đãn này, muốn giết tôi, còn hãm hại tôi, khiến cho một người bạn tốt của tôi vào cục cảnh sát. Cậu có biết người nào trong cục cảnh sát hay không, đút lót, đem bạn của tôi đưa ra.”

Đàm Thanh Hoa khó xử nói: “Tổng giám đốc, chúng ta xem như rồng sang sông, ngoại trừ đồng bọn kinh doanh, ở chỗ này người quen có chút ít, nếu không, tôi liên hệ đồng bọn, nhìn xem có người nào có người quen trong cục cảnh sát có thể giúp hay không.”

Tiểu Mãn ngón tay thon dài như ngọc gõ cửa xe, dùng ngữ khí cường ngạnh nói: “Không phải nhìn xem, mà là phải. Tôi muốn bạn của tôi ngày mai từ cục cảnh sát đi ra, cậu tranh thủ thời gian nghĩ biện pháp tìm người tìm quan hệ, tôi ở bên này liên lạc luật sư.”

Đàm Thanh Hoa tuy trong nội tâm khó xử do dự, lại không dám nói ra, đành phải nói: “Được, tôi sẽ hết sức.”

Tiểu Mãn hiện tại có chứng mình nhân dân rồi, vốn có thể đi khách sạn, nghĩ đến bụng quá gây chú ý, đúng là vẫn là miễn cưỡng ở trong nhà Đàm Thanh Hoa, Đàm Thanh Hoa liền đi nơi khác.

Màn đêm buông xuống, Tiểu Mãn ôm điện thoại tìm mấy luật sư trước kia từng tiếp xúc qua, cố vấn một phen chọn một người. Luật sư suốt đêm đi cục cảnh sát hiểu rõ tình huống sau hồi âm lại cho Tiểu Mãn nói, bản án Đại Tráng trước mắt còn thẩm vấn, thủ tục chưa có làm xong, tìm người bảo lãnh chờ thẩm vấn bây giờ tạm thời không thể nộp tiền bảo lãnh, vẫn là đang xem tình hình.

Đàm Thanh Hoa bên này, tìm mấy người không đáng tin cậy, hắn chợt nhớ đến, bạn trai tổng giám đốc Tạ Đạt Mẫn có tới MA mấy lần, có một lần tổng giám đốc vội vàng họp, vẫn là hắn cùng Tạ đại thiếu gia.

Đàm Thanh Hoa không nhớ lầm, Tạ đại thiếu gia lúc ấy khoe nói cục cảnh sát bên này có quan hệ, có chuyện gì bất bình tìm anh ta.

Bởi vì tổng giám đốc trước đó có nhắn nhủ, chỗ có quan hệ với cậu đều phải tạm thời giữ bí mật, cho nên, Đàm Thanh Hoa liền gọi điện thoại xin chỉ thị tổng giám đốc, nào biết đâu tổng giám đốc vội vàng gọi luật sư cố vấn, điện thoại luôn bận, khiến hắn căn bản gọi không được.

Đàm Thanh Hoa mất kiên nhẫn, liền nghĩ, Tạ đại thiếu gia là bạn trai tổng giám đốc, được tính là người một nhà, cho dù không kịp báo cho tổng giám đốc một tiếng, cũng không quan hệ nhiều lắm?

Đàm Thanh Hoa đầu óc lệch lạc như vậy, Chu An Trình còn sống, tin tức cũng từ MA truyền đến bên tai bạn trai trước Tạ Đạt Mẫn.

Đọc truyện chữ Full