image
E&B: Strangers Ex
Thuỷ Ân Trạch lên đến nhà thì Thuỷ Thiên Lệ với Ninh Tử Mị đều đang chờ y, ” Ba mẹ, hai người sao còn chưa đi nghỉ ngơi?”
” Người đi rồi?”
” Dạ, Ân Hi với Quân Viêm đâu rồi?”
Ninh Tử Mị cười nói: ” Lên lầu, Ân Hi nói nếu không lên lầu thì chờ con về nhà khẳng định sẽ tìm nó nói chuyện.”
” Nó biết vậy, sao còn không canh giữ Quân Viêm cẩn thận.”
” Con còn không biết tính nó sao, không có nó gợi ý thì Quân Viêm có thể nói chuyện như vậy sao?” Thuỷ Ân Trạch sửng sốt lập tức bật cười, không phải sao, nếu không có ý tứ của em trai, Quân Viêm làm sao đi chọc tức A Liệt chứ?
” Con trai, lão gia tử nhà bọn họ rất thích con?” Đối với hào môn nhà giàu, Thuỷ ba ba vẫn cảm thấy thực lo lắng.
” Ba, ngài yên tâm, ba không nghe A Liệt nói Diêm lão gia tử đặc biệt thích con hoạ tranh sao, trước khi A Liệt đến đây ông còn nhờ A Liệt hỏi nhà chúng ta có tác phẩm của gia gia không, nếu là không có còn nói muốn con lại vẽ cho ông một bức hoạ.”
” Vậy được, con luyện tập cho tốt vào, thời gian sau thế nào cũng sẽ siêu việt như gia gia của con.” Thuỷ Ân Trạch cười cười không nói gì, bản thân y đối với hội hoạ không có đặc biệt yêu thích, nhưng bản thân ở giữa chốn lợi danh trong giới giải trí này, khó tránh khỏi tâm tình căng thẳng, hoạ tranh vừa vặn giúp y có thể tĩnh tâm tự suy ngẫm, xem như là một phương pháp tốt để tu thân dưỡng tính.
” Ba mẹ, thời gian không còn sớm hai người nên nghỉ ngơi đi.”
Ninh Tử Mị nhìn thoáng qua lão công nói: ” Anh về phòng nghỉ ngơi trước đi, em muốn nói chuyện với con trai một chút.”
” Em muốn nói gì với con?”
Ninh Tử Mị đẩy ông ra: ” Đi vào đi vào, một lát là em trở về.” Lão công cá gì cũng tốt, cố tình tâm sự nho nhỏ của con trai lại không hiểu được.
Thuỷ Thiên Lệ bị lão bà đuổi về phòng, nàng lôi kéo tay con trai hỏi: ” Con trai, A Liệt có phải cũng muốn ở lại?” Thuỷ Ân Trạch nghe lão mẹ nói thì sửng sốt, sau đó mặt lập tức đỏ lên, kết hợp với cổ cùng lỗ tai hồng hồng giống hệt như con tôm luộc.
Ninh Tử Mị không có nói tiếp đề tài này, mà dùng đầu đề câu chuyện đi một vòng: ” Con có nhớ hay không khi còn bé, mẹ bảo con đi hỏi ba ba một câu?”
Hiển nhiên Thuỷ Ân Trạch không kịp thích ứng lão mẹ đột nhiên chuyển hướng, suy nghĩ một chút mới hỏi: ” Câu gì?”
” Cùng với dì có phải là bạn bè?”
Thuỷ Ân Trạch lập tức nhớ tới, khi còn bé nếu mẹ phát hiện ba ba cùng một dì nói chuyện hoặc là cùng nhau xuất hiện, liền đuổi mình hoặc em trai đến hỏi ba ba, cùng với dì là bạn bè sao? Hai anh em bọn họ khi đó không biết như vậy là có ý gì, dù sao mẹ bảo hỏi thì đi hỏi, mà ba ba sẽ hỏi lại hai anh em là vì sao lại tới hỏi, sau đó hai người cũng ăn ngay nói thật là mẹ kêu đi hỏi.
Chờ bọn họ trưởng thành mới biết được, đây là mẹ cố ý, mẹ không muốn tự mình đi hỏi vì như vậy bản thân có vẻ không đủ rộng lượng. Hơn nữa mẹ có quen biết với dì, mà còn rất rõ ràng những người này không có quan hệ gì với ba ba, nhưng mẹ vẫn để y với em trai đến hỏi ba ba. Sau này chính miệng mẹ nói với hai anh em bọn họ, dù biết những người này với ba của con không có quan hệ gì, mẹ cũng muốn giả bộ ăn dấm, như vậy ba con sẽ cảm nhận được mẹ yêu ba con nhiều lắm.
” Nhớ ra rồi đúng không? Con trai, không nói quan hệ tình cảm nam nữ hay quan hệ tình cảm giữa nam nhân, nhưng chỉ cần là đề cập tới ái tình thì không khác nhau lắm. Con phải biết là thủ đoạn nhỏ ngẫu nhiên ăn dấm dùng hết sức tốt, con thông minh như vậy thì không cần mẹ dạy đâu nhỉ?”
Thuỷ Ân Trạch đột nhiên nghĩ tới điều gì, vội hỏi lại: ” Mẹ, thủ đoạn của Ân Hi dùng trên người Quân Viêm đều do mẹ dạy sao?”
Chân mày Ninh Tử Mị cau lại: ” Ngộ tính của Ân Hi rất cao, mẹ chỉ nhắc nhở nó hai câu nó liền tự nghiền ngẫm phát huy, chẳng qua, thủ đoạn nó dùng trên người nhà họ Cố không phải là do mẹ dạy đâu.”
Ninh Tử Mị cảm thấy bản thân và con trai nói quá nhiều, về phần con trai có thông suốt hay không thì phải tự nó thôi. Đứa con trai này cái gì cũng tốt, thông minh hơn người, nhưng gặp phải thiếu gia nhà họ Diêm thì chỉ số thông minh của con trai quả thực thấp không thể thấp hơn, người mẹ như nàng đột nhiên có loại cảm giác gả con gái.
“…”
Quảng cáo của Thuỷ Ân Trạch với Phùng Thiên Hâm bắt đầu khởi quay, Thuỷ Ân Trạch lại bận rộn, đồng thời Diêm Thiếu Liệt bên kia đã chính thức trình kế hoạch mới lên ban giám đốc công ty, nhưng mà bởi vì thứ hạng mục quá lớn, cho nên xảy ra tranh luận không ngớt.
Nếu hỏi thành phố Thiên Hải nơi nào giàu có nhất, mọi người sẽ không hẹn mà cùng nghĩ tới khu khai phá Bắc Sơn. Nơi đó vốn dĩ là vùng đất hoang vắng, hơn hai mươi năm trước có chính sách đưa xuống khai thác, trong một đêm nhà cao tầng toàn bộ khởi công, trải qua hơn hai mươi năm khu khai phá Bắc Sơn trở thành khu giàu có nhất thành phố Thiên Hải. Nhưng cũng vì khai thác quá độ, tài chính đứt gãy hoặc vì một số nguyên nhân không rõ dẫn đến nhiều vấn đề xuất hiện, ví dụ như bỏ hoang.
Trong khu khai phá Bắc Sơn có một khu vực bỏ hoang lớn nhất thành phố Thiên Hải, Á Mỹ quốc tế. Lúc trước là dựa theo kiến tạo quần thể công trình nhà ở, trung tâm thương mại, cao ốc văn phòng hợp lại, chiếm diện tích hơn 67000m2, công trình khởi công không đến ba năm lại bởi vì đủ loại nguyên nhân đình công, nghe nói giai đoạn đầu bỏ ra đạt tới ba bốn triệu, sau này công trình chẳng có động tĩnh gì, mà toàn bộ khu kiến trúc kết cấu khổng lồ này bị bỏ hoang, tồn tại sừng sững ở thành phố này hơn mười năm.
Những năm trước đây chính phủ từng muốn khởi công lại khu hoang tích này, tuy nhiều nhà bất động sản khác động tâm, nhưng bởi vì công trình quá mức khổng lồ mà tài chính cũng cần rất cao, cho nên mấy nhà bất động sản này cũng buông tay. Diêm Thiếu Liệt muốn làm hạng mục này, là bởi vì hắn biết nhiều năm sau nhà đất ở Hoa Hạ sẽ nghênh đón một mức giá mới. Hiện tại đầu tư thì vài năm sau có thể kiến thành, còn vừa vặn bắt kịp nhà đất mùa xuân, anh muốn kiếm một khoảng lớn vẫn là rất dễ dàng. Mấu chốt nhất nhu cầu thị trường nhà cửa ở thành phố Thiên Hải cực kỳ mạnh, cho nên anh có thể kết luận được chắc chắn không thua tiền!
Lý tưởng thì hoàn mỹ nhưng hiện thực tế lại phũ phàng, nan đề lớn nhất chính là tài chính, trước không nói đến vấn đề khác, bởi vì khu vực này đã bỏ hoang hơn mười năm, trải qua mưa gió bão tuyết phơi nắng ăn mòn, nhất định không thể dựa trên kiến trúc có sẵn kiến tạo tiếp, vì thế phá, dỡ bỏ, xử lý kiến trúc sụp đổ. Anh tính tổng đầu tư ở giai đoạn đầu phải đem san bằng mặt nền đã cần tài chính hai triệu, cũng không trách trình lên bên trên ban giám đốc tranh cãi không ngớt, chưa khởi công đã ném vào hai triệu, người bình thường quả thật khó tiếp thu.
Diêm Thiếu Liệt có bàn tay vàng trọng sinh, biết tương lai muốn kiếm nhiều hơn hai triệu là không vấn đề, nhưng những người khác làm sao biết được chuyện tương lai.
Tuy rằng chuẩn bị thực đầy đủ, nhưng các vấn đề trong hội nghị khiến cho sau lưng anh mồ hôi lạnh chảy ròng ròng. Những người này quả nhiên là không ăn cơm trắng, bình thường nhìn không ra nửa điểm tác dụng, động đến thịt của mình lập tức bỗng nhiên lợi hại hẳn lên.
Một cái đề án anh đề nghị ra có thể khiến mở hội nghị kéo dài tận ba bốn giờ, cuối cùng kết quả thảo luận lại nằm ngoài dự kiến của anh, không ngờ dựa trên nguyên tắc đều được thông qua!
Ý tưởng của Diêm Thiếu Liệt là lần đầu tiên thảo luận sẽ không được thông qua, nhưng không sao cả, có thể lần thứ hai lần thứ ba, anh cũng sẽ chuẩn bị càng nhiều tư liệu cùng số liệu liên quan đến nhà đất. Thậm chí anh còn chuẩn bị một ít số liệu của khu khai phá Bắc Sơn, anh cảm thấy bản thân chuẩn bị tất cả tư liệu sẵn sàng, phân tích lợi ích rõ ràng, không sợ những người này không đồng ý. Nhưng anh trăm triệu không nghĩ tới cư nhiên lần đầu tiên đề xuất đã được thông qua.
Nhưng mà mọi người đưa ra một vấn đề, cho dù trước là đầu tư vào hai triệu cũng không thành vấn đề, nhưng tài chính vẫn là vấn đề mấu chốt. Nếu như Diêm thị một mình làm hạng mục này, hơn hai mươi triệu tài chính cũng không phải con số nhỏ. Hơn nữa Diêm thị còn có các hạng mục khác cần tiến hành, dưới loại tình huống này rất dễ xảy ra biến cố gãy nguồn tài chính.
Diêm Thiếu Liệt trình bày đơn giản ý tưởng của mình một chút, anh có ý lôi kéo Tần thị cùng Đường thị nhập bọn, chuyện này sớm muộn gì cũng phải công khai ra, nếu hôm nay bị hỏi thì cứ công bố trước.
” Tần thị và Đường thị có thể xác định sao?”
” Tôi đã đề cập qua với Tần tổng và Đường tổng, hai người bọn họ vô cùng có hứng thú với hạng mục này. Nhưng mà nếu muốn người ta lấy tiền ra, chúng ta cũng phải xuất ra bản kế hoạch tài chính toàn diện.”
” Ba bên cùng nhau đầu tư, cổ phần công tư chia như thế nào?”
” Diêm thị chiếm 60%, 40% còn lại do hai nhà bỏ ra.”
” Tôi đồng ý, phân phối như vậy Diêm thị tuyệt đối có quyền chủ đạo, hơn mười triệu đối với Diêm thị không có quá nhiều ảnh hưởng lớn.”
Diêm lão gia tử cuối cùng gật đầu nói: ” Vậy chuẩn bị khởi động kế hoạch đi, trước đệ trình phương án giai đoạn đầu, dự toán cũng phải làm tốt, như vậy mới có cơ sở cùng Tần thị và Đường thị nói chuyện được.”
” Vâng.”
Trên hội nghị Diêm An Quân vẫn luôn không mở miệng, Diêm Thiếu Kiệt bởi vì không có tư cách nên cũng im lặng, Diêm Thiếu Liệt nhìn thoáng qua hai cha con liền đi theo gia gia rời khỏi phòng họp.
Vừa về tới văn phòng, Diêm Thiếu Kiệt liền nói: ” Ba, khẩu vị của A Liệt lần này không nhỏ, nếu như nó thành công vậy ở Diêm thị… ” Anh ta không nói hết câu nhưng Diêm An Quân cũng hiểu được, một cái hạng mục hơn hai mươi triệu, mấy năm nay không có mấy người ở Diêm thị làm hạng mục quá lớn như vậy. Đúng như con trai đã nói, nếu A Liệt thành công, vậy địa vị của ông ta tại Diêm thị cũng có thể bị thay thế.
” Con có ý kiến gì không?”
” Chuyện này nếu để cho A Liệt làm thành, Diêm thị sẽ không phải là nơi hai chúng ta có thể lên tiếng.”
Sắc mặt Diêm An Quân trầm xuống: ” Con muốn ngăn cản nó?” Thấy Diêm Thiếu Kiệt gật đầu, ông ta nói tiếp: ” Mấu chốt là lấy cái gì ngăn cản? Ngăn cản như thế nào? Con không thấy vẻ mặt của bọn họ khi nghe A Liệt có thể kéo theo tài chính của Tần thị với Đường thị sao, một đám không khác gì gà hăng máu, hưng phấn vô cùng.”
” Xuống tay từ trên người bọn họ khẳng định là không được, nhưng ba thử suy nghĩ một chút, cho dù A Liệt có thể kéo đến tài chính Tần thi và Đường thị, nhưng nói thế nào đây cũng là một công trình lớn, chúng ta muốn làm một chút gì đó còn không sợ có nhiều chỗ hay sao.”
” Việc này con để ba suy nghĩ lại đã.” Có thể ngăn cản cháu trai tự nhiên là tốt, nhưng không được trở ngại sự phát triển của Diêm thị. Ông ta không phải là người không biết nhìn xa trông rộng, cũng từng nghĩ muốn động vào khối Á Mỹ quốc tế này, nhưng lúc đó Diêm thị đang đầu tư không ít tiền vào một hạng mục lớn, tài chính không thể quay vòng. Cho nên ông ta buông tha cho dự định này, nhưng có thể kéo đến khoảng tài chính lớn như vậy ông ta lại không nghĩ ra.
Tập đoàn nhà đất tinh mắt ở thành phố Thiên Hải không chỉ có một nhà bọn họ, tuy tài chính là vấn đề lớn, nhưng xí nghiệp có thực lực thì vẫn rất nhiều, ba nhà không bắt được, bốn nhà năm nhà thì cũng có thể. Hai năm trước có một hạng mục là do bảy nhà liên hợp bắt được, hiện tại làm được vô cùng tốt.
Ông ta tin tưởng Á Mỹ quốc tế sớm muộn gì cũng bị người nhìn trúng, nếu lần này cản trở cháu trai, hạng mục này bị người khác bắt được tới tay, đối với Diêm thị mà nói chính là tổn thất rất lớn.
Diêm An Quân lâm vào suy nghĩ mâu thuẫn, cùng lúc ông ta không hy vọng cháu trai quá mức chói mắt đứng vững gót chân tại Diêm thị, mặt khác lại muốn Diêm thị phát triển đến cấp bật mới. Diêm Thiếu Kiệt đưa ra đề nghị này, nhưng quyết định cuối cùng là ông ta, mà Diêm Thiếu Kiệt đã sớm đi hẹn hò.
Anh ta nhận được điện thoại của Hạ Khuynh Thành, đối phương nói có một nhà hàng nước J mới mở, muốn cùng anh ta đi nếm thử, Diêm Thiếu Kiệt không nói hai lời liền đồng ý.
Chờ anh ta đến thì Hạ Khuynh Thành đã tới, mà còn gọi xong món, bởi vì đặt phòng riêng cho nên Diêm Thiếu Kiệt vừa mới vào cửa đã bị Hạ Khuynh Thành quấn lên cổ, thân thiết một hồi. Đối với sự nhiệt tình của Hạ Khuynh Thành, Diêm Thiếu Kiệt thực hưởng thụ, chưa bắt đầu ăn cơm trước hết ăn “cơm khai vị”.
” Thiếu Kiệt, anh nếm thử món này, đặc biệt ngon.” Hạ Khuynh Thành gắp đồ ăn trực tiếp đưa lên miệng Diêm Thiếu Kiệt, nhìn thấy anh ta ăn hết đồ ăn thì cực kỳ vui vẻ.
Mà bữa cơm này dùng quá trình anh một ngụm em một ngụm kết thúc, từ trong nhà hàng đi ra Hạ Khuynh Thành thân mật ôm cánh tay Diêm Thiếu Kiệt, hai người cười nói vui vẻ lên xe. Diêm Thiếu Kiệt ở trên xe gọi điện thoại về nhà nói buổi tối không quay về. Vừa đến dưới lầu nhà Hạ Khuynh Thành, xe vừa tắt máy, Diêm Thiếu Kiệt còn chưa xuống xe đã bị Hạ Khuynh Thành câu dẫn.
Phóng viên một đường bám đuôi chụp được mấy bức hình lờ mờ, nhưng vẫn có thể nhìn được hai người bên trong trần trụi không mặc quần áo, sau xe không ngừng lay động…
” Hạ Khuynh Thành với Diêm đại thiếu ngọt ngào hẹn hò ở nhà hàng J”, ” Không coi ai ra gì ở trên đường diễn màn yêu đương ân ái.”, ” Lửa tình bốc cháy ở trong xe chiến đấu hai giờ kịch liệt”, ngày hôm sau các loại truyền thông lớn nhở ở thành phố Thiên Hải đồng loạt đăng tin tức, Hạ Khuynh Thành lần thứ hai được giật tít đầu đề. Nhưng khác biệt lần này hắn với Diêm đại thiếu là chính quy, cho nên lần này không phải là scandal mà là chứng cứ yêu đương.
Tin này vừa ra khiến cho Diêm gia có một trận sóng gió không nhỏ, ngươi có yêu thì cứ thoải mái thành thật mà yêu đi, còn nhất định phải làm một trận ồn ào như vậy, thể hiện thì thôi đi, nhưng cái này có quá là đồi phong bại tục hay không. Đây là Diêm nãi nãi nói, mà nói là nói cho Diêm An Quân nghe.
Diêm An Quân tự mình đọc tin tức xong cũng thẹn quá hoá giận, làm việc trong nhà thì không làm, nhất định phải ở trên xe, còn bị người ta chụp được, thật sự là doạ người. Nhưng ông ta không phải là hoàn toàn đoán không ra điều che giấu bên trong, trên thế giới này không có nhiều sự trùng hợp như vậy, nếu có thì chẳng qua là có người cố gắng an bài thôi.
Ông ta đem Diêm Thiếu Kiệt gọi tới dạy dỗ cho một trận, nhìn con trai đã biết sai mới không tiếp tục nữa, ” Thiếu Kiệt, ba ba đã lui một bước cho hai đứa ở cùng nhau, gia gia nãi nãi cũng mở một con mắt nhắm một con mắt, ít nhất hai đứa cũng một vừa hai phải cho ta, đừng có quá đáng.”
” Ba, con… ” Diêm An Quân trừng mắt liếc anh ta, ” Con cái gì con? Còn còn muốn chống cho nó? Con đi mà nói cho Hạ Khuynh Thành biết, nếu nó muốn cùng con ở một chỗ vui vẻ thì triệt tiêu hết tâm tư của nó đi, bằng không hai đứa tách ra cho nhanh.”
” Con biết.”
Lần trước Hạ Khuynh Thành bị thương đã cảm giác được Diêm Thiếu Kiệt thật sự rất tốt với hắn, mỗi ngày đều ở cùng, còn tự mình xuống bếp nấu cơm cho hắn, ngay cả quần lót của hắn cũng giặt, quả thật đem hắn sủng lên tận trời. Hắn phi thường thích loại cảm giác được người nâng niu trong tay này, điều này càng làm hắn kiên định giữ chặt Diêm Thiếu Kiệt, cho nên mới có sự kiện lần này.
Hắn đang vì kiệt tác của mình mà vô cùng đắc ý dào dạt, ngoài cửa liền vang lên tiếng bấm chuông, không cần đoán cũng biết là Diêm Thiếu Kiệt đến. Nhìn thấy người vào nhà sắc mặt không tươi, Hạ Khuynh Thành trong lòng thấy bồn chồn.
” Thiếu Kiệt, sao anh lại về?”
Diêm Thiếu Kiệt ngồi trên ghế salon nhìn hắn: ” Chuyện tối hôm qua là do em cố ý sắp xếp, là để sáng hôm nay đưa tin.” Câu hỏi mang tính chất khẳng định, Diêm Thiếu Kiệt cũng tin tưởng suy nghĩ của mình.
” Em.. “
Diêm Thiếu Kiệt ngắt lời hắn, lạnh lùng nói: ” Ba ba vì chuyện này mà mắng anh một trận, gia gia với nãi nãi cũng không vui vẻ, ba ba còn nói về sau em còn như vậy sẽ không cho chúng ta qua lại.” Bình thường anh ta luyến tiếc nhất là nói một câu nặng lời với Hạ Khuynh Thành. Nhưng chuyện lần này làm anh ta rất giận, cho nên anh ta cũng muốn doạ Hạ Khuynh Thành một chút.
Chiêu này đối với Hạ Khuynh Thành dĩ nhiên thực dùng được, hắn ngồi vào bên người Diêm Thiếu Kiệt kéo lấy tay: ” Thiết Kiệt, em biết sai, anh đừng nóng giận.”
” Vì sao lại làm vậy?”
Ánh mắt Hạ Khuynh Thành chợt loé lên, dựa sát vào ***g ngực Diêm Thiếu Kiệt nói: ” Đương nhiên vì muốn nắm chặt anh, anh bận rộn công tác không có thời gian ở cùng em, còn thường xuyên tham gia các loại yến hội thương nghiệp. Em sợ anh bị người khác câu dẫn đi mất, cho nên mới cố ý an bài, em chỉ muốn cho người khác biết được anh là của em.”
” Em thật sự nghĩ như vậy?” Diêm Thiếu Kiệt nghe nói như thế, giọng điệu rõ ràng dịu hơn.
” Đúng thế, nếu không thì anh cho là vì sao em dốc sức lấy lòng anh chứ.” Hạ Khuynh Thành xoay người ngồi lên đùi Diêm Thiếu Kiệt, bày ra bộ dáng dụ người nói: ” Anh thấy biểu hiện tối hôm qua của em được không? Anh không phải là thích muốn chết sao? Thắt lưng của em bây giờ còn đau đây này, anh sờ sờ.”
Diêm Thiếu Kiệt vốn tưởng nghiêm khắc một chút, nhưng cảm giác được ma xát trên đùi thì cái gì cũng ném tới chín tầng mây, dùng sức ôm lên Hạ Khuynh Thành hướng tới phòng ngủ đi.
Người xưa có câu: Sắc lệnh trí hôn, tuyệt đối có đạo lý!
[ Sắc lệnh trí hôn: không thể giữ vững lí trí được trước dục vọng. ]
Khi Diêm Thiếu Liệt nhìn thấy “Chiến đấu kịch liệt hai giờ trong xe” lập túc phun cà phê, hai giờ, quá kinh người, sức chiến đấu thật dã man, sau đó một vị trẻ tuổi mang tâm tư không thuần khiết bắt đầu ảo tưởng, mình có thể kịch liệt chiến đấu được mấy giờ nhỉ? Vợ nhà mình có chịu được không đây?
Mà giờ khắc này Thuỷ Ân Trạch đang ở trường quay hoá trang liên tục hắt xì ba cái, nhân viên hoá trang còn trêu nghẹo nói: ” Đây là có người nhắc tới anh nha.”
Hoá trang xong Thuỷ Ân Trạch nhận lấy ly sữa đậu nành cùng với tờ báo trợ lý đưa tới, nhìn thấy “Chiến đấu kịch liệt hai giờ trong xe” không có bị phun ra sữa đậu nành, mà là bị nghẹn sặc. Khụ khụ ho khan mấy cái mới hoãn lại hô hấp, sau đó y cũng không tự chủ nghĩ tới Diêm Thiếu Liệt, không biết nam nhân nhà y có thể chiến đấu được mấy giờ? Bản thân y có chịu được không đây?
Mà giờ khắc này Diêm Thiếu Liệt đang cùng Tô Nguyên nói chuyện cũng bị hắt hơi vài cái, người ta nói là không phải người một nhà không vào cùng một cửa, hai người này đúng là suy nghĩ cũng giống nhau, tâm linh tương giao cũng không hơn được như vậy.
Tờ báo cầm trong tay đột nhiên bị lấy đi, Thuỷ Ân Trạch vừa quay đầu nhìn lại, lập tức kêu một tiếng, ” Thiên Hâm tỷ.”
Phùng Thiên Hâm nhìn nội dung trên tờ báo, cười nhạo nói: ” Người này đúng là có chút thủ đoạn, đầu tiên là Diêm nhị thiếu giờ là Diêm đại thiếu, còn chơi trong xe, đủ *** đãng.”
Người chung quanh nghe được lời nói của cô ta đều tỏ vẻ như không nghe thấy gì, Thuỷ Ân Trạch cũng vậy, cùng người phụ nữ này tiếp xúc nhiều y càng cảm thấy… Nói thế nào nhỉ? Bên ngoài khiêm tốn hữu lễ, phong thái cao, ôn nhu tao nhã, nhưng kỳ thật là người chanh chua, nói thẳng là loại xấu xa.
Nói đơn giản cô ta là dạng người trong ngoài không đồng nhất, hơn nữa rất thích giả bộ. Tuy mấy năm trước cũng có đưa nhiều tin, nói cô ta ở trường quay vung tay đánh nhau với nhân viên công tác, đối với minh tinh nhỏ kêu đến kêu đi la hét. Nhưng rất nhanh mấy tin tức này đều được làm sáng tỏ, còn nói cô ta dìu dắt đàn em như thế nào, làm người tốt ra sao…
Thuỷ Ân Trạch đã có điểm hối hận nhận lấy quảng cáo này, hợp tác với người phụ nữ này rất mệt, hơi không hài lòng khiến cho tất cả mọi người bu lại giúp cô ta thuận khí, quay phim thì phải chờ tâm tình cô ta tốt mới được, cho dù có là kim bài minh tinh cũng không được như vậy, quả thật so với nữ vương còn khó hầu hạ hơn.
Nghe cô ta nói như vậy, Thuỷ Ân Trạch thật thông minh một câu cũng không tiếp, chờ cô ta tâm tình tốt thì nhanh chóng quay cho xong phim, càng sớm chấm dứt thì càng tốt!
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hào Môn Bĩ Thiếu
Chương 27
Chương 27