Edit & Beta: *Hoa Cúc*
Cảm giác được đau đớn, Tô Hàm theo bản năng thu lại lực tinh thần, sau khi thu lại cảm giác đau cũng lập tức biến mất.
Không phải vì sử dụng lực tinh thần đấy chứ?
Bị ý tưởng này làm hoảng sợ, Tô Hàm nhanh chóng điều động lực tinh thần một lần nữa, như nghiệm chứng dự cảm không tốt trong lòng, đầu cậu lại đau, hơn nữa dường như còn đau hơn lần trước.
Sao có thể như vậy? Tô Hàm vẻ mặt kích động.
Phải biết, lực tinh thần là thứ quan trọng nhất mà cậu có thể dựa vào, nhưng bây giờ nó lại xuất hiện vấn đề.
Tại sao lại như vậy? Vì sao lực tinh thần của mình đột nhiên không thể sử dụng nữa.
Chẳng lẽ ——
Tô Hàm đột nhiên nghĩ vụ tấn công ngày hôm nay, chẳng lẽ do nguyên nhân đó?
Nhưng rõ ràng công kích của người kia đã bị chặn nha…
Đúng rồi ——
Tô Hàm đột nhiên nghĩ đến, buổi trưa hôm nay, trong nháy mắt mình đúng là có cảm giác choáng váng, chẳng lẽ… mọi chuyện xảy ra vào lúc ấy?
Lôi Nghị tắm rửa xong trở lại phòng, nhìn thấy Tô Hàm nghiêm túc trầm mặc ngồi trên giường, còn chau mày…
“Làm sao vậy?” Đi lên trước, Lôi Nghị quan tâm hỏi.
Tô Hàm nghe vậy ngẩng đầu, nhìn chằm chằm Lôi Nghị một lúc lâu, cuối cùng hít một hơi, nói ra chuyện không thể sử dụng lực tinh thần.
“Sao có thể như vậy?” Lôi Nghị nghe xong ánh mắt đầu tiên trầm xuống, sau đó quan tâm nhìn Tô Hàm, “Ý của em là, bây giờ em không thể điều động được lực tinh thần, vì khi điều động sẽ đau đầu.”
“Ừ.” Tô Hàm vẻ mặt suy sụp gật đầu.
“Đừng nhụt chí.” Ôm Tô Hàm vào lòng, Lôi Nghị an ủi, “Có khả năng chỉ là bệnh vặt, vậy đi, ngày mai anh và em đến nhà Hội Trưởng Hứa một chuyến, để ông ấy kiểm tra giúp em một chút.”
Nghe Lôi Nghị nói, Tô Hàm trầm mặc một hồi rồi gật đầu đồng ý.
“Vậy bây giờ em đi tắm rửa một cái, sau đó ngủ một giấc, ngày mai nói tiếp.”
“…Được rồi”
Nhìn Tô Hàm ngoan ngoãn cầm áo ngủ vào phòng tắm, khuôn mặt Lôi Nghị mới vừa rồi còn tràn ngập tình cảm lập tức che kín mây đen, đáy mắt là hận thù và tàn độc.
Một lát sau, Lôi Nghị giơ tay trái lên, phát trò chuyện với Sở Viêm.
Chuyển trò chuyện, Lôi Nghị ra lệnh cho Sở Viêm “Trong vòng 3 ngày, phải đặt chứng cứ Thủy Duyệt muốn giết Tiểu Hàm lên bàn của tôi.”
“Ba ngày!” Sở Viêm nghe vậy tru lên, “Quá gấp rồi… Ai… Tôi nói đủ, ba ngày là đủ, tôi nhất định sẽ đưa chứng cớ tới trước mặt ngài.”
Hu hu hu… Vừa rồi sắc mặt Lão Đại thật đáng sợ.
“Vậy đi.” Lôi Nghị nói xong muốn chấm dứt trò chuyện.
“Chờ một chút!”
“… Còn có việc?”
“Khụ…” Ho khan một tiếng, Sở Viêm cẩn thận hỏi, “Vài giờ trước không phải anh còn nói, nên cảnh cáo cô ta trước à, để cô ta không dám ra tay với chị dâu nữa, con nói chờ Thú Triều qua mới tiếp tục mà, sao đột nhiên lại thay đổi ý định?”
Trước đó đúng là anh dự định chờ Thú Triều qua đi, sẽ cùng một lúc xử lý những chuyện có liên quan đến Thủy Duyệt và Thủy gia, nhưng sau khi phát hiện lực tinh thần Tô Hàm bị thương, anh lại không muốn làm vậy nữa.
Chẳng qua những chuyện đó không tất yếu phải nói cho Sở Viêm, Lôi Nghị rất bình tĩnh đóng trò chuyện, không để ý đến sau khi trò chuyện kết thúc mặt Sở Viêm nháy mắt khổ bức.
Kết thúc trò chuyện với Sở Viêm không lâu, thì Tô Hàm tắm rửa xong đi ra.
Nhìn Tô Hàm tóc con ướt đã muốn leo lên giường, Lôi Nghị không khỏi nhíu mày “Sao không sấy tóc khô trước?”
“Không muốn, em mệt quá, muốn ngủ.” Tô Hàm nói xong, lảo đảo muốn lên giường.
Lôi Nghị một bên thấy thế trong lòng hít một hơi, mắt tinh nhanh chóng đỡ Tô Hàm, xem ra Tiểu Hàm bị đả kích rồi, bằng không chuyện sấy khô tóc làm bằng máy sấy chỉ cần một phút lại không thèm làm.
“Em ngồi ở đây chờ, anh đi lấy máy sấy.” Lôi Nghị nói xong, buông tay Tô Hàm đi xuống giường.
Nhìn Lôi Nghị, Tô Hàm cười cười, nghe theo anh.
Lát sau, Lôi Nghị cầm máy sấy đi ra.
“Em ngồi sang bên kia giường một chút.” Lôi Nghị mở miệng nói với Tô Hàm.
Tô Hàm nghe lời dịch một chút, sau đó yên tâm thoải mái để Lôi Nghị hầu hạ sấy tóc.
Có lẽ Lôi Nghị lần đầu tiên giúp người khác làm chuyện này, tay chân ngốc vụng, nhưng may mắn tóc Tô Hàm rất ngắn, nên cũng không làm đau tóc cậu hay gì đó.
Hơn nữa bây giời máy sấy tốt hơn nhiều so với trước kia, sấy tóc tốc độ rất nhanh, cũng không để người ta cảm thấy khó chịu, mà quan trọng nhất là sẽ không tổn thương chất tóc.
Một phút sau, tóc Tô Hàm được sấy khô, bỏ máy sấy sang một bên, Lôi Nghị lại dùng tay xoa vài cái “Được rồi, có thể ngủ.”
Tô Hàm gần như ngay sau khi Lôi Nghị vừa mở miệng đã nằm xuống giường.
Lôi Nghị thấy thế cảm thấy buồn cười, nằm bên cạnh Tô Hàm.
Cọ cọ Lôi Nghị nằm bên cạnh, Tô Hàm do dự mở miệng “Lôi Nghị, anh nói… lực tinh thần của em về sau liệu có thể thể dùng được nữa không?”
“Yên tâm.” Nhìn Tô Hàm, Lôi Nghị cười cam đoan, “Không sao đâu, Hội Trưởng Hứa cường giả cấp mười một đấy, em phải tin tưởng ông ấy chứ, cũng phải tin tưởng chính em nữa.”
Tô Hàm nghe vậy trầm mặc một hồi nói “Thật ra cho dù không thể sử dụng cũng không sao, dù sao em vẫn còn dị năng mà, nhưng cấp bậc không cao như lực tinh thần, hơn nữa thuấn di lại không thể dùng.”
“Rất nhanh thôi là có thể dùng.” Lôi Nghị nghe vậy cười nói tiếp.
Tô Hàm nghe vậy sửng sốt “Cái gì?”
“Không có gì, nhanh ngủ đi, ngày mai phải đến gặp Hội Trưởng Hứa, xem lực tinh thần của em rốt cuộc xảy ra chuyện gì.”
“… Được.”
Tô Hàm vốn cho rằng đêm nay cậu sẽ ngủ không được, dù sao lực tinh thần là chỗ dựa lớn nhất của cậu, tuy còn có dị năng, nhưng cấp bậc chỉ bằng một nửa lực tinh thần.
Còn có nghề tinh sư, nếu lực tinh thần không thể dùng, thì cái nghề tinh sư này cậu không có cách nào tiếp tục. Tuy Lôi Nghị vẫn an ủi cậu nói là có thầy thì sẽ không sao, nhưng trong lòng cậu dù sao cũng không yên. Kết quả không nghĩ tới chính đêm nay ngủ rất yên ổn.
Chẳng lẽ vì có Lôi Nghị bên cạnh?
Ý thức được điểm này, không biết vì sao, Tô Hàm cảm thấy rất hưng phấn, cậu đột nhiên cảm thấy, nếu cậu thực sự mất đi lực tinh thần cũng không sao, bởi vì cậu còn có Lôi Nghị.
***
“Được chưa?”
“Được rồi.”
“Vậy chúng ta đi thôi.” Lôi Nghị nói xong, vươn ra tay với Tô Hàm.
Tô Hàm thấy thế cực kỳ tự giác nắm chặt tay anh, không biết bắt đầu từ lúc nào, hai người đàn ông như bọn họ dắt tay nhau đã thành thói quen.
Lôi Nghị như thế này, nếu để cấp dưới hoặc những người quen biết anh thấy được, không biết có giật mình đến rớt cằm không nhỉ.
Bởi vì lái xe, hai người rất nhanh tới nhà Hứa Duệ, hơn nữa khiến Tô Hàm ngoài ý muốn chính là, sau khi gõ cửa, Lôi Nghị lấy từ không gian xoay ra rất nhiều đồ vật.
Tô Hàm nhìn kỹ nhìn, có một ít hoa quả, còn có một ít đồ ăn linh tinh.
“Anh mua những thứ này khi nào vậy?” Chỉ vào đống đồ kia, Tô Hàm hỏi.
“Buổi sáng hôm nay khi em chưa dậy, anh để Sở Viêm đi mua.” Lôi Nghị rất bình tĩnh trả lời vấn đề của Tô Hàm.
“Nhưng… anh mua mấy thứ này làm gì?”
“Hôm nay không phải là lần đầu tiên đến gặp Hội Trưởng Hứa à, đi tay không không tốt.”
Nghe giọng điệu đương nhiên của Lôi Nghị, Tô Hàm lúc này mới nhớ, trước kia cậu đến nhà thầy nhiều lần như vậy, dường như luôn đi tay không. Nghĩ nghĩ, có lẽ mình không phải là một học trò đủ tư cách.
Sau khi gõ cửa, Hứa Duệ rất nhanh ra mở cửa.
Nhìn thấy hai người, biểu tình Hứa Duệ cũng không có gì ngoài ý muốn, Tô Hàm nghĩ thầm, không phải Lôi Nghị nói trước với thầy hôm nay mình sẽ tới đây?
“Hội Trưởng Hứa.” Nhìn Hứa Duệ, Lôi Nghị luôn chỉ cười trước mặt Tô Hàm thế mà hiếm thấy lộ ra nụ cười.
Hứa Duệ nghe vậy cười cười mở miệng “Cậu không cần khách khí gọi tôi là Hội Trưởng Hứa như vậy, giống như Tiểu Hàm gọi là… Thầy đi.”
Lôi Nghị biết nghe lời sửa miệng gọi “Thầy.”
Hứa Duệ nghe xong gật đầu, dường như rất vừa lòng với xưng hô của Lôi Nghị.
Nhìn tác động qua lại giữa họ Tô Hàm sửng sốt. Hai người này, dáng vẻ này sao giống như… Con dâu gặp cha chồng thế.
Trách không được Lôi Nghị muốn mua quà, thì ra tới gặp gia trưởng!
Lấy lại tinh thần, Tô Hàm và Lôi Nghị ngồi vào ghế salon ở phòng khách.
Hứa Duệ rót hai chén nước trái cây cho hai người, Tô Hàm cầm lên đến uống một ngụm, mỗi lần mình tới đây đều sẽ uống loại nước trái cây này.
Khi hai người ngồi xuống phía đối diện, Hứa Duệ mới quan tâm nhìn Tô Hàm hỏi “Tiểu Hàm, nghe nói ngày hôm qua con lại bị tấn công, không bị thương chứ?”
Từ khi ngày ngả bài, con trai không còn tới đấy nữa, A Diệp nhiều lần muốn đến nhà Lôi Nghị thăm nó, nhưng đều bị mình cản, ông muốn cho con trai một chút thời gian.
Nhưng không nghĩ tới, ngày hôm qua Tiểu Hàm lại một lần nữa gặp nguy hiểm, tuy cuối cùng người kia không thực hiện được mục đích, nhưng ông và A Diệp vẫn rất lo lắng.
Ban đầu ông muốn đi thăm nó ngay ngày hôm nay qua, nhưng không nghĩ rằng Lôi Nghị đã gọi trước, nói hôm nay sẽ cùng Tô Hàm tới. Nghe xong ông rất vui, vốn A Diệp cũng muốn tới, như lại có việc bất ngờ, không tới được.
Nghe Hứa Duệ nói, Tô Hàm cười mở miệng “Nói đến đây, con muốn cám ơn thầy, nếu không nhờ ngài phái người đi theo, thì chắc chắn con và Tiểu Triêu sẽ bị thương.”
Nghe Tô Hàm nói, Hứa Duệ cười “Đừng nói cám ơn, con là con của cha, cha tự nhiên sẽ không để cho con gặp nguy hiểm.”
Nghe Hứa Duệ nói, Tô Hàm không biết nên mở miệng thế nào, chỉ có thể nở nụ cười.
“Hội Trưởng Hứa, hôm nay chúng tôi tới đây chủ yếu là muốn nhờ ngài xem lực tinh thần cho Tô Hàm.” Nhìn Hứa Duệ, Lôi Nghị nói ra mục đích tới nơi này hôm nay.
“Lực tinh thần?” Hứa Duệ nghe vậy sửng sốt, sau đó quay đầu nhìn về phía Tô Hàm, “Tiểu Hàm, lực tinh thần của con xảy ra vấn đề gì sao?”
“Vâng.” Tô Hàm gật đầu, sau đó nói chuyện mình sử dụng lực tinh thần thì sẽ bị đau đầu cho Hứa Duệ.
Hứa Duệ nghe vậy biểu tình trở nên nghiêm túc “Nghe ý của con, thì khi tên kia tinh sư công kích con, tuy đã bị một tinh sư khác ngăn cản, nhưng vẫn có một phần lực tinh thần ảnh hưởng đến con, chẳng qua có lẽ không quá nghiêm trọng, vậy đi, con thử điều động lực tinh thần một chút, thầy xem rốt cuộc có vấn đề ở đâu.”
“Nhưng như vậy Tiểu Hàm sẽ đau đầu.” Hứa Duệ nói hết lời, Tô Hàm còn chưa kịp mở miệng đã bị Lôi Nghị giành nói trước.
“Thầy biết, nhưng muốn tra ra nguyên nhân, thì phải để Tiểu Hàm điều động lực tinh thần xem sao, yên tâm, nó là con của thầy, thầy biết chừng mực?”
Nghe Hứa Duệ không khách khí nói, Lôi Nghị cũng chỉ có thể câm miệng, ai bảo đối phương là cha của Tô Hàm chứ.
Theo lời Hứa Duệ nói, Tô Hàm nhắm mắt lại điều động lực tinh thần trong cơ thể, không ngoài ý muốn, đầu đau như bị kim đâm, nhưng cũng may thời gian rất ngắn, có lẽ không đến một phút đồng hồ, Hứa Duệ đã nói cậu có thể dừng.
Tô Hàm nghe vậy nhanh chóng thu hồi lực tinh thần, nhìn Hứa Duệ hỏi “Thầy, tìm ra nguyên nhân không ạ?”
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trọng Sinh Vị Lai Chi Tinh Sư
Chương 64: Lực tinh thần có vấn đề
Chương 64: Lực tinh thần có vấn đề