Trên đường trở về căn cứ thành phố L, mở đường vẫn là do bốn người Từ Dương như trước, sau tiểu đội chính là đoàn người Chu Bằng.
Cùng khác với trước đây, lần này khoảng cách giữa xe của người này đã kéo gần không ít, nhìn từ xa, tựa như là một đoàn xe dài.
Chỉ có điều, mặc dù đã bàn bạc cùng kết bạn đồng hành, ai cũng không vì thế mà buông lơi cảnh giác. Dù sao mọi người chỉ là bèo nước gặp nhau, trước đây ai cũng không nhận ra ai, lăn lộn ở mạt thế lâu như vậy, nếu còn không khôn khéo một chút, bị người khác đùa giỡn đến chết cũng chẳng biết.
Cho nên, cho dù là kết bạn đồng hành một đường, trong lúc đó hai đoàn xe vẫn có hơi chút giữ vững khoảng cách, vả lại người trong hai đoàn đều luôn chú ý đến cử động của đối phương, hễ mà đối phương có hành động gì kì lạ, sẽ có người phụ trách báo cho đoàn xe biết.
Đáng được ăn mừng chính là, đoạn đường này cũng không có gặp phải nguy hiểm hoặc trắc trở gì nhiều, ngẫu nhiên đụng phải mấy đàn tang thi lẻ tẻ, hai đoàn sẽ cũng không có cái gì bất đồng, đều ăn ý hành động tiêu diệt tang thi.
Tạm thời mà nói, mọi người cũng đều bình an vô sự, ấn tượng đối với đây đó bởi thế tăng không ít.
Đáng tiếc loại này vận khí tốt điều không lâu dài, khi đến ba giờ chiều, không đợi hai đoàn xe an toàn quay về căn cứ, đột nhiên gặp phải một sóng tang thi triều loại nhỏ. Lấy tốc độ tang thi sau khi tiến hóa, tin tưởng không được bao lâu, hai đoàn xe sẽ bị vây vào trong đường cùng.
“Số lượng tang thi nhiều lắm, nhanh chuẩn bị xuống xe chiến đấu.” Tiếp nhận được tin tức tinh thần lực truyền về, trong lúc nhất thời sắc mặt Từ Dương trở nên có chút nghiêm túc, con ngươi đen láy như thạch anh đen toát lên một tia ngưng trọng không phát giác.
Theo lý mà nói, gần đây thỉnh thoảng sẽ có quân đội đến vùng phụ cận căn cứ L để quét sạch tang thi hoặc là động vật tang thi, khoảng cách gần căn cứ như vậy, số lượng tang thi hẳn là phải ít đi mới đúng, nhưng hôm nay lại đụng với nhiều tang thi như vậy ở đây, việc này thấy thế nào cũng không đúng.
Tuy rằng rất muốn giải thích chuyện này, nhưng điều quan trọng lúc này là mau chóng chuẩn bị nghênh chiến sóng tang thi, Từ Dương không thể làm gì khác hơn là tạm thời đặt chuyện này qua một bên, lời ít mà ý nhiều thông báo tin tức mà cậu nhận được, không quên thuận tiện nói tin tức cho đoàn người Chu Bằng.
Bởi sóng tang thi triều này thật sự đến quá đột ngột, mọi người cũng chưa chuẩn bị xong, đội viên có lực nhạy bén cũng đã cảm nhận rõ được một khí thế bức người, đội viên có đường nhìn tốt lại càng thấy được tang thi quần tạm tụ ngũ đang nhanh chóng chạy về hướng bọn họ, phía sau là những tang thi cấp thấp.
Không cần phải nói mọi người cũng biết, nhìn tốc độ nhanh nhạy này của tang thi, ít nhất đều đã trên cấp hai, nói không chừng còn là tang thi biến dị tốc độ, trong đó xen lẫn với mấy con tang thi đã thức tỉnh dị năng. Có tang thi như vậy tiên phong, chỉ là liếc mắt nhìn liền khiến người khác rợn cả tóc gáy.
Trong điện quang hỏa thạch, một hồi chiến đấu không chết cũng bị thương chính thức phát nổ.
Dưới vô tận bầu trời, nhiều loại dị năng phảng phất chẳng biết mệt mỏi rã rời tựa như tranh tiên phóng, một lần lại một lần vung ra ánh sáng rực rỡ chói mắt.
Nhưng mà, dưới những loại ánh sáng hoa mỹ này, cũng là từng đạo vết thương máu chảy nhễ nhại, còn có thân thể thiếu tay thiếu chân, và khiến cho người khác không dám nhìn…
Trong đoàn người Từ Dương, dị năng thấp nhất cũng đều đạt cấp ba, nhưng đối mặt với những tang thi này, có vài người trong đó bị tang thi công kích đến thương tích đầy mình.
May mắn thay, mấy người này đều bị dị năng tang thi công kích gây thương tích, tuy rằng vết thương vô cùng đau đớn, cắn răng một cái cũng như gần trôi qua.
Chỉ có điều, bọn họ có thể nhịn được loại đau đớn này, lại không có nghĩa là những người khác cũng có thể có thể nhịn đau như bọn họ, ví dụ rõ ràng nhất đó là hai người trẻ tuổi trong đoàn người Chu Bằng, hầu như mỗi lần bị dị năng tang thi tổn thương thì một nam một nữ này lại sẽ la to lên, tiếng kêu cao vút sợ hãi khuấy lên màng nhĩ của người bên ngoài.
Thật ra những điều này đều không quan trọng, quan trọng là ở dưới tình thế nguy hiểm này, trong nhóm người Chu Bằng lại xuất hiện một phụ nữ ngấm ngầm giở trò tiểu nhân, điều này làm cho Từ Dương không cẩn thận nhìn thấy một màn như vậy chỉ thấy lạnh lòng.
Không phải không thừa nhận, khó thấu nhất chính là lòng người. Mặc kệ cậu cẩn thận như thế nào, cuối cùng vẫn là có lúc nhìn sai.
Đoàn người Chu Bằng này, nhìn như đoàn kết vui vẻ hòa thuận, trên thực tế lại cũng không có gì tốt lành hơn.
Sự thật tàn khốc làm sao, nhưng lại lý trí làm sao.
Trong lúc tâm tư tán loạn, một tia lôi điện tím chợt hiện lên trước mắt, Từ Dương khôi phục tinh thần lại, rất nhanh liếc nhìn Hạ Duyên Phong đang bị tang thi bao vây cách đó không xa, lòng không khỏi vì hành vi lúc nãy mà cảm thấy buồn bực.
Hai đời cộng lại, thời gian cậu lăn lộn ở mạt thế cũng đã đủ lâu, loại chuyện này đã sớm thấy qua, thế nhưng hết lần này đến lần khác lại đi cảm khái vào lúc đang khẩn trương này kia chứ Thật sự là không muốn sống nữa
Đặt thái độ đúng đắn, Từ Dương trong chốc lát chỉ cảm thấy toàn thân đều tràn đầy lực lượng, đem năng lượng hội tụ đến toàn thân, một chiêu đóng băng thuật đã liên tục đóng băng hết tang thi xung quanh, ngay sau đó lại một chiêu phá băng, mấy con tang thi bị đông thành băng chợt vỡ tung ra, trực tiếp nghiền nát tang thi thành từng khối lạnh như băng.
Từng khối thịt đông lạnh rơi xuống máu tươi giàn giụa chảy trên mặt đất trong nháy mắt, khối băng màu xanh nhạt bao lấy từng tất thịt tang thi, hình ảnh kia thấy thế nào cũng cảm thấy quỷ dị, lớn gan cũng không thể bình tĩnh mà trợn hai mắt, nhát gan cũng hận không thể bật người lui ra.
Nhưng không thể phủ nhận, hai chiêu này của Từ Dương thực sự là giúp đỡ một ân lớn cho mọi người, chính bởi hai chiêu này, mấy người Hạ Duyên Phong mới kịp lúc nắm bắt cơ hội, do đó khiến tình thế lật ngược.
Có mấy con tang thi cấp khá cao nhìn thấy nhiều anh em tang thi bị một loài người nho nhỏ như vậy hủy diệt trong chớp mắt, trong khoảng thời gian ngắn có chút phẫn nộ, bỏ lại đối thủ trước mắt, ngược lại chiến với loài người đã tiêu diệt anh em của chúng nó, thật hận không thể ăn sống nuốt sống cái loài người này.
Cảm nhận được ác ý truyền tới, Từ Dương hơi nhíu chân mày lại, thần sắc có chút ngưng trọng nhìn mấy đôi mắt đỏ ngầu của tang thi, lòng mơ hồ toát ra một cảm giác không ổn, đợi khi thả tinh thần lực điều tra được một tin tức ngoài ý muốn, một đôi lông mày đen lóng nhíu lại thật chặt thành một chữ “Xuyên”.
“E rằng những con tang thi này muốn lên cấp, mọi người phải chý ý” Hạ Duyên Phong cũng cùng lưu ý được tình hình này, lúc này căn dặn đội viên cần cẩn thận một chút, mà chính hắn thì không dấu vết dời tầm nhìn qua Từ Dương.
Đúng lúc này, đột nhiên có mấy con tang thi nỗi giận ngửa đầu hướng lên trời rống to, tiếng gào thét tức giận kích động tang thi lẻ loi bốn phía, tang thi vốn dĩ không có kỷ luật giống như nhận được mệnh lệnh, một con đều liều lĩnh hướng đến phía tản mát ra máu máu mùi thịt, trong đầu chỉ có một ý nghĩ là “Ăn”
Đối mặt loại tình huống này, lựa chọn chính xác nhất chính là mọi người cùng nhau hợp lực giải quyết hết tang thi, nhưng ai biết trong đoàn người Chu Bằng lại xuất hiện một kẻ khác ngoài dữ liệu, ai cũng không ngờ trong nhóm người ném một đội viên bị thương vào trong tang thi, đội viên còn lại nhân cơ hội trốn về trong xe, nhanh chóng khởi động bỏ trốn.
Nói đến việc này vốn là cũng không có bao nhiêu quan hệ với đoàn người Từ Dương, nhưng vấn đề hôm nay, những người đó rõ ràng muốn đem đoàn người Từ Dương thành vật chắn, mà bọn họ lại thừa dịp lúc này có cơ hội liền chạy trốn đi.
Lăn lộn ở mạt thế lâu như vậy, đây là lần đầu bị trở thành mục tiêu sống, có thể thấy, rốt cuộc lòng mấy người Ngô Thiên Hạo có bao nhiêu phẫn nộ, trong phút chốc, thật hận không thể bằm bọn chúng thành mấy khúc.
Nhưng mà, việc khẩn cấp, là mau chóng xử lí sạch sẽ những tang thi này, ai cũng không biết phụ cận chỉ có những tang thi này hay không, nếu còn có tang thi triều khác đến bên này, chờ đám tang thi này tăng lên, đến lúc đó chỉ sợ bọn họ cũng thật là vứt mạng nhỏ ở đây rồi.
Có lẽ là sự việc nhóm người Chu Bằng kia trốn chạy đã thành công chọc giận đoàn người tiểu đội Hồng Nhật, thời gian kế tiếp, mỗi một người đều giống như là uống thuốc kích thích mà anh dũng lao ra giết địch, trong khoảng thời gian ngắn, khắp nơi trên chiến trường đều là máu đen và xương người, thật vô cùng giống với địa ngục trong truyền thuyết.
Mấy người Ngô Thiên Hạo tính khí nóng nảy dứt khoát đem tất cả tức giận đều bùng phát. Trút hết lên trên tang thi, quả cầu lửa, bão cát, tia sấm sét, gió lốc, tia lôi điện… Các loại dị năng đều ra sức công kích lên đàn tang thi.
Cũng không biết lần chiến đấu này rốt cuộc kéo dài bao lâu, cuối cùng sóng tang thi cũng bị tiêu diệt sạch sẽ.
Mà giờ phút này, phóng tầm mắt ra, không chỗ nào là không máu chảy giàn giụa, thi hài đầy đất, vị trí trung tâm chiến trường, từng cổ tang thi chất thành một cái gò núi nhỏ, nhìn xa xa, giống như chiến trường ở cổ đại.
Mặt không thay đổi nhìn tang thi chồng chất thành núi, Ngô Thiên Hạo không tự chủ được hồi tưởng lại một màn chạy trốn của nhóm Chu Bằng kia, chưa phát giác ra hung hăng lau mặt một cái, phun nước bọt, lạnh giọng nổi giận mắng: “Mẹ nó, mấy tên tiểu nhân âm hiểm, tốt nhất là đừng xuất hiện trước mặt ông đây. Một khi gặp được, đừng mong ông đây tha cho các ngươi.”
Tuy rằng khoảng cách mấy người có hơi xa, nhưng bởi vì trong lòng hắn tràn đầy tức giận, cho nên lời này của hắn đều rất lớn tiếng, mọi người đều nghe được rõ ràng.
Chỉ có điều, ai cũng không cảm thấy lời này của hắn không đúng, ai bảo nhóm người kia lại làm chuyện quá phận đây Sớm biết rằng nhân phẩm những người này xấu xa như vậy, mới đầu sẽ không đồng ý cùng kết bạn đồng hành cùng bọn chúng, đám tiểu nhân này ngụy trang cũng thật lợi hại, lại dám qua mặt nhiều người như vậy
Hồi tưởng lại hình ảnh những người kia vừa mới bắt đầu đem đồng đội ném vào trong đàn tang thi để bọn chúng có thể chạy trốn, mọi người chỉ cảm thấy giống như là ăn phải ruồi bọ, thật khiến người khác buồn nôn muốn chết, điều này cũng là một bài học khắc sâu vào trong lòng họ, nhìn người quả nhiên không thể chỉ nhìn qua da
Hoàn
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Mạt Thế Trọng Sinh Lộ
Chương 83
Chương 83