DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Luôn Có Vai Chính Vọng Tưởng Mở Rộng Hậu Cung
Chương 24

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Vào đêm thất tịch, MV bản hoàn chỉnh được công bố, weibo của Âu Dương Chất và Diêu Thành thiếu chút nữa bị fan lướt tê liệt. Cùng lúc đó, Trương Hân Nhiên đột nhiên đi ăn máng khác.

Lúc Diệp Chi Châu nghe được tin này quả thực sợ ngây người, thiếu chút nữa làm đổ sữa tươi trong tay, “Vậy cô ta đi tới chỗ nào?”

“Hoàng Đồ.” Hướng Thanh Hiếu đưa khăn giấy tới, dừng một chút, tốt bụng dặn dò, “Cậu đừng hỏi vấn đề này trước mặt nhị gia, cậu quá mức chú ý tới Trương tiểu thư sẽ làm ngài ấy tức giận đấy.” Sau đó cuộc sống của đám thuộc hạ bọn họ sẽ không dễ chịu theo.

Bây giờ Diệp Chi Châu nào có nghe lọt những thứ này, vội vàng để sữa tươi xuống tiếp tục hỏi, “Tôi nhớ cô ta ký hợp đồng loại A, làm trái hợp đồng sẽ bồi thường hơn mấy triệu, cô ta tự trả sao? Còn nữa, Mộ Thiên cung cấp điều kiện không tệ, sao cô ta lại đi ăn máng khác?” Trăm phương ngàn kế để vào đây, chưa ngây ngô được mấy tháng liền nhanh chóng đi ăn máng khác, nhảy tới Hoàng Đồ từng gây áp lực với mình ở kiếp trước, đây là muốn làm gì?

“Bồi thường do Hoàng Đồ trả, về phần nguyên nhân ….” Hướng Thanh Hiếu liếc cậu một cái, muốn nói lại thôi.

Cậu bị nhìn không hiểu ra sao cả, “Anh nhìn tôi làm gì, chẳng lẽ cô ta đi ăn máng khác là bởi vì tôi?”

“Cũng không phải.” Hướng Thanh Hiếu lắc đầu, cân nhắc từ ngữ một chút, giải thích, “Nhị gia không thích Trương tiểu thư, thuộc hạ phía dưới sau khi biết liền ….”

“…. Quả nhiên là bởi vì tôi.” Sắc mặt cậu trầm xuống, lưng cong lại.

Hướng Thanh Hiếu thấy thế vội vàng kiên trì nói, “Diêu tiên sinh, cậu bây giờ đã cùng nhị gia ở chung một chỗ, những đối tượng trước đây, vẫn là không cần quá để ý thì tốt hơn, nếu bị nhị gia biết, cậu ….”

“Đi thì tốt!” Vẻ mặt của Diệp Chi Châu đột nhiên như xuân về hoa nở, không có tiết tháo phấn chấn đứng lên, hào hứng chạy tới phòng chơi game, “Tôi muốn suốt đêm chơi game để chúc mừng! Âu Dương Chất mau ra đây, ra chơi với tôi nè.”

Hướng Thanh Hiếu chưa nói xong liền bị nghẹn trở về, sau đó thở dài. Tính tình của Diêu tiên sinh …. Làm trợ lý kim bài, quả nhiên hắn còn chưa đủ ổn trọng.

Trương Hân Nhiên không chỉ nhảy qua máng khác, còn bám được vào tân ảnh hậu Lưu Phỉ Phỉ.

Thế giới biến hóa quá nhanh, Diệp Chi Châu tỏ vẻ mình không thể thích ứng được.

Đề tài đứng đầu weibo là MV bản hoàn chỉnh mà Âu Dương Chất đã công bố lúc 0 giờ, đứng thứ hai đó là ảnh chụp thân mật giữa Lưu Phỉ Phỉ và Trương Hân Nhiên trong một hoạt động chung, kèm theo là một dòng chữ “Tiểu sư muội mới tới thật là đáng yêu ahihi”.

Nhóm fan đối với việc Trương Hân Nhiên đột nhiên đi ăn máng khác rất là kinh ngạc, các loại suy đoán ùn ùn kéo đến, không ai chúc mừng, ngược lại người nghi ngờ thì rất nhiều.

Diệp Chi Châu nghĩ không ra vì sao nữ chủ lại làm như vậy, liền dùng máy vi tính xâm nhập vào hệ thống công ty Hoàng Đồ, sau đó kinh ngạc phát hiện Hoàng Đồ cũng ký hợp đồng loại A với Trương Hân Nhiên, đãi ngộ giống với Lưu Phỉ Phỉ! Hơn nữa hai người đều có cùng một người đại diện, mà người đại diện này kiếp trước đã giúp đỡ Lưu Phỉ Phỉ và Diêu Thành đạp lên Trương Hân Nhiên.

Kẻ thù biến thành bằng hữu, nữ chủ đang suy nghĩ gì vậy?

Còn không đợi cậu nghĩ ra manh mối, Trương Hân Nhiên đã gọi điện thoại tới đây, hỏi cậu có tham gia tiết mục tống nghệ cuối tuần của tỉnh S không.

Giọng nói của cô thận trọng mà lạnh lùng, mang theo một tia ưu việt và thương hại của một nữ thần, Diệp Chi Châu nghe được quả muốn trợn trắng mắt, trả lời chắc chắn, “Tôi quả thực nhận được lời mời của Hạo ca, chương trình đó tôi cũng sẽ đi, dù sao cũng là tuyên truyền cho phim.” Gần đây Lý Hạo bán bản quyền phimcho đài truyền hình tỉnh S, tham gia tống nghệ là vì muốn tăng thêm danh tiếng cho phim, về tình về lý, loại hoạt động này cậu cũng cần tham gia.

“Vậy sao.” Nhận được câu trả lời thuyết phục, thái độ của Trương Hân Nhiên lập tức lạnh lẽo hơn, ý tứ hàm xúc nói một câu không rõ, “Vậy tôi chờ anh đến chương trình, đến lúc đó sẽ giới thiệu cho anh một cơ hội tốt, không cần cảm ơn tôi đâu.” Nói xong trực tiếp cúp điện thoại, giống như là cậu sẽ không bao giờ từ chối vậy.

Diệp Chi Châu nhìn điện thoại, không nói nên lời. Trước khi nữ chủ sống lại thực sự đã từng lăn lộn hơn 10 năm trong giới giải trí sao? Fan của hai người ở trên weibo có thể nói là thủy hỏa bất dung, phim quay xong bọn họ cũng chưa bao giờ liên lạc với nhau, rốt cuộc là cô ta có tự tin từ đâu mà nghĩ bây giờ Diêu Thành sẽ không từ chối cô ta? Còn giới thiệu cơ hội, là muốn đào bẫy thì có.

Trong phòng nghỉ ngơi của nghệ sĩ Hoàng Đồ, Trương Hân Nhiên để điện thoại xuống, hướng về phía cái gương chỉnh sửa lại trang dung, sau đó nặn ra một nụ cười sáng lạn đơn thuần, đi tới phòng nghỉ bên cạnh, sau khi gõ cửa liền thò người vào dí dỏm nói rằng, “Lưu tỷ, đoạn video ngắn kia đã ra bản hoàn chỉnh rồi, muốn xem không?”

Lưu Phỉ Phỉ đang trang điểm nghe vậy ánh mắt sáng lên, bỏ son môi xuống nhào qua, “Vẫn là tiểu sư muội hiểu chị nhất, video đâu? Đúng rồi, em nói muốn giới thiệu nam diễn viên trong đó cho chị biết, không được gạt chị đó.”

“Đương nhiên sẽ không lừa chị.” Cô cười lấy điện thoại di động ra, trong mắt lóe lên một tia ám quang, “Em cam đoan sẽ giới thiệu mọi người làm quen với nhau.”

Thu hình tống nghệ là vào chủ nhật, hôm nay chỉ mới thứ tư, diễn viên Tôn Hạm Nhã diễn vai nữ số 1 trong 《Phương Hoa Cẩm Thì 》 đột nhiên bị bắt vào cục cảnh sát vì tội tàng trữ ma túy, qua ngày hôm sau kịch tổ liền thông báo loại bỏ Tôn Hạm Nhã, mà thay thế Tôn Hạm Nhã lại là Lưu Phỉ Phỉ. Sau đó, diễn viên diễn vai nữ số 3 cũng bị điều tra vì nghi có dính dáng đến việc Tôn Hạm Nhã tàng trữ ma túy, kịch tổ lập tức bỏ cũ thay mới, Trương Hân Nhiên nhanh chóng được thay vào.

Sau khi Diệp Chi Châu nhận được tin tức cuối cùng thu hồi thái độ thờ ơ, hơi nhíu mi.

Tàng trữ ma túy, thật trùng hợp.

Tôn Hạm Nhã nổi tiếng từ khi còn nhỏ, độ quốc dân rất cao, phát triển rất thuận lợi, cho nên thái độ làm người có chút đơn thuần, kiếp trước khi nữ chủ nghèo túng đã từng đồng cảm giúp cô một tay, vì thế nữ chủ vẫn luôn cảm kích cô. Đáng tiếc vận khí Tôn Hạm Nhã không tốt, có một tên bạn trai lén lút hít ma túy, trong một lần càn quét của cảnh sát cô không may bị bạn trai liên lụy vào, sau đó bị kéo chân xuống. Trong kịch bản ban đầu, sau khi nữ chủ sống lại cảm động và nhớ nhung Tôn Hạm Nhã đã giúp đỡ mình ở kiếp trước, liền nghĩ biện pháp để Tôn Hạm Nhã thấy rõ bộ mặt thật của bạn trai, bởi vậy hai người mới trở thành bạn thân.

Mà bây giờ, Tôn Hạm Nhã hẳn là mới vừa cùng bạn trai xác định quan hệ không bao lâu, vô luận thế nào, việc bạn trai cô tàng trữ ma túy sẽ không bị tuôn ra vào lúc này. Nghĩ tới nghĩ lui, chỉ còn lại một khả năng, Tôn Hạm Nhã bị nữ chủ gài bẫy.

Ngay cả ân nhân đời trước cũng có thể hãm hại, tâm của nữ chủ …. có lẽ đã triệt để đen thui rồi.

Tâm tình Diệp Chi Châu có chút phức tạp, nữ chủ hận Diêu Thành và Lưu Phỉ Phỉ thì cậu có thể lý giải được, dù sao một người là tra nam một người là tiểu tam, quả thực nên hận, nhưng Tôn Hạm Nhã vốn vô tội. Đây thật sự là nữ chủ bôn tẩu cứu trợ phụ nữ và trẻ em chịu khổ ở tiền tuyến trong kịch bản kia sao?

Tin tức đổi diễn viên trở nên chướng mắt, suy nghĩ một chút, ngoại trừ thay đổi công ty quản lý và thay đổi từ vai nữ số 2 sang vai nữ số 3 ra, trong kịch bản, nữ chủ nên lấy được cái gì hiện tại trên cơ bản Trương Hân Nhiên đều đã lấy được, nói cách khác, khi cậu khổ sở lăn qua lăn lại, nội dung vở kịch vẫn không bị lệch. Vốn tưởng rằng thông qua đùi vàng hung hăng đá được nữ chủ ra khỏi giới giải trí, nhưng không nghĩ tới bên đường còn lộ, mà còn là đường đi tới La Mã nữa chứ.

Mạch suy nghĩ đang tán loạn đột nhiên đình trệ, trong lòng mơ hồ dâng lên dự cảm bất thường, nếu nữ chủ dựa vào bộ phim cung đấu này nổi lên một phen, nội dung kịch bản phía sau ……

Cậu vội vàng kiểm tra tư liệu nội dung vở kịch, sau đó thống khổ lau mặt. Song song với việc nữ chủ nhờ bộ phim cung đấu lấy được ảnh hậu không lâu, Lưu Phỉ Phỉ liền bao nuôi Diêu Thành, ảnh sex của hai người lập tức bị tuôn ra. Diêu Thành trở thành tiểu bạch kiểm, cũng không cần lăn lộn trong giới giải trí nữa.

Trong đầu hiện lên chuyện nữ chủ gọi điện thoại tới mấy ngày hôm trước, bảo là muốn giới thiệu một cơ hội tốt cho mình ….. Suy nghĩ lại nữ chủ gần đây thân thiết với Lưu Phỉ Phỉ, còn gài bẫy ân nhân Tôn Hạm Nhã giúp Lưu Phỉ Phỉ lấy được vai nữ số 1 …….

Xem ra, mình sắp “bị bao dưỡng” rồi.

Đảo mắt liền đến chủ nhật, sau khi Diệp Chi Châu xuống xe liền đến địa điểm đã hẹn, lập tức bị fan hâm mộ nhiệt tình vây quanh, tiếng gào thét điếc tai nhức óc, đường bị chặn chật như nêm cối, cũng may vệ sĩ mà Âu Dương Thuần phái tới tương đối có tác dụng, thật sự ngăn ra một lối đi giúp cậu vào cửa đài truyền hình.

Sau đó lại là mấy đợt tiếng thét vang lên, Trương Hân Nhiên và mấy diễn viên khác có chút nhân khí cùng kịch tổ lục tục đến, có nhân viên đài truyền hình ở đây, mọi người biểu hiện đều rất hòa khí hữu hảo.

Trương Hân Nhiên đứng giữa ở mấy nữ diễn viên, thường thường liếc mắt nhìn về phía Diệp Chi Châu, thấy cậu không nhìn mình, cũng không có ý tứ chủ động qua chào hỏi, không khỏi không vui. Đang muốn không để ý tới cậu, nhưng nhớ tới Lưu Phỉ Phỉ đang chờ ở trong khách sạn gần đài truyền hình, nhíu mày một cái, bất đắc dĩ lấy điện thoại ra gửi cho Diệp Chi Châu một tin nhắn.

Diệp Chi Châu đang cùng Lý Hạo nói về game chiến lược cảm nhận được điện thoại của mình rung rung, lấy ra nhìn thấy là tin nhắn của Trương Hân Nhiên, không chút nghĩ ngợi liền trực tiếp xóa bỏ, sau đó tắt máy, bỏ lại vào trong túi quần.

Trương Hân Nhiên vẫn luôn quan sát cậu, thấy thế không thể tin trợn to mắt, ngón tay khẽ động gọi điện đến, kết quả là tắt máy, sắc mặt lập tức trầm xuống. Mấy tháng trước còn theo đuổi mình chết đi sống lại, bây giờ mới vừa nổi lên thì không phản ứng cô, đắc ý cái gì, sớm muộn gì cũng phải quỳ xuống cầu xin cô thôi!

Ném điện thoại vào trong túi xách, cô điều chỉnh tốt biểu tình lại lần nữa rồi mới gia nhập đề tài của các diễn viên, ánh mắt không dấu vết dạo qua một vòng trên người mọi người, cuối cùng rơi vào trên người Lý Hạo đang nói gì đó, trong lòng đã có chủ ý.

Không phản ứng thì thế nào, nếu được cô để vào mắt, đã định trước là chạy không thoát.

Buổi chiều chỉ là quay thử, buổi tối mới chính thức thu hình.

Quay thử rất thuận lợi, sau đó mọi người về khách sạn nghỉ ngơi, Diệp Chi Châu thừa dịp Trương Hân Nhiên không chú ý, dùng một luồng tinh thần lực quấn lên trên người cô.

Bảy giờ tối, thu hình chính thức bắt đầu, mọi người dựa theo qui trình phát huy thuận lợi, rất là hài hòa. Vốn tưởng rằng sẽ xảy ra vấn đề gì nhưng so với diễn tập buổi chiều còn muốn thuận lợi hơn, làm cho Diệp Chi Châu xém nữa nghĩ nữ chủ không có ý xấu gì.

Đáng tiếc chỉ là “xém” thôi, sau khi kết thúc mọi người đi lầu bốn khách sạn liên hoan buffet, Diệp Chi Châu nhìn Lý Hạo đưa đồ uống cho mình, nhíu mày, “Anh lấy đâu ra thế, em không thích nước táo, anh không biết sao?” Thật ra nguyên chủ thích nước táo, nhưng mà nguyên chủ ghét bỏ sở thích con gái này, nên chưa từng nói với người ngoài.

“Hả, cậu không thích à, anh nghe mấy người tiểu Hàn nói là cậu thích, thấy trên bàn bên kia để một ly, thuận tay giúp cậu lấy luôn.” Lý Hạo gãi đầu một cái, đẩy nước trái cây sang một bên, ngốc hồ hồ nói, “Vậy cậu thích uống cái gì, anh lấy cho cậu.”

“Không cần đâu.” Diệp Chi Châu mỉm cười, bưng nước táo đứng dậy, “Tự em đi lấy, anh ăn trước đi.” Nói xong vỗ vỗ vai Lý Hạo, điều động tinh thần lực lưu lại trên người nữ chủ, sau khi xác nhận xong vị trí, chậm rãi đi đến bên đó.

Mười giờ rưỡi liên hoan kết thúc, mọi người trở về phòng của mình, Diệp Chi Châu cố ý đi chậm lại, tính toán thời gian đi xuống lầu điều động tinh thần lực xác nhận vị trí nữ chủ, lửng thững đi tới, dọc theo đường đi xóa sạch hình ảnh của mình trong cameras, sau đó dễ dàng mở cửa phòng lầu 6, cất bước đi vào.

“Không phải nói đã sẽ giới thiệu Diêu Thành cho tôi sao, sao chỉ có mình cô lên đây, còn mang dáng vẻ như gặp quỷ vậy!” Lưu Phỉ Phỉ không kiên nhẫn trách mắng, ghét bỏ liếc mắt nhìn Trương Hân Nhiên, đứng dậy dọn dẹp đồ đạc của mình, “Thật là, hại tôi không công lãng phí thời gian, cô có biết tôi dành ra một ngày cũng không dễ dàng gì không hả, phiền muốn chết, cô thật là vô dụng, vẫn là để tôi tự tìm cơ hội làm quen với cậu nhóc đẹp trai kia thì hơn.”

Trương Hân Nhiên kéo kéo cổ áo của mình, cảm thấy trong phòng nóng đến khó chịu, “Lưu tỷ, em cũng không muốn như vậy, hắn tắt máy rồi, mà bên cạnh hắn lúc nào cũng có người, em tìm không được cơ hội mang hắn đến.”

“Không phải cô mang theo thuốc sao? Không bỏ thuốc hả?”

“Bỏ rồi, nhưng hắn ta không uống!”

“Nói cô vô dụng thì đúng là vô dụng, đồ ăn hại, ngay cả ly nước cũng làm không xong.”

Trương Hân Nhiên chỉ cảm thấy càng ngày càng nóng, càng ngày càng khó chịu, nhịn không được cao giọng hét lên, “Đã nói bên cạnh hắn có người, tôi tìm không được cơ hội! Lần sau tôi sẽ giúp chị được chưa, gấp cái gì!”

Bị thái độ của cô làm cho tức giận, Lưu Phỉ Phỉ quăng hành lý đang sửa sang lại cái rầm, cả giận nói, “Cô còn lý sự đúng không, là cô nói hắn dễ câu lắm, kết quả thì sao, người ta để ý ai cũng không thèm để ý tới cô, còn nói cái gì mà hắn thích cô, rất nghe lời cô, đều là gạt người, Diêu Thành đẹp trai như vậy, sẽ thích cô hả? Không biết tự lượng sức mình!” Lưu Phỉ Phỉ làm người vừa ấu trĩ lại cay nghiệt, vừa ích kỷ lại ngây thơ, còn vô cùng tham mới háo sắc, nếu không có một ông cha làm cổ đông trong Hoàng Đồ thì cũng sẽ không thuận lợi làm diễn viên như vậy, còn ngồi vững vàng vị trí chị đại ở Hoàng Đồ. Trong kịch bản, nữ chủ dựa vào ảnh sex phế đi Diêu Thành, nhưng lại không lay động được địa vị của Lưu Phỉ Phỉ, chỉ khiến danh tiếng của cô trở nên không dễ nghe mà thôi. Về sau ôm được đùi của hai anh em sinh đôi, cô mới hoàn toàn đánh bại được Lưu Phỉ Phỉ.

Bây giờ lại bị Lưu Phỉ Phỉ phát tiết mắng chửi và cùng với phản bội nhục nhã đời trước chồng lên nhau, Trương Hân Nhiên vốn bị nóng đến vô cùng bực bội không kiên nhẫn vỗ bàn, thét to, “Vậy cô tốt hơn chỗ nào, sớm ba chiều bốn thủy tính dương hoa, cô cho là Diêu Thành sẽ thích cô sao? Hắn cùng cô một chỗ chỉ là vì tài nguyên trong tay cô mà thôi! Loại tiểu tam như cô còn dám nói lý hả? Tôi cho cô biết, đời này tôi tuyệt đối sẽ không cho mấy người sống dễ chịu, chị đại Hoàng Đồ? Ảnh hậu? Phi! Tra nam tiện nữ, trước sau gì tôi cũng sẽ cho các người trở thành chuột chạy qua đường!”

Lưu Phỉ Phỉ chưa bao giờ bị người mắng như thế, sau khi ngốc lăng trong phút chốc liền nổi điên lên, tiến lên kéo lấy đầu Trương Hân Nhiên, “Con tiện nhân này, lại dám mắng tao như thế! Tao đánh chết mày!”

“Mày mới là tiện nhân!”

Hai người chửi mắng đánh nhau, cư nhiên cũng không phát hiện trong góc phòng xuất hiện thêm một Diệp Chi Châu.

Có lẽ là dược hiệu dần dần có tác dụng, động tác của Trương Hân Nhiên chậm rãi thay đổi, cô quấn quít lấy Lưu Phỉ Phỉ ôm hôn rồi cọ cọ, Lưu Phỉ Phỉ tức đến tái xanh mặt, bốp bốp cho cô mấy cái tát, nhưng thân thể vẫn bị người ôm lấy, gấp đến độ hét lên.

Hình ảnh về sau đặc biệt khó coi, Diệp Chi Châu miễn cưỡng quay thêm một hồi liền tắt đi tính năng quay phim, sau đó nhẹ nhàng mở cửa phòng lui ra ngoài – muốn thoải mái tiếp tục đi theo kịch bản sao? Nằm mơ đi!

Cậu xử lý video rồi đưa lên internet, nửa giờ sau, chờ video lên men không sai biệt lắm, liền nhanh chóng sao chép gửi cho Âu Dương Chất, suy nghĩ một chút, lại gửi một phần cho Âu Dương Thuần.

Tỷ lệ yêu nhau của nam nữ chủ sẽ giảm xuống, bà điên Lưu Phỉ Phỉ không ăn được thịt sẽ không buông tay kia thì để đùi vàng tới giải quyết, chuyện lo nghĩ là của người khác, giấc ngủ tốt đẹp chính là của mình, thật là tốt biết bao.

Truyện được edit và post duy nhất tại:.

Âu Dương Chất vừa kết thúc quay quảng cáo từ trong tay trợ lý nhận điện thoại di động, thấy thím hai nhà mình gửi qua một địa chỉ video, tưởng là vgame gì mới, liền không cố kỵ trực tiếp click vào, một giây kế tiếp, tiếng tranh chấp của phụ nữ liền truyền khắp toàn bộ nơi quay phim.

Vội vàng tạm dừng video, hắn ho khan một cái, hướng về nhân viên công tác xin lỗi cười cười, lễ độ cùng mọi người nói tạm biệt, tận lực duy trì dáng vẻ ưu nhã ổn trọng chui vào xe bảo mẫu, sau đó nhanh chóng đóng cửa lại nâng kính xe lên, điều chỉnh âm lượng điện thoại rồi cho video chạy lần nữa.

Video hơi tối, chỉ có thể loáng thoáng nhìn ra là có hai người phụ nữ cãi nhau, sau khi nghe rõ nội dung cãi nhau, hắn kinh ngạc trợn to mắt. Trương Hân Nhiên và Lưu Phỉ Phỉ? Hơn nữa còn là vì thím hai mà cãi nhau? Lưu Phỉ Phỉ coi trọng thím hai? Thật to gan lớn mật!

Hai người phụ nữ đánh nhau ầm ĩ kịch liệt, sau đó Trương Hân Nhiên cởi áo mình đang mặc xuống, ôm lấy cổ Lưu Phỉ Phỉ, lung tung hôn cổ của người kia, bắp đùi còn cọ cọ trên người đối phương ……

Hắn đỏ mặt tắt video đi, xoa xoa con mắt, cảm thấy muốn hỏng mắt mất rồi.

Không ngờ được …. cô gái thím hai thích thì ra là một người như vậy, hắn còn tưởng rằng chỉ là một thiếu nữ mới vừa thành niên tâm tư không quá đơn thuần mà thôi …..

[Tỷ lệ yêu nhau của Âu Dương Chất và nữ chủ giảm còn 70%, xin kí chủ tiếp tục cố gắng.]

Chỉ giảm còn 70%?

Diệp Chi Châu mới vừa nổi lên cơn buồn ngủ bị lời nhắc nhở của hệ thống xua tan hết, suy nghĩ một chút, lại bổ sung cho Âu Dương Chất thêm một tin tức, “Cháu trai, video này là của một người bạn trong kịch tổ phát hiện Trương Hân Nhiên lén lút bỏ thuốc tôi quay lại, cậu phải cẩn thận đấy, nếu như cô gái này một ngày nào đó đột nhiên coi trọng cậu, sau đó trộm hạ thuốc gì đó trong nước của cậu, thừa dịp cậu không tỉnh táo lại như vậy như vậy với cậu, không cẩn thận mang thai, dùng đứa trẻ áp chế cậu cùng cô ta kết hôn, nếu cậu không đồng ý, cô ta sẽ ngược đãi con của cậu, còn nếu cậu đồng ý, cô ta sẽ quấn cậu đến chết không buông, mỗi ngày cùng như một người vậy…… Cậu có sợ không?”

Đọc xong lông tơ của Âu Dương Chất dựng thẳng lên, vội vã trả lời, “Sợ! Cháu không muốn con của mình có một người mẹ như vậy đâu!”

[Tỷ lệ yêu nhau của Âu Dương Chất và nữ chủ giảm còn 40%, xin kí chủ tiếp tục cố gắng.]

Thật là một đứa bé ngoan nghe lời gia trưởng ….. Cậu híp mắt, tiếp tục gửi tin, “Phỏng chừng anh cậu cũng rất ghét loại con gái không đứng đắn như vậy.”

[Tỷ lệ yêu nhau của Âu Dương Chất và nữ chủ giảm còn 30 %, xin kí chủ tiếp tục cố gắng.]

Sờ sờ cằm, cuối cùng lại bổ sung một câu, “Tôi cũng rất ghét loại con gái như thế.”

Đợi nửa ngày không được nhận được trả lời, nhưng sau đó Âu Dương Chất lại gửi tin nhắn qua, “Cháu biết mà, thím hai thích kiểu đàn ông như chú hai. ^_^ “

“….. Nói cho cậu biết một bí mật, Trương Hân Nhiên thích cậu đấy.”

Âu Dương Chất sợ đến mức ném luôn điện thoại di động.

Thẳng đến buổi chiều ngày hôm sau,Diệp Chi Châu cũng không nhận được tin trả lời của Âu Dương Thuần, trong lòng không khỏi bị đè nén, nhưng nhớ tới còn chưa xác định Âu Dương Thuần có phải là người yêu hay không, liền cố gắng đè khó chịu xuống, đè a đè ….. Sau đó cậu lại càng khó chịu hơn.

Qua cả đêm video đã triệt để truyền ra, vài người tham gia tống nghệ đều đã xem video, thấy Diệp Chi Châu ngồi ủ rũ trong góc, cho là cậu thương tâm, đều tiến lên an ủi.

Lý Hạo phản ứng rất khoa trương, một bộ dáng nhịn đau bỏ thứ yêu thích đưa qua một tờ giấy nhỏ, thanh âm phấn chấn, “Tiểu Thành, cậu đừng khổ sở, chẳng ai nghĩ tới Trương Hân Nhiên sẽ là một người như vậy, lại muốn đem cậu bán cho ….  Đây là nick game anh nuôi được 5 năm, tặng cậu đó! Cậu đừng thương tâm nữa!”

Diệp Chi Châu ngẩng đầu liếc hắn, ghét bỏ nói, “Nick em nuôi ba tháng còn mạnh hơn so với cái của anh.”

Lý Hạo bị trúng một kích, trọng thương ngã xuống đất không dậy nổi.

“Nhưng đúng là không nhìn ra, Trương Hân Nhiên còn nhỏ như thế, nhưng tâm tư lại độc ác, lúc trước tôi còn thầm mến cô ta nữa đó.” Một nam diễn viên tính cách thành thật cảm khái, lắc đầu, “Tri nhân tri diện bất tri tâm, cũng không biết fan của cô ta khi thấy video kia sẽ có phản ứng gì …… Hiện tại trên mạng khẳng định rất náo nhiệt.”

Trên mạng quả thực rất náo nhiệt, fan của Trương Hân Nhiên hôm nay giống như bị sét đánh, thiếu chút nữa toàn quân tan rã. Nhân phẩm của Lưu Phỉ Phỉ cũng không tốt, fan của cô vốn cũng độc miệng độc tâm không đầu óc, thấy thần tượng nhà mình trong video bị Trương Hân Nhiên chiếm tiện nghi, cũng không quản phải trái đúng sai, túm lấy Trương Hân Nhiên điên cuồng phun nước miếng một trận, chửi nhau với fan não tàn của Trương Hân Nhiên. Sau đó fan quả chanh tức giận nhanh chóng gia nhập vào vòng chiến, tất cả đều là dáng vẻ hận muốn cắn chết hai nữ nhân xấu xa dám mơ ước thần tượng nhà mình! Fan quả chanh kéo thêm rất nhiều fan qua đường vào vòng chiến, sau đó fan củ sen cũng lần lượt tham dự vào.

Trên mạng loạn đến thiên hôn địa ám, còn trong thực tế hai đương sự trong video cũng gà bay chó sủa.

Lưu Phỉ Phỉ và Trương Hân Nhiên tay chân quấn quít quần áo xốc xếch sau khi tỉnh lại thiếu chút nữa ói hết cả ra, đang chuẩn bị muốn đánh thêm một trận thì công ty gọi điện thoại tới, cũng không nói tình huống, trực tiếp mắng cho một trận. Hai người bị mắng có chút mơ hồ, trực giác cảm thấy có điểm không đúng, vội vàng gọi điện thoại cho người đại diện hỏi tình huống, chờ nghe xong người đại diện ngắn gọn nói rõ, hai người liền choáng váng.

Tối hôm qua quá trình cãi nhau bên trong phòng cư nhiên bị người quay được? Là ai? Rõ ràng các cô đã khóa cửa rồi mà!

Không có thời gian để hai người tiếp tục nghi hoặc thêm, ký giả nghe tiếng đã chạy tới bao vây khách sạn, có paparazzi còn giả vờ làm nhân viên khách sạn muốn trà trộn vào gian phòng của hai người, ngày hôm qua hai người còn cắn xé nhau kịch liệt thì hôm nay không thể không đoàn kết với nhau cùng công ty nội ứng ngoại hợp, bỏ ra một phen công phu mới ra được khách sạn, ngồi trên xe quay về B thị.

Lúc các cô sứt đầu mẻ trán trốn ký giả, Diệp Chi Châu tắt máy vi tính, thư thư phục phục trạch ở tầng 35 Mộ Thiên  —— không có biện pháp, ký giả đang cắm cọc ở biệt thự của cậu, cậu không dám quay về.

Lấy điện thoại di động ra nhìn một chút, vẫn không có bất kỳ hồi âm nào của Âu Dương Thuần, tức giận trong lòng dần dần tăng lên, cậu cố gắng kìm lại, nhưng lại kìm không được, gởi tin nhắn cho Âu Dương Chất, “Chú hai của cậu có liên lạc với cậu không?”

Âu Dương Chất trả lời rất nhanh, nhưng đáp án lại làm cho cậu thất vọng.

Nửa phút sau, điện thoại di động rung lên, cậu vội vã cầm điện thoại nhìn, lại phát hiện là tin nhắn Âu Dương Chất gởi tới, “Thím hai nhớ chú hai sao? Ngôn luận trên mạng không cần để ý, chú hai sẽ giúp thím giải quyết, an tâm đi.”

Đây cũng là một ngốc bạch ngọt a!

Giận dữ quăng điện thoại qua một bên, suy nghĩ một chút lại không cam lòng, gửi thêm một tin, “Cậu gửi video cho anh cậu nhìn một chút, thuận tiện nói cậu rất ghét cô gái trong video.”

Âu Dương Chất không nghi ngờ gì, nghe lời gửi qua cho Âu Dương Chi.

Năm phút sau, hệ thống hiện ra nhắc nhở, [Tỷ lệ yêu nhau giữa Âu Dương Chi và nữ chủ giảm còn 20%, xin kí chủ tiếp tục cố gắng.]

Từ 85% trực tiếp giảm xuống còn 20%, vị anh trai song sinh này rốt cuộc là có bao nhiêu đệ khống chứ!

Lần thứ hai bỏ điện thoại xuống, cậu vô thần nhìn chằm chằm trần nhà, mặc cho nghẹn khuất trong lòng tăng thêm. Quả nhiên, Âu Dương Thuần chưa từng đưa video cho Âu Dương Chi xem …. Anh ta rốt cuộc đang làm gì, rõ ràng video gửi đi biểu hiện đã được xem mà ….

Cửa phòng đột nhiên bị gõ, cậu hừ hừ hai tiếng, trở mình, “Tôi không muốn uống sữa tươi, chết cũng không uống, Âu Dương Thuần có phân phó anh đưa tới cũng không uống.” Để Hướng Thanh Hiếu ở lại đây quản ăn uống ngủ nghỉ của mình, quản mình không được chơi game suốt đêm, kết quả người quản lý chính thì không thèm ngó tới, thời khắc mấu chốt lại chơi trò biến mất, thật đáng hận!

“Diêu Thành, có phải em ngứa da rồi vkhông?”

Thanh âm trầm thấp quen thuộc vang lên ở cửa, cậu cứng đờ, sau đó xoay người ngồi dậy, trợn mắt nhìn về phía cửa, nháy mắt mấy cái, lại xoa xoa, cuối cùng phì phì mũi, cả giận nói, “Anh còn biết trở về hả!”

Âu Dương Thuần đang tức giận bị dáng vẻ này của cậu chọc cười, bất đắc dĩ để hành lý xuống, tiến lên ngồi ở mép giường, nắm tay cậu, “Anh rời đi chưa được bao lâu em liền gây chuyện, không phải nói phải ngoan một chút sao?”

Cậu hất tay anh ra, đưa tay nhéo mặt của anh, hung dữ đưa mặt lại gần, lý sự nói, “Trở về thật vừa lúc, em có một số việc muốn xác nhận một chút!”

Âu Dương Thuần đưa tay ôm eo cậu, tuy nghiêm mặt, nhưng trong mắt lại ẩn ẩn tiếu ý cưng chìu, “Muốn xác nhận cái gì, quà tặng sao?”

“So với quà tặng còn kích thích hơn.” Cậu nhe răng cười, sau đó nhanh chóng phát động tinh thần lực, linh hoạt chui vào màng tai đối phương, lấy phương thức vô cùng ôn hòa không để đối phương bị thương tìm kiếm ở chỗ sâu nhất trong đại não của anh.

Nhưng mà càn quét một vòng, lại không phát hiện gì cả.

Cậu lui tinh thần lực về, có chút mờ mịt thất thố. Làm sao sẽ không có, nếu quả thật là Vân Kha, thì sẽ có tinh thần lực. Tinh thần lực giống như một loại năng lượng linh hồn, chỉ cần linh hồn không thay đổi, tinh thần lực liền bất diệt, rõ ràng trước kia có thể dễ dàng gây rối loạn tinh thần lực của mình ….. Sao lại không có?

Lẽ nào ….. không phải?

Suy đoán này làm cho tất cả biệt nữu ngọt ngào trong cậu sụp đổ ầm ầm, chỉ còn thâm trầm và tuyệt vọng không thấy đáy. Khí tức và động tác quen thuộc …. Làm sao lại không phải, cậu đã cố lấy dũng khí tin tưởng hy vọng, làm sao lại không phải chứ! Tại sao lại có thể không phải!

“Tiểu Thành?”

Thanh âm của anh khác đi, nhưng khí tức quấn quanh chóp mũi rất quen thuộc, “Âu Dương Thuần.” Cậu nâng mặt của anh lên, lần thứ hai sáp tới, nhắm mắt lại, “Anh đừng tránh, để em xem một chút, nhìn kỹ một chút.”

Động tác muốn đè cậu xuống hôn của Âu Dương Thuần dừng lại, anh ngồi im, giơ tay lên trấn an vỗ vỗ phía sau lưng của cậu. Người yêu còn nhỏ, làm nũng rất bình thường.

Thở sâu tĩnh tâm, Diệp Chi Châu không hề trói buộc tinh thần lực của mình nữa, mặc cho chúng từ trong người chạy ra, chờ chúng bộc lộ hết bản năng vui sướng thân thiết, ổn ổn tâm thần, lần thứ hai dùng một tia tinh thần lực thật nhỏ để dò xét, động tác so với trước càng cẩn thận hơn.

Âu Dương Thuần cho rằng bởi vì người yêu tách khỏi anh quá lâu nên muốn ở bên cạnh anh, liền tri kỷ ngồi yên vkhông nhúc nhích, nhưng theo thời gian trôi qua, anh dần dần cảm nhận được một sự đau đớn quen thuộc dâng lên ở sâu trong óc, nhịn không được cau mày.

Sao vào lúc này lại vcố ý tái phát bệnh nhức đầu chứ? Nâng mắt nhìn người yêu nhắm mắt nhu thuận bên cạnh mình, anh do dự một chút, cuối cùng trầm mặc không nhẫn tâm rời đi lấy thuốc.

Một tấc lại một tấc, một tầng lại một tầng, vẫn không phát hiện ra vết tích tinh thần lực thức tỉnh, ngay lúc cậu dần dần tuyệt vọng, một tia tinh thần lực yếu ớt không ổn định đột nhiên từ nguyên hải đối phương nổi lên. Trong lòng cậu giật mình, dưới sự kích động không khống chế tốt lực đạo, hơi dùng sức cọ tới, tia tinh thần lực không ổn định kia như là nhận ra khí tức quen thuộc tới gần, đột nhiên càng rõ ràng hẳn lên.

Là nó! Luồng tinh thần lực công kích quen thuộc! Tuy rằng chỉ vừa mới được sinh ra có thể tùy thời biến mất, nhưng tuyệt đối không sai được! Luồng tinh thần lực quấn quít với mình mấy chục năm qua, thật sự là nó!

Viền mắt cậu lập tức nóng lên, tay đang nâng mặt đối phương trượt xuống, đổi thành ôm cổ đối phương, cái trán rơi vào đầu vai đối phương, nước mắt không tự chủ rơi xuống, thanh âm vô cùng thất lạc run rẩy, “Anh cái tên hỗn đản này …..” Cánh tay ôm chặt lấy anh, thân thể dán lại gần, “Anh thế nào lại trở nên kém như vậy ….” Rõ ràng đời trước cậu tốn rất nhiều sức lực giúp anh uẩn dưỡng tu luyện tính tự chủ của tinh thần lực …… Sao lại đem mình dày vò thành như vậy, vô dụng, quá vô dụng.

Âu Dương Thuần nhịn đau đến mặt mũi trắng bệch, thấy cậu lui ra, mới vừa thở phào, liền thấy cậu đột nhiên ôm mình khóc lên, trong lòng không biết làm sao, thanh âm buộc chặt càng trở nên cứng rắn hơn bình thường, “Không được khóc.”

“Còn trở thành hung dữ như vậy.” Diệp Chi Châu nhớ tới dáng vẻ người yêu chết ở trong lòng mình đời trước, không nhịn được nữa, trực tiếp khóc lên, một chút hình tượng cũng không cần, “Đời này anh lớn hơn em mười mấy tuổi, nhất định sẽ chết trước em, anh rất xấu, em không muốn yêu anh nữa ….”

Âu Dương Thuần vừa nghe cậu nói liền trực tiếp đen mặt, nhưng khi nghe được câu cuối cùng kia nhịn không được tâm mềm thành một mảnh, vụng về giúp cậu lau sạch nước mắt, nghiêm túc nói, “Không có dữ với em ….. Hơn nữa anh chỉ lớn hơn em có 12 tuổi.” Anh chưa từng nghĩ có một ngày mình sẽ để ý tuổi tác như thế, nhưng từ khi coi trọng vật nhỏ này …… Thôi, đều là số mệnh.

Kéo người vào trong lòng, cúi đầu hôn đỉnh đầu cậu, cam kết, “Tiểu Thành, anh sẽ cố gắng sống thật lâu với em, đừng khóc.”

“Anh chính là một tên lừa gạt!” Cậu vừa khóc vừa gặm khuôn mặt vẫn đẹp trai như cũ của người yêu đời này, đột nhiên nhớ ra cái gì đó, lại duỗi tay tới cái quần của anh, “Không được, em phải xác nhận một chút.” Trên mông người yêu có một cái bớt, nói không chừng đời này cũng có.

Thân thể Âu Dương Thuần cứng lại, vội vàng bắt lấy tay của cậu, hô hấp bắt đầu bất ổn, “Tiểu Thành, tâm tình của em bây giờ không ổn, không được.”

“Sao lại không được?” Xác nhận một cái bớt thôi mà, còn phải chờ á? Cậu dùng sức lau sạch nước mắt, vừa tức vừa ủy khuất, “Hay là anh không còn yêu em nữa! Anh, anh lớn hơn em nhiều như vậy, có phải đã cho người khác nhìn rồi không!” Nói xong tưởng tượng đến cảnh thân thể người yêu bị người khác nhìn, cậu tức giận đến máu nóng dâng lên, càng không nghe lời muốn kéo quần anh xuống, “Em mặc kệ! Em muốn nhìn ngay lập tức!”

Hầu kết Âu Dương Thuần giật giật, nhịn không được nắm chặt tay cậu. Người yêu cứ cọ tới cọ lui trong ngực mình, còn khí phách kéo quần mình xuống ….. Nhịn nữa thì không phải là người!

“Không có người khác.” Anh đè người ở trên giường, cúi đầu hôn nước mắt trên mặt của cậu, hô hấp hơi gấp, “Chỉ có em.”

“Đừng …. Ưm ….. Quần của anh ……  Á! Là em cởi quần của anh, không phải anh cởi quần em!” (cười méo mỏ  )

Sáng sớm hôm sau, Diệp Chi Châu mơ mơ màng màng tỉnh lại, thấy người nằm bên cạnh, trong lòng cả kinh, vội vàng muốn ngồi dậy, kết quả mới vừa động một cái, trên lưng liền truyền đến một trận đau nhức, chật vật ngã trở lại.

“Làm sao vậy?” Âu Dương Thuần bị đánh thức, vô ý thức đưa tay ôm người vào lòng, vỗ vỗ lưng cậu, cúi đầu hôn hôn trán của cậu, thanh âm khàn khàn mang theo buồn ngủ, “Thấy ác mộng sao?”

Thân thể bị ôn nhu vây quanh, vừa ấm áp lại rất thân mật, cậu hậu tri hậu giác nhớ tới chuyện phát sinh hôm qua liền chậm rãi đỏ mặt, sau đó nhịn không được nhếch miệng cười khúc khích, ôm lấy người phía trước, vùi mặt vào trong ngực anh.

Là anh, thật là anh, ngay cả cái bớt trên mông cũng có. Cậu tìm được người yêu rồi!

Nắng sớm xuyên thấu qua rèm cửa sổ ôn nhu chiếu vào, cậu hơi nghiêng đầu, co rúc ở trong lòng người yêu cười trộm. Thật sự là, không có gì hạnh phúc hơn lúc này.

Kịch tổ《Phương Hoa Cẩm Thì》 lại đổi diễn viên!

Scandal của Lưu Phỉ Phỉ và Trương Hân Nhiên quá mức huyên náo, weibo chính thức của kịch tổ bị fan của nguyên tác và fan của các diễn viên khác ùn ùn kéo vào phản đối, rơi vào đường cùng chỉ có thể kiên trì chỉa áp lực vào phía đầu tư, cuối cùng loại bỏ Lưu Phỉ Phỉ và Trương Hân Nhiên!

Người đã bị loại bỏ, nhưng biết đi đâu tìm người khác để thay bây giờ? Mắt thấy thời gian quay phim càng ngày càng gần, không chờ nổi nữa!

Diệp Chi Châu chú ý tới tin tức này, nhớ tới Tôn Hạm Nhã bị bạn trai liên lụy, cậu vụng trộm làm người tốt, giúp cô tẩy trắng ở trên mạng, đương nhiên, đều dùng sự thật để làm. Chưa tới mấy ngày, Tôn Hạm Nhã đã được chứng minh là cô cũng không biết bạn trai mình tàng trữ ma túy, vô tội phóng thích. Cậu lại nhân cơ hội lén lút ở trên mạng kích động đầu độc fan, không bao lâu sau, một làn sóng yêu cầu Tôn Hạm Nhã đảm nhiệm vai nữ số 1 nổi lên trên internet.

Kịch tổ nhanh chóng thỏa hiệp, mời Tôn Hạm Nhã trở lại, mà nữ diễn viên diễn vai nữ số 3 bị liên lụy cũng được tẩy trắng trở về.

Diễn viên kịch tổ rất sợ lại nhảy ra vấn đề gì nên dứt khoát quay phim sớm hơn dự định, cũng không thèm tăng thêm danh tiếng, trực tiếp đóng cửa quay phim.

Việc đổi diễn viên đã trần ai lạc định, sức nóng đã hạ xuống, mọi người liền chuyển sự quan tâm tới Trương Hân Nhiên và Lưu Phỉ Phỉ, kết quả mọi người tiếc nuối phát hiện các cô lại chạy ra nước ngoài tránh đầu gió, muốn bát quái cũng bát quái không được, rất là tịch mịch a.

Diệp Chi Châu cũng rất tịch mịch, mỗi ngày một đường hai điểm là trên giường dưới giường, vừa đau nhức vừa vui sướng. Đau nhức là bởi vì lão xử nam Âu Dương Thuần thật vất vả mới ăn được thịt, hoàn toàn không biết tiết chế là gì! Vui sướng là vì có người yêu làm chỗ dựa, cuộc sống thật đẹp, mọi việc không cần phải xen vào, cứ yên tâm nằm làm phế vật.

Sau đó nhóm fan quả chanh phát hiện, thần tượng nhà mình luôn luôn mặc kệ chính sự, sau khi tham gia một MV, thu một chương trình tống nghệ lại mai danh ẩn tích lần nữa! Ảnh đế Âu Dương bên kia dường như muốn bận thành cún, mỗi ngày đều lướt weibo đăng tiến độ công việc, còn thần tượng nhà mình bên này ngoại trừ im lặng thì vẫn là im lặng, weibo gần đây nhất chính là tag Lý Hạo về chuyện chơi game.

Game, lại là game! Thần tượng không cần ăn cơm sao! Mau rời giường kiếm tiền đi! Với kiểu tần suất làm việc này, ngài làm sao nuôi sống mình chứ! Nữ nhân xấu muốn ngấp nghé ngài đã đi nước ngoài rồi, là thời điểm tốt đi ra hoạt động đó!

Tâm của fan như muốn tan nát, cảm giác mình như đang nuôi một đứa trẻ, lo lắng cậu ăn không ngon, lo lắng cậu ngủ không yên, còn lo lắng cậu bị khi dễ.

Thần tượng, ngài mau tỉnh lại đi, nhìn thần tượng người khác kìa! Học hỏi được không!

Nhưng mà thần tượng bọn họ vẫn không nhúc nhích, đúng lúc này, một fan quả chanh thâm niên lại bất ngờ xông ra.

Trăm vạn fan quả chanh khóc thành sương: Mọi người không phát hiện sao, Thành Thành hình như rất có tiền …… Lần trước ký giả cắm cọc ở nhà ảnh, là ở một biệt thự nhỏ đó, hình như nằm ở trung tâm thành phố, mọi người nghĩ xem, biệt thự ở B thị, trung tâm thành phố, giá cả …..

Một lời làm tỉnh giấc người trong mộng!

Đúng vậy, thần tượng nhà bọn họ sau khi xuất đạo không hoạt động được bao nhiêu, mỗi ngày đều chơi game, làm sao sống được? Nhưng cậu lại chuyển cho nhà cậu mợ một trăm vạn, thù lao một bộ phim không có nhiều như vậy đi?

Nghi hoặc ùn ùn kéo tới, nhóm fan nhất thời nổi lên tâm tư muốn đào sâu thần tượng nhà mình! Sau đó bọn họ kinh ngạc phát hiện, trong ảnh chụp mà thần tượng po, trang phục của cậu đều không rẻ tiền! Đồng hồ đeo tay số lượng hạn chế, quần áo thương hiệu lớn, dùng điện thoại di động định chế riêng, càng khoa trương hơn là, có một fan quả chanh vô tình gặp được thần tượng đi xe bus, thẻ xe bus có gắn kim cương ….

Mẹ ơi, thần tượng nhà tui sao lại có nhiều tiền thế!

Nếu đã đào, xin hãy đào cho sâu!

Không đào sâu vẫn là bạn tốt: Len lén nói cho mấy người biết, tôi làm ở nơi giao dịch chứng khoán S thị biết thần tượng mua cổ phiếu, mua gì tăng đó, bán gì lời đó, quả thực như thần! Lúc đó tôi không biết thần tượng, nhưng lén lợi dụng chức quyền đi theo cậu ấy hai lần, mua bán lời không ít, cho cậu mợ một trăm vạn phỏng chừng là từ đây mà ra, hiện tại mấy người có thể tự do phát huy tưởng tượng đi ha.

Nhóm fan khiếp sợ, sau đó mừng rỡ, tiện đà kiêu ngạo, cuối cùng là phẫn nộ.

Em gái ngài, thần tượng, ngài đã ký hợp đồng, là một nghệ sĩ đó! Đi đóng phim hay đóng MV tặng fan mới là chức vụ của ngài, ngài ngồi không chơi chứng khoán là có chuyện gì thế? Phải bị sét đánh!

Diệp Chi Châu không có bị sét đánh, nhưng Trương Hân Nhiên lướt weibo thì có cảm giác mình bị sét đánh.

Biệt thự ở trung tâm, đồng hồ đeo tay số lượng hạn chế, tùy tùy tiện tiện liền xuất thủ một trăm vạn. Đây là phế vật Diêu Thành mà cô biết sao?

Tỉ mỉ hồi tưởng lại, tựa hồ là từ sau khi hơ khô thẻ tre, Diêu Thành liền không chủ động liên lạc với mình nữa, khí chất cả người cũng thay đổi không ít, còn đang bị bôi đen lại vào được Mộ Thiên, sau khi tẩy trắng lại đóng MV với Âu Dương Chất, hôm nay nhân khí lại hot, so với các diễn viên nam trẻ nhiều năm một đường phấn đấu thì còn tốt hơn.

Rõ ràng là một tân binh mới không thể mới hơn nữa ….

Không nghĩ tới thì không sao, vừa nghĩ tới, giống như đã thay đổi hoàn toàn thành một người khác!

Khoan đã, thay đổi hoàn toàn thành một người khác? Lẽ nào ….. Diêu Thành cũng sống lại? Nghĩ đến đây, cô đột nhiên cả kinh, phía sau lưng chảy ra một tầng mồ hôi lạnh.

Đọc truyện chữ Full