DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Xuyên Việt Chi Đại Luyện Đan Sư
Chương 14

Chương 14

Nghĩ nghĩ, Lăng Phong sau khi sửng sốt thì xoay người đi tới sau lưng nhóc con đang ngồi trên sofa, anh cũng không rõ tại sao mình lại đối với nhóc con này để ý như vậy. Nâng cằm nhìn chằm chằm bóng dáng Mặc Vân Hi, anh muốn biết chuyện này rốt cuộc là vì sao.

Có lẽ, là bởi vì nhóc con này ngày hôm qua đầu tiên là lớn mật theo dõi anh, sau đó lại nhát gan trộm ngắm anh? Hay là bởi vì cậu ngày hôm qua nói trúng khỏa xích đan so với viên Tề Vũ đấu giá thì tốt hơn? Nhưng những điều này tựa hồ cũng không đủ để khiến cho anh chú ý…

Lăng Phong lớn lên trong hoàn cảnh cùng phương thức giáo dục đặc biệt khiến anh cực chán ghét người yếu đuối nhát gan cùng năng lực kém cỏi. Bởi vì dạng người này ở trong gia tộc đang nội đấu chỉ có thể bị đào thải, sẽ không được bất luận kẻ nào thương hại, chỉ có cường giả mới có thể sống sót đến cuối cùng. Nhóc này thực hiển nhiên là phi thường yếu, hơn nữa còn nhát gan! Nhưng kỳ quái chính là, anh tựa hồ cũng không có thực chán ghét cảm giác cậu mang lại, điều này làm cho Lăng Phong cảm thấy rất khác thường.

Mặc Vân Hi từ nãy đã cảm thấy hoảng hốt một cách khó hiểu. Tựa hồ có một tầm mắt vẫn luôn nhìn trộm chính mình, như là con mồi bị dã thú nhìn chằm chằm, mà ngay cả không khí tựa hồ cũng thấp xuống mấy độ!

Cậu quay đầu lại, rất nhanh nhìn hết khu vực đại sảnh, chỉ có vài người đi qua, không có cái gì dị thường. Cậu nghĩ chắc là do thần kinh cậu quá nhạy cảm, cho nên vẫn là nhanh giải quyết cơm trưa rồi đi đến trung tâm giới thiệu việc làm thôi.

Lăng Phong lén lút đi theo Mặc Vân Hi, từng bước đi giống như là một con báo kiêu ngạo đang theo dõi con mồi của mình, tao nhã thong dong mà lặng yên không một tiếng động. Anh nhìn Mặc Vân Hi đi vào trung tâm giới thiệu việc làm, thuần thục lấy thẻ số, vào một phòng riêng biệt rồi mới đi vào hướng tiếp tân lấy thẻ số.

Phục vụ tiểu thư đỏ mặt, nhiệt tình giới thiệu với anh hệ thống thông báo tuyển dụng, cùng phương pháp sử dụng thẻ số, trong lòng đã sớm nai con chạy loạn. Người thanh niên này thật đẹp trai, tản ra hơi thở nguy hiểm mà mê người, mang theo lực hấp dẫn trí mạng.

Nói thật, Lăng Phong chưa từng tới chỗ này, cho nên anh nhẫn nại nghe người đàn bà kia giới thiệu với anh các thao tác cơ bản xong, liền cầm lấy thẻ số hướng phòng riêng đi đến.

“A ~ thật sự là rất khốc !” Phục vụ tiểu thư nhìn theo hướng Lăng Phong, còn tự chìm đắm vào tưởng tượng của chính mình.

“083″ vừa rồi dựa vào thị lực hơn người, Lăng Phong dễ dàng biết được số phòng của cậu nhóc kia. Khởi động hệ thống điều hành, màn hình số liệu chậm rãi dâng lên, điều tra tư liệu người sử dụng số 083, ân? Lý lịch xin việc sơ lược? Cậu ta đang tìm việc làm?

“Đích đích ~ đích đích ~~” góc dưới màn hình số liệu bắn ra yêu cầu chat video, Mặc Vân Hi tinh thần chấn động, có phải là yêu cầu phỏng vấn không? Sửa sang lại quần áo xong liền nhanh chóng nhấn đồng ý, mỉm cười có lễ tự giới thiệu: “Ngài khỏe! Tôi gọi là Mặc Vân… Hi…”

Mặc Vân Hi nghẹn. Trong hình chiếu không gian ba chiều, là người thanh niên kia! Là người thanh niên có tầm mắt lanh lợi như dã thú bắt gặp ở hội chợ triển lãm đấu giá ngày hôm qua!

Thanh niên hơi hơi chọn mi, “Cậu rất sợ ta?”

Mặc Vân Hi sửng sốt, phát giác chính mình thất thố, “A ~ không! Phải.. Ngài phi thường có… Uy nghiêm!”

Mặc Vân Hi tuy rằng thực khẩn trương, nhưng vẫn bắt buộc chính mình phải trấn định, dù sao đối phương là người ra thông báo tuyển dụng, không chừng còn chính là BOSS tương lai của cậu, cho nên phải để lại cho đối phương ấn tượng tốt!

“Cậu đang tìm việc làm?” Thanh niên bình thản hỏi, ánh mắt tựa hồ luôn luôn quan sát đến cậu, Mặc Vân Hi cảm thấy bản thân bị ánh mắt kia nhìn thấu!

“Đúng vậy, tôi nghĩ ngài hẳn là đã xem qua lý lịch xin việc sơ lược của tôi rồi đi?” Mặc Vân Hi tận lực duy trì mỉm cười, tuy rằng lúc này tim đập nhanh đến mức muốn nhảy ra khỉ cổ họng rồi. Cậu nghĩ nếu về sau phải đối mặt như vậy với một BOSS như vậy, thật đúng là một chuyện không dễ dàng gì.

Gặp thanh chỉ nhìn cậu mà không nói lời nào, Mặc Vân Hi gian nan hỏi, “Không biết nên xưng hô với ngài như thế nào? Ngài có phải có công việc thích hợp với tôi hay không?”

“Lăng Phong.” Nam nhân tùy ý tựa lưng vào ghế ngồi, một tay gõ nhẹ mặt bàn, cao ngạo nhìn hắn, “Cậu muốn làm công việc gì?”

Mặc Vân Hi sửng sốt, cậu cảm giác tư thái của nam nhân lúc này tựa như một con báo cao ngạo, tóc ngắn màu đen, ngũ quan kiên cường thâm thúy, ánh mắt sâu và đen tựa như Hắc Diệu thạch thần bí trong trẻo nhưng lạnh lùng, “Khụ ~” Mặc Vân Hi vì mình thất thần mà xấu hổ ho khan, “Tôi nghĩ ngài đã xem qua lý lịch xin việc sơ lược của tôi, bằng cấp cùng điều kiện của tôi đều thập phần hữu hạn, nhưng tôi có thể cố gắng học tập, công việc gì cũng được, chỉ cần có thể đảm bảo cuộc sống, công việc gì tôi cũng đều nguyện ý làm.”

“Việc gì cũng được?” Thanh niên lạnh lùng hỏi.

“Đúng vậy, trừ bỏ ngành dịch vụ môi giới tình nhân, việc gì tôi cũng đều tiếp nhận.” Nhớ tới bi ai của lần phỏng vấn đầu tiên, Mặc Vân Hi cảm thấy được vẫn nên là giới thiệu thật tốt trước đã.

Nghe xong những lời này, thanh niên hèn mọn liếc liếc mắt nhìn cậu một cái, nhíu nhíu mày, “Ta cũng không cảm thấy được cậu đủ tiêu chuẩn thích hợp để vào ngành dịch vụ môi giới tình nhân.”

“Khụ ~ cám ơn…” Mặc Vân Hi vì những lời này mà cơ hồ là cấm ngôn. Nói thật, nếu không phải cậu hiện tại thật sự rất bức thiết cần một công việc, cậu thật sự không muốn công tác dưới tay BOSS khó chơi như vậy!

“Cậu biết lái xe không?”

“Không…”

“Cậu có học qua quản lý không?”

“Không có…”

“Cậu là dị năng võ giả? Tuy rằng thoạt nhìn thật sự rất yếu…”

“… Thật có lỗi, ngài thật xác định ngài đã xem qua lý lịch sơ lược của tôi?” Mặc Vân Hi cảm thấy người này chắc là không phải chuyên môn đến đả kích lòng tự trọng của cậu đi.

Thanh niên ghét bỏ nhìn cậu, “Vậy cậu nói xem cậu có thể làm gì?”

“……” Mặc Vân Hi nghẹn lời, vô lực nhìn lại Lăng Phong, “Tôi nói rồi tôi có thể học, cái gì cũng có thể, nếu nói tôi am hiểu cái gì và vân vân, tôi nghĩ tôi đối với phân biệt đan dược hiểu chút ít, tuy rằng không có chứng nhận dược sư…”

Thanh niên nhíu mày một lần nữa điểm mở lý lịch xin việc sơ lược của Mặc Vân Hi, xem cũng không thấy trực tiếp ấn nút phù hợp. Hệ thống cho độ phù hợp, cũng chính là xác xuất xin việc thành công cao nhất là của hai loại công việc, “Ngành dịch vụ môi giới tình hân” cùng “Nô lệ”. Nhìn hai cái công việc này, thanh niên nhướng nhướng mày, khóe miệng không tự giác nhếch lên, có thể ngay đến chính anh cũng không phát hiện.

Mặc Vân Hi nhìn thanh niên, trong lòng không hiểu sao rùng mình một cái.

“Ta nghĩ ta tìm được công việc thích hợp nhất với cậu rồi.” Nam nhân hưng trí nói, “Ta vừa lúc thiếu một nô lệ.”

Nô lệ! Đến rồi! ! Người hầu! Rốt cuộc cũng nhắc đến rồi, tuy rằng Mặc Vân Hi sớm đã có dự cảm và chuẩn bị tâm lý nhưng thời điểm khi hai chữ này bị người □ lỏa ra trước mặt, cậu vẫn là khó có thể tiếp nhận, “Tôi nghĩ tôi không thể tiếp nhận, phải biết rằng…”

“Bao ăn bao ở cùng hết thảy phí sinh hoạt, đương nhiên tuy rằng nô lệ không có tiền lương, nhưng nếu ta vừa lòng, sẽ cho cậu tiền tiêu vặt, tuyệt đối sẽ không ít hơn tiền lương.” Thanh niên đánh gãy lời Mặc Vân Hi, “Đương nhiên, cậu cũng phải cam đoan không ở trước mặt ta ăn cái loại thực phẩm hữu cơ ghê tởm này, còn có không được mặc loại tơ nhân tạo thấp kém này.” Thanh niên ghét bỏ nhìn y phục trên người Mặc Vân Hi.

“Chính là tôi mua không nổi thực vật thiên nhiên cùng quần áo, hơn nữa tôi cũng không tính toán làm nô lệ…” Mặc Vân Hi đối thanh niên tự quyết định thực bất đắc dĩ.

“Cậu cho rằng ta không đủ sức lo được vấn đề ăn mặc cho một nô lệ?” Lăng Phong liếc mắt nhìn cậu, “Hơn nữa ta luôn luôn là một chủ nhân hào phóng, nếu cậu có hộ chiếu, ta thậm chí có thể mua xe cho cậu.” Lăng Phong cảm thấy được điều kiện này đối với Mặc Vân Hi mà nói, quả thực là rất tuyệt vời.

Trời, có phòng có xe, ăn thực vật thiên nhiên, mặc quần áo thiên nhiên, đây quả thực là cuộc sống Mặc Vân Hi hiện tại chờ mong nhất, thoạt nhìn tựa hồ chỉ cần làm nô lệ của người này, hết thảy vấn đề đều giải quyết ! Nhưng là, nghĩ đến việc mất đi tự do, cả đời đối mặt với BOSS đại băng sơn, Mặc Vân Hi cắn chặt răng, “Tôi nghĩ tôi không thể đáp ứng ngài…”

Thanh niên hiển nhiên có chút tức giận, không kiên nhẫn liếc mắt nhìn lý lịch sơ lược của Mặc Vân Hi, đột nhiên nhìn thấy cậu từng nộp lý lịch sơ lược ở không ít xưởng luyện chế, nghĩ đến biểu hiện ngày hôm qua của cậu…

“Làm nô lệ của ta, cậu có thể đến đại học của ta học tập, đương nhiên cậu có thể lựa chọn chuyên ngành mà cậu cảm thấy hứng thú để dự thính, nếu thông qua cuộc thi, ta có thể giúp cậu xin chứng nhận tốt nghiệp, đương nhiên bao gồm dược học, có lẽ cậu còn có thể trở thành dược sư của ta.” Lăng Phong lưu loát tung  mồi câu thơm ngào ngạt.

Ông ~ đến đại học dự thính? Trở thành dược sư? ! Lời nói của Lăng Phong ở trong óc Mặc Vân Hi nổ tung. Điều kiện này rất mê người, đây là ước mơ tha thiết của cậu, là lý tưởng của cậu! Lời cự tuyệt nghẹn trong cổ họng Mặc Vân Hi, như thế nào cũng nói không nên lời, một thanh âm không ngừng kêu gào, lý tưởng cùng tự do trọng yếu nhiều lắm, đáp ứng anh ta! Đáp ứng anh ta…

Nhìn Mặc Vân Hi rõ ràng dao động, thanh niên lại cao ngạo khẽ nâng cằm, “Kiên nhẫn của ta là có hạn, mà ta ghét nhất chính là loại người lòng tham không đáy …” Anh biết, bây giờ là lúc cho con mồi một kích cuối cùng.

“Tôi… Tôi……” Mặc Vân Hi giãy dụa, tự do, giấc mộng cùng ấm no!

Đúng lúc này, thanh niên chán ghét trừng mắt liếc mắt nhìn cậu một cái, đứng lên, xoay người muốn rời khỏi.

“Ai! Từ từ! Tôi đồng ý!” Mặc Vân Hi vội vàng gọi anh lại, vô luận có lo lắng thế nào, đây tựa hồ cũng là lựa chọn tốt nhất của cậu hiện giờ không phải sao?

“Tôi nguyện ý trở thành nô lệ của ngài, Lăng tiên sinh!” Mặc Vân Hi ở trong lòng cố gắng an ủi chính mình, đây là một loại công việc hợp pháp, cũng không phải chế độ nô lệ cổ đại trước kia!

“Ngày mai buổi sáng 10 giờ, đến bãi đỗ xe của trung tâm thương mại trên đường số 3 chờ ta.” Lăng Phong nói xong, cũng không quay đầu lại liền ly khai.

Ai ~~ này có tính là đem mình bán đi không nha, Mặc Vân Hi buồn bực nghĩ, nhìn bóng dáng Lăng Phong rời đi, xem ra cậu đối với BOSS mới lưu lại ấn tượng không tốt lắm đâu.

Đương nhiên, Mặc Vân Hi không phát hiện chính là, Lăng Phong đưa lưng về phía cậu, khóe miệng hơi hơi nhếch lên, hoàn toàn là một bộ dạng đắc ý!

Chạng vạng, Mặc Vân Hi từ máy thông tín nhận được một phong “Khế ước nô lệ “, mặt trên ghi chú rõ chủ tớ song phương quyền lợi cùng nghĩa vụ, tóm lại trừ bỏ tự do cùng nội dung công việc đều phải nghe theo Lăng Phong, vấn đề ăn mặc, ở, đi lại của Mặc Vân Hi đều có bảo đảm, hơn nữa ở ghi chú còn ghi rõ ràng Mặc Vân Hi có thể lựa chọn chương trình học theo mong muốn ở học viện của Lăng Phong, cũng có quyền lợi được chứng nhận khi thi đỗ, nhìn đến điều này, Mặc Vân Hi nhẹ nhàng thở ra, cười điểm đồng ý, cũng phân hình vân tay bản thân.

“Khế ước nô lệ ký kết có hiệu lực, từ ngày hôm nay Mặc Vân Hi là nô lệ tư nhân hợp pháp của Lăng Phong.” Thanh âm Tiểu Bí không mang theo cảm tình truyền đến, Mặc Vân Hi khóe miệng co rúm… Nô lệ tư nhân hợp pháp…

Kỳ thật từ khi video chấm dứt đến nay, cậu còn trong trạng thái như lọt vào sương mù, cậu không biết mình có phải đã trở thành nô lệ của người khác hay không, phong khế ước này thế nhưng đã đem những điều cậu không nghĩ ra tất cả đều làm sáng tỏ.

Mặc Vân Hi nhìn địa chỉ máy thông tín, biểu hiện người gửi thư tín là Tề Vũ, là người thanh niên tóc quăn màu nâu? Cậu nghĩ đến tình cảnh ngày hôm qua ở hội chợ triển lãm đấu giá, chẳng lẽ anh ta cũng là nô lệ của Lăng Phong?

Ai ~ không nghĩ nữa, Mặc Vân Hi vò đầu. Nhìn thành thị xa lạ ngoài cửa sổ, không, là thế giới xa lạ thì đúng hơn, phát hiện trừ bỏ ngoài cái xưng hô nô lệ làm cho cậu phá lệ không được tự nhiên ra, hiện tại không phải rất tốt sao? Ít nhất có ăn có chỗ ở, có thể học chuyên ngành mình thích, còn có cơ hội trở thành dược sư, đây không phải là nguyện vọng lớn nhất của cậu cho đến ngày hôm qua hay sao!

Kỳ thật tại cái thế giới không thuộc về mình, Mặc Vân Hi thật sự cảm thấy được tự do với cậu mà nói không có ý nghĩa gì, nghĩ thông suốt rồi thì liền cảm thấy thoải mái hơn nhiều.

_________________________

Tác giả có lời muốn nói: cô lương nhóm ~~ cấp cái yêu cất chứa, phun cái yêu phao phao đi ~~~

Lee: Để Lăng Phong xưng ta là bởi vì tớ cảm thấy tính cách anh rất cao ngạo, hơn nữa vị thế cũng cao, mang cho người khác cảm giác cao cao tại thượng, cho nên tớ mới để là ‘ta’ mà không phải là ‘tôi’. Bạn nào cảm thấy không thích hợp cứ cho ý kiến nhé.

Đọc truyện chữ Full