DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Xuyên Việt Chi Đại Luyện Đan Sư
Chương 17

Chương 17

Đến 7 giờ tối, Lăng Phong còn chưa có trở về, Mặc Vân Hi nhìn chằm chằm giữ hộp giữ ấm mà nước miếng chảy ròng, “Nếu không thì không đợi anh ta nữa. Có lẽ anh ta đã ở bên ngoài ăn tối rồi ! A… Không được, đây chính là mua bằng tiền của anh ta, vạn nhất anh ta nổi giận lấy lại thẻ, vậy về sau cậu chỉ có thể ăn viên thuốc kia mà sống ! Vẫn là đợi một lát nữa đi! !”

Đang ở thời điểm Mặc Vân Hi thiên nhân giao chiến, “Tích ~” một tiếng, cửa nhà mở ra, Mặc Vân Hi lấy tốc độ hiếm thấy như đang chạy trốn chạy ra cửa, “A ~BOSS, ngài cuối cùng đã trở lại, ngài đã ăn chưa?”

“…” Lăng Phong kỳ quái nhìn Mặc Vân Hi đột nhiên chạy tới, cười đến thực đáng khinh, vừa định nói đã ăn rồi thì chợt ngửi thấy một mùi hương kỳ quái, tuy rằng cho tới bây giờ chưa từng ngửi qua, nhưng làm cho người ta rất muốn ăn, “Còn chưa ăn…”

“A, thật sự là quá tốt, tôi đã chuẩn bị cơm chiều cho BOSS rồi! Mau tới nếm thử xem tay nghề của tôi đi!” Mặc Vân Hi vừa nói, vừa chạy về phía phòng bếp, khẩn cấp mang ra hộp đồ ăn còn ấm.

Lăng Phong ngồi xuống, nhìn chằm chằm ba món mặn một món canh trên bàn cơm, anh chưa từng nhìn thấy mấy thứ như thế này, cho nên anh không động đũa, mà là trầm mặc nhìn chằm chằm Mặc Vân Hi.

“Ngạch ~BOSS, mau ăn nha, ăn rất ngon đó, đến ~~ nếm thử miếng cá om này xem!” Mặc Vân Hi không dám ăn trước, vì thế đem món cá om mình đắc ý nhất đặt vào bát Lăng Phong. Vì thế giới tựa hồ không có đũa, cho nên Mặc Vân Hi chỉ có thể dùng dĩa ăn thay thế, tuy rằng cậu cảm thấy dùng dụng cụ để dùng cơm Tây để ăn mấy món như rau xào các loại là một chuyện rất kỳ quái.

10 giây trôi qua… Mặc Vân Hi thấy Lăng Phong mắt nhìn miếng cá om trong bát, sau đó liền nhìn chằm chằm cậu, giống như không có ý tứ muốn ăn, “Hương vị thật sự rất ngon, tuy rằng tôi chưa từng nấu qua loại cá này … Nếu không, tôi trước giúp ngài nếm thử chút?”

Mặc Vân Hi rốt cục nhịn không được, một hơi cắn miếng cá, “Ngô ~~ thật sự là ăn quá ngon!!! Đã lâu chưa được ăn rồi!” Mặc Vân Hi cảm động muốn khóc, ăn quá ngon, thịt cá này so với cá trên địa cầu còn ngon hơn, hương vị đậm đà vừa đủ, ha ha trù nghệ của cậu một chút cũng không thụt lùi! Đây chính là vì trước kia muốn lấy lòng để ông nội cho cậu mua đồ mà luyện ra !

Tuy rằng bên này Mặc Vân Hi ăn được hương vị ngọt ngào, nhưng bên cạnh có cái lãnh khí áp suất thấp phả vào mình cũng thực ảnh hưởng đến khẩu vị. Ngẩng đầu nhìn Lăng Phong, bất đắc dĩ nói, “Được rồi, nếu BOSS không thích tay nghề của tôi, kia ngài vẫn là ăn cái này đi, đừng để bị đói!” Nói xong từ trong tủ lạnh lấy ra một cái bình nhỏ đựng viên dinh dưỡng, đặt trước mặt Lăng Phong, sau đó tiếp tục chiến đấu cùng sườn xào chua ngọt! A ~~ sườn xào ăn thật ngon, tuy rằng trước kia chưa thấy qua loại đát đát thú này, nhưng chất thịt vừa ngon lại nhiều nước, so với thịt heo càng mềm, làm sườn xào chua ngọt quả thực rất thích hợp !

Lăng Phong nhìn viên dinh dưỡng trên bàn ăn, lại nhìn Mặc Vân Hi ăn đến vui vẻ, ân… Xem ra loại tân thực vật này là an toàn, tiểu nô lệ nhìn rất vui vẻ, không có biểu hiện bị trúng độc… Tao nhã gắp một miếng cá om bỏ vào trong miệng, tinh tế nhấm nuốt, ánh mắt tối đi một chút, hương vị… không đến nỗi nào!

Gặp Lăng Phong rốt cục bắt đầu ăn, hơn nữa hình như còn rất vừa lòng, Mặc Vân Hi bắt đầu yêu sách, “Nột ~BOSS, tay nghề của tôi cũng không tệ lắm đi? Ăn ngon đi ~~ về sau việc mua thức ăn nấu cơm này liền giao cho tôi đi, cam đoan so với khách sạn tinh cấp còn ngon hơn! Đúng rồi, những cái này là do dùng thẻ phụ thuộc của ngài mua, ngài không tức giận chứ?”

Lăng Phong chọn mi liếc mắt nhìn Mặc Vân Hi một cái, “Ân ~ cũng không tệ lắm, thẻ vốn chính là đưa cho cậu, còn có, vật sở hữu của cậu cũng đều là của ta.” Dừng một chút, tiếp theo thực trịnh trọng nói, “Được rồi, nhìn cậu biểu hiện coi như không tệ, về sau để cậu phụ trách đồ ăn của ta.”

Nga! Xem biểu tình của anh ta xem, giống như là đang thưởng cho cậu một ưu đãi to lớn vậy! Mặc Vân Hi nghĩ, nếu không phải thật sự không muốn ăn viên dinh dưỡng giống anh, lão tử mới mặc kệ anh ăn cái gì! Người này có đôi khi thật là đáng ghét! Còn muốn tôi nói cám ơn anh sao? ! Nằm mơ đi! Mặc Vân Hi cắn một miếng sườn, nhai răng rắc răng rắc…

Một tầm mắt nguy hiểm phóng tới, Mặc Vân Hi thiếu chút nữa làm rơi miếng sườn, ngẩng đầu lên, đại BOSS chính vẫn duy trì tư thế trừng mắt nhìn cậu như vừa rồi!

“Khụ ~~ tôi thực vinh hạnh có thể phụ trách vấn đề ăn uống của ngài ! Cám ơn! ! !” Trong lòng mặc niệm “Đại trượng phu co được dãn được “, Mặc Vân Hi chân chó nói.

“Tốt lắm ~” Lăng Phong vừa lòng gật đầu, tiếp tục tao nhã ăn.

Mặc Vân Hi nhìn hắn tay phải dao, tay trái dĩa, thành thạo nhanh chóng múa vài đường trên đĩa sườn xào chua ngọt, lọc ra xương cốt sạch sẽ xinh đẹp, không có dính một chút nước sốt cùng thịt nạc, quả thực giống như là món ăn này nên dùng dao nĩa để ăn vậy, mà ngay cả nước sốt cà chua, Lăng Phong cũng ăn dưới một loại cách thức tiêu chuẩn giống như ăn canh nấm! (Lee: chỉ có tác giả mới hiểu vì sao lại là canh nấm, tớ bó tay) Nga! Thật bất khả tư nghị, cho dù con cá này khá lớn, xương găm tương đối nhiều, rất khó để gỡ hết xương cá ra khỏi thịt, nhìn dao ăn màu bạc phát ra ánh sáng khi di chuyển, Mặc Vân Hi hoài nghi Lăng Phong có luyện qua công phu vô ảnh thủ linh tinh!

Một lát sau, Lăng Phong tao nhã buông dao nĩa, xương sườn cùng xương cá được lại gọn gàng, cầm lấy một bên khăn ăn lau miệng, “Tuy rằng phương pháp nấu nướng rất kỳ quái, nhưng hương vị cũng không tệ lắm, tiếp tục cố gắng.”

“Ngạch ~~ a~~ cám ơn…” Mặc Vân Hi còn chưa từ trong khiếp sợ “Vô ảnh thủ” phục hồi tinh thần lại, thẳng đến khi bóng dáng Lăng Phong biến mất ở cầu thang tầng hai, “… Thật là thần nhân a!”

Cúi đầu nhìn một cái, 囧! ! ! Nhìn cái đĩa cá om cùng sườn xào chua ngọt đã bị ăn đến sạch sẽ không còn miếng nào, rau xanh cùng tỏi được lấy đến hai cây, Mặc Vân Hi trong gió hỗn độn…”Thật không phải là người mà! Đây là tốc độ gì vậy! Không tố chất a không tố chất! !”

Mặc Vân Hi vừa cơm chan nước sốt, vừa ở trong lòng đem Lăng Phong ngược một trăm lần nha một trăm lần!

Đương nhiên, Mặc Vân Hi cũng là sau này mới biết, thế giới này kỳ thật là có dùng người máy đàu bếp, bất quá thực đơn thực chỉ có một, đều là cơm Tây, trừ bỏ chiên, thì là hầm. Thế giới này cũng không có rau xào, nhân loại từ khi chạy trốn khỏi địa cầu, hoàn cảnh sinh tồn cực kỳ ác liệt, mà sau khi tìm được tân tinh cầu lại bận rộn xử lý vấn đề sinh tồn cùng kiến thiết, cho nên công thức chế biến món ăn Trung Quốc đuổi dần biến mất khỏi dòng chảy lịch sử, tuy rằng về sau cũng có người dựa theo ghi chép còn sót lại thử chế tác, nhưng những người có chút tài nghệ đã chết hết, chỉ dựa vào văn tự ghi lại không thể làm ra hương vị vốn có của món ăn Trung Quốc, hơn nữa nguyên liệu nấu ăn thiên nhiên thực sang quý, cho nên dần về sau, cơm Tây liền thành hình thức món ăn duy nhất của liên bang đại lục.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Sau bữa tối, tiểu 6 làm hết phận sự thu thập bàn ăn, tẩy trừ bát đĩa, Mặc Vân Hi không có việc gì, phỏng chừng hiện tại Lăng Phong đang ở thư phòng hoặc là phòng luyện công, cậu cũng không có can đảm đi quấy rầy, bất quá cậu rất tò mò phòng luyện công của dị năng võ giả rốt cuộc là như thế nào, cậu quyết định chờ thời điểm Lăng Phong không ở nhà chuồn êm vào xem.

Mặc Vân Hi tắm rửa một cái, thời gian còn chưa đến 9 giờ, không có áp lực sinh tồn, Mặc Vân Hi không giống như hai ngày trước tinh thần lúc nào cũng mỏi mệt, quyết định lên mạng. Theo Tiểu Bí nói gia đình dùng hệ thống dữ liệu cùng với máy tính trước kia có chức năng chủ yếu là không giống nhau, theo giả thuyết thì có thể trực tiếp tiến vào thế giới internet. Hiện tại có một game giả tưởng thành thị online, cảm giác rất chân thật, tin tức cũng nhanh nhạy, còn có thể trực tiếp mua hàng trên mạng.

Hệ thống mạng gia đình chỉ có một cái bàn phím cùng một cái quang kính. Bình thường khi làm việc thì chỉ cần dùng bàn phím, khởi động màn hình, cùng với cách sử dụng máy tính không khác nhau là bao, nhưng nếu muốn truy cập internet thì phải đeo quang kính,nó có thể thiết lập thế giới trước mắt người sử dụng dưới dạng lập thể 5D, khiến cho người ta có cảm giác lạc vào một cảnh giới kỳ lạ..

Mặc Vân Hi đeo quang kính, khởi động quan hệ song song vào thế giới giả tưởng, sau khi đưa vào thẻ chứng nhận thân phận, lập tức được hệ thống thông báo là đã có một nhân vật, Mặc Vân Hi nghĩ nhất định là Mặc Vân Hi trước kia dùng. Cậu quyết định một lần nữa thiết lập một nhân vật mới, không muốn cùng chủ nhân trước kia của thân thể này có một chút liên hệ nào, vạn nhất gặp phải người quen thì không tốt lắm.

Mặc Vân Hi lập một nhân vật 22 tuổi giới tính nam kêu Ngụy Tử Tiên, cậu quyết định để tên trước kia, coi như là tưởng niệm thân phận trước kia vậy. Nhân vật tướng mạo cùng chính mình có □ phân tương tự, chính là rất cao, cũng cường tráng hơn một ít, này vẫn luôn là nguyện vọng của cậu, ở trong tâm thỏa mãn hư vinh nho nhỏ. Cậu vốn đang nghĩ trò chơi này làm ra vì dị năng võ giả, phải biết rằng sau khi trở thành dị năng võ giả, trong thế giới trò chơi có thể săn bắn dị thú, chơi trò chơi chiến đấu, chính là thẻ chứng nhận thân phận của cậu không thể thông qua chứng thực, mà phần chức nghiệp cậu lại không muốn điền là nô lệ, đành phải chọn là sinh viên.

Mới vừa gia nhập thế giới giả tưởng, Mặc Vân Hi đối với chỗ nào cũng đều cảm thấy tò mò. Cậu lựa chọn “Nơi sinh” là Seterr thành, trong thế giới giả tưởng Seterr thành thật sự cùng thế giới trong thực tế giống nhau như đúc, hơn nữa cậu hoàn toàn có loại cảm giác như lạc vào cảnh giới kỳ lạ. Mặc Vân Hi tò mò vươn tay, sờ sờ con đường giữa hoa cỏ, quang kính kết nối với đại não cùng hệ thần kinh, tạo thành cảm giác biểu hiện giả dối, làm cho cậu giống như thực sự chạm vào hoa cỏ.

Cùng Seterr thành thực tế bất đồng là, khu thương mại nơi này cùng ngã tư đường náo nhiệt hơn, người đến người đi, đương nhiên không trung cũng có phi xa xẹt qua, nhưng là đây chẳng qua là sở thích cá nhân, ở thế giới giả tưởng, mọi người có thể tùy thời chuyển biến thị giác, di động phương vị.

Mặc Vân Hi đầu tiên là tò mò đi dạo khu thương mại, đặt hàng nguyên liệu nấu ăn ngày mai, phục vụ tiểu thư thậm chí còn vì cậu mà đặt ra thời gian đưa hàng, thật sự là rất tiện lợi! Sau đó cậu quyết định đi dạo một vòng các hiệu thuốc, không ngoài sở liệu, tuy rằng nơi này cũng có cùng các loại đan dược có ngoại hình giống 100% đan dược chân chính, cũng có thể ngửi được mùi, nhưng Mặc Vân Hi hoàn toàn không thể cảm thụ được năng lượng bên trong truyền đến, chỉ có thể miễn cưỡng dựa vào mùi hương nhận ra bên trong có vài loại dược liệu, bất quá trong thế giới game giả tưởng mà có thể kích thích đến khứu giác thế này, hãy để cho cậu sợ hãi than nửa ngày đi.

Mặc Vân Hi đột nhiên nghĩ đến Lăng Phong nói qua về sau có thể sẽ dẫn cậu tới trường học dự thính, cho nên cậu muốn đến trường học xem thử, vừa mới tưởng tượng, trước mắt nhoáng lên một cái, liền đứng trên một con đường trong học viện. Con đường thực rộng, hai bên là các loại phòng học, bảng điện tử ngoài cửa còn chiếu chương trình học.

Mặc Vân Hi nhìn đủ loại chương trình học bổ túc đầu liền muốn to ra, thời điểm trước kia ở nhà cậu cảm thấy phiền nhất chính là đến trường, nhất là chương trình học lịch sử địa lý và vân vân, cậu mỗi lần đi học đều buồn ngủ. Cậu đã có tâm đem chương trình học đại học tìm hiểu qua, không đến mức đến lúc đó dự thính cái gì cũng đều nghe không hiểu, nhưng chỉ là nhìn thời khoá biểu cũng đã có điểm phiền táo…

Đột nhiên, Mặc Vân Hi nhìn thấy tấm biển không lớn trên cửa một học viện ghi “Cách lan uy dược học sơ cấp học viện”, lập tức tiến lên xem xét thời khoá biểu. Thời khoá biểu ghi, hiện tại đang giảng dạy chính là “Dược học trụ cột học” cùng “Dược liệu công nhận trụ cột học” hai môn công cộng khóa.

Mặc Vân Hi đọc đến đây liền hứng thú, đăng ký báo danh dự thính. Chương trình học “Dược học trụ cột học” của tân sinh thực buồn tẻ, đại khái cùng lịch sử phát triển không sai biệt lắm, Mặc Vân Hi tra xét thời gian tan học, ngày mai chỉ là giờ giảng lý luận đơn giản nhưng vẫn nên đi nghe, vì thế báo danh chương trình học ngày mai, đi nghe “Dược liệu công nhận trụ cột học”, môn này rất thú vị, địa điểm giảng bài là một vườn cây giống địa phương.

Thời điểm Mặc Vân Hi đến, thầy giáo đang giảng giải về một bậc dược của cổ linh chi thảo. Ngoại hình cổ linh chi rất giống thực vật thân gỗ, thân cây nhiều nhánh phát triển giống như cánh tay tráng kiện của người trưởng thành, mũ nấm màu đỏ to bao quanh gốc cây, thân cây thật lớn phải ba người nắm tay nhau ôm hết.

“Loại cổ linh chi này thông thường sinh trưởng trong rừng cây dày đặc ánh sáng mặt trời, ở khu vực có độ ẩm lớn rất khó nhìn thấy, thuộc bậc dược liệu loại một. Tuy rằng loại cổ linh chi này chỉ có mũ nấm là có thể làm thuốc, nhưng dược tính rất lớn, nếu có người tới gần, nó sẽ phát động trạng thái công kích, lực lượng lúc này thậm chí có thể đem một cái dị năng võ giả cấp 2 đẩy lùi ra xa mấy mét, nếu rơi vào trạng thái công kích của nó, muốn lấy mũ nấm của nó cơ hồ là không có khả năng.” Giảng sư là một người đàn ông trung niên nhìn qua hơn 40 tuổi, giảng giải thật sự chi tiết, Mặc Vân Hi cũng nghe rất chú tâm, không có biện pháp, cậu chính là đối với những thứ này cảm thấy hứng thú.

“Thầy à, loại nấm này phải thu thập như thế nào?” Một sinh viên dáng người nhỏ gầy nêu vấn đề, lúc này Mặc Vân Hi mới chú ý tới sinh viên chung quanh, tựa hồ bộ dáng đều là học sinh trung học vị thành niên, hơn nữa chỉ có cậu là người trưởng thành, nhất thời…

“Không cần phải gấp, loại thổ cỏ linh chi này tuy rằng lực công kích lớn, nhưng dù sao cũng là dược liệu một bậc, đối phó cũng không khó, chúng ta có thể dùng hỏa công đánh nó ở cái cây mà nó ký sinh, nó cùng cây ký sinh thực yếu ớt, chỉ cần một hỏa cầu nhỏ, 10 giây, liền có thể khiến cho cả cây bóc ra, chỉ cần ly khai cây ký sinh, loại thổ cỏ linh chi này liền mất đi tính công kích, cho nên thu thập loại dược liệu này tương đối đơn giản, chỉ cần nắm giữ phương pháp là an toàn.” Nói xong giảng sư liền giơ lên một con phun nước thương dạng gì đó, ở phạm vi thổ cỏ linh chi cây công kích không đến, hướng về phía cây nó ký sinh đè xuống chốt mở. Một ngọn lửa nhỏ xì ra, cây ký sinh của thổ cỏ linh chi chậm rãi bắt lửa, ước chừng 10 phút sau, gốc cây thổ cỏ linh chi liền rụng xuống đất.

Tiếp theo đại thụ biến mất, thổ cỏ linh chi chỉnh khỏa huyền phù trên không trung, bên cạnh hiện ra màn hình điện tử, bởi vì đây hết thảy đều là hình ảnh lập thể, cho nên mang lại cảm giác phá lệ thoải mái, “Tốt lắm, các học sinh, hiện tại chúng ta đi tìm hiểu dược tính thổ cỏ linh chi cùng thường quy ứng dụng.”

Mặc Vân Hi kinh ngạc nhìn hết thảy, loại phương thức dạy học này quá thần kỳ, cậu tập trung tinh thần nghe giảng sư giảng giải, cảm giác quả thực không có khóa học thú vị như khóa học này, 20 năm qua vẫn luôn bị vây trong trạng thái tò mò, rốt cục vào giờ khắc này bạo phát!

________________________

Tác giả có lời muốn nói: thích cô lương liền ôm đi cất chứa đi, hoan nghênh đúng trọng tâm đánh giá, cám ơn ~

Lee: Triệt để bị chặn. Có nhà mà không thể vào… huhuhuhuhuhu~~~~~~~

Đọc truyện chữ Full