DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
[Đồng Nhân Harry Potter] Chi Giáo Thụ Bất Thị Luyến Đồng Phích
Chương 37: Heleba Lập Công

“Nghe này, Harry.” Severus chỉ sợi dây chuyền đeo trên cổ vật nhỏ: “Lúc xuống dưới nếu ta bảo ngươi chạy mau, ngươi hãy dùng cái khóa cảng này quay về hầm, cách dùng ta đã chỉ rồi, còn nhớ không?”

Harry gật đầu: “Dạ, em nhớ, nhưng mà chúng ta xuống đấy làm gì?”

“Tìm hung thủ giết nữ sinh Slytherin kia.” Severus nói.

Đồng tử vật nhỏ co rút, theo bản năng ôm lấy cổ hắn, sốt ruột nói: “Vậy không phải thầy rất nguy hiểm sao? Thầy có đem theo khóa cảng không?”

Severus cảm thấy thực ấm áp, mỉm cười xoa đầu cậu: “Không có việc gì, ta có mang Heleba theo, có nguy hiểm ta sẽ để Helebe đi ra.”

Harry thở phào nhẹ nhõm: “Vậy thì tốt rồi, nếu thầy gặp tên xấu xa đó đừng tự mình ra tay, cứ để Heleba trừng hắn!”

“Được, chúng ta vào thôi.” Severus móc Heleba trong túi tiền ra: “Heleba, ngươi vào trước đi.”

Heleba bò xuống khỏi tay y, biến về kích cỡ thực sự, rung đùi đắc ý chui vào ống nước.

Dumbledore cũng theo sau nhảy vào.

Severus ôm chặt Harry, làm một câu chú thiết giáp cho mình cùng Harry sau đó mới nhảy vào.

Mật thất vẫn âm u ẩm ướt, Heleba đi phía trước đột nhiên quay đầu lại: 【Có mùi  lạ, có người đã vào đây.】

Harry dịch lại lời nó, hai người lớn đều tăng mạnh đề phòng. Cậu hiện tại đang nắm chặt tay Severus, tay còn lại thì theo lời Snape nắm chặt khóa cảng trước ngực.

Heleba quen thuộc dẫn bọn họ tới thạch thất.

Thạch thất trống trãi có rất nhiều cột đá được khắc hình rắn cao chót vót tới tận trần nhà nhưng bị bóng tối che khuất, căn phòng bao trùm trong màu xanh lục huyền bí trở nên cổ quái theo những vệt bóng đen thật dài.

Bọn họ nín thở chăm chú nhìn về phía trong cùng thạch thất, bởi vì Dumbledore đã làm chú vũ mao cước cho mỗi người, bọn họ cũng không phát ra tiếng bước chân. Cả thạch thất chỉ vang lên âm thanh trầm đục lúc cơ thể khổng lồ của Heleba trườn trên mặt đất.

Phía trong thạch thất đột nhiên vang lên một âm thanh tê tê: 【Quái xà Slytherin? Nghe theo mệnh lệnh của huyết mạch chủ nhân ngươi, xuất hiện trước mặt ta!】

Severus nhanh nhẹn dắt Harry trốn sau một cột đá, Dumbledore cũng hành động tương tự.

【 Ngươi là ai? 】 Helebe vừa trườn qua vừa hỏi.

【Ta là hậu đại của Slytherin, Voldemort. 】 Âm thanh kia lại vang lên.

【Ngươi nói bậy! 】Helebe lớn tiếng nói: 【Sarah không có hậu đại, trên người ngươi căn bản không có hương vị của hắn! 】

【Không có khả năng! 】Âm thanh kia giận dữ 【Ta là người kế thừa Slytherin! 】

Severus cùng Dumbledore nghe không hiểu xà ngữ không hiểu gì cả, Harry nghe hiểu…. nhưng cậu lại không đủ hiểu biết về chuyện này, vì thế cũng không hiểu được gì.

Bên kia một người một xà vẫn còn tranh luận.

【Ngươi lừa xà! Sarah không cưới vợ nên không có hậu đại a! 】Heleba tức giận nói: 【Ngươi chính là nhóc con tóc đen 50 năm trước? Ngươi còn nợ ta rất nhiều dê con! 50 năm rồi! Mau trả cả vốn lẫn lời cho ta! 】

Thạch thất đột nhiên vang lên một giọng nữ: “Lord, ngài làm sao vậy? Chuyện gì làm ngài tức giận?”

Severus cùng Dumbledore liếc mắt nhìn nhau.

“Câm miệng, Bella!” Một giọng nam khàn khàn sắc bén vang lên: “Ngươi đã giết chết Laya Knott, ta còn chưa xét tội của ngươi! Sao ngươi dám to gan tự chủ trương?”

“Lord! Con bé Knott kia không đáng tin!” Bellatrix Lestrange điên cuồng nói: “Ta mới là người hầu trung thành nhất của ngài! Đưa chúng ta vào Hogwarts, nhiệm vụ của nó đã hoàn thành! Nó đã không còn giá trị tồn tại! Chúng ta không thể mạo hiểm để nó biết nhiều hơn nữa, một học trò có thể làm được chuyện đại sự gì chứ!”

“Bella, Bella.” Ngữ điệu Voldemort nâng cao: “Vì cái gì ngươi không thể có đầu óc một chút hả? Cho dù ngươi giết nó thì cũng đừng ngu ngốc tới mức quăng xác nó ở ngay đó chứ, ngươi nên cảm thấy may mắn vì lúc đó không có ai đi ngang, nếu không phải ta nhắc nhở, ngươi có nghĩ tới chuyện quay lại mang xác nó đi không hả?”

“Lord……. xin ngài tha thứ cho ta……” Âm thanh Bellatrix có chút run rẩy.

“Bây giờ câm miệng lại, im lặng đứng qua một bên cho ta!” Voldemort khắc nghiệt nói:【Quái xà Slytherin, ngươi phải nghe theo mệnh lệnh của xà khẩu, bây giờ, lại chỗ ta, chờ sau khi ta mang ngươi rời khỏi đây, ngươi có thể có tất cả thứ mình muốn!】

【Rời đi? Đi đâu? 】Heleba kì quái hỏi: 【Sao phải rời đi? 】

【Lại đây ngươi sẽ biết. 】Voldemort không kiên nhẫn trả lời, tiếp đó hắn quát lớn với Bellatrix: “Bella, lấy khóa cảng thông tới trang viên Lestrange ra, chúng ta mang con quái xà về.”

Ánh mắt Severus lạnh như băng, y biết mình không thể đợi thêm được nữa. Y vỗ vỗ vai Harry, chỉ khóa cảng trước ngực cậu.

Harry lo lắng nhìn y, gật gật đầu khởi động khóa cảng quay về hầm.

Yên lòng nhìn cậu biến mất, Severus liếc mắt với Dumbledore. Dumbledore gật đầu, hô to về phía Heleba: “Heleba, hóa đá bọn họ, một trăm dê con nướng!”

“Cái gì——” Giọng nói Bellatrix đột ngột ngừng lại.

Âm thanh Voldemort cũng biến mất.

Đợi một lát, bên kia vang lên âm thanh ‘tê tê’ của Heleba, đáng tiếc…… Severus cùng Dumbledore nghe không hiểu.

Bọn họ nắm chặt đũa phép, cẩn thận bước ra khỏi cây cột, chậm rãi đi về phía bên kia, tới khi đi tới cạnh Heleba cũng không nghe thấy động tĩnh gì, trước mặt Heleba chỉ có mình Bellatrix bị hóa thạch cùng một thi thể nữ sinh mặc đồng phục học viện Slytherin.

“Heleba, Voldemort đâu?” Dumbledore hỏi.

Heleba đột nhiên dùng cái đuôi kéo cụ ngã sang bên cạnh, đồng thời ngay lúc đó một luồng ánh sáng xanh biếc bắn ngay chỗ cụ đứng khi nảy.

Thạch thất vẫn chìm trong yên tĩnh.

Heleba ngẩng đầu chỉa chỉa về phía cây cột đá trước mặt.

“Cám ơn ngươi, Heleba.” Dumbledore được cái đuôi Heleba buông ra, nắm chặt đũa phép, cùng Severus chăm chú nhìn cột đá trước mặt.

Voldemort không hề có động tĩnh gì.

“Không thích hợp.” Severus thấp giọng nói: “Hắn thấy ta không thể nào khoan dung như vậy, rõ ràng ta đã phản bội, hơn nữa dấu hiệu Hắc Ám cũng không có phản ứng.”

Dumbledore mỉm cười: “Này cũng có thể là sức mạnh hắn đã quá yếu ớt, nói không chừng đây chỉ là một hồn khí, vẫn chưa chân chính sống lại, hơn nữa rất có thể hắn vẫn chưa có thực thể.”

Cụ cười tủm tỉm nhìn về phía cột đá bên kia: “Tom, xuất hiện đi, ta đã thấy ngươi, ngươi cũng biết mình không có phần thắng.”

Voldemort không hề phát ra âm thanh nào.

Dumbledore biết hắn đang cố gắng chống đỡ để tìm cơ hội.

Severus có chút phức tạp, y chưa bao giờ nghĩ rằng có một ngày mình có thể bức Chúa Tể Hắc Ám tới mức này, tuy rằng chỉ là một hồn khí nhưng dù sao cũng là Chúa Tể Hắc Ám không phải sao?

“Mau tìm xem bản thể của hồn khí ở đâu.” Dumbledore thấp giọng nói.

Severus cẩn thận quan sát xung quanh, nhưng trừ bỏ Bellatrix bị hóa đá cùng Laya Knott y không phát hiện được gì. Không, y thấy rồi. Ánh mắt y nhìn chàm chằm vào cổ áo của Bellatrix, một góc kim loại lộ ra khỏi vạt áo mụ.

Y vừa định bước qua bên kia.

Một đạo ánh sáng đỏ lập tức phóng tới, nhưng bị Dumbledore dùng thiết giáp chú cản lại.

Trong phút chốc ánh sáng chú ngữ bay loạn xạ trong thạch thất, toàn bộ đều hướng về phía y, nhưng đều bị Dumbledore đỡ được. Severus rốt cuộc cũng túm được góc kim loại, kéo nó ra ngoài. Thứ này hoàn toàn lộ diện trước mặt y, đó là một chiếc vương miện cũ kĩ.

Ánh mắt y sáng lên, không chút do dự gọi Heleba: “Heleba, lại đây cắn nát thứ này!”

Heleba ‘soạt’ một chút nhanh chóng trườn tới, một ngụm cắn phập lấy vương miện, suýt chút nữa đã táp phải tay Severus.

Một tiếng hét thảm thiết vang lên: “Snape——Dumbledore——!”

Vương miện trào ra một dòng chất lỏng đen ngòm, không bao lâu sau, tiếng thét kia biến mất.

Heleba ghét bỏ phun vương miện xuống đất, không ngừng lắc lắc cái đầu: 【Phi phi phi, thối quá, ách——ta muốn đánh răng! Ta phải lập tức về đánh răng!】

Dumbledore cười tủm tỉm nhặt vương miện lên, nói với nó: “Heleba, ngươi lập công lớn nga, ngày mai mời ngươi ăn tiệc lớn!”

【Anh anh anh anh~ta muốn đánh răng~Harry, ngươi ở đâu~người ta không cần bữa tiệc lớn gì cả, người ta muốn đánh răng~thối muốn chết anh anh anh anh~】Heleba ủ rũ cuộn mình nhìn hai tên không hiểu xà ngữ, ai oán trườn về.

“Còn lại ngươi xử lý đi.” Severus không kiên nhẫn nói với Dumbledore: “Ta về trước.” Y lấy ra một cái khóa càng, gọi Heleba: “Heleba, biến nhỏ lại, chúng ta dùng khóa cảng quay về.”

Heleba nhanh chóng trườn tới, biến về bộ dáng tiểu xà.

Severus cúi người để nó bò lên tay mình, sau đó kích hoạt khóa cảng về hầm.

“Giáo sư! Thầy đã quay lại!” Y còn chưa đứng vững đã bị một thân hình bé nhỏ nhào vào trong lòng.

Harry ôm chặt thắt lưng y, ngẩng đầu lo lắng hỏi: “Thầy có sao không?” Ánh mắt xanh biếc to tròn tràn ngập lo lắng.

Severus cúi đầu nhìn cậu, phát hiện đứa nhỏ này đã cao tới ngực mình, cơ thể nhỏ bé còn dán sát trong ngực mình, còn mang theo chút run rẩy, xem ra đã rất lo lắng.

Y nhịn không được ấn lên trán vật nhỏ một nụ hôn, nhẹ nhàng nói: “Ta không sao.”

Mặt Harry đỏ ửng, nói ra thì bình thường cậu bị Narcissa hôn không ít, nhưng những lúc ấy cũng chưa bao giờ thấy xấu hổ. Severus trong cảm nhận của cậu rất nghiêm túc, không thể tưởng tượng mình và Severus lại có lúc thân mật như vậy.

Cậu cuống quít rời khỏi cái ôm của Severus, bối rối chuyển chủ đề: “A, cái kia, sau khi em đi có phát sinh chuyện gì không?”

Severus âm thầm thở dài, vật nhỏ này thực biết cách phá hư không khí!

Đọc truyện chữ Full