Sau khi tiệc tối ngày Khai Giảng kết thúc, Dumbledore liền gọi Lockhart phu nhân và Severus vào phòng hiệu trưởng.
Lockhart phu nhân nghe cụ kể lại tình huống xong thì cau mày suy nghĩ một hồi lâu mới do dự mở miệng: “Đã xác định được chỗ bọn họ chưa? Trước mắt bọn họ vẫn chưa lấy được máu của Harry đúng không? Ta cảm thấy có lẽ bọn họ không tin tưởng Malfoy tiên sinh nên đã tìm một chỗ khác để trốn đi mà thôi, không nhất định sẽ chạy tới đây, theo lí thuyết thì nơi đó nhất định không có người ở, kia không phải nhà hoang sao?”
Hai nam nhân đình trệ một chút, Dumbledore cười khổ đứng lên: “Quả thực, chúng ta quá ỷ lại vào kí ức của ngươi và Severus, ta hoàn toàn không nghĩ tới điểm này.”
“Ta xem ra ngươi vì chuyến đi Đức quá vui vẻ mà bị hồ đồ rồi.” Severus châm chọc nói.
Lão nhân nháy mắt, cười tủm tỉm: “Severus, không phải anh cũng không nghĩ tới sao? Chẳng lẽ anh với Harry ở một chỗ quá lâu cũng bị ảnh hưởng?” Ngụ ý là ‘Ai cũng tám lạng nửa cân, anh cũng như ta thôi.’
Severus trầm mặc không nói, bởi vì y phát hiện y tựa hồ bị cảm giác thuận lời từ khi sống lại tới nay làm lơ là, tâm tính so với đời trước thả lỏng rất nhiều, ý thức cảnh giác cũng không còn mạnh như đời trước.
“Được rồi, bây giờ suy ra thì rất có thể bọn họ đã lấy được xương của lão Riddle sau đó đã tìm một nơi để chuẩn bị phục sinh.” Dumbledore thở dài: “Nghĩa trang cũng không phải địa điểm duy nhất.”
“Cũng nên xác định lại xem bọn họ có ở căn nhà đó không, nếu nói……” Lockhart phu nhân cười âm hiểm: “Nếu bọn họ thực ở nơi đó, ta sẽ tìm đám lính đánh thuê san bằng chỗ đó! Từ sau khi người nhà ta chết đi ta đều mơ thấy giấc mộng này! Trước đó khi chưa liên lạc với các ngươi ta còn tính, chờ tới năm thứ 4 của cứu thế chủ, tên não tàn kia vừa sống lại sẽ thuê một biệt đội cho hắn cùng đám tay sai cùng lúc nổ thành mảnh nhỏ, ngay cả nghĩa trang kia cũng san bằng! Một cọng xương cũng đừng hòng sót lại!” Tuy nàng đang cười, nhưng giọng nói lại lạnh băng, điên cuồng, tràn ngập căm hận.
“Lính đánh thuê? Đó là gì? Theo mặt chữ thì ý là quân đội được thuê bằng tiền sao? Muggle à?” Dumbledore nghi hoặc hỏi.
“Đúng vậy.” Lockhart phu nhân gật đầu: “Cho dù bọn họ không ở đó, ta cũng có thể cho nổ nghĩa trang và cái nhà cũ kia, hừ, dám giết chết hết người nhà ta, ta liền đào mộ phần tổ tiên hắn! Sao ta không sớm nghĩ tới chứ!”
Nàng đột ngột vỗ bàn đứng dậy: “Việc này các ngươi đừng vội hành động, để ta bảo gia tinh trong nhà đi thăm dò một chút, chuyện liên hệ đám lính đánh thuê cũng giao cho ta đi!” Nói xong liền ngẩng cao đầu rời đi.
Hai nam nhân bị bỏ lại trầm mặt quay đầu nhìn nhau.
“Được rồi.” Dumbledore đánh vỡ im lặng: “Theo ta biết thì uy lực của vũ khí Muggle quả thực rất mạnh, chúng ta không cần lo lắng vấn đề này nữa, năm đó Gellert…….” Cụ líu lo không ngừng.
Severus gật đầu đứng dậy: “Ta trở về.”
“Nhớ để ý Harry.” Dumbledore dặn dò một câu liền để y rời đi.
Severus im lặng dùng lò sưởi quay về hầm.
Y vừa ra khỏi lò sưởi đã nhận được một món quà bự, vật nhỏ thế nhưng tự động nhảy vào lòng y, đón được vật nhỏ nhào tới như một viên đại pháo, y nghi hoặc hỏi: “Sao vậy?”
“Giáo sư, thầy đi đâu vậy? Em chờ thầy lâu lắm rồi……..” Vật nhỏ lẩm bẩm.
Severus ôm cậu ngồi xuống sô pha, nhẹ nhàng giải thích: “Hiệu trưởng gọi ta đi họp, ngươi chờ ta làm gì?”
Vật nhỏ thẹn thùng ngồi trên đùi y có chút không được tự nhiên hơi nhúc nhích một tý, sau đó lấy một hộp nhỏ trong túi tiền đưa cho y: “Nha, quà sinh nhật, chúc thầy sinh nhật vui vẻ!”
“Sao ngươi biết sinh nhật ta?” Severus kinh ngạc.
“Draco nói cho em biết.” Vật nhỏ vặn người, ngượng ngùng nói: “Giáo sư, thả em xuống đi.”
Severus giữ chặt thắt lưng cậu, cười nói: “Không vội, chờ ta xem xong lễ vật, hài lòng mới thả ngươi, mở ra ta xem xem.”
Vật nhỏ bất mãn phồng mỏ một hồi mới chịu mở hộp ra.
Trong hộp là một đóa hoa màu bạc.
“Trữ thần hoa? !” Severus trừng mắt, cẩn thận đưa tay sờ đóa hoa tươi mới: “Làm sao ngươi có được?”
Harry cười tủm tỉm: “Sirius cho em nha, lúc trước nghe thầy nói đang nghiên cứu độc dược cần trữ thần hoa, thiên kết đằng v….v……. Draco nói sinh nhật thầy cũng sắp tới rồi, em liền nghĩ dùng nó làm quà sinh nhật, em nhớ trong nhà cũ Black có rất nhiều dược liệu quý, liền viết thư hỏi thử chú Sirius, chính là chỉ có một đóa……” Nói tới đây cậu có chút chán nản thở dài.
“Không sao, có một đóa là tốt lắm rồi!” Severus cao hứng đến quên hết tất cả hôn lên mặt cậu một ngụm. Có cái này thì nghiên cứu thuốc tinh lọc của Harry rốt cuộc cũng có tiến triển! Tuy thiên kết đằng vẫn chưa tìm được, nhưng thứ đó vẫn không quý hiếm như trữ thần hoa, nếu tới hẻm Knockturn ra giá cao nhất định có thể mua được một chút, nghĩ tới chuyện có thể trừ đi mảnh hồn phiến trên người Harry, y vô cùng cao hứng.
Y cẩn thận khép nắp hộp lại, thả Harry xuống, khẩn cấp vọt vào phòng độc dược, lưu lại một tiểu hoan mặt đỏ tai hồng, đầu óc trống rỗng đang ngơ ngác ngồi trên sô pha, vuốt nơi vừa bị y hôn, nhịp tim đập thình thích như nổi trống.
“Sao, sao lại thế này……..” Harry ngơ ngác nhìn hướng y rời đi, áp tay lên lồng ngực, cảm giác trái tim mình đang kêu ‘bùm bùm’, càng đập càng nhanh, làn da gần khóe môi bị hôn nóng bừng, ngay cả lổ tai cũng nóng lên.
Trong đầu cậu chợt xuất hiện hình ảnh không lâu trước kia cùng Neville ở nhà kính ngoài lâu đài thấy được, bạn cùng phòng Cadwallader cùng vị hôn thê hôn nhau trong một bóng râm, tiếp đó lại hiện lên hai lần bị Severus ‘không cẩn thận’ hôn môi, đột nhiên có cảm giác toàn thân mình như bị thiêu đốt. Xấu hổ bùng lên đỉnh điểm!
Vật nhỏ xấu hổ đứng lên mở cửa chạy đi. Cậu phải chạy về phòng ngủ tìm Neville để an ủi!
Lúc này đã khá khuya, ngoài hành lang không còn một bóng người, tiếng bước chân của cậu vang dội trên hành lang, hơn nữa ánh sáng trong hầm có chút mờ ảo, vô thức làm tăng thêm hơi thở khủng bố. Nếu là bình thường vật nhỏ đã sớm sợ hãi, chỉ là hiện tại cậu không nghĩ được gì, chỉ biết cắm đầu chạy về kí túc xá.
Rốt cuộc chạy tới tầng một, nhìn thấy qua một khúc quanh nữa sẽ tới cửa kí túc xá Hufflepuff, ai ngờ một con chuột nằm ngay góc quanh vừa thấy cậu chạy tới lập tức phình to cơ thể biến thành một nam nhân trung niên.
“Ông, ông là ai? !” Harry sợ tới mức dừng lại, hoảng sợ hỏi, tiếp đó cậu lập tức nghĩ tới một người: “Petter Pettigrew!” Là kẻ xấu xa bán đứng cha mẹ cậu còn hãm hại cha đỡ đầu!
Pettigrew không hề nói lời vô ích với cậu, một câu chú ‘mơ màng ngã xuống’ bắn thẳng về phía cậu.
Harry đáng thương căn bản lúc chạy đi không hề mang theo đũa phép, hơn nữa cũng không có ý thức chiến đấu lập tức bị đánh xỉu.
Pettigrew nhìn xung quanh, động tác nhanh nhẹn vác cậu lên, làm một câu chú ảo ảnh vội vàng chạy đi.
Severus đang trong hầm nghiên cứu thuốc tinh lọc đột nhiên bị một con phượng hoàng hộ mệnh màu bạc đánh gảy. Con phượng hoàng phát ra âm thanh của Dumbledore: “Severus, ta mới phát hiện tên Petter Pettigrew trên bản đồ đạo tặc, hắn ta ở phụ cận kí túc xá Hufflepuff, có lẽ định ra tay với Harry, ta đang qua đó, anh phải coi chừng Harry cẩn thận.” Nói xong liền biến mất.
Severus kinh hoảng, vội vàng dừng lại lao ra ngoài, chính là không hề thấy Harry?
Cảm giác lạnh băng từ trong lòng nảy lên, y cắn răng mở cửa phòng ngủ, gọi lớn: “Harry, ngươi ở đâu?”
Không ai trả lời.
Hàn ý ngày càng tăng, y như bị trút một thao nước lạnh lên người, gương mặt không còn chút máu.
“Hú hồn thần hộ mệnh!” Y triệu hồi thần hộ mệnh của mình, nói với nai con đáng yêu: “Gửi lời nhắn tới Dumbledore—— Albus, Harry không thấy, dùng Bản Đồ Đạo Tắc tra xem cậu ta đang ở đâu. Đi đi!” Nai con nhẹ nhàng xuyên qua vách tường biến mất.
Severus cố gắng trấn định mình, vọt vào phòng ngủ không ngừng lay Heleba: “Heleba! Tỉnh tỉnh! Tỉnh tỉnh!”
Heleba ‘ba’ một cái quất cái đuôi lên tay y, chậm rãi mở mắt: 【 Cái gì vậy, kì nghỉ đông của người ta còn chưa qua mà~】
“Ta không hiểu ngươi đang nói cái gì!” Severus nóng nảy gầm lên: “Harry biến mất! Ngươi mau tỉnh lại theo ta đi tìm, mau lên! Harry đang rất nguy hiểm!”
Heleba lập tức lấy lại tinh thần, quấn lên tay y sốt ruột nói: 【Vậy ngươi mau dẫn ta đi đi!】
Tuy không nghe hiểu nó nói gì, Severus cũng không tính toán nhiều lời, cầm lấy mấy bình độc dược đã chuẩn bị bỏ vào túi, mang nó chạy ra ngoài.
Tốc độ y rất nhanh, lúc tới phụ cận kí túc xá Hufflepuff, Dumbledore cũng vừa tới đang nghe nai con truyền tin.
Dumbledore mở Bản Đồ Đạo Tặc ra, lập tức kéo y chạy lên lầu, vừa đi vừa nói: “Harry bị mang đi rồi! Bọn họ đang ở lầu bốn! A, không thấy! Nhất định đã vào mật đạo, phía sau bức tượng phù thủy một mắt có một mật đạo thông tới tiệm Công Tước Mật, chúng ta phải mau lên nếu Harry bị mang ra ngoài sẽ không tìm được nữa!”
Severus giật lấy Bản Đồ Đạo Tặc, vội vàng vượt qua cụ.
Y bây giờ thực hối hận, vừa nãy y không nên vào phòng độc dược!
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
[Đồng Nhân Harry Potter] Chi Giáo Thụ Bất Thị Luyến Đồng Phích
Chương 49: Harry Mất Tích!
Chương 49: Harry Mất Tích!