DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
[Đồng Nhân Harry Potter] Chi Giáo Thụ Bất Thị Luyến Đồng Phích
Chương 53: Harry Còn Nhỏ

Từ sau khi Severus quơ được vật nhỏ vào tay, hầm rất thường xuyên xuất hiện tình cảnh này:

“Sev, Sev, Seve……. ô, làm sao bây giờ, cảm giác vẫn rất kì quái…….” Harry ủ rủ.

Severus vỗ nhẹ cái mông đang ngồi trên đùi mình, an ủi nói: “Không sao, gọi Sev cũng dễ nghe lắm, gọi lại một lần?”

“Sev…… ngô…….” Cánh môi phấn nộn lại bị ngậm lấy, sau đó lại là một trận càn quét từ trong ra ngoài.

Đôi khi cũng xuất hiện tình cảnh này:

“Sev, người thầy ấm quá……..” Vật nhỏ bị người nào đó không ngừng dụ dỗ cùng ngủ trên giường lớn đang nằm trong lòng ngực người ta thỏa mãn nói.

Severus ôm chặt cậu một chút, kéo góc chăn: “Ừm, nếu không sao ta lại bảo ngươi ngủ cùng ta, ta biết ngươi sợ lạnh.”

Harry ngẩng đầu cười thật ngọt ngào: “Ừ, thầy tốt với em nhất!”

Sau đó người nào đó liền mỉm cười vô cùng ôn nhu hôn nhẹ lên trán cậu, ánh mắt, cái mũi, cuối cùng dừng lại bên bờ môi, sau đó lại nhấm nháp cánh môi cậu từ trong ra ngoài một lần.

Đôi khi lại có tình cảnh như vầy:

“Này~Draco~hôm nay đem theo thứ gì ngon cho mình a~” Harry nhào tới người bạn tốt.

“Khụ khụ!” Giáo sư độc dược đang ngồi trên bàn làm việc phê chữa bài tập đen mặt, húng hắng giọng.

Vật nhỏ cuống quít chạy tới bóp vai cho y, vừa làm vừa nói với Draco “Draco nha, đồ ăn ngon như vậy cậu để lại cho Neville đi, gần đây Neville hình như gầy đi một chút, phải tẩm bổ cho cậu ấy nga.”

Malfoy thiếu gia vội vàng mang thức ăn chạy đi tìm Neville.

“Harry, ta đã nói gì với ngươi?” Severus xụ mặt ôm cậu lên đùi mình thẩm vấn.

Harry vặn ngón tay lẩm bẩm: “Không được ôm người khác…… chính là! Draco là bạn thân mà!”

Severus nâng cằm cậu lên, nghiêm túc nhìn cậu: “Không được ngụy biện! Bây giờ ngươi nên làm gì?”

Gương mặt vật nhỏ lập tức đỏ bừng, cọ cọ một hồi lâu, rốt cuộc dưới ánh mắt nghiêm khắc của người yêu lớn tuổi nhút nhát hôn y, kết quả đầu lưỡi bị bắt lấy dây dưa thật lâu.

Hơn nửa học kì cứ như vậy nhanh chóng trôi qua, tình cảm của hai người cũng tăng vọt. Cũng may Severus giữ bí mật rất tốt, trừ bỏ Lockhart phu nhân và Dumbledore cũng không ai biết. Bất quá tuy rằng rất vui vẻ, nhưng Severus vẫn có một phiền não nho nhỏ——Harry vẫn quá nhỏ! Hương vị ngọt ngào từ người yêu bé nhỏ ngày ngày ngủ bên cạnh, lại chỉ có thể ôm cùng hôn, ăn cũng không thể ăn được, thật sự là sự tra tấn vô cùng ngọt ngào……..

Thực tế thì Harry đã bắt đầu cao lên, nhưng Severus vẫn ngại cơ thể cậu phát triển quá chậm. Kì thực nếu muốn giải quyết vấn đề sinh lí cũng có nhiều phương pháp, cũng không cần làm tới bước cuối cùng, chính là y vừa nhìn thấy ánh mắt thanh khiết tràn ngập ỷ lại cùng tín nhiệm của vật nhỏ, y thực sự không ra tay được…… cũng may tự chủ của y cũng không quá kém, bằng không y chỉ có cách chạy đi tắm nước lạnh.

Hơn nửa học kì này, nhóm Tử Thần Thực Tử vẫn không có động tĩnh gì, không biết đã chạy đi đâu. Lockhart phu nhân thỉnh thoảng lại nhận được tin báo từ lính đánh thuê, nói có người có hình dáng tương tự xuất hiện ở đâu đó, nhưng lần nào chạy tới cũng không tìm được tung tích. Tin tức gần đây nhất nói rằng bọn họ đã xuất ngoại, chạy tới Albania, Dumbledore mới thở phào, bởi vì căn cứ theo tin tức của Severus và Lockhart phu nhân gom góp lại, đời trước của Severus, Voldemort lúc đầu xuất hiện ở rừng rậm Albania, trước khi phục sinh, hắn và con rắn Nagini đều sống ở đó. Nhóm Tử Thần Thực Tử nói không chừng tới đó để tìm kiếm Nagini.

“Hừ, để bọn nó sống thêm một chút vậy.” Lockhart phu nhân không cam lòng bĩu môi: “Cùng lắm thì chờ bọn nó tụ tập nhân mã xong ta sẽ tới Russia mua một đầu đạn hạt nhân cỡ nhỏ, tạc chết cả bọn! Russia là chủng tộc chiến đấu hùng mạnh, vũ khí nào cũng dám bán!”

Dumbledore lạnh ót, Severus có thể không biết uy lực của đạn hạt nhân, nhưng cụ biết, năm đó người kia náo loạn ở Đức, cụ cũng hiểu biết một chút tình huống của Muggle, đây cũng chính là nguyên nhân cụ phản đối người kia, không phải  chỉ vì hành động của đối phương quá tà ác, mà bởi vì đối phương đường hoàng để Giới Phù Thủy bại lộ trước mặt Muggle, đến lúc đó phù thủy làm thế nào để đối mặt với hàng trăm hàng nghìn thứ vũ khí chết người. Cụ nói phải bảo vệ Muggle, nhưng kì thực tất cả những gì cụ làm là bảo hộ phủ thủy mới đúng.

“Hay nhẹ nhàng một chút đi.” Cụ nói với Lockhart phu nhân: “Nếu phù thủy biết Muggle có vũ khí như vậy không biết lại gây ra khủng hoảng gì, cực đoan một chút có lẽ sẽ đi tới con đường ‘hủy diệt Muggle’, mặc dù bọ họ không có năng lực kia, nhưng có lẽ bọn họ sẽ tới giới Muggle phá hoại một chút, lúc đó cũng vô tình làm lộ Giới Phù Thủy trước mặt Muggle, vậy cũng hỏng bét.”

Lockhart phu nhân cắn răn: “Vậy bảo Heleba trừng chết hết bọn nó!”

Severus khinh miệt liếc nàng: “Chờ ngươi tìm được bọn họ rồi nói sau.”

Người phụ nữ bưu hãn hung hăng quay đầu lại trừng y: “Ánh mắt của ngươi là sao? Ta đương nhiên tìm được rồi! Chốc nữa ta sẽ tăng thêm tiền thường!” Nàng tức giận đùng đùng bỏ đi.

Dumbledore sờ sờ mũi, cười tủm tỉm hỏi Severus: Như vậy, thuốc tinh lọc kia tạm thời khoan cho Harry uống.”

Severus bình tĩnh gật đầu. Không phải y không muốn nhanh chóng xóa bỏ mảnh hồn phiến trên người Harry, nhưng thuốc tinh lọc vẫn chưa được thí nghiệm, y không dám mạo hiểm. Nếu có thể bắt được Nagini thì tốt rồi, Nagini cũng là hồn khí trên cơ thể sống, dùng nó làm thí nghiệm mới an tâm. Nhưng hiện tại chỉ sợ nó vẫn còn ở rừng rậm Albania. Vì thế bọn họ chỉ có thể tiếp tục chờ đợi.

“Đún rồi, Severus.” Dumbledore ấp úng nửa ngày, sau đó sắc mặt có chút xấu hổ nói: “Cái kia, Harry vẫn còn nhỏ, đúng không?”

Ánh mắt dao găm của Severus lập tức ‘bay tá lả’ về phía cụ, gương mặt vốn âm trầm càng đen thêm: “Albus Dumbledore! Đừng có xen vào chuyện của người khác!” Y nhớ tới mỗi lần y ôm vật nhỏ ngồi trên sô pha đọc sách, ngẫu nhiên trao đổi một nụ hôn thì đầu Dumbledore cứ đột nhiên nhú lên trong lò sưởi, mày y càng nhíu chặt hơn.

“Aha ha ha ha……….. dù sao, anh biết vậy là tốt rồi………..Aha ha ha, anh về trước đi…..” Lão nhân vẻ mặt xấu hổ.

Severus hung hăng trừng mắt liếc cụ, cay độc quăng lại một câu: “Harry chính là quá nhỏ mà thôi, cậu ta sẽ lớn lên, không như ai đó đã quá già, có muốn làm gì cũng không được.” Sau đó thản nhiên quay về hầm.

“Severus!” Nét mặt già nua của Dumbledore nhăn lại hệt như một đóa hoa cúc, ai oán nhìn Fawkes: “Fawkes, hơn một trăm tuổi có tính là già không? Ta cảm thấy ta rất ngây thơ nha.”

Fawkes khinh bỉ quay mông về phía cụ.

Severus quay về hầm thấy vật nhỏ đang loay hoay sắp xếp hành lí. Cách kì nghỉ chỉ còn 2 ngày, vật nhỏ đã sớm gói gém như vậy!

Y bước qua ôm lấy người đang ngồi bệt dưới đất.

“Nha!” Harry hoảng sợ, quần áo trong tay cũng rớt xuống: “Sev!” Cậu vội vàng ôm lấy cổ giáo sư, trừng mắt.

“Còn dám trừng ta?” Severus dùng mũi mình cọ cọ cậu, giả vờ bất mãn nói: “Vội vàng thu thập hành lí như vậy, rất muốn rời khỏi ta sao? Ngươi không luyến tiếc chút nào sao?”

Harry lấy lòng hôn y một chút, làm nũng: “Ai nói em không có~em sớm bàn bạc với Sirius rồi, nghỉ hè em sẽ về nhà dì ở 2 tuần, sau đó chú ấy sẽ đón em về nhà cũ Black, tới đó em có thể thường xuyên tới nhà tìm thầy nha.”

“Nhà…… ta?” Severus sửng sốt một chút.

Vật nhỏ gật đầu: “Đúng rồi, thầy cứ không chịu nghỉ ngơi đúng giờ ăn cơm đúng bữa, em đương nhiên phải thường xuyên tới xem thầy, thầy đã hứa rồi nhưng mà em còn không hiểu thầy sao? Mỗi lần nghiên cứu độc dược là quên cả nghỉ ngơi, em phải nhìn chằm chằm thầy mới yên tâm.”

Severus ấm áp cả cõi lòng, ôm cậu ngồi xuống giường, dỗ dành: “Vậy ngươi phải sớm tới tìm ta biết không? Đợi lát nữa ta cho ngươi một cái khóa cảng tới nhà ta, như vậy cho tiện.”

“Tốt~” Harry cao hứng lại hôn một cái, nhảy khỏi lòng y tiếp tục xếp quần áo của mình.

“Sao không gọi gia tinh làm?” Severus nhìn cậu bận rộn không thèm để ý tới mình, trong lòng bốc mùi chua.

Harry vừa sắp xếp vừa trả lời y: “Em còn muốn sắp xếp hành lí cho thầy nha, không cần để gia tinh giúp thầy đâu.”

Severus ngồi trên giường nhìn bóng dáng cậu, đột nhiên cảm thấy vô cùng hạnh phúc.

Sáng ngày bắt đầu kì nghỉ, Severus không để Harry tới đại sảnh ăn sáng mà bảo gia tinh đem bữa ăn tới hầm. Mặc dù biết chỉ cần 2 tuần mình lại được gặp cậu, mặc dù không phải li biệt, nhưng y đã bắt đầu cảm thấy khó chịu.

Bởi vì còn phải lên tàu hỏa, Harry ăn bữa sáng xong liền chuẩn bị xuất môn.

Vật nhỏ nhìn Severus giúp mình thu nhỏ hành lí bỏ vào túi không gian, đột nhiên ánh mắt dần dần ửng đỏ nhào vào lòng người yêu lớn tuổi, ôm chặt thắt lưng y.

“Sao vậy?” Severus vỗ lưng cậu.

Cái đầu xù chôn trước ngực y lắc lắc, không phát ra âm thanh.

Severus cảm thấy vui sướng, bởi vì rốt cuộc y cũng xác định không phải chỉ có mình y luyến tiếc.

“Được rồi, rất nhanh sẽ gặp lại.” Severus sủng nịch hôn trấn an lên trán cậu, không ngờ vật nhỏ lại kiễng chân hôn lại mình.

Severus ôn nhu đáp lại động tác ngây ngô của cậu, hôn tới khi cậu thở không nổi mới buông ra, xoa mái tóc bù xù: “Được rồi, nếu còn không đi sẽ trễ tàu mất.”

Harry tiếp nhận túi không gian y đưa qua, bước nhanh về phía đại sảnh, ở đó đám học trò Hogwarts đang tập trung, Hagrid đang dẫn dắt mọi người tới nhà ga để lên tàu tốc hành Hogwarts.

Đọc truyện chữ Full