DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trà Hương Mãn Tinh Không
Chương 96

Vũ trụ bao la khôn cùng, đội hình quân hạm tam giác, lấy tốc độ nhanh chóng xẹt qua bầu trời. Trong khoang thuyền nghỉ ngơi của chiến hạm chỉ huy, Đoạn Sở nâng cằm ngồi trên ghế, ánh mắt không chút để ý đảo qua bộ sách trên mặt bàn, mân môi, thở dài, thu lại sách vào nhẫn không gian.

“Ô”, “ô”, hai thanh âm yếu ớt tràn ngập ủy khuất từ bên trái truyền đến, Đoạn Sở quay đầu lại, đang chuẩn bị đứng dậy, lại thấy được Úc Thịnh Trạch mang theo chúng nó, nhất thời mặt đỏ lên.

Úc Thịnh Trạch mang theo ***g thú đi đến, sau đó mở ***g sắt, đem hai Tử Tinh thú bỏ vào lòng Đoạn Sở, rồi ngồi xuống ở ghế bên kia, thuận tay đem Đoạn Sở kéo vào lòng ngực, nhìn thẳng vào Đoạn Sở, thấp giọng hỏi: “Làm sao vậy, vẫn nhớ nhà sao?”

Đoạn Sở lắc lắc đầu, rối rắm, vẫn là nhịn không được hỏi: “Lời Khang Xa nói, là sự thật?”

Trên quân hạm dọc theo đường đi, ánh mắt Nguyên Vĩnh Nghị nhìn hắn vẫn luôn mang theo trêu ghẹo, làm hắn quẫn bách đến nỗi ngay cả dũng khí đối diện với Úc Thịnh Trạch cũng không có, vào cabin rồi không dám đi ra ngoài.

Úc Thịnh Trạch tựa hồ không nghe ra sự bối rối trong lời nói của Đoạn Sở, lập tức hồi tưởng lại, sau đó do dự nhìn Đoạn Sở: “Đương nhiên là thật, hay là ngươi cảm thấy quá sớm, muốn sau khi tốt nghiệp mới ký kết bầu bạn?”

Khuôn mặt trắng nõn của Đoạn Sở hoàn toàn nhiễm đỏ ửng, hắn rõ ràng là hỏi chuyện người Trữ gia sẽ tới Đế Ma Tư tham dự hôn lễ, kết quả Úc Thịnh Trạch thế nhưng lại nghĩ hắn lo lắng vấn đề thời gian cử hành hôn lễ?

Úc Thịnh Trạch vốn đang nghĩ khuyên bảo Đoạn Sở một chút, từ khi hai người xác định quan hệ, hôn lễ tự nhiên là càng sớm cử hành càng tốt, căn bản không cần thiết kéo dài. Nhìn thấy ánh mắt cùng hai gò má Đoạn Sở trở nên đỏ ửng, hắn bỗng nhiên ý thức được, Đoạn Sở vốn không phải lo lắng vấn đề thời gian. Úc Thịnh Trạch cúi đầu, ngậm lấy đôi môi Đoạn Sở, nhẹ nhàng gặm cắn, đôi môi mềm mại tựa cánh hoa, sinh ra một cỗ run rẩy, làm cho tay hắn không thể khống chế đem Đoạn Sở càng ôm chặt trong lòng ngực.

“Tiểu Sở, chúng ta cử hành hôn lễ trước khi ngươi tốt nghiệp, được không?” Đôi môi Úc Thịnh Trạch chuyển qua bên tai Đoạn Sở nói nhỏ, cho dù không ai dạy qua, hắn lại theo bản năng, tìm được phương thức ở chung tốt nhất với Đoạn Sở.

Đoạn Sở dồn dập điều chỉnh hô hấp, mở to mắt, gương mặt Úc Thịnh Trạch phóng đại cùng đôi mắt đen chờ đợi gần trong gang tấc.

“Hảo.” Hắn trả lời, môi lại bị hôn trụ, thân thể hai người càng thêm dán sát, thẳng đến khi hai Tử Tinh thú hít thở không thông liều mạng giãy dụa rời khỏi.

“Ai!” Đoạn Sở mới luống cuống tay chân đẩy Úc Thịnh Trạch ra, cẩn thận nâng hai Tử Tinh thú đặt trên bàn.

“Ô”,Tử Tinh thú hoàng tộc run run bộ lông bị đè bẹp, ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, đôi mắt màu vàng to ướt sũng tràn ngập ủy khuất. Bạch Bạch đã lớn một vòng cũng hướng về phía Đoạn Sở mềm yếu kêu một tiếng, so với Đoàn Tử thân thể nhỏ bé không lớn hơn bàn tay bao nhiêu cùng đứng chung một chỗ, quả thực là tủi thân đến cực điểm.

Trong lòng Đoạn Sở nhuyễn thành một đoàn, bất chấp cái khác ôm chúng nó vào lòng nhìn về phía Úc Thịnh Trạch đã đen mặt.

“Thịnh Trạch,” Đoạn Sở bị tiếng nói khàn khàn của chính mình làm hoảng sợ, nhớ tới vừa rồi chính mình đáp ứng cái gì, ánh mắt lóe lóe, thân thể nghiếng về phía trước chủ động hôn lên khóe miệng Úc Thịnh Trạch.

Úc Thịnh Trạch nhãn tình sáng lên, dư quang nhìn đến hai Tử Tinh thú trong tay Đoạn Sở, rốt cục khắc chế xúc động muốn tiếp tục thân thiết, kề sát vào bên Đoạn Sở, một tay ôm thắt lưng Đoạn Sở.

Đoạn Sở cảm thấy nhẹ nhàng thở ra, lực chú ý cũng chuyển tới trên người hai Tử Tinh thú: “Bạch Bạch cùng Đoàn Tử kiểm tra thế nào? Thức tỉnh hoàn thành, vậy tiến hóa thì sao? Vì cái gì thân thể lại không có chút thay đổi nào?”

Úc Thịnh Trạch nắm Đoàn Tử, tay xoa cái trán mềm mại của nó, Đoạn Sở vừa thấy, bên trong bộ lông mới mọc lại là màu vàng, hơn nữa hợp thành hình dạng tia chớp.

“Đây là cái gì?” Đoạn Sở kỳ quái hỏi, sau đó kiểm tra cái trán Bạch Bạch, cũng thấy được dấu hiệu tia chớp mơ hồ, bất quá không phải màu vàng, mà là do bộ lông màu tím tạo thành.

“Kết quả kiểm tra đo lường cho biết, Tử Tinh thú hoàng tộc đã chấm dứt tiến hóa, còn Bạch Bạch lại chưa xong, ta hoài nghi khi nó hoàn thành tiến hóa, bộ lông mới mọc trên trán, cũng sẽ thành màu vàng.” Úc Thịnh Trạch phân tích.

Đoạn Sở nhìn tia chớp màu vàng trên trán Đoàn Tử, có chút đăm chiêu.

Hắn nhớ rõ, dấu hiệu ở nghiệp đoàn người khế ước, chính là tia chớp màu vàng được bao phủ bởi sương mù, mà lúc trước Úc Thịnh Trạch cũng nói, dấu hiệu của nghiệp đoàn chiến sĩ là một hình thú có nền tia chớp. Hắn không khỏi nhìn về phía Úc Thịnh Trạch, nói: “Trên dấu hiệu nghiệp đoàn người khế ước cùng nghiệp đoàn chiến sĩ đều có tia chớp màu vàng. Ta vẫn nghĩ tới, tia chớp đại biểu cho tinh thần lực công kích của chiến sĩ.”

Úc Thịnh Trạch gật gật đầu: “Rất nhiều người đều là đoán như vậy, dù sao sương mù tương tự như tinh thần lực của người khế ước.”

Ánh mắt Đoạn Sở nhìn chằm chằm vào dấu hiệu trên trán Tử Tinh thú, trong lòng vừa động: “Nếu tia chớp đại biểu cho tiến hóa của dị thú thức tỉnh, như vậy sương mù trên dấu hiệu của nghiệp đoàn người khế ước tự nhiên là người khế ước, đây không phải là nói, đồ hình dị thú trên dấu hiệu của nghiệp đoàn chiến sĩ, căn bản đại biểu cho chiến sĩ?”

Úc Thịnh Trạch ngẩn ra, thần sắc trở nên nghiêm túc: “Dấu hiệu của nghiệp đoàn chiến sĩ cùng nghiệp đoàn người khế ước, đã tồn tại từ thời ban đầu Đế Ma Tư được thành lập. Bất quá lúc ấy không có sách cùng vải, bản ghi chép chỉ là truyền miệng, hơn nữa khi đó Đế Ma Tư vẫn luôn phải chống lại thực dân vũ trụ cùng dị thú xâm lấn, tất cả bản ghi chép lưu truyền tới nay, đều có sự lệch lạc.”

Đoạn Sở lấy tay vuốt ve bộ lông mềm mại của Tử Tinh thú, hỏi: “Có phải quá trình thăng lên cấp 10 của Đế Ma Tư khai quốc đế quân, cũng không có bản ghi chép?”

“Đúng vậy. Chỉ biết thánh quân đệ nhất của Đế Ma Tư, là một vị người khế ước có tinh thần lực thực thể hóa.” Úc Thịnh Trạch gật đầu, hắn biết Đoạn Sở vẫn lo lắng nguy cơ nổ tan xác của chiến sĩ đỉnh cấp 9, nếu không lúc trước cũng sẽ không đề nghị mẫu thân Lộ Dịch Toa tinh luyện bánh kẹo.

Đoạn Sở không khỏi trợn tròn mắt, kinh ngạc hỏi: “Vậy mấy ngàn năm qua, người khế ước tinh thần lực thực thể hóa hẳn là không ít, bọn họ đều không tìm được biện pháp thăng cấp sao?”

“Không có, chiến sĩ bọn họ tuyển định, có cả đời đều không tới cấp 9, có hai người tới cấp 9, cũng không thể tránh được tinh thần lực bạo động cấp 9.” Úc Thịnh Trạch thấy Đoạn Sở cau mày, bật cười nhẹ vỗ mặt hắn, thấp giọng khuyên bảo: “Từ từ sẽ đến, đừng nóng vội.”

Đầu ngón tay ấm áp xẹt qua hai má, mặt Đoạn Sở nóng lên, vội vàng kéo tay xuống, bất quá tâm tình buộc chặt cũng thả lỏng. Hắn nắm giữ manh mối quá ít, hiện tại thảo luận còn quá sớm. Huống chi dấu hiệu tia chớp do Tử Tinh thú tiến hóa hiện ra, Đoạn Sở cảm thấy hẳn là không phải trùng hợp, trước khi Úc Thịnh Trạch thăng lên cấp 9, hắn nhất định phải nghiên cứu thấu triệt mới được.

Nghĩ đến thiên tư cực tốt của Úc Thịnh Trạch, Đoạn Sở nhất thời cảm thấy thời gian cấp bách, cũng bất chấp Nguyên Vĩnh Nghị trêu chọc, mỗi ngày đều nắm chặt thời gian ở viện nghiên cứu, nghiên cứu chắt lọc ngưng thần khai thông, lại hướng nhóm nhà bào chế thuốc trên quân hạm thỉnh giáo về đặc tính của các loại cây, cùng những điều liên quan đến nghiên cứu chế tạo thuốc.

Đoạn Sở lúc này mới chú ý tới, việc chế tác thuốc ở Cáp Ngói tinh hệ, thú huyết, thú cốt thậm chí da thú đều có thể dung nhập chế thuốc. Liên tưởng đến cảnh tượng ở bãi nuôi dưỡng khi gặp mặt Úc Hạo Bằng, sắc mặt Đoạn Sở nhất thời hổ thẹn.

Dung Thu một mực giúp đỡ trợ thủ, vội vàng thân thiết hỏi: “Tiểu Sở, ngươi mệt mỏi sao?”

Đoạn Sở lắc lắc đầu, do dự, lôi kéo Dung Thu đi trở về khoang thuyền nghỉ ngơi: “Dung Thu, tin tức Tử Tinh thú tiến hóa, có bị truyền ra hay không?”

“Không có.” Dung Thu trả lời, bỗng nhiên hiểu được lo lắng của Đoạn Sở, vỗ vỗ bờ vai của hắn: “Bởi vì trong máu Tử Tinh thú có mùi thơm lạ lùng, rất nhiều năm trước mọi người từng nghiên cứu qua, bất quá đều không có phát hiện gì, hơn nữa Tử Tinh thú trời sinh tính tình dịu ngoan, phương thức tinh luyện thú huyết sôi trào tàn nhẫn như vậy, đối với chúng nó là vô dụng.”

Đoạn Sở nhẹ nhàng thở ra, Dung Thu lại nở nụ cười, xoay người đem Đoàn Tử đang chơi đùa trên mặt đất bế lên, nhắn nhở nói: “Kỳ thật tinh luyện thú huyết, cũng là nhằm vào mãnh thú dị thú tàn nhẫn. Hơn nữa tin tức hiệp hội nhà bào chế thuốc truyền đến, cà phê cùng cây ca-cao thật sự có tác dụng kích thích dị thú công kích, cho nên Tử Tinh thú tiến hóa, ngươi cũng không cần quá khẩn trương. Đương nhiên, giữ bí mật cho Bạch Bạch cùng Đoàn Tử cũng rất tốt.”

Dung Thu thấy Đoạn Sở không hề dị nghị mà chấp nhận, trong lòng cũng vì hai Tử Tinh thú cao hứng. Tác dụng của thú huyết dị thú trong việc chế thuốc càng ngày càng nổi bật, có thể xúc tiến dị thú tiến hóa, nếu đổi thành những người khác, chỉ sợ đã sớm tuyên truyền ra bên ngoài.

“Đúng rồi Tiểu Sở, chúng ta đã vài ngày đi khỏi Đế Ma Tư tinh cầu, ngươi tính trực tiếp quay về Mạc Ngươi Lai, hay là đi hoàng cung?” Dung Thu bỗng nhiên đối với hắn thần bí nháy mắt mấy cái.

Đoạn Sở bởi vì bận rộn mà quên đi khẩn trương bây giờ lại nổi lên trong lòng, hắn lắc lắc đầu ngồi xuống, nghĩ nghĩ, lại cấp chính mình phao một ly trà, đưa cho Dung Thu một phần, sau đó uống vài ngụm, mới nhịn không được tìm hiểu: “Ngươi đã gặp qua Úc Khải Phong bệ hạ chưa?”

Dung Thu thấy Đoạn Sở khẩn trương như vậy, không khỏi cười loan mặt mày: “Ngươi không cần khẩn trương như vậy, song phương ký khế ước kết làm bầu bạn, là cực kỳ hợp lý. Nếu ngươi cùng cửu điện hạ vẫn không kết hôn, hoặc là cửu điện hạ có tính toán khác, nói không chừng nghiệp đoàn người khế ước còn có thể đi tìm ngươi hỏi có phải ngươi bị khi dễ hay không đâu!”

Dung Thu dừng một chút, nhãn tình sáng lên nói: “A ta đã biết, này a, chính là cái gọi là nhà mẹ đẻ cấp lực!”

Đoạn Sở thiếu chút nữa phun trà ra ngoài, bất quá nghiệp đoàn người khế ước đích thật là chỗ dựa vững chắc. Ngay cả Vệ Thư Lan người khế ước đã bị hoàng gia chán ghét mà vứt bỏ, chỉ cần Mạch Duy còn cần Vệ Thư Lan khai thông tinh thần lực, vậy hôn ước của nàng cùng Mạch Duy vẫn sẽ chắc chắn vô cùng.

“Ngươi thì sao?” Đoạn Sở hỏi lại, cảm thấy lo lắng hỏi: “Ngươi năm nay là có thể tốt nghiệp, khi nào thì cùng Vĩnh Nghị kết hôn, ta làm nhà mẹ đẻ cấp lực cho ngươi.”

Dung Thu hoàn toàn đỏ mặt, giơ lên Tử Tinh thú trong tay, mặt nhanh chóng vùi vào bộ lông Đoàn Tử.

“Ha ha ha, Tiểu Sở thật sự là nói tiếng lòng của ta.” Tiếng cười của Nguyên Vĩnh Nghị truyền đến, Đoạn Sở quay đầu, Úc Thịnh Trạch cũng đi theo, con ngươi màu đen thâm thúy tràn đầy sung sướng.

Nguyên Vĩnh Nghị hướng về phía Đoạn Sở nháy mắt, một tay đem Dung Thu ôm vào lòng: “Dung Thu, người cũng thật lớn, thế nhưng tìm được nhà mẹ đẻ lợi hại như vậy!” Hắn cười hì hì nói xong, nhìn về phía Úc Thịnh Trạch nhắc nhở: “Thịnh Trạch, các ngươi nếu phải tới hoàng cung, không bằng nhanh chóng công khai tinh thần lực chân chính của Tiểu Sở. Sách sách, người khế ước hoàn toàn thực thể hóa, ta có thể tưởng tượng được sắc mặt mấy ca ca của ngươi!”



Tháng Ba 6, 2016

97

Đọc truyện chữ Full