DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trọng Sinh Chi Ma Quỷ Cự Tinh
Chương 56

Một màn cuối cùng tuy rằng tuy rằng quay xong, nhưng trên thực tế tiến trình quay mới hơn quá nửa, còn lại vài còn lại vài màn lấy cảnh, phần diễn đồng thời xuất hiện cả vai diễn của Lục Ninh và Lục Viễn là rất ít, cho nên Lục Viễn cũng liền may mắn bỏ lỡ bộ phận cảnh hôn của Lục Ninh — lúc ấy hắn đang quay cảnh đối diễn cùng Tiết Tư Khiết ở sở cảnh sát.

Đời trước Lục Ninh cũng đã từng quay không ít cảnh hôn, đặc biệt người đối diễn là ảnh hậu như Lưu Khả Khanh, không cần tốn bao nhiêu thời gian, tiến hành tương đối thuận lợi.

Lưu Khả Khanh không giống Thời Thúy Trân, Thời Thúy Trân là dạng mỹ nhân dịu dàng đoan trang truyền thống, lớn lên có một khuôn mặt người tốt, vừa thấy chính là nhân vật chính, Lưu Khả Khanh lại là loại hình hoàn toàn khác, trên thực tế, khi Lưu Khả Khanh còn chưa hóa trang, thậm chí không thể xưng là mỹ nhân.

Khuôn mặt của cô rất nhạt, khuôn mặt hình hạt dưa nhiều nhất chỉ có thể nói là thanh tú, nhưng là cô có một điểm tốt, tính tạo hình rất mạnh mẽ, hóa trang đậm liền có thể phong tình vạn chủng, đồ trang sức trang nhã cũng có thể thanh lệ hợp lòng người, khi để mặt mộc, thậm chí có vài phần hương vị người nhạt như cúc.

Muốn Lục Ninh nói, cô cũng không kém Thời Thúy Trân, vô luận là diễn xuất hay là cái gì, nhưng đối với khán giả mà nói, tính tạo hình như vậy ngược lại khiến cô mất điểm ký ức, thiếu chút đặc sắc cá nhân, nhưng đối với diễn viên mà nói, loại tính tạo hình này lại được đạo diễn thích nhất.

So sánh tư lịch, Lục Ninh lúc này là không thể so với Lưu Khả Khanh, trong giới này thường xuyên sẽ xuất hiện tình trạng như vậy, nửa chai nước lắc lư sẽ có một vài mắt mọc trên đỉnh đầu, không có việc gì liền thích đùa giỡn đại bài, có thể leo lên được đến địa vị trình độ nhất định, phần lớn là biểu hiện khiêm tốn có lễ, hòa khí ân cần, cho dù chỉ là mặt ngoài. Đóng phim nhiều như vậy, nếu chút ít như vậy cũng không làm được, sẽ rất khó sống được sinh phong thủy khởi trong giới này, trừ khi vốn đã có hậu trường rất cứng rắn.

Lưu Khả Khanh cũng là như vậy, cô cùng Lục Ninh rất nhanh đã quen thuộc, bởi vì hai người có ít tiết mục thân thiết, cô còn sợ thanh niên vẫn là trẻ con trong mắt cô này không được tự nhiên, thái độ với y cực kỳ ôn hòa thân thiết, giống như chị gái nhà bên, một chút cũng không khiến Lục Ninh chịu áp lực.

Khiến cô kinh ngạc là, Lục Ninh hoàn toàn không giống những người trẻ tuổi đối diễn cùng cô trước kia, ngay từ đầu vì có thể quay phim thuận lợi cô mới đối với Lục Ninh như vậy, sau này khi ở cùng Lục Ninh ngược lại thật sự mang theo vài phần thưởng thức.

Ở cái tuổi này mà có thể làm đến trình độ này, thật sự là có chút quá khó được.

Bởi vì không phát hiện, cho nên Lục Viễn cũng không cáu kỉnh, ban đầu dự tính quay [HongKong ký sự] cần ba tháng, nhưng bởi vì tất cả cảnh hành động của Lục Ninh Lục Viễn mặc kệ quay bao nhiêu lần đều không có NG gì, lập tức khiến cho tiến độ của cả bộ phim nhanh hơn, hơn nữa độ hòa hợp của tất cả diễn viên rất cao, chưa đầy hai tháng, đã không sai biệt lắm hoàn thành toàn bộ cảnh quay, Lục Ninh Lục Viễn sớm quay xong phần của bọn họ, không đợi đến khi sát thanh kết thúc đã vội vàng chạy về Thượng Hải, một vài cảnh quay nhỏ không đáng kể còn lại thì Trương Tuấn Nhạc còn cần tạo hình một chút, bọn họ chào hỏi trước rồi rời đoàn.

Bởi vì cuối tháng 8 đầu tháng 9 này, bọn họ nhận được thư thông báo huấn luyện quân sự.

Huấn luyện quân sự của Phục Đán luôn luôn tiến hành trước khi khai giảng năm hai đại học, kế hoạch ban đầu của Lục Ninh Lục Viễn là chỉ có thể vắng mặt huấn luyện quân sự, bởi vì sợ rằng lúc đó còn chưa quay xong [HongKong ký sự], không ngờ lại thuận lợi hơn kế hoạch vốn có nhiều, bọn họ cũng chạy ngay về trường học.

Chung quy huấn luyện quân sự đại học, cả đời cũng chỉ có một lần mà thôi.

Chu Hồng Vĩnh cùng Khổng Vu Thần cùng ký túc xá khi nhắc tới huấn luyện quân sự đều là mặt ủ mày chau, không có biện pháp, vừa nhắc đến huấn luyện quân sự thì phản ứng đầu tiên chính là — vất vả.

Hơn nữa không biết bọn họ là đi cái vận cứt chó gì, huấn luyện quân sự loại nhỏ những năm trước bị kéo đến địa điểm huấn luyện chuyên môn, từ lúc trên xe bus xuống, luồng khí nóng đập vào mặt gần như muốn chưng người đến ngất xỉu, Thượng Hải cuối tháng 8 là cái nhiệt độ gì a, không có điều hòa còn phải huấn luyện quân sự, Chu Hồng Vĩnh còn đỡ một chút, người từ nhỏ đến lớn chưa từng chịu khổ như Khổng Vu Thần, chưa bắt đầu huấn luyện quân sự sắc mặt đã có chút trắng bệch.

Điều kiện cư trú trong nơi huấn luyện quân sự chuyên môn đương nhiên không thể so với trường học, may mắn là chỗ ngủ vẫn có điều hòa, chỉ là giường chung lớn, một gian phòng phải ở đến hai mươi người, điều hòa có bao nhiêu hiệu quả sẽ rất khó nói.

Hơn nữa lần này an bài nơi cư trú không hề là lẫn lộn các khoa, mà hoàn toàn là phân chia dựa theo khoa, sở dĩ lần huấn luyện quân sự này kéo tất cả bọn họ đến, cũng là có ý muốn cho học sinh các lớp trong một khoa thân thiết với nhau hơn một chút.

Lục Ninh là khoa luật, Lục Viễn là khoa y, bọn họ vốn là làm sao cũng không thể phân đến cùng một chỗ, nhưng may mắn là chuyện thật sự rất khó nói, nam sinh khoa y vượt số lượng nghiêm trọng, khi phân ký túc xá cần có hơn mười gian giường lớn mới có thể bỏ vào, cuối cùng vẫn là thừa ra bảy tám người, khoa Luật lại hoàn toàn ngược lại, tuy rằng không đến tình cảnh mất cân đối tỉ lệ nam nữ nghiêm trọng như khoa y, tân sinh khoa Luật lần này lại có 2/3 đều là nữ, nam sinh tương đối ít, cuối cùng sắp xếp ký túc xá cũng thừa ra bảy tám, lại thêm khoa máy tính cũng nhiều ra bảy tám người, vừa vặn gộp lại với khoa y cùng khoa luật, vốn Lục Ninh bị phân đến trong phòng gộp chung, Lục Viễn thì không, sau đó Lục Viễn trực tiếp đi tìm phụ đạo viên của bọn họ “thương lượng” một chút, lập tức được điều chỉnh đến trong gian phòng gộp chung này.

…… Cái gọi là thương lượng, Lục Ninh cảm thấy vị phụ đạo viên này khẳng định không ý thức được rằng mình bị ám chỉ.

Đợi đến khi Lục Ninh Lục Viễn mang theo hành lý vào phòng, giường ngủ cạnh điều hòa đã sớm bị chiếm, bọn họ ngược lại cũng không quan trọng, khi quay phim, hoàn cảnh có gian khổ bọn họ cũng có thể chịu được, giữa mùa hè mặc quần áo mùa đông cũng không phải lần đầu tiên, huống chi loại nghỉ ngơi ở giường chung lớn này, lại nói, cho dù hiệu quả điều hòa không tốt, đó cũng là có điều hòa.

Bọn họ mang theo ba lô trực tiếp chọn hai cái giường ở góc tường.

Toàn phòng tổng cộng có học sinh của ba khoa, khoa máy tính, khoa y, cùng khoa luật, nói thật, sau khi trải qua một năm học, học sinh khoa y cùng khoa luật, nhất là nam sinh, độ hứng thú với Lục Ninh Lục Viễn đã giảm xuống trên diện rộng, ngôi sao cái gì, sau khi ngươi nhìn thấy mỗi ngày, cũng sẽ mất đi cảm giác mới mẻ, nhưng vẫn có rất nhiều người mới nhìn thấy hai người bọn họ ở cùng một chỗ lần đầu tiên, bình thường chỉ nhìn thấy một, hiện tại lập tức có hai, trình độ phát sáng là tăng lên gấp đôi.

Học sinh khoa máy tính lại vẫn cực kỳ cảm thấy mới lạ với bọn họ, lại bởi vì không quen thuộc, gần như mỗi người đều âm thầm liếc nhìn bọn họ.

Lúc này mọi người còn chưa thay trang phục thuần một màu rằn ri, Lục Ninh mặc T-shirt nhạt màu, quần kaki thường, trên chân là một đôi giày chống bẩn đế cứng, Lục Viễn cùng y không sai biệt lắm, chỉ là nửa người trên mặc một cái áo sơmi ngắn tay, không thể không nói, diện mạo của bọn họ quả thực có thể đả kích lòng tự tin của nam sinh bình thường, kỳ thực nam sinh càng dễ tự kỷ hơn nữ sinh, mỗi khi nhìn thấy bạn học có ngoại hình đẹp như vậy, cũng sẽ có cảm giác tương đối không vừa mắt, chỉ là đại đa số sẽ không biểu hiện triệt để như nữ sinh mà thôi.

Bọn họ vừa mới thu xếp xong đã nghe thấy ngoài cửa sổ có giọng nữ sinh, một nam sinh vóc người cao cười nói, “Ai nha, ở cùng một gian với Lục Ninh Lục Viễn cũng có chỗ tốt này a, nhìn đi!”

Không biết ai ở ngoài cửa sổ nhét vào một túi đồ ăn vặt lớn, ngoài túi còn mang theo một tờ giấy nhỏ, chữ viết bên trên thanh tú dễ nhìn –

“Mời mọi người ăn mấy thứ, ps, nhờ chiếu cố Lục Ninh cùng Lục Viễn nhà tôi ~”

Nữ sinh tặng đồ không để lại tên, nhét xong đồ vào cửa sổ liền chạy đi nhanh như chớp, chỉ chừa lại một bóng dáng coi như thướt tha.

Một đám nam sinh ghé vào cửa sổ nhìn nữ sinh thỉnh thoảng lượn qua bên ngoài, cảm thán nói, “Đẹp trai chính là tốt.”

“Người ta không chỉ đẹp trai lại còn là idol, khiến chúng ta triệt để làm nổi bật nhật nguyệt vô quang ……”

“Xí! Nhật nguyệt vô quang dùng như vậy sao?”

“Ai u, tôi cũng không phải học sinh khoa văn, nghiền ngẫm từng chữ một như vậy làm cái gì?”

“……”

“Xuỵt, nhẹ một chút –” Có người bỗng nhiên nói.

Ba khoa va chạm cùng một chỗ, nhất định sẽ náo nhiệt hơn ký túc xá khác một chút.

Lúc này Lục Ninh cùng Lục Viễn căn bản lại bất chấp những chuyện này, lúc trước vì chạy tiến độ quay phim, buổi tối ngày hôm trước khi lên máy bay bọn họ còn quay phim đến 3 giờ sáng, bay lại đây trực tiếp đến trường học báo danh, sau đó lập tức lên xe bus đến huấn luyện quân sự, hiện tại bọn họ mệt sắp chết rồi.

Thừa dịp còn chưa chính thức bắt đầu, bọn họ trực tiếp trèo lên giường ngủ một giấc nhỏ, khôi phục chút tinh thần.

“…… Huấn luyện quân sự cũng không phải đến ngủ ……” Có nam sinh khoa máy tính nói thầm.

Bất luận là học sinh khoa y hay khoa luật đều có trình độ hiểu biết nhất định về bọn họ, phải nói, ngay từ đầu bọn họ cũng nhìn hai người này không quá thuận mắt, thế nhưng một năm qua đi, bọn họ chưa từng thấy “ngôi sao” giống hai người kia, lên lớp nghiêm túc hơn bất kỳ ai, bút ký làm cũng tốt hơn bất cứ kẻ nào, hẳn là nói như vậy, học sinh khoa luật cùng khoa y cũng không có mấy người không dùng qua bút ký của Lục Ninh Lục Viễn!

Có câu gọi bắt người tay ngắn cắn người miệng mềm, đặc biệt trước mặt người khoa khác, không che chở người của mình làm sao được.

“Hiện tại lại chưa bắt đầu huấn luyện, làm sao lại không thể ngủ!” Một nam sinh khoa y bộ dạng thanh nhã chộp đồ ăn vặt trên tay nam sinh đeo kính mắt vừa nói thầm lấy lại, “Huấn luyện quân sự cũng không phải cho cậu đến ăn cái gì!”

Nam sinh này nhớ tới túi đồ ăn vặt này vẫn là nhờ phúc hai người đang ngủ kia mới được ăn, không khỏi có chút ngượng ngùng, ngược lại là một nam sinh có vóc dáng nhỏ trên mặt đầy mụn bên cạnh hắn cười lạnh một tiếng, “Không ăn thì không ăn!” Nói xong ném túi đồ ăn đóng gói chân không đã mở túi trên tay lại.

“Xì,” Một nam sinh cao gầy khoa luật liếc mắt nhìn hắn, “Bạn học, nếu cậu không mở túi thì lời này còn có chút lực thuyết phục, mặt khác, nếu nói không ăn, xin cậu lau sạch sẽ mảnh vụn bên miệng mình trước, cảm ơn.”

Muốn so sánh miệng lưỡi? Nói đùa! Khoa luật có thể một chấp ba với đám tử trạch khoa máy tính bọn họ có được không!

Chỉ là còn chưa đến phiên bọn họ phun nước miếng đại chiến ba trăm hiệp, đã có người đến thông tri bọn họ đi nhận quần áo chuẩn bị luyện tập.

Giấc ngủ của Lục Ninh cùng Lục Viễn đều rất nhẹ, lấy thính lực của bọn họ, loại khắc khẩu này cho dù thanh âm không lớn, vẫn đầy đủ để cho bọn họ nghe được rõ ràng thấu đáo, chẳng qua chút tranh chấp nhỏ ấy, bọn họ một chút cũng không để trong lòng mà thôi.

Đợi đến khi nhận quần áo xong, lại xếp hàng riêng theo khoa của mình đội mặt trời chói chang nghe động viên huấn luyện quân sự dài dòng, vì thế, bọn họ tiếp tục tu luyện ngủ đứng thần công.

Dưới khán đài tự nhiên có không ít người lặng lẽ nói.

“…… Cậu nói, bọn họ cũng đã như vậy, cần gì phải tới đây chịu loại khổ này a.”

“Nếu là tôi, tôi nhất định không đến.”

“Đúng vậy.”

“Tôi nói, các cậu có xem tin tức không, nghe nói một quảng cáo của bọn họ đã có thu nhập sáu bảy số 0.”

“Ngọa tào, tôi mà có thể kiếm được nhiều như vậy, đi học làm cái quái gì!”

“Hứ! Cậu cho rằng ai cũng tục như cậu chắc, người ta là có theo đuổi ~”

“Theo đuổi cái gì? Làm luật sư hay là làm bác sĩ a, rất có khả năng một năm cũng chưa kiếm được nhiều bằng một ngày của bọn họ bây giờ.”

“Nói không chừng đi, y học cùng luật học này mới là tình yêu thực sự của bọn họ a.”

“Tình yêu thực sự em gái cậu!”

“……”

Nhưng mặc kệ nói như thế nào, có người cho rằng bọn họ là đồ ngốc, có người làm sao cũng nghĩ không rõ vì sao bọn họ lại tự ngược như vậy, Lục Ninh nghe nghe liền khẽ cười.

Bọn họ sẽ không biết y cùng Lục Viễn đến tột cùng vì sao lại như vậy, Lục Ninh cảm thấy, Lục Viễn đối y học đương nhiên không phải tình yêu thực sự, chỉ là hắn giống như bọt biển vậy, hy vọng hấp thu càng nhiều những thứ hắn không hiểu, hắn coi công việc trong giới giải trí là công tác, lại không phải toàn bộ sinh mệnh hắn.

Sinh mệnh của quỷ hút máu dài hơn nhân loại bình thường biết bao nhiêu, giới giải trí đã định sẵn không thể là nghề nghiệp cả đời, hắn không thể già đi, sau khi thời gian trôi qua, hắn không muốn sinh mệnh chỉ còn lại có hư không, hắn cần thứ gì khác đến nhét đầy sinh mệnh của mình.

Còn bản thân mình?

Y chỉ là hoài niệm những thứ đời trước chưa bao giờ được đến, mà một khi làm, y muốn làm được tốt nhất, y chưa bao giờ là tính cách bỏ dở giữa chừng, cho dù trên thực tế luật học tương đối vô vị, nhưng y lại vẫn có thể từ giữa tìm đến thứ gì đó khiến bản thân cảm thấy hứng thú, làm diễn viên chẳng lẽ rất thú vị sao? Người ngoài có lẽ cảm thấy chức nghiệp này vừa ngăn nắp lại có thú, còn có thể lĩnh hội những cuộc sống khác nhau, đặc biệt, có thể hưởng tụ hư vinh vạn người truy phủng, trên thực tế, công việc diễn viên này được đến nhiều, trả giá cũng không ít, muốn làm một diễn viên tốt, ban đầu khi xem kịch bản, học lời thoại, tuyệt đối sẽ không cảm thấy có bao nhiêu thú vị, đang mùa đông bị tưới nước xuống sông, mùa hè mặc áo bông quay phim, ngươi có thể cảm thấy vui vẻ sao?

Huấn luyện quân sự chính thức bắt đầu từ ngày hôm sau, Lục Ninh Lục Viễn đều là tham gia huấn luyện quân sự lần đầu tiên trong cuộc đời, khó tránh khỏi có chút mới lai, hơn nữa quá trình huấn luyện quân sự huấn luyện đối với bọn họ mà nói quả thực là nửa điểm khó khăn cũng không có, càng cảm thấy thú vị.

Học sinh hiện đại lại không có bao nhiêu người có khí lực tốt như bọn họ, ngày đầu tiên chỉ là quân tư (tư thế quân đội), đội ngũ, đi đều bước đơn giản, có người gục ngã, nhưng mà đều là nữ sinh, phần lớn nam sinh đều không muốn ném mặt mũi như vậy, có cắn răng cũng phải chống đỡ cho xong, không chỉ phải huấn luyện, ngay cả khi ăn cơm cũng hoàn toàn là quân sự hóa, phải đợi cấp trên ra lệnh một tiếng mới có thể bắt đầu ăn, nói thật, thức ăn nơi này thực không xong, có vài người tuy rằng mệt sắp chết rồi nhưng lại vẫn ăn không vào cơm như vậy, ngược lại, Lục Ninh Lục Viễn chậm rãi cũng đã ăn xong, nửa điểm không xoi mói.

Đến ngày hôm sau, vài nam sinh kiêng ăn kia lập tức sửa tật xấu, một đám bắt đầu lang thôn hổ yết, có thể thấy được người đều là phải khổ một chút mới không yếu ớt.

Hạng mục thú vị của buổi chiều ngày hôm sau là chạy trốn vào hầm trú ẩn, mười hai người phải trốn vào trong một cái động 2m, sáu nam sáu nữ, trong ba mươi giây toàn bộ đều ra ngoài mới thành công, đội ngũ thành công đầu tiên có thể về nghỉ ngơi trước, mọi người vừa nghe lời này, tinh thần lập tức nâng cao lên, phải biết hiện tại mới 3:30 chiều, theo huấn luyện ngày hôm qua thì ít nhất phải huấn luyện đến 5:30 mới có cơm tối mà ăn, nếu trở về trước hai giờ, ít nhất không cần tranh giành vòi sen tắm với mọi người, còn có thể hảo hảo nghỉ ngơi trong chốc lát……

mười hai người chen trong một cái động quả thực chính là người dán người, kỳ thực Lục Ninh không quen dựa gần người khác như vậy, hơn nữa nữ sinh bên cạnh y cũng đỏ mặt sắp cháy luôn rồi đi?

Hầm trú ẩn cao 2m, nam sinh vươn tay chẳng qua cũng vừa vặn chạm tới mép mà thôi, nam sinh có thể tự đi ra ngoài cũng ít ỏi không có mấy, lại càng không cần nói nữ sinh, Lục Ninh: “Để nữ sinh giẫm lên chân nam sinh đi lên trước.”

Phương án này lập tức thông qua, ở thời điểm này thử thách nhất chính là năng lực hợp tác, mọi người đều muốn thắng, vì thế, trong lần đầu tiên nếm thử, tuy rằng bọn họ còn tay chân vụng về, lại đại khái hoàn thành nhiệm vụ chạy ra trong ba mươi giây, thanh âm Lục Ninh vẫn trầm ổn, trong đám sinh viên coi như ngây ngô này, đương nhiên thành người lãnh đạo.

Sáu nữ sinh đi lên trước, sau đó là ba nam sinh, các cô ở bên trên đồng tâm hiệp lực kéo bọn họ lên, người phía dưới đẩy một phen, cuối cùng là kéo ba nam sinh làm bàn đạp còn lại lên, Lục Ninh chính là một bàn đạp trong đó.

Khiến y hắc tuyến là, kỳ thật y cũng không cần người, cao 2m mà thôi, chính y có thể tự đi lên, nhưng tay y vừa đưa lên, lập tức liền có người bắt lấy tay y, sức lực của nữ sinh kia không đủ, ngược lại trì hoãn thời gian.

“Đợi lát nữa mấy người kéo Cao Việt cùng Tào Nhậm Bình lên là được, tôi có thể tự đi lên.”

Mặt nữ sinh kéo tay y lúc trước kia lập tức càng đỏ.

Dưới sự đồng tâm hiệp lực, khiêu chiến này kỳ thực một chút cũng không khó, sau khi một tổ Lục Ninh bọn họ này lấy được quán quân, tất cả mọi người hưởng thụ vui vẻ.

Lục Ninh thống thống khoái khoái tắm rửa trở lại ký túc xá, bởi vì ít người, điều hòa mở ra làm toàn bộ bên trong đều mát mẻ rất nhiều.

Mà đúng lúc này, chuyên mục bát quái trên diễn đàn Lục Quỳ xuất hiện một bài post rất nhanh được chú ý.

“Anh anh anh, lúc nào huấn luyện quân sự cũng trở thành điều hạnh phúc rồi, khuê mật thậm chí được kéo tay còn giẫm lên đầu gối Lục Ninh a a a a a, tôi hận không thể hiện tại tiến lên bóp chặt cổ cậu ấy nói, cậu lăn sang một bên, tôi đến!”

Bài post này được chú ý rất nhanh chóng là bởi vì bên trong không hề thiếu ảnh chụp Lục Ninh Lục Viễn, thực hiển nhiên đều là bọn họ, khi huấn luyện quân sự bị người chụp ảnh, công cụ chụp lén cơ bản đều là di động, cho nên rất nhiều ảnh chụp độ rõ ràng có hạn, lại ngẫu nhiên cũng có tấm độ rõ không tệ –

Trong học sinh có không ít người điều kiện gia đình không kém đã dùng di động âm thanh rõ ràng hình ảnh màu sắc chân thực, bây giờ còn chưa tới niên đại di động internet hoàn toàn thông dụng, nhưng MMS đã tương đương phổ biến, cho nên truyền tin tức vẫn là rất nhanh.

Đứng đầu trong bài post kia chính là một ảnh chụp Lục Ninh Lục Viễn mặc trang phục rằn ri, hai người ngồi nghỉ bên cạnh bồn hoa, bốn cái chân dài đưa ra, rõ ràng là rằn ri giống mọi người, mặc trên người bọn họ lại đặc biệt tinh thần, hai khuôn mặt hơi hơi đổ mồ hôi dưới vành mũ được rằn ri màu lục đậm làm nổi bật càng thêm có vẻ xinh đẹp tuấn mỹ bức người.

Đặc biệt Lục Ninh đang cầm một lọ nước khoáng, Lục Viễn lại gần uống, cảnh tượng hai người nhìn nhau cười có loại khí tràng làm người ta thét chói tai.

Kéo xuống dưới sẽ phát hiện không ít ảnh chụp khi bọn họ đang huấn luyện, khi luyện tập tư thế, đội ngũ, đi đều, đi nghiêm, chẳng qua phần lớn vẫn là thời gian nghỉ ngơi, chung quy chụp lén cũng cần phải có cơ hội, đại bộ phận thời gian bọn họ đang huấn luyện thì chính các cô cũng đang huấn luyện, nhưng mà bởi vì là lớp khác nhau cho nên được phân vào đội khác nhau, mới có ảnh do học sinh khoa khác chụp được khi bọn họ đã nghỉ mà Lục Ninh Lục Viễn còn chưa nghỉ ngơi.

Phía dưới có một người bạn trên mạng bỗng nhiên nói:

Lầu 356, vòng tự nhiên: Mọi người có phát hiện không, Lục Ninh cùng Lục Viễn rõ ràng không phải cùng một khoa, trong thời nghỉ, chỉ cần khoa y được nghỉ, khoa luật cũng được nghỉ mà nói, hai người bọn họ khẳng định đều ở cùng một chỗ! Dù cho có là anh em, có cần dính như keo thế không a!”

……

……

Lầu 371, Mặc Thủ: Tổng cảm thấy vị lầu 356 kia chân tướng là chuyện gì xảy ra……

……

Lầu 373, bạch thủ không phân li.: Lầu 371, tiết tháo của cậu đâu?

Lầu 374, yêu Ninh: Rơi, phỏng chừng không nhặt lại được.

……

Bài post đổi mới hàng ngày này kèm theo toàn bộ quá trình huấn luyện quân sự, mà trong một ngày nào đó bỗng nhiên bạo phát cao trào.

Bởi vì một ngày này, Lục Ninh cùng Lục Viễn tiến hành huấn luyện bắn bia kỳ hạn nửa ngày, ai cũng biết, bắn bia trong huấn luyện quân sự, thuần túy chính là làm bộ.

Nhưng tấm ảnh Lục Ninh cầm súng ở trên mạng giây sát một mảng lớn không nói, còn có người tuôn ra thành tích kinh người bắn mười phát thì có bảy phát 10 điểm, hai phát 9 điểm cùng một phát 7 điểm của y.

…… Bọn họ không biết là, đây vẫn là kết quả do Lục Ninh cố ý kiềm chế.

Một tấm ảnh Lục Viễn nổ súng đồng dạng chụp được rõ ràng, loại biểu tình trên mặt hắn này, có loại cảm giác nói không nên lời, rốt cuộc là hoàn toàn khác với đám sinh viên ngây ngô bên cạnh kia.

Hai tấm ảnh chụp này rơi vào trong mắt một người, ông nheo mắt, liên hệ trợ lý của mình, “Có thể giúp tôi liên hệ người đại diện của hai người bọn họ không?”

“Cặp song sinh Lục Ninh cùng Lục Viễn này?”

“Ừ.” Người này thở dài, “Năm đó hẳn là không nên để Tiểu Chu đi, cái thái độ kia của hắn, khẳng định người ta xem cũng sẽ không xem đã ném kịch bản hắn đưa sang một bên, có thể nói với hắn hai câu lại uyển chuyển từ chối phỏng chừng đã là nể tình, lần này có thành ý một chút.”

“Nhưng mà Điền đạo, giá trị của bọn họ hiện tại cũng không thấp a.”

“Tôi biết, hiện tại bọn họ đều diễn điện ảnh, chỉ sợ không có nhiều thời gian như vậy.” Vị đạo diễn này chậm rãi nói, “Cho nên tôi chuẩn bị đặt tới mùa hè năm sau mới bắt đầu quay.”

Vị trợ lý này cả kinh, “Không phải nói tháng 5 quay sao?”

“Tháng 6 lại bắt đầu đi, về thời gian cũng phù hợp, không phải bọn họ còn phải đến trường sao?” Điền đạo nói, “Nói cho bọn họ, bên trên hiện tại rất coi trọng bộ phim này.”

“Vâng, Điền đạo.”

Trợ lý thả nhẹ bước chân rời khỏi văn phòng.

Vị đạo diễn này không giống những đạo diễn khác, hai mươi năm trước ông chính là một quân nhân, sau này các chiến hữu khác đều chuyển nghề, ông lại từ chối nghề nghiệp bên trên an bài cho, tự mình bắt đầu làm đạo diễn, vậy mà lại thật sự làm ra chút thành tựu.

Trên bàn của ông đang đặt một kịch bản, nếu Lục Ninh có ấn tượng mà nói, có lẽ là trước đây y đã xem qua kịch bản này, chỉ là lúc ấy bị Chung Du Bạch trực tiếp đặt ở bên cạnh, nguyên nhân chính là đối phương không có thành ý, thái độ rất tùy tiện, một khi đã như vậy thì bọn họ cũng không cần nhân nhượng đối phương.

Kịch bản tên gọi [Thiết huyết dao găm], đề tài quân lữ, bên trên còn có một dấu đỏ, nó không phải một bộ phim truyền hình phổ thông, mà là một bộ phim truyền hình do quân đội tham dự đầu tư, cũng được phép đến bộ đội chân chính tiến hành quay chụp, là phim đặc biệt dành tặng cho dịp kỷ niệm 80 năm thành lập quân đội.

Lấy tư lịch cùng thanh danh của Lục Ninh Lục Viễn hiện tại, đã rất ít lại sẽ nhận phim truyền hình, nhưng Điền Minh Thắng vẫn tin tưởng bọn họ sẽ nhận, bởi vì đây là một bộ kịch bản thực sự tốt, trong vài năm gần đây đại lục đều rất ít xuất hiện kịch bản phim truyền hình chất lượng cao.

Mà ông tính, trừ hai diễn viên ông nhìn trúng này ra, tất cả các diễn viên khác trong cả bộ phim truyền hình bắt đầu dùng người mới, ông lo vài diễn viên tuổi trẻ tầm thường kia ăn không hết khổ như vậy!

Lục Ninh Lục Viễn sở dĩ có thể lọt vào mắt ông vẫn là xuất phát từ người bạn cũ Trương Tuấn Nhạc đề cử, theo hắn nói, hai tiểu tử này là có luyện qua, ít người có tố chất thân thể càng tốt so với bọn họ.

Điền Minh Thắng chỉ hy vọng bọn họ không cần khiến mình thất vọng mới tốt.

Ngưng thần nhìn hai tấm ảnh chụp trên bàn, ông khép lại cặp văn kiện tên là [Thiết huyết dao găm].

Mà ba ngày sau, Phùng Lâm, trợ lý của Điền Minh Thắng, cũng xuất thân từ cùng chức nghiệp, đứng trước cổng lớn của công ty giải trí D.A, hắn đã hẹn tốt thời gian với người đại diện của Lục Ninh Lục Viễn.

Rõ ràng chỉ là một công ty giải trí thoạt nhìn tương đối bình thường mà thôi, vì sao sẽ khiến hắn có một loại cảm giác không hiểu sao lông tơ lại dựng thẳng?

…… Nhất định là hắn nghĩ quá nhiều……

Đọc truyện chữ Full