DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trọng Sinh Chi Quy Linh
Chương 22: Khiên chế vi kì

Mạc Thanh Ca muốn hạ tháp hành lễ, dù sao trong những người ở đây, hắn là người duy nhất không có địa vị. Cho dù là ở Phong Nhã các, cũng không cùng lúc có nhiều quý tộc hoàng cung như vậy ở chung phòng.

“Ngươi đừng đúng lên, nằm đi.” Quân Ly Uyên lên tiếng ngăn, quay đầu lại nói với Quân Ly Triệt: “Hắn bị thương, tạm thời ở phủ ta tĩnh dưỡng, không tiện hoạt động, đệ đừng để ý.”

“Không đâu. Ta cũng không phải người ngoài, Mạc công tử cũng không cần khách khí như vậy.” Quân Ly Triệt cười nói. Mạc Thanh Ca bị thương chạy đến Dịch Vương phủ tĩnh dưỡng, nghĩ thế nào cũng cảm thấy không đơn giản như vậy. Nhìn bàn tay Mạc Thanh Ca được băng bó, Quân Ly Triệt hơi hơi nhăn mày. Xem ra đúng thật là bị thương không nhẹ, hơn nữa chỗ bị thương rất quan trọng, cũng giải thích vì sao Lăng Kì Ương cùng Quân Ly Xuân sẽ hôm nay lại chạy đến Dịch Vương phủ.

Quân Ly Uyên có hảo cảm với Mạc Thanh Ca, Quân Ly Triệt trước đây đã nhìn ra. Chỉ là Quân Ly Uyên vẫn chưa biểu hiện ra bao nhiêu thân thiết, hắn cũng không hỏi nhiều. Hắn tin tưởng chuyện tình cảm này phải thuận theo tự nhiên, tựa như Quân Ly Xuân cùng Lăng Kì Ương vậy.

“Ngươi trở về sao lại không tiến cung trước?” Quân Ly Uyên hỏi. Theo lý thuyết Quân Ly Triệt hẳn nên đến bái kiến Phụ hoàng trước.

“Đợi lát nữa cũng không sao, dù gì cũng không thể đến phủ ca ca rồi mà không vào. Nói sau đi, ta còn muốn hỏi dị sự trong quân của huynh. Thế nào rồi? Giải quyết chưa?” Quân Ly Triệt hỏi. Thời gian hắn nhập kinh chưa định, cho nên không cần nóng lòng. Còn tình hình Quân Ly Uyên bên này càng khiến hắn lo lắng hơn.

“Đã giải quyết, nhờ có Kì Ương.” Quân Ly Uyên nói.

“Xem ra ta báo cho Ly Xuân là đúng.” Quân Ly Triệt cười nói.

“Chuyện này ta còn chưa kịp phái người đến báo cho huynh, kỳ thật nói Kì Ương đến quân doanh là Phụ hoàng.” Quân Ly Xuân nói.

“Phụ hoàng?” Quân Ly Triệt cũng có chút bất ngờ. Trận này hắn một mực bận rộn ở biên quan, chuyện trong kinh nếu không tuyệt đối quan trọng, cũng không hỏi đến. Hắn vốn nghĩ Quân Ly Xuân sẽ lén tìm một cơ hội đưa Lăng Kì Ương vào, cũng không ngờ là ý của Phụ hoàng.

“Là như thế này......” Quân Ly Xuân cẩn thận nói sự tình trải qua cùng kết quả tra được, cả chuyện điều phối giải dược cho Quân Ly Triệt một lần. Có điều bỏ bớt phần cứu Mạc Thanh Ca ở giữa, y cho rằng chuyện này để Quân Ly Uyên nói sẽ thích hợp hơn. Có lẽ, chuyện Quân Ly Uyên cần tra có thể sẽ nhiều hơn. Cái này không phải việc y nên tham dự.

Dù sao nghĩ dưới góc độ khác, nếu là chuyện của Lăng Kì Ương, y cũng chỉ muốn mình mình biết, cho dù có là các ca ca, cũng không muốn cho biết.

Nghe xong sự tình, Quân Ly Triệt hơi hơi nhăn lại mày, nói: “Nói đến người phía nam, ta nhớ tới một sự kiện. Nửa tháng trước, lúc ta còn ở phương Bắc nhận được tin tức. Thuộc hạ của ta nói có thấy một kẻ hành tung quỷ dị ra vào phủ Ngũ Hoàng tử. Người kia tuy rằng ăn mặc giống người Nghiệp quốc, nhưng tóc cùng móng tay đều là màu tím. Hơn nữa người kia thường che chắn vô cùng kín, cho nên cũng không thấy rõ bộ dạng lắm.”

“Cách người kia tiến vào phủ Ngũ Hoàng tử cũng rất kỳ quái, đều là từ sau tường nhảy vào, mà không đi cửa. Lúc nghe tin, ta chỉ tưởng là môn khách phủ Ngũ Hoàng tử, cũng không nghĩ nhiều. Hiện tại nói đến người phía nam, liền có vài phần khả nghi.” Quân Ly Triệt dừng một chút, nói tiếp: “Người của ta gần đây không thấy lại người kia, không biết có phải ẩn nấp rồi không.”

Quân Ly Xuân nhíu mày suy tư, nếu hoài nghi của Quân Ly Triệt là thật, như vậy có thể xác định chuyện thi tuyến cổ có quan hệ đến Ngũ Hoàng tử.

“Hắn trèo tường ra vào, cho dù chúng ta cho Phụ hoàng biết, thỉnh chỉ đến tìm bắt, lão Ngũ sẽ chối không biết. Dù sao cũng không ai thấy hai người tiếp xúc trực tiếp. Chắc hẳn người nọ không đi cửa, cũng bởi nguyên nhân này. Nếu chúng ta lục soát không ra được gì, vậy về sau muốn lật lại, đến điều tra sẽ không dễ dàng.” Quân Ly Uyên nói. Ở không có mười phần nắm chắc, cho Hoàng Thượng biết sự tình là không sáng suốt.

“Tam ca nói đúng, việc này nếu thật sự là lão Ngũ làm, tất nhiên đã có kế sách vẹn toàn.” Quân Ly Xuân nói: “Chúng ta chỉ có thể tạm thời án binh bất động, tiếp tục lưu ý.”

Quân Ly Triệt gật gật đầu, “Ta sẽ sai người theo dõi.”

Quân Ly Uyên nhìn thoáng qua Mạc Thanh Ca ngập ngừng, hỏi: “Làm sao vậy?”

Mạc Thanh Ca chần chờ chớp mắt, mím miệng lắc đầu, nói: “Không có gì, chỉ là nằm mệt.”

“Vậy ngồi dậy chút đi.” Quân Ly Uyên đi qua, nâng người dậy.

Mạc Thanh Ca cúi đầu, có chút xấu hổ.

“Kì Ương, ngươi có ý tưởng gì?” Quân Ly Xuân nhìn về phía hắn, Lăng Kì Ương vẫn không nói, Quân Ly Xuân không khỏi phải hỏi.

Lăng Kì Ương nhìn nhìn mọi người, nói: “Nếu giống như lời Lục ca, tóc cùng móng tay người kia màu tím, vậy thi tuyến cổ hẳn là hắn làm.”

“Chắc chắn?” Quân Ly Xuân không hoài nghi phán đoán của Lăng Kì Ương, chỉ là muốn biết hắn vì sao nhận định như thế.

“Cổ sư phía nam rất nhiều, cũng rất thần bí, nhưng càng thiện chế cổ, sẽ bị cổ phản phệ càng lợi hại. Bình thường cổ sư phần lớn gầy yếu, trong mắt có thể thấy được tơ máu. Năng lực tăng trưởng, dấu hiệu ra trúng độc biểu hiện lại càng rõ ràng. Như lời Lục ca, hẳn đã là cổ sư cao đẳng. Người như thế chính thân mình cũng là kịch độc, cho nên hắn phải bao bọc mình kín, vừa vì không muốn bị ai thấy, mặt khác cũng lo lắng ngộ thương người, sẽ tạo phiền toái.” Lăng Kì Ương nói: “Thi tuyến cổ chỉ có cổ sư cao đẳng mới có thể nuôi, mà cổ sư như vậy rất ít gặp. Đại đa số luyện đến một nửa đã bị cổ độc mà chết. Cho nên người kia hẳn là người nuôi cổ cũng là kẻ hạ cổ.”

Phán đoán cổ sư như thế nào, sư phụ hắn từ rất sớm đã dạy hắn. Còn những mặt khác, hắn thông qua ghi chép tay của sư phụ biết được.

Quân Ly Uyên gật gật đầu, “Nếu chúng ta hiện tại không thể làm gì lão Ngũ, vậy chọn cách hảo hảo đề phòng người này. Chỉ cần biết được hành tung, cũng không sợ lão Ngũ giở thêm trò gì.”

“Dược hoàn ngươi cho ta lúc ở bãi tha ma có thể phòng thân không?” Quân Ly Xuân nhìn Lăng Kì Ương.

Lăng Kì Ương cười nói: “Mùi như vậy mà ngươi cũng nguyện ý đeo trên người?”

“Chỉ cần là ngươi tặng, ta đều đeo.” Quân Ly Xuân mặt không đỏ khí không suyễn nói.

Lăng Kì Ương khẽ đá chân Quân Ly Xuân, thấp giọng nói: “Nói lung tung.”

Quân Ly Xuân cầm tay hắn, cười mà không nói.

Lăng Kì Ương đỏ vành tai ho nhẹ một tiếng, giả vờ bình tĩnh nói: “Ta trở về nghiên cứu một chút, xem có biện pháp nào tốt không.”

“Vậy phiền đệ khanh.” Quân Ly Uyên nói.

“Tam ca khách khí.” Nghĩ nghĩ, Lăng Kì Ương lại nói: “Kỳ thật, nếu người kia thật sự đến phủ Ngũ Hoàng tử, như vậy tình cảnh Ngũ Hoàng tử hẳn là càng nguy hiểm hơn so với chúng ta.”

“Sao lại thế?” Quân Ly Triệt tò mò hỏi han.

“Mục đích cổ sư nuôi cổ là khống chế người khác, làm việc cho mình, đạt nguyện vọng của mình. Nếu Ngũ Hoàng tử là chủ tử của vị cổ sư kia, vậy theo thói quen của nhóm cổ sư, hẳn sẽ suy xét cho an toàn của bản thân. Vậy có phương pháp nào tốt hơn so với dùng cổ khống chế sinh tử của chủ nhân để nắm điểm yếu, vừa có thể bảo toàn tính mạng lại dễ dàng đạt được mục đích đâu? Nếu nếu vị cổ sư kia là chủ tử, Ngũ Hoàng tử chỉ là bị hắn đe doạ, vậy hắn cũng có lý do dùng cổ khống chế Ngũ Hoàng tử.” Quân Thừa Tích nhìn như được hắn giúp đỡ, nhưng lại tự đào mộ cho chính mình.

“Đúng là vậy.” Quân Ly Triệt cả người trầm tĩnh lại.

“Nhìn bộ dáng lão Ngũ, hình như đều bình thường.”Quân Ly Uyên nói.

“Mặc kệ có phải hay không, dùng Mặc Ngọc Nhi thử một lần sẽ biết. Cho dù hắn không trúng cổ, tiếp xúc lâu với vị cổ sư kia, cũng sẽ trung độc mãn tính. Bất luận là loại nào, đối với thân thể đều nhất định có hại.” Lăng Kì Ương uống ngụm trà, nước trà thấm hương khiến hắn cảm thấy thoải mái rất nhiều.

“Mặc Ngọc Nhi? Nó còn có bản lĩnh này?” Nói đến bé con kia, Quân Ly Triệt cười.

“Dược miêu thân mình là dược mà cũng là độc. Dược có thể giải độc, cũng có thể giải cổ, mà độc cũng có thể công độc, cho nên nếu có dị thường, nó sẽ có phản ứng.” Lăng Kì Ương cười nói: “Bất quá bé con kia không thích mùi của cổ lắm, cho nên ngửi được sẽ lùi ra xa, sẽ không lao đến.”

“Như vậy cũng tốt, nếu thật sự có vấn đề, cũng không khiến người hoài nghi.” Quân Ly Xuân nói.

“Ừ, đến lúc đó ta mang bé con kia đến, lão Ngũ sẽ không nghĩ nhiều.” Quân Ly Triệt vốn rất thích Mặc Ngọc Nhi, hơn nữa cũng rất thích thú cưng nhỏ, cái này ai trong cung cũng biết, cho nên hắn mang theo Mặc Ngọc Nhi, cũng bình thường.

“Vậy trước cứ quyết định như vậy.” Quân Ly Uyên lên tiếng, tạm thời theo kế hoạch này làm.

Mấy người mới vừa nói xong, chợt nghe đến bên ngoài truyền đến một trận sảo thanh.

“Trắc Vương phi, các vị không thể vào, Vương gia đang nghị sự, không được quấy rầy.” Tiểu tư ở cửa theo phận sự ngăn lại.

“Biết Vương gia công sự vất vả, bản trắc phi cùng Triệu trắc phi đến thăm, còn mang theo súp. Vừa lúc giải lao cho Vương gia.” Hách Liên trắc phi trong trẻo cười nói.

Dịch Vương gia có hai vị trắc phi, nhập phủ cũng một khoảng thời gian, theo ý của Duyên Hi đế, hai người ai hoài thế tử trước, liền lập thành chính phi. Hai người này từ trước đến nay bất hòa, hiện giờ cùng đến tất có cùng mục đích. Bất quá, Nghiệp quốc từ trước đến nay sinh dục kém, hai người này cũng không biết khi nào mới có thể hoài thai, cho dù có, có bình an sinh sản được không còn hưa biết. Người sáng suốt đều biết rõ ràng, kỳ thật Duyên Hi đế căn bản không có ý chọn ai trong các nàng trở thành Dịch Vương chính phi. Nói Dịch Vương nạp hai người nhập phủ, cũng bất quá là cất nhắc mà thôi.

Tiểu tư ngăn ở trước cửa, cung kính nói: “Nhị vị trắc phi, Vương gia đã hạ lệnh không được quấy rầy, ngài làm thế này không phải muốn lấy mạng tiểu nhân sao? Hơn nữa nhị vị trắc phi không có lệnh mà vào viện của Vương gia, đã không hợp quy củ. Nếu nhất quyết vào, chẳng phải là muốn Vương gia tức giận?”

Triệu trắc phi nhíu nhíu mày, cẩn thận hỏi han: “Vương gia rất bận?”

“Tiểu nhân nào dám lừa ngài a.” Tiểu tư cúi đầu, vẻ mặt cẩn thận nói.

Hách Liên trắc phi kéo nàng một chút, nói: “Tỷ tỷ, đừng nghe hắn. Vương gia đã bao lâu không tới viện của chúng ta? Cho dù có bận mấy, cũng phải nghỉ ngơi a. Theo ta thấy, Vương gia rõ ràng là bị dụ dỗ mê hoặc, nuôi người ở trong viện mình, mới không đếm xỉa tới chúng ta.”

So với Triệu trắc phi, nàng dám nói nhiều hơn.

Triệu trắc phi nhăn mày càng sâu, đồn thổi trong viện Vương gia nuôi ai đó nàng cũng nghe, lần này đi theo cũng chỉ muốn xem là thật hay giả. Nhưng nếu thật sự chọc tới Vương gia, nàng cũng không muốn.

Phòng trong Quân Ly Triệt cười thâm ý, nhìn nhìn Tam ca nhà mình, lại nhìn nhìn Mạc Thanh Ca. Đứng dậy nói: “Chuyện nhà Tam ca, ta sẽ không quản. Ta đi trước, còn phải tiến cung gặp Phụ hoàng. Mạc công tử hảo hảo bảo trọng, không được để bị thương nữa.”

Mạc Thanh Ca xấu hổ gật gật đầu, cũng không biết nói gì. Lời bên ngoài nói hắn nghe rõ ràng, hắn nghĩ mình vào Dịch Vương phủ, người bên ngoài chắc chắn sẽ nghị luận, dù sao hắn chỉ là linh nhân. Lại quên mất Dịch Vương phủ còn có trắc phi, như thế, hắn liền xấu hổ hơn.

“Ly Xuân, đệ cùng Kì Ương đợi một lát, ta tiễn Ly Triệt đi ra ngoài.” Quân Ly Uyên bình tĩnh, hiển nhiên bị hai nữ tử bên ngoài làm cho rất tức giận.

Quân Ly Xuân gật gật đầu, chưa nói gì.

Cửa phòng mở ra. Hai vị trắc phi nhìn Dịch Vương gia bình thản, cảm thấy giật nảy. Lại nhìn Lục Hoàng tử theo ra, càng như chứng thực Quân Ly Uyên đang bàn công sự, không phải nuôi thị thiếp.

“Vương gia.” Hai người hành lễ.

Quân Ly Triệt căn bản không miễn lễ cho hai người, âm thanh lạnh lùng nói: “Ai cho các ngươi vào?”

Vốn Hách Liên trắc phi lớn giọng lớn khí cũng không dám suyễn một tiếng, còn nhỏ giọng đùn đẩy nói: “Thiếp thân theo tỷ tỷ đến thăm ngài.”

Triệu trắc phi vừa nghe, Hách Liên cư nhiên đem trách nhiệm đổ lên đầu mình, lập tức nói: “Là Hách Liên muội muội nghe đồn đại, kéo thiếp thân đến tìm hiểu thực hư. Thiếp thân nhiều ngày không gặp Vương gia, trong lòng mong nhớ, cho nên liền đi theo.”

“Đồn đại?” Ngữ khí Quân Ly Uyên lạnh hơn, phủ mình không coi ai ra gì lưu truyền lời đồn, là hắn làm chủ tử quản giáo không nghiêm.

Hách Liên trắc phi núp ở phía sau, chỉ có Triệu trắc phi nói, “Gần đây trong phủ có người truyền, ngài muốn nạp thị thiếp. Chỉ là hiện tại tạm thời nuôi trong viện của ngài, chưa nói với Hoàng Thượng.”

“Làm càn. Các ngươi thân là trắc phi, nghe loại đồn đại như thế không biết trừng trị, còn trái quy củ chạy đến, còn ra thể thống gì?!” Quân Ly Uyên lạnh lùng nói.

“Thiếp thân biết sai.” Hai vị trắc phi lập tức quỳ xuống. Từ lúc nhập phủ đến bây giờ, Quân Ly Uyên tuy rằng đối với các nàng không tính là thân cận, nhưng chưa từng nổi giận. Hiện giờ như vậy, sợ là thật sự tức giận rồi.

“Đi điều tra, là ai truyền trong phủ. Điều tra ra đánh năm mươi trượng, bán đến biên quan làm nô.” Quân Ly Uyên phân phó.

“Vâng!” Tiểu tư cùng quản gia mới vừa tới lập tức đáp lời, đi xuống tra xét.

“Hai người các ngươi, không thể làm tẫn trách nhiệm trắc phi, dễ tin đồn đại, mê hoặc vương phủ, bổn vương sẽ bẩm lên Hoàng nương. Các ngươi quay về viện chờ xử lý, không có thủ dụ của ta, không được rời viện nửa bước.”

“Vương gia, thiếp thân biết sai, thỉnh Vương gia tha thiếp thân, thiếp thân không dám nữa.” Nghe Quân Ly Uyên xử lý, Triệu trắc phi lập tức quỳ xuống, rơi lệ đầy mặt khóc cầu.

Hách Liên trắc phi choáng váng, khó khăn mới phục hồi tinh thần lại, quỳ sang, khóc ròng nói: “Vương gia, niệm tình ở thiếp thân hầu hạ ngài thời gian dài như vậy, tha thiếp thân, cầu ngài Vương gia.”

Quân Ly Uyên mặt không chút thay đổi nhìn nhìn hai người quỳ xin khoan dung, giọng lạnh lùng nói: “Trong viện của bổn vương đúng là có người ở.”

Lời này vừa nói ra, hai vị trắc phi đều là sửng sốt, nhưng lúc sau trong lời nói, khiến các nàng tình nguyện Quân Ly Uyên cái gì cũng không từng nói qua.

Quân Ly Uyên nói: “Nhưng hắn là một nam tử. Các ngươi hôm nay nếu vào, gặp mặt hắn. Bổn vương có thể ban một hưu thư tống bọn ngươi khỏi cửa. Triều ta có luật, thân là phi thiếp, Vương gia chưa đáp ứng gặp mặt nam tử, đều bất trung bất khiết, được bỏ. Hiện giờ sự thế này, bổn vương gia không muốn nhiều lời, các ngươi tự giải quyết cho tốt.”

Nói xong, Quân Ly Uyên khoát tay, mấy hạ nhân đến lên, kéo hai vị trắc phi xuống.

Tiếng khóc cầu đi xa, Quân Ly Uyên thật dài thở dài.

“Tam ca chớ phiền lòng, Hoàng nương sẽ có định đoạt.” Quân Ly Triệt xem đầy đủ tràng hài nói.

“Không sao cả. Ta vốn không có tình ý gì với các nàng. Nếu không có ý của Phụ hoàng, ta cũng không muốn để các nàng vào phủ.” Quân Ly Uyên lắc đầu, cùng Quân Ly Triệt đi ra ngoài.

“Trong Hoàng gia, có một số việc tất nhiên phải thỏa hiệp.” Quân Ly Triệt an ủi Tam ca nhà mình, “Loại hôn sự vì lợi này đi đâu cũng có, Tam ca nếu không đảm trách, vậy thì người nhận không phải ta cũng là Ly Xuân.”

Kỳ thật Hoàng tử thân phận nào đến kiềm chế thần tử thân phận nào, làm Hoàng đế đã sớm có tính toán, không thể phản bác. Bọn họ mặc dù là Hoàng tử, là hài tử củaPhụ hoàng, nhưng cũng là quân cờ trong tay Hoàng Thượng. Đạo lý này ba người bọn họ đều hiểu, cho nên mới càng phải giúp đỡ lẫn nhau.

Quân Ly Uyên suy nghĩ, không nói gì.

“Tính toán Tam ca cho ta cùng Ly Xuân, trong lòng chúng ta rõ ràng. Lúc trước ta cùng với Lão Thất tuổi còn nhỏ, không thể vì Tam ca làm cái gì, hiện giờ Lão Thất cũng đã thành gia, Tam ca cũng có thể bớt gánh nặng trên vai.” Quân Ly Triệt khẽ cười nói.

Quân Ly Uyên nhìn nhìn hắn, thoải mái cười cười, “Huynh đệ một nhà, đừng nói thế.”

“Vâng.” Quân Ly Triệt gật gật đầu.

Ở tới gần cửa, Quân Ly Uyên lại nói: “Giúp ta tra một chút Mạc Thanh Ca làm sao lại bị thương, hắn không muốn nói, ta cũng không muốn ép hắn.”

Quân Ly Triệt cười nói: “Vâng, ta nhất định sai người mau chóng đi thăm dò.”

Quân Ly Uyên vỗ vỗ vai hắn.

“Thần đệ cáo từ trước.” Quân Ly Triệt hành lễ.

Quân Ly Uyên gật gật đầu, “Đi đi. Trên đường cẩn thận.”

Quân Ly Triệt dưới sự bảo vệ của ảnh vệ rời khỏi Dịch Vương phủ. Mãi đến khi không nhìn thấy bóng dáng Quân Ly Triệt, Quân Ly Uyên mới xoay người trở vào phủ. Hiện tại, hắn chỉ cần tĩnh lặng chờ kết quả là tốt rồi.

Đọc truyện chữ Full