DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Miêu Mễ, Ăn Luôn Ta Đi
Chương 42

” Đừng khóc!” Bạch Dạ xoa mặt cá nhỏ, vươn đầu lưỡi chậm rãi lau khô lệ, rồi mới cười nói:” Ta như thế mà dễ dàng đã bị vây khốn sao?”

Nơi này chính là địa bàn của bọn họ, cho nên Bạch Dạ thật dễ dàng sẽ tìm được lối ra.

Vừa ra tới chính là chiến trường, tuy rằng đem cá nhỏ bảo hộ tốt lắm, nhưng luôn có chuyện ngoài ý muốn.

Chính vì vội đối phó với dư đảng của Hắc Miêu tộc nên khi nhìn lại mới phát hiện cá nhỏ không thấy, rồi mới nghe tiếng thét chói tai từ phía kia phát ra, trong mắt Bạch Dạ thế giới nhất thời một mảnh lộ vẻ sầu thảm……

Ba tháng sau……

” Bạch ca ca……con cá của ngươi thật khá a ~”

” Bạch ca ca? Sao ngươi lại khóc?”

Bạch Dạ hướng nhìn tử y nam hài cười một cái, rồi mới lại nghiêng đầu nhìn xuống cái ao to như vậy chỉ có duy nhất một con cá con. Bi thương nước mắt lại rơi xuống ao.

Đúng lúc này, Bạch Thước cùng Bạch Dự đột nhiên xuất hiện, Bạch Dự đầu tiên tiến lên an ủi:” Nhị đệ, đừng khóc nữa, ngươi nhìn nước trong ao kìa……”

Một bên Bạch Thước nghe xong lời nói của Bạch Dự sau khi đối mặt vẻ xấu hổ, lập tức đem tử y nam hài ôm lấy, rồi mới sắc mặt trầm trọng nhìn xuống ao……

Trước đây một tháng nhìn thấy cái ao này, nước còn không có nhiều như thế.

Bạch Thước cùng Bạch Dự đều biết nước dưới ao kia nhiều lên không phải là nước bình thường……chỉ là bọn hắn thật sự bị thâm tình của Bạch Dạ làm cho đau lòng, không biết cá nhỏ ở dưới ao có thể biết được  hay không, rồi mới nhanh chóng hóa thành hình người?

Lệ đã rơi  nhiều như thế……

Đôi mắt Nhị ca nếu cứ khóc như vậy có thể bị  mù không?

Nghĩ đến đây, Bạch Thước kiềm chế không được nội tâm sợ hãi, liền buông tử y nam hài trong lòng ngực ra, rồi mới đi hướng bên cạnh ao, một tay vói vào trong ao nghĩ muốn đem cá nhỏ ra.

” Dừng tay!”

Lập tức nhìn lên, Bạch Dạ đã hung hăng bắt lấy tay Bạch Thước, lạnh lùng nói:” Hắn vì cứu ngươi mới biến thành như vậy, ngươi bây giờ còn muốn yếu hại hắn?!”

” Không phải……” Trong hốc mắt Bạch Thước lệ cũng bắt đầu chậm rãi chảy xuống. Ngay lúc đó hắn nghĩ đến chính mình thật sự sẽ chết, kết quả không nghĩ tới cá nhỏ đã chạy thay hắn đỡ một kích tối chí mạng, rồi hắn nghe được Bạch Dạ một tiếng hét to, người đánh lén kêu thảm thiết cùng máu tươi phun ra cuồn cuộn không dứt, cuối cùng lại là Bạch Dạ một tiếng hò hét……

” Không phải?! Vậy ngươi vừa rồi muốn làm cái gì?” Tuy rằng ngữ khí thật bình tĩnh, nhưng bên trong lại bao hàm một chút sát khí.

” Từ từ! Các ngươi đừng ồn nữa, nhìn xem cá nhỏ!” Bạch Dự chỉ nói một câu mà làm cho hai người đều bình tĩnh trở lại.

Từ dưới ao cá nhỏ đột nhiên hướng lên trên nhảy,

” A!? Cá nhỏ không có nước sẽ chết!” Tử y nam hài nói xong liền muốn đem cá nhỏ thả lại ao nước, nhưng vào lúc này, cá nhỏ nói chuyện.

” Ta muốn miêu mễ.”

Đọc truyện chữ Full