DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Nguyệt Lượng Đích Thủ Hộ
Chương 42: Ai là người trọng yếu nhất của ta ?

Nhìn quyển sách trên tay, tâm Yue lại không đặt trên đó . Vô luận Yue có trì độn cỡ nào nhưng qua một tháng , Yue ít hoặc nhiều cũng cảm giác được giáo sư Snape không thích hợp . Giáo sư Snape rõ ràng có đôi khi đang trốn tránh cậu , hơn nữa loại hiện tượng này không những không giảm , ngược lại có vẻ càng nặng thêm .

Yue không rõ ràng lắm hắn suy nghĩ cái gì, nhưng cậu biết  bởi vì chuyện này mà tâm tình cậu không ổn định . Trốn tránh cho tới bây giờ cũng không phải là tính cách của Yue , nếu bài thi đầu đã xong , Yue nhất định phải từ giáo sư biết rõ ràng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

“Giáo sư , ta là Yue.”

Yue nói với phù điêu Medusa trên cửa hầm .

“Vào đi!”

Snape nghe được tiếng Yue , không khỏi sửng sốt , nhưng nghĩ đến Yue chưa bao giờ tới tìm mà không có việc gì , nếu cậu đi tới chỗ hắn , chỉ sợ có chuyện không thể không hỏi … Có lẽ tên nhóc này lại gặp phiền toái gì đó trong cuộc thi Tam Pháp Thuật đi ?

Giờ phút này giáo sư cũng không có sửa bài tập hay ngao Ma dược , làm cho người ta không dám tin là , giáo sư luôn nghiêm khắc tự chế , bây giờ lại đang uống rượu !

Mấy ngày nay tâm tình vì lo lắng cho Yue , còn tránh né cậu , làm cho thần kinh hắn không lúc nào không căng chặt , quả thật hắn cần một chút rượu để thả lỏng , chính là thật không ngờ hắn uống có chút nhiều . Cũng may đây là rượu hắn tự chọn , cho dù có uống không ít nhưng cũng chưa hoàn toàn say , chỉ có điều hơi hốt hoảng mà thôi !

Mà nhìn đến cảnh này , Yue mặc dù có điểm nghi hoặc cùng lo lắng, nhưng cậu cũng không quên mục đích hôm nay đến đây, giáo sư không thích người dài dòng .

“Giáo sư , hôm nay ta có một vấn đề rất trọng yếu muốn hỏi thầy . Tuy rằng đây là việc tư , nhưng nó đối ta mà nói rất quan trọng , thỉnh thầy không cần để ý !”

Nghe thấy Yue nói nghiêm túc , giáo sư không khỏi nâng người ngồi thẳng , cau mày hỏi :

“Ngươi có chuyện gì nói mau, không cần đem chỗ ta thành nơi nói chuyện phiếm.”

Yue thẳng tắp nhìn chằm chằm giáo sư , nhả từng tiếng một :

“Giáo sư , vì cái gì mấy ngày nay thầy trốn tránh ta?”

Câu hỏi trực tiếp của Yue nhất thời làm cho giáo sư ngây ngẩn cả người , trong chốc lát căn hầm yên tĩnh đến dọa người .

Yue như trước thẳng tắp kiên định nhìn giáo sư , giáo sư Snape dưới ánh mắt Yue rốt cuộc phục hồi lại tinh thần , mặc dù có chút kinh hoàng nhưng vẫn hét lên :

“Ta cần phải trốn tránh cái tên Cự quái không biết tốt xấu như nhà ngươi sao?”

Chính là khẩu khí thốt ra tựa hồ có chút thẹn quá thành giận .Yue cái gì cũng không có nói, chính là tiếp tục nhìn giáo sư Snape . Ánh mắt kia rõ ràng nói cho giáo sư Snape biết , bản thân cậu không có nhận sai.

Giáo sư Snape biết Yue cũng không có bị dọa , trong lòng không khỏi chua sót cười:

Đúng vậy, hắn thông minh như thế , đã có thể tốt nghiệp trước , nhưng , hắn cũng mẫn cảm hệt mình năm xưa , nếu hắn biết giáo sư hắn vẫn tôn kính lại có tư tưởng không an phận với mình , hắn sẽ cảm thấy thế nào ? Cũng giống như Lily trước đây , xa lánh mình sao ?

Lily?

Bản thân mình đã bao lâu không nhớ tới cái tên này ?

Nguyên lai trong lòng ta đã muốn dần quên mất tình yêu say đắm khi xưa sao ? Nhưng mặc kệ là với Lily , vẫn là với Yue , ta chỉ sợ đều không có cơ hội tiếp cận họ đi ?

Nhìn vẫn không có chớp mắt Yue, giáo sư Snape rốt cục có điểm nản lòng nói …Hắn biết chính mình ngụy trang ngôn ngữ ác độc đối Yue đều không có tác dụng:

“Thật có lỗi, ta gần đây……”

Nhìn ra giáo sư có ý nói qua loa cho xong , Yue trực tiếp đánh gãy :

“Ta nghĩ muốn nghe nói thật.”

Ngôn ngữ trầm ổn bình tĩnh, tựa hồ không có một tia cảm xúc dao động, nhưng chính ngữ điệu như vậy làm cho áp lực giáo sư vẫn luôn cố nén dưới sự tác dụng của cồn , banh đứt dây thần kinh nhẫn nhịn , xiềng xích cuối cùng . Giáo sư snape đột nhiên quyết tuyệt nói :

“Ngươi không phải muốn biết vì gì sao? Ta liền nói cho ngươi!”

Nói xong, không để ý tới ánh mắt có chút kinh ngạc cùng hối hận của Yue ,hắn đi lên trước đem Yue kéo lại đây, nhằm môi cậu , hung hăng hôn xuống .

Yue ngây dại.

Mà giờ phút này , giáo sư Snape ánh mắt trống rỗng hôn Yue , trong lòng chỉ có một loại suy nghĩ:

Lúc này đây, ta chỉ sợ sẽ mất đi ánh trăng chính ta vẫn luôn khát vọng đi ?

Yue cũng không có ngăn cản hành động của giáo sư Snape , chính là trong lòng không ngừng quanh quẩn một câu:

Đây là có chuyện gì?

Mà giáo sư Snape cũng không có nhân cơ hội làm sâu sắc nụ hôn , chính là nhẹ nhàng rời khỏi người Yue , giống như mất hết tất cả sức lực quay về nằm trên sofa.

“Ngươi vậy biết chưa ? Ngươi có thể chịu được một giáo sư không lúc nào không nghĩ làm ra chuyện này , thậm chí càng quá phận hơn với ngươi sao?”

Giáo sư Snape tự giễu thì thào lầm bầm lầu bầu, cũng không biết chính mình là đang nói cho Yue nghe vẫn là đang nói cho chính mình nghe …. Bất quá , hiện tại chắc đến lượt Yue trốn tránh hắn đi?

Yue nhìn giáo sư nằm trên sofa cúi đầu , lung tung lẩm bẩm , trong lòng đột nhiên có điểm đau lòng. Nhưng Yue cũng không có làm cái gì , chính là vươn tay nhẹ nhàng vuốt qua môi , tựa hồ còn chưa đi ra từ cảnh vừa rồi .

Thật lâu sau,yue phá vỡ bầu không khí áp lực nơi này :

“Giáo sư , đây là chuyện thầy vẫn luôn lo lắng sao ?”

Nghe được lời nói vẫn bình tĩnh như trước của Yue , mà không phải là vẻ mặt kinh hoảng , khiển trách hay chạy đi gì , giáo sư Snape ngẩng đầu lên , lăng lăng nhìn Yue , đợi cậu nói tiếp .

“Giáo sư , thầy không cần lại tránh ta .”

Yue lẳng lặng nói.

Giáo sư Snape không thể tin nhìn nhìn Yue…

Chẳng lẽ hắn……

Yue cũng không có làm cho giáo sư Snape tiếp tục miên man suy nghĩ , cậu nói :

“Ta chưa bao giờ biết giáo sư suy nghĩ như thế , chuyện này ta sẽ suy nghĩ thật kĩ  sau đó ta sẽ cho thầy một câu trả lời thuyết phục.”

Nói xong, Yue rời khỏi hầm, giống như vừa rồi cậu chẳng qua chỉ là biết nguyên nhân giáo sư Snape phiền não , đang muốn nghĩ biện pháp giải quyết mà thôi.

Snape sau một lúc ngây người , nhịn không được bật cười, nhẹ nhàng bật cười:

Đây mới là Yue của hắn , Yue luông luôn bình tĩnh của hắn , vô luận là tục sự hay tình cảm  cũng không bao giờ xúc động , sau khi suy nghĩ kết quả mới bắt tay làm . Có lẽ trong mắt người khác , cảm tình đối phương có lẽ không sâu , nhưng đối với hắn mà nói , người như vậy lại mới là người thích hợp nhất với hắn !

Đối với suy nghĩ cùng hành vi của giáo sư , Yue cũng không phải không chấn động ….

Tại thời điểm cậu vẫn là “thẩm phán giả” , chính cậu đối với cuộc sống bản thân ngụy trang thành hình thái Yukito  vẫn luôn vây trong trạng thái bàng quan , cho nên cậu cũng biết nhiều về tình cảm giữa Yukito và Touya . Vì vậy , với tình cảm đồng tính Yue cũng không bài xích , huống chi Yue thân là tinh linh cũng không tồn tại vấn đề giới tính . Chính là đối với chuyện đó , Yue cũng vẫn cứ không hiểu!

Hiện tại, Yue biết chính mình đối với Hermione, là tình cảm anh em , đối với sư phụ , là tình cảm nhu mộ , đối với bạn học là bằng hữu chi nghị ….

Nhưng mà , tình yêu , Yue như trước không biết đó là cái gì — mặc dù có tình cảm lưu luyến giữa Sakura và tiểu Li , giữa Yukito và Touya …. Còn có tình cảm kiếp này giữa Hermione cùng Draco  để làm mẫu , nhưng Yue vẫn như trước không biết “Yêu” là cái gì !

Tình cảm mình dành cho giáo sư rốt cuộc là dạng tình cảm nào đây ?

Yue không ngừng tự hỏi .

Thực rõ ràng, tình cảm của mình với giáo sư bất đồng với những người khác , nhưng nó là “Yêu” sao ?

Không ai có thể trả lời Yue nghi hoặc.

Ngay tại trong trạng thái giằng co này , bài thi thứ hai rốt cuộc bắt đầu . Nói đến bài thi thứ hai , Yue cảm thấy có chút buồn cười , cư nhiên cho ngôn ngữ Nhân ngư vào trong Kim đản , nhắc tới nội dung bài thí thứ hai .

Này đối với Yue mà nói không có gì — dù sao cậu biết ngôn ngữ Nhân ngư , nhưng những người khác nếu không đem Kim đản bỏ vào trong nước , chỉ sợ lỗ tai sẽ bị đày đọa đi , hahaa…

Chẳng qua , trân bảo mình phải cứu rốt cuộc là cái gì đâu ?

Nhìn hồ nước yên ả , Yue bắt đầu tự hỏi , cậu hoàn toàn không có chú ý trên khán đài thiếu một thân ảnh quen thuộc ,  cùng với ánh mắt tràn đầy thâm ý của Dumbledore .

Sau tiếng hiệu lệnh , mấy dũng sĩ khác đều nhào vào nước ,mà Yue lại thập phần kỳ quái bước trên mặt hồ, vung đũa phép lên , một quả cầu ma lực xuất quanh Yue , cậu chậm rãi tiến trong nước .

Yue mở hai mắt ra , quang mang lạnh lùng nhưng trong trẻo tựa mặt trăng lóe sáng . Đột nhiên cậu tựa hồ cảm nhận được cái gì đó , liền tiến về phía ấy .

Cảm ứng càng ngày càng mãnh liệt, Yue kiềm chế loại cảm giác này, rốt cục chạy tới  . Nhưng khi nhìn thấy tình cảnh trước mắt , cơn tức của Yue đột nhiên bùng nổ ….

Dám đem giáo sư , Hermione làm đạo cụ cho bài thi , hơi quá đáng !

Lúc này, tầm thủ biến thành cá mập lâu nay vẫn theo đuổi Hermione xuất hiện từ xa xa …. Người  từng làm Draco ghen tuông rất nhiều này giờ đang bị một ít bèo cuốn lấy , Yue suy nghĩ một chút sử dụng ma pháp làm đám bèo nới lỏng ra , sau đó nói với hắn :

“Ngươi mang Hermione đi đi.”

Nói xong, trên đũa phép phát ra bạch quang chói mắt , dây thừng trói giáo sư cùng Hermione lập tức đứt rời , hai người ngay sau đó liền được hai quả cầu bảo vệ …

Viktor · Krum kinh ngạc nhìn người giống như thần linh trước mắt , theo bản năng phục tùng .Rất nhanh hắn mang theo Hermione lên bờ .

Yue nhìn giáo sư giống như đang ngủ say , trong lòng đột nhiên có một tua cảm xúc ôn nhu , tràn ngập cả cõi lòng …..

Đây là trân bảo thuộc về ta sao ?

Nếu như vậy , ta sẽ thủ hộ nó thật tốt !

Lần đầu tiên thủ hộ, cho chủ nhân của ta — Clow · Reed;

Lần thứ hai thủ hộ, cho bằng hữu của ta – Sakuru ;

Mà lúc này đây, sự thủ hộ của ta chỉ dành cho một mình anh …. Giáo sư của ta !

Snape chậm rãi tỉnh lại , ánh mắt đầu tiên hắn thấy cũng là khuôn mặt mỉm cười của Yue .Đúng rồi , cái tên Dumbledore chết tiệt kia , gọi mình tới văn phòng , sau khi cho mình uống thứ kì quái gì đó mình liền mất đi ý thức …. Xem ra mình bị trở thành đạo cụ của bài thi lần này .

Tuy rằng thập phần bất mãn, nhưng khi nghĩ đến sự quý trọng của Yue dành cho mình , trong lòng hắn  vẫn là có chút cao hứng.

“Giáo sư , ta nghĩ , chuyện lần trước , ta có thể trả lời thầy …”

Thanh âm thanh lãnh của Yue thành công đem tâm trí giáo sư quay về , không được tự nhiên hắn không biết giờ phút này vì cái gì đột nhiên không muốn nghe hắn đáp án, hắn vội vàng nói :

“Loại chuyện này đợi lát nữa nói sau, chúng ta bây giờ còn ở trong nước!”

“Không, ta nghĩ muốn ở trong này nói !”

Yue lần đầu dùng thái độ cường thế như vậy bác bỏ quyết định của giáo sư Snape :

“Ta thích thầy , cũng có thể là ta yêu thầy , ta sẽ thủ hộ thầy , thủ hộ tình cảm của chúng ta .”

Giáo sư lăng lăng nhìn Yue nói xong , trong lòng đột nhiên thấy như bị lấp đầy …

Snape không phải loại người thích nói mấy lời buồn nôn , đối với việc mỗi lần lão Malfoy dùng loại đối thoại triền miên nói chuyện với vợ của hắn , Snape đều muốn phun ra cùng ghê tởm cực kì , nhưng mà giờ phút này nghe được mấy lời của Yue , hắn một chút cảm giác ghê tởm hay gì gì đó đều không có , ngược lại , hắn cảm nhận được một cảm giác tên là thần thánh cùng trang nghiêm !Vì thế, hắn nhẹ nhàng trả lời:

“Yue, về sau em cứ gọi ta là Severus hay Sev đi . Ta cũng sẽ yêu em , ta cũng sẽ dùng hết sức ta để bảo vệ em , bảo vệ tình cảm của chúng ta.”

Ngay tại nháy mắt giáo sư thốt ra , vị trí trái tim hai người đột nhiên phát ra ánh sáng vô cùng đẹp mắt , hai quầng sáng dây dưa cùng một chỗ, rốt cuộc phân không ra.

Ở bên trong hào quang , thân ảnh “Hy vọng” lại xuất hiện , trong tay nàng vẫn cầm trái tim đỏ thắm tràn ngập lực lượng hạnh phúc kia , trên cánh của trái tim phân biệt khắc tên của hai người .

“Đây là cái gì?”

Thật lâu sau , giáo sư hỏi.

Yue nhìn vài lần , trả lời nghi vấn của giáo sư :

“Đây là tinh linh của một bằng hữu trước kia của ta , nàng đại biểu cho hy vọng . Ta đi vào nước Anh lần này , nàng vẫn luôn theo thủ hộ ta , giúp ta học được cách dung nhập vào xã hội . Hôm ở rừng Cấm ta đã để nàng quay về bên người chủ nhân của nàng . Dạng hiện tại này , đại khái là chúng ta trở thành thần thánh bạn lữ — linh hồn bạn lữ đi. Về sau, anh sinh ta sinh, anh chết ta chết … Nga , tinh linh chúng ta chỉ biết ngủ say , dưới sự ảnh hưởng của ta , anh khả năng cũng dần dần biến thành tinh linh , có được sinh mệnh dài lâu mà cô tịch .”

Những lời cuối của Yue , toát ra sự hối ý cùng xin lỗi .

“ Đầu óc của em bị cửa kẹp sao ? Ta sao lại có thể bị làm khó vì chuyện cỏn con đó được ? Về sau em luôn bên cạnh ta, ta làm sao cảm thấy như vậy đây !”

Lời nói như trước không tốt, nhưng giờ phút này , với Yue , đó lại là thanh âm êm tai nhất trên đời .

“Ân, giáo…… Severus, chúng ta đi lên đi.”

Hai người gắt gao nắm tay , dưới sự bảo vệ của vòng tròn ma lực , chậm rãi trồi lên mặt nước .

Khi lại thấy đến ánh mặt trời , trong lòng cả hai cảm nhận được sự vui sướng trước nay chưa từng có ,…. Cảm giác này có lẽ tên là hạnh phúc đi ?

Đọc truyện chữ Full