Báo tuyế t mạnh mẽ dẫn đầu đoàn tùy tùng thú hình hùng dũng tiến về phía trước làm cho cát bụi mờ mịt đầy trời, chạy nhanh như đang trốn ánh mặt trời trên đường lớn.
Đúng thật là không kịp sắp xếp.
Bạn lữ của mình đang một mình lẻ loi ở Eden bảo.
Chuyện xảy ra bất ngờ.
Đứa con của mình lại sinh non.
H ắn biết mọi người cần một bậc thang, nhưng cũng không cần nóng vội nhất thời, rồi sẽ có cơ hội thôi, nhưng lại không ngờ Clare lại mạo hiểm để tạo ra bậc thang này. . . . .
Tiếng kêu đau đớn đến tê tâm liệt phế truyền ra từ trong phòng, người chờ trong đại sảnh không người nào không khẩn trương vạn phần.
Garlock và Henry khi thấy Lôi Khăn Đứ c vọt vào từ đại môn thì có chút khó xử, Lôi Khăn Đức không chút do dự, nhanh chóng tiến lại đứng cùng với hai huynh đệ canh giữ ngoài phòng sinh.
Tiếng khóc của trẻ sơ sinh vang lên nỉ non, cho dù là người qua đường xa lạ, trong lòng cũng mềm lại, dần phai mờ đi không gian ngăn cách vốn không thể xóa bỏ.
Á Lai vỗ vỗ bả vai của tiểu Lôi Mạn, ý bảo bé đến cùng chia sẻ khoảnh khắc đáng nhớ này cùng mọi người, còn mình thì yên lặng trở lại phòng chờ.
Sức mạnh của một sinh mệnh mới có bao nhiêu lớn? Thật là vấn đề đáng để suy nghĩ.
B ảy ngày sau, sản phu khôi phục thân thể, đứa bé phi thú nhân khi vừa chào đời không hề xấu như con nít mới sinh, đôi lúc sẽ cầm lấy ngón tay nhỏ của anh trai nhỏ không buông.
Á Lai kinh dị nhìn đứa bé nằm sấp, dựng thẳng ngón chân trên chiếc giường nhỏ, bé tên thật là An Cách Tư nhũ danh là An An, kiểu tạo dáng này, tuyệt đối chỉ có mấy đại sư yo-ga cao cấp mới làm được.
―Muốn ôm một chút không?‖ Clare cười hỏi Á Lai đang trợn to hai mắt ngạc nhiên.
Á Lai vội lắc đầu, trẻ con là thứ không biết nói đạo lí nhất, nói khóc liền khóc, cũng đâu có dễ dỗ.
Lại qua hai ngày, y bị an bài ở bên chiếu cố Clare, Garlock vốn nói là ―Hảo hảo theo học hỏi kinh nghiệm, chuẩn bị cho đứa nhỏ sau này của chúng ta!‖ Á Lai lúc đó há hốc mồm, trong lòng gào thét: Học hỏi em gái nhà anh!
―Cám ơn anh.‖ Clare đột nhiên nói.
Á Lai khó hiểu, ―Vừa rồi tã đó không phải là do tôi đổi đâu.‖
Clare nói: ―Tôi nói là cảm ơn anh đã khuyên giải Garlock.‖
Á Lai bắt đầu cố nhớ lại mình đã làm cái việc vĩ đại này bao giờ, lắc đầu, ―Tôi không có làm gì hết.‖
Clare bi ết có đôi khi người khác dùng hết tâm tư dùng thiên ngôn vạn ngữ cũng không bằng một câu của người đặt biệt chỉ thuận miệng nói, ―Cám ơn anh đã không chán ghét tôi.‖
Á Lai không hề nói khéo: ―Không quan tâm, tại sao phải chán ghét, tôi chỉ quan tâm cho sự trưởng thành của Lôi Mạn thôi.‖
Thái độ yêu ghét phân minh rõ ràng như vậy, giờ Clare có chút hiểu được tại sao Garlock lại yêu người này đến vậy, người như vậy đáng để thân cận, người như vậy nói lời nào cũng đều đáng được tin phục.
Ngườ i hầu đưa sữa thú vẫn còn ấmlên, Clare cẩn thận ôm An An vào ***g ngực nâng niu giống như nâng bảo vật, chỉ một cái tươi cười ấm áp như cuốn hút hết thảy mọi sự vật xung quanh.
Xem nh ẹ không đề cập đến thân phận, nhìn hình ảnh ấm áp dịu dàng trước mắt, Á Lai rốt cục cũng nhận ra đây chính là hình ảnh khiến mình động tâm mà mình tìm kiếm bấy lâu, một hình ảnh có thể chạm đến lòng người, vội vàng chạy đi tìm người.
―Henry, Henry có thể phiền anh chuẩn bị dùm tôi một số thứ không?‖ Mắt Á Lai chợt lóe sáng.
―Được.‖ Đã lâu Henry chưa thấy Á Lai tràn đầy sức sống như vậy.
―Tôi muốn bế quan bảy ngày, anh an bài giúp ta một chút.‖ Á Lai bổ sung.
―Ngài có thể cho tôi biết nguyên nhân không?‖ Henry cần đầy đủ lí do, nếu không thể bẩm báo rõ ràng với gia chủ thì phiền to.
Á Lai cả người tràn ngập ý chiến đấu, ―Chuẩn bị tác phẩm dự thi.‖
B ảy ngày này đối với Á Lai phải nói là hy sinh quên mình, nhưng đối với Garlock lại là một loại tra tấn, từ khi hai người quen nhau đến nay, chưa có tình huống mặt cũng không gặp được thời gian dài như vậy.
―Mấy ngày rồi?‖ Tâm tình Garlock không chút vui vẻ, ủng hộ người trong lòng là tất yếu, hắnđành phải gắng chịu đựng thôi.
―Đây là ngày thứ năm.‖ Henry cung kính đáp, lần đầu anh thấy Garlock nôn nóng như sống một ngày dài bằng một năm.
Còn đế n tận hai ngày, Garlock lại nói: ―Bác sĩ riêng của Đào Đức lại từ chức rồi, anh tacũng không thể tùy tiện rời khỏi tế ti phủ, tôi muốn phiền anh chiếu cố anh tavài ngày‖.
Henry: ―Vâng, thưa ngài.‖
―Gặp Barret thì bảo nó nhanh về một chuyến đi, dù sao thì cũng là chú của đứa bé.‖ Garlock căn dặn.
―Kì hạn hợp đồng của Á Lai sắp đến.‖ Henry nhắc nhở. Garlock nhíu mày, ―Cậu nói thử xem, lúc đó y sẽ chọn rời đi sao?‖
Henry tr ầm mặt, suy xét lại, đây là chuyện hoàn toàn có thể, ―Thưa ngài, ngài có vô số phương pháp để giữ người bên mình, nhưng lại rất khó khống chế được tình cảm của họ.‖
Garlock đúng lúc dừ ng lại đề tài này, ―Tôi sẽ không giao quyền nuôi nấng Lôi Mạn cho Lôi Khăn Đức.‖ Clare cũng không được mình chấp nhận, gần đây lại xảy ra nhiều chuyện khiến người ta lo lắng như vậy, cho nên làm sao có thể dễ dàng giao quyền nuôi dưỡng Lôi Mạn lại cho bạn lữ của Lôi Khăn Đức.
Henry nói: ―Nhưng anh nên cho phép Clare cùng tham gia lễ thành thú với Lôi Mạn, tôi biết anh muốn lấy việc này để đặt thân phận cho Á Lai, nhưng tôi tin rằng Á Lai đủ thực lực để chứng minh mình không dễ bị xem thường.‖
Garlock bi ết Henry nói là sự thật, cũng là việc đúng, nhưng một khi Á Lai càng cường đại cường đến có thể thoát khỏi sự khống chế của mình thì làm sao đây? ―Tôi vẫn không thể nào nghĩ ra nguyên nhân y cự tuyệt tôi.‖
Henry nói: ―Chuyện Á Lai trải qua ở Ưng Tộc.‖
―Cho nên, không phải ycàng cần một bạn lữ cường đại hơn sao? Hay là do tôi không đủ cường đại?‖ Garlock cau mày.
―Có lẽ là do anh quá mức cường đại rồi, địa vị này không dễ để đối phương có cảm giác an tâm.‖ Henry giải thích.
―Tôi còn phải đợi đến khi yđủ tự tin sao?‖ Garlock có chút bất đắc dĩ.
Henry nói: ―Á Lai bề ngoài ôn hòa, nhưng nội tâm lại rất kiên định, thủ đoạn cường ngạnh quá mức sẽ phản tác dụng.‖
Garlock híp mắt, ―Anh hiểu ycòn nhiềuhơn tôi nữa nhỉ?‖
Henry bình tĩnh ứng đối nói: ―Ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê.‖
Garlock nhìn anh không nói lời nào, trong mắt ẩn ẩn toát ra một tia sáng.
Đây là biểu tình từ nhỏ đến lớn của Henry, không có chuyện gì phải giấu, ―Không có chuyện gì khác, tôi lui xuống trước, thưa ngài.‖
Garlock không cho anh cơ hội né tránh, ―Tôi đang suy nghĩ loại phi thú nhân nào mới có thể đảo loạn tâm tư tĩnh lặng như giếng nước của anh đây.‖
Henry nghĩ muốn nháy mắt biến mất, nhưng anh còn một nghi vấn, ―Tại sao anh lại yêu cầu bọn họ đặt tên đứa bé là An Cách Tư?‖
Garlock nói: ―Dù cuộc sống sau này bọn họ có hạnh phúc, nhưng về sau mỗi lần gọi tên con mình đều phải thốt ra cái tên An Cách Tư.‖
Henry không nói thêm gì nữ a, chủ nhân Eden bảo là Garlock, nhưng Eden bảo cũng là ngôi nhà chung của mấy anh em họ, Garlock không phải là loại người vì phẫn nộ mà đánh mất lí trí, hơn nữa chuyện cần lo lắng hàng đầu là chuyện quốc gia.
Ti ểu Lôi Mạn đứng do dự ở ngoài cửa phòng em bé, quan hệ của bé và Clare vốn không được tự nhiên, bình thường khi không có người thứ ba thì sẽ không lại gần nhau mà ―Người thứ ba‖ này bình thường đều là Á Lai.
Nhưng gần đây Á Lai đang bế quan, không thể chiếu cố học trò nhỏ tâm tư mẫn cảm mình.
Tiểu Lôi Mạn tiếp tục bối rối, mọi người không có ai ở đây, nhưng bé muốn gặp em trai, thầynói mình lại có thêm một người thân. . . .
―Lôi Mạn.‖ Clare có chút giật mình, nhưng lập tức điều chỉnh tốt tâm tình mình, sợ đứa nhỏ chạy mất, ―An An vừa mới tỉnh, cả ngày nay bé cứ nhớ con.‖
An An còn chưa đủ tháng, làm sao biết nhớ ai, nhưng tiểu Lôi Mạn cũng không để ý, cũng không muốn nói rõ, cọ cọ mũi chân, từng bước nhỏ đi vào, từng bước nhỏ một.
Nội tâm Clare phập phồng, từ khi xảy ra hiểu lầm đến giờ, đây là lần đầu Lôi Mạn chịu đáp lại mình. . . .
M ở ra cửa sổ sát đất của phòng làm việc, Á Lai nhảy lên ban công, giơ cao hai tay lên không trung, nhịn không được nhắm hai mắt lại, vui sướng như được gột rửa tinh thần.
Xong, tác phẩm của mình đã hoàn thành! Thật muốn khóc quá! Ha Hả!
Henry đúng hạn chạy đến Tế ti phủ để chiếu cố Đại Tế Ti, đồng thời cũng tự mình hộ tống tác phẩm của Á Lai đến trung tâm dự thi.
Á Lai không nghĩ đến mình vừa ra khỏi cửa Henry đã rời đi, để người khác mang tác phẩm mình ngậm đắng nuốt cay làm ra, y thật lo lắng.
Vì thế nhìn theo xe ngựa càng ngày càng xa, y không lòng dạ nào cảm thán một câu: ―Lập gia đình nên tìm người trầm ổn chu đáo như Henry.‖
Những lời này rất có tính hủy diệt, Á Lai bị Garlock khiêng trên vai, bụng bị cấn phát đau, giãy dụavô ích!
Garlock trước mặt mọi người hung hăng vỗ mông người trên vai mình, ―Tôi mang em vào phòng ngủ hảo hảo thảo luận một chút về vấn đề lập gia đình.‖ Á Lai há mồm nín thở, tại sao kiếp này mình không là cao thủ võ lâm linh tinh gì đó chứ, đánh cho tên dã thú ác bá chết tiệt này tàn phế!
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trọng Sinh Chi Á Lai
Chương 16: Tu
Chương 16: Tu