DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cuộc Sống Nhàn Nhã Của Nhạc Tư Trà
Chương 57

Nếu đã lấy được dược thảo, các bước tiếp theo cũng cần đẩy nhanh tiến độ.

Về lại thành phố B, Diệp Kình càng bận rộn hơn so với trước. Hai ba ngày liền hai người không thấy nhau là chuyện thường. Dù về nhà nhưng chốc lại đi ngay, ở trường cũng xin phép nghỉ.

Mỗi lần thấy anh lại thấy gầy đi, Nhạc Tư Trà lo Diệp Kình sẽ ép mình mệt tới phát bệnh vào viện. Trước đây đã có tiền lệ rồi!!!

Nửa tháng sau, cuối cùng Nhạc Tư Trà cũng không đành lòng nhìn thế, nhân lúc Diệp Kình về nhà, kéo anh lại.

“Rốt cuộc gần đây anh bận những gì, khiến mình thành thế này?”

Gần đây đúng là Diệp Kình gầy đi rất nhiều, nhưng tinh thần vẫn tốt, thấy Nhạc Tư Trà lo lắng cho mình, anh cảm thấy trong lòng ấm áp, nói “Anh không sao! Chỉ là bận chút thôi, em đừng lo.”

“Anh trả lời có lệ em!” Nhạc Tư Trà bực mình, cậu lo lắng cho anh, thế mà lại đáp lại không có gì?!

Diệp Kình hiểu được những gì cậu nghĩ, đành nói “Em muốn nghe thì anh nói.”

“Anh nói đi, em nghe mà.” Nhạc Tư Trà ngồi nghiêm chỉnh.

Diệp Kình thấy thế buồn cười, kéo cậu vào lòng, hôn môi “Bên phòng nghiên cứu đang phân tích phối phương em đưa cho anh, dự định trong tháng 5 sẽ cho ra sản phẩm.” Vì đề phòng bị tiết lộ, anh phải giám sát mọi hành động nhỏ.

“Sản phầm? Cứ làm theo cách điều chế ấy không được sao? Hơn nữa những thứ này cũng không cần anh trực tiếp xem chứ?” Nhạc Tư Trà thoải mái nằm trong lòng Diệp Kình, nửa tháng nay chưa được gần nhau, cậu bắt đầu nhớ cái ôm ấm áp của anh.

“Thuốc đông y và thuốc tây vẫn có rất nhiều điểm khác nhau, muốn làm theo phương thuốc thành thuốc pha chế sẵn cần một khoảng thời gian nghiên cứu lâm sàng, mà thời gian của chúng ta không nhiều.”

“Thời gian không nhiều? Vì sao?” Nhạc Tư Trà khó hiểu “Dù nghiên cứu xong chúng ta cũng không đủ dược liệu để cung cấp cho sản xuất. Chậm chút cũng đâu có sao!”

“Anh nhận được tin, tháng năm này đại sứ ngoại giao của F quốc sẽ cùng con gái tới chơi thành phố B, sẽ có buổi phỏng vấn, con gái yêu của ngài đại sức khi còn nhỏ bị bắt cóc, tuy rằng đã giải cứu được nhưng nửa người dưới bị liệt, chỉ có thể ngồi xe lăn. Nếu chúng ta có thể chữa khỏi, không chỉ nâng danh tiếng của sản phẩm mà còn có thể dời đi sự chú ý của những thế lực khác với em.”

“Chú ý? Em?”

“Đúng thế, trước khi bắt cóc em, Lam Kiền cừng có mối liên hệ chặt chẽ với một số người, trong khoảng thời gian gần đây, người của anh phát hiện không ít ‘chuột’ bên cạnh em.” Ánh mắt Diệp Kình lạnh lùng, ai dám động đến Nhạc Tư Trà, anh nhất quyết không bỏ qua.

Ra là hệ lụy của vụ bắt cóc lần trước. Nhạc Tư Trà áy náy “Xin lỗi, nếu không phải em xen vào việc của người khác thì đã không liên lụy đến anh.”

“Em biết sao?” Diệp Kình đùa cợt ôm cậu vào lòng “Trước anh đã nói sẽ bỏ qua cho em rồi, chỉ cần về sau em cẩn thận hơn là được.”

“Ừm.” Nhạc Tư Trà đột nhiên nghĩ tới chuyện khác, ló ra từ trong lòng Diệp Kình “Vậy còn phân bón lần trước em đưa cho anh? Anh cũng nói là cầm đi nghiên cứu, nếu mệt thế thì cũng ngừng luôn đi.”

“Yên tâm, anh biết đúng mực. Dù sao chuyện đấy cũng không vội, không cần anh tự mình để ý tới.”

“Hay để em giúp anh.” Nhạc Tư Trà chợt có cảm giác, nếu nhờ Du Nhiên cậu có thể giúp Diệp Kình hoàn thành nghiên cứu.

“Em?” Diệp Kình có vẻ hoài nghi nhìn cậu, anh vẫn biết người yêu mình không có chút kiến thức y dược gì cả.

“Này, đừng nhìn em như thế chứ, tuy rằng em không hiểu nhưng Du Nhiên lợi hại hơn chuyên gia của anh nhiều.” Nhạc Tư Trà dỗi che lấy mắt Diệp Kình, cậu không muốn Diệp Kình nhìn mình hoài nghi như vậy.

Thực ra không phải Diệp Kình không nghĩ tới, nhưng anh không muốn Nhạc Tư Trà bị dính vào chuyện này quá sâu, nhưng nếu cậu đã đưa ra, Diệp Kình cũng đành đồng ý.

“Ừm anh quên mất Du Nhiên có thế mạnh trong lĩnh vực này. Nếu em đã giúp, vậy anh phải cám ơn em rồi~~~”

Anh cầm lấy bàn tay mềm mại của Nhạc Tư Trà, đưa lên miệng, liếm một ngón lại một ngón, ánh mắt bình thường vẫn dấu dưới gọng kính, chỉ trước mặt Nhạc Tư Trà mới lộ ra tà mị cùng khao khát nóng bỏng, nhìn chằm chằm bất cứ động tác nào của Nhạc Tư Trà.

Cảm giác tê dại truyền tới từ đầu ngón tay khiến Nhạc Tư Trà sững lại.

Diệp Kình không quan tâm cậu có phải ngẩn người hay không, bỏ ra ngón tay, nhưng tại tấn công tới bờ môi anh vẫn nhung nhớ.

“Ưm~” Khi Nhạc Tư Trà nhận ra thì Diệp Kình đã đặt cậu lên sofa, đoạt lấy không khí trong miệng cậu “Chẳng phải anh còn bận sao?” đang tuổi tràn trề sinh lực, lại lâu rồi không thân mật khiến cơ thể cậu càng mẫn cảm.

“Thỉnh thoảng nghỉ ngơi chút không sao.” Diệp Kình chạy dần xuống dưới, ngón tay khéo léo cởi ra nút áo Nhạc Tư Trà, vuốt ve cơ thể xinh đẹp của cậu.

“A~” Nhạc Tư Trà bị kích thích tới mức đầu ngón chân gấp khúc, ôm chặt lấy anh “Em,em còn phải đi học, ưm…”

“Hôm nay không đi, ở cùng anh được không?” Giọng nói trầm ấm của Diệp Kình tràn đầy hấp dẫn, môi cùng hai tay xoa nắn những chỗ nhạy cảm của cậu.

“…Vâng.” Nhạc Tư Trà khẽ gật nhẹ trong lòng anh.

“Ngoan.”

“Ưm…a…chậm chút…a….”

……

Nhạc Tư Trà tỉnh lại trên chiếc giường mềm ại, Diệp Kình đã đi từ lúc nào, chỉ còn lại cậu.

Cậu nằm lười trong ổ chăn, gọi Du Nhiên.

“Chào buổi chiều, chủ nhân.” Giọng nói đáng yêu lại vang lên. Lời nói luôn cẩn thận, tỉ mỉ khiến người ta xấu hổ!

“Du Nhiên, dược thảo ở tầng một thế nào rồi?”

“Đang sinh trưởng rất tốt, đã có số lượng mầm mống để chuẩn bị mở rộng khu trồng. Dự tính một tuần sau sẽ đạt tới trên dưới một ngàn cây.

“Một ngàn cây….” Vẫn là quá ít, lúc trước không ngờ sẽ đưa vào sản xuất nhanh thế nên chỉ thu thập mấy chục gốc. Nhạc Tư Trà âm thầm suy tính.

Một lúc lâu sau, cậu mới rời giường, đi vào phòng tắm tẩy đi những dấu vết trên người, thay quần áo, lại cho hai thú cưng ăn no.

Xong xuôi, cậu để Miêu Miêu và Art ở bên ngoài, một mình vào không gian.

Đứng dưới cây dịch chuyển, cậu gọi Du Nhiên “Du Nhiên, đưa anh tới chỗ những dược thảo đó, anh cần lấy thêm.”

“Có chọn chất lượng tốt nhất?” Phẩm chất tốt luôn ở nơi nguy hiểm chút.

“…Chọn.” Nhạc Tư Trà nắm chặt hai tay, một lúc lâu sau mới buông ra.

“Dịch chuyển bắt đầu, địa điểm – rừng mưa nhiệt đới Amazon.”

Đọc truyện chữ Full