DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tinh Linh Trên Vai Dã Thú
Chương 27: Khứu giác của thú nhân

Đại bộ phận động vật có vú đều dựa vào khứu giác để tìm kiếm thức ăn, phòng vệ địch nhân, thậm chí tìm kiếm bạn lữ mà nhân loại cũng là một trong số đó. Chẳng qua theo tiến hóa, nhân loại đã quên đi loại bản năng cơ bản này.

Mà thú nhân ở điểm này lại càng giống với động vật, khứu giác linh mẫn giúp bọn họ trong đủ loại mùi tìm được mùi của con mồi, cũng có thể từ mùi hương con mồi để lại mà đuổi tới chúng. Cho nên có đôi khi bọn họ tin cái mũi của mình hơn cả đôi mắt.

Mà khi thú nhân đối mặt với á thú nhân, khứu giác của bọn họ càng thêm trọng yếu.

Đại bộ phận á thú nhân độc thân đều nghĩ thú nhân thích mình là vì vẻ ngoài của mình hảo. Kỳ thật không phải vậy, thú nhân quan tâm chính là “hương vị” trên người bọn họ.

Thứ hương vị ấy tên khoa học gọi là “hormone” hay còn gọi là nội tiết tố.

Nội tiết tố [hormone] trong tiếng Hy Lạp là kích thích, ý tứ là “kích hoạt”, nó là nội tiết kích thích được hệ thống bên trong cơ thể phân bố để điều tiết sinh lý nói chung. Các loại nội tiết tố đối với sự trao đổi chất bên trong cơ thể là cố định, cũng như phối hợp với các cơ quan phát triển, sinh dục và quản lý khác. Nó chẳng những ảnh hưởng đến sự sinh trưởng, phát dục và biểu hiện cảm xúc bình thường của một người mà còn duy trì hoạt động cân bằng của các cơ quan hệ thống bên trong cơ thể. Một khi nó biến mất, thân thể sẽ xuất hiện bệnh biến. Một người có thể đạt được sự khỏe mạnh về tinh thần và thể xác hay không phụ thuộc rất nhiều vào nội tiết tố.

Mà nội tiết tố thú nhân ngửi được trên người á thú nhân là “Thư tính (thư tính =nữ tính) nội tiết tố” Bọn họ thông qua nội tiết tố này xác định tuổi tác và có bạn lữ hay chưa.

Vì vậy một á thú nhân trên người càng có nhiều “Thư tính nội tiết tố” thì sức quyến rũ của hắn đối với thú nhân càng lớn.

Thú vị là thư tính nội tiết tố sẽ ở mức độ nhất định ảnh hưởng tới mỹ mạo bên ngoài của á thú nhân. Một á thú nhân mà có sung túc “thú tính nội tiết tố” thì trong cơ thể tế bào sẽ sinh trưởng nhanh chóng, sự trao đổi chất tràn đầy, trong cơ thể các cơ quan tràn đầy sức sống, từ bên ngoài nhìn vào sẽ thấy làn da hắn vô cùng bóng loáng nhẵn nhụi, tiếng nói sẽ càng thêm mượt mà êm tai, dung mạo càng thêm tinh mỹ, thậm chí đường cong cơ thể cũng càng thêm ôn nhu mà ngay cả tính cách cũng càng thêm ôn nhu uyển chuyển hàm xúc.

Á thú nhân lại không biết những điều này là bởi “thư tính nội tiết tố” ảnh hưởng, cho nên bọn họ đương nhiên cho rằng thú nhân là để ý bề ngoài của bọn họ, vì thế bọn họ cũng càng thêm chú trọng mỹ mạo của mình.

Đây là một vòng tuần hoàn vô cùng tốt cho nên dù thú nhân biết được sự hiểu lầm của á thú nhân thì vẫn lựa chọn tiếp tục trầm mặc. Dù sao cũng ai cũng thích nửa kia của mình ngày một trở nên xinh đẹp hơn.

Khụ, có chút lạc đề.

Aggreko ngơ ngác nhìn tiểu tinh linh đột nhiên xuất hiện ở chân cầu thang, lại thấy cậu vừa nhìn thấy hắn liền xoay người quay về phòng, hồi lâu mới hồi phục lại tinh thần.

Hắn huýt huýt sáo, vẻ mặt ái muội đối với Carlos tề mi lộng nhát (nháy mắt) “Huynh đệ, ngươi cũng thật là có diễm phúc a” chỉ trong vài giây ngắn ngủi lúc nãy hắn đã ngửi thấy rõ trên người tiểu tinh linh trừ bỏ “thư tính nội tiết tố” còn có hương vị mãnh liệt thuộc Carlos. Khi hương vị của thú nhân dính trên người của một á thú nhân không có quan hệ huyết thống thì chính là đang hướng các thú nhân khác cảnh cáo rằng á thú nhân này đã có chủ. (=))))))))))))))))

Bất quá “hương vị” của nhóc con kia cũng thật là đặc biệt. Không giống như đại đa số các á thú nhân khác luôn nồng đậm và dụ hoặc, “hương vị” của cậu phi thường đạm mạt nhưng lại không thể bỏ qua, tựa như tràn ngập thực vật, tươi mát mà xa xưa, giống như có tác dụng ngưng thần tĩnh khí làm cho người ta đã ngửi qua là không thể quên được rồi lại nhịn không được muốn tới gần.

Aggreko bên này đang hồi tưởng lại “hương vị” của tiểu tinh linh, Carlos bên kia đã đáp trả lại

“Diễm phúc hay không diễm phúc đều tốt, tổng so với “kẻ nào đấy” dám đối với á thú nhân “động thủ” đều may mắn hơn nhiều. Không biết nếu Gabi lão sư biết “kẻ nào đấy” có thể đối đãi “tàn nhẫn” như thế với á thú nhân, hết bắt cóc lại nhốt rồi còn khiến người ta sinh bệnh, liệu ông ấy có tức giận đến mức đem tên thú nhân kia ra ngũ mã phanh thây hay không đây? Carlos đem mấy từ “kẻ nào đấy”, “động thủ”, “tàn nhẫn” nhấn phi thường nặng, không có ý tốt được thực thể hóa trong lời nói một cách rõ ràng.

Aggreko vừa nghe vậy thì chút hưng trí trêu ghẹo bạn tốt biến mất không còn một mảnh, hiện tại hắn chỉ cảm thấy phi thường lạnh lẽo. Tính cách của phụ thân mình như thế nào Aggreko phi thường rõ ràng, đa phần thì ông rất dễ nói chuyện nhưng trong đó không bao gồm việc đối đãi với á thú nhân.

Trong việc đối đãi với á thú nhân, Gabi giống với đại đa số các thú nhân khác đều cố chấp mà kiên định cho rằng tất cả á thú nhân đều cần tỉ mỉ chăm sóc che chở. Thú nhân nào cũng phải xem sự an toàn của á thú nhân là quan trọng nhất, tất cả những kẻ thương tổn á thú nhân đều không thể tha thứ. Nếu để cho ông biết những việc hắn đã làm với một “á thú nhân”, Aggreko tin tưởng Gabi tuyệt đối là người đầu tiên đối với hắn thi hành gia pháp.

Mới nghĩ tới hình ảnh kia thôi, Aggreko liền nhịn không được cả người phát run. Hắn vẻ mặt đau khổ nhìn Carlos rõ ràng có ý đồ khác, đau lòng nói “Ngươi muốn ta làm gì thì cứ nói thẳng đi, ta cam đoan sẽ thực hiện được. Trăm ngàn lần đừng đem sự kiện kia nói cho phụ thân của ta” hắn hối hận, thật sự hối hận. Lúc trước sao hắn có thể bị quỷ mê tâm mà đi trêu chọc vào người này cơ chứ? Mông Tát có bị bộ lạc khác tiếp quản thì sao, cũng không liên quan gì đến hắn a, dù ai làm tộc trưởng mà chả vậy? Hắn như thế nào lại tiếp nhận đem cái kẻ không nên quay về này đem về, mà lại còn sử dụng phương pháp kia nữa chứ.

Mà hắn cũng làm sao mà biết được cái vật nhỏ ấy cư nhiên lại là á thú nhân cơ chứ, thế giới này nhanh hỏng mất rồi!!!

Carlos cũng không dùng công phu sử tử ngoạm (chém cắt cỏ, ý là lợi dụng khó khăn của người khác mà trục lợi, kiểu chém giá ý) khó xử hắn ” Chuyện về em ấy ta nghĩ ngươi biết phải nói như thế nào”

Aggreko tinh thần rung lên “Được! Ta cam đoan sẽ không ai biết được bí mật của nhóc ấy. Mọi người sẽ chỉ biết cậu ta là “á thú nhân” chúng ta mang về mà thôi!”

“Tốt lắm!” đối với câu trả lời của Aggreko, Carlos phi thường hài lòng gật gật đầu liền xoay người ly khai bỏ lại tên gấu béo kia một mình.

Về phần Aggreko như thế nào lừa dối những người khác thì đã không phải là việc hắn phải quan tâm nữa rồi.

images

Aggreko vừa rời đi, Estes liền xuất hiện trên đầu cầu thang.

“Cái tên đáng ghét kia đi rồi?”

“Ân” Carlos đi lên tầng, vươn tay giúp Estes chải vuốt mấy sợi tóc ngắn hỗn loạn “Hắn đánh thức em à? Có muốn đi ngủ thêm một chút nữa không?”

“Muốn!” Estes lôi kéo Carlos về phòng, vừa đi vừa nói “Lần sau không cần hắn đến đây nữa, tên béo ấy phá hư hết tâm trạng”

“Tuy rằng anh cũng muốn vậy, nhưng đó là điều không thể” Carlos trấn an nói “Kỳ thật tên đó đến đây cũng có chỗ tốt, hắn có thể giúp chúng ta không ít việc”

“Nhưng là hắn rất tệ!” Estes rất không thích Aggreko, nhưng không đến nỗi chán ghét là được, ân, chính là không thích mà thôi!

“Anh cam đoan hắn sẽ không làm hại em nữa. Nếu hắn dám đối với em gây bất lợi thì anh sẽ tự mình giáo huấn hắn” Carlos tiếp tục dỗ. Aggreko xem như là bằng hữu duy nhất của hắn mà Estes lại là người hắn để ý nhất, hắn cũng không muốn nhìn thấy ngăn cách giữa hai người họ càng lúc càng lớn.

Đương nhiên cũng không muốn bọn họ quá gần, cứ như hiện tại là được rồi (bá đạo công a =>

Estes nghe xong câu nói của ngân lang, phi thường hài lòng với mong muốn bảo hộ cậu của hắn, liền quyết định đại nhân đại lượng không thèm so đo với cái tên vô lại kia.

Một lần nữa trở lại giường, Estes lại ngủ không được “Carlos, em ngủ không được”

Hình thú Carlos ngẩng đầu, cái đuôi xinh đẹp thật dài ở phía sau như có như không đảo tới đảo lui [không muốn ngủ thì không cần ngủ nếu không buổi tối lại ngủ không được]

“Ân, nơi này thật nhàm chán a. Nếu ở trong rừng rậm thì chúng ta đã có thể đi tản bộ, đi săn còn có thể đi hái trái cây còn nơi này thì cái gì cũng không thể, thật nhàm chán a”

[Nếu nhàm chán thì có muốn xuống tầng xem TV không?] ngân lang nghĩ thứ này có lẽ tiểu tinh linh chưa từng thử qua có thể sẽ thích.

“TV?” tiểu tinh linh quả thật bị thu hút sự chú ý, cậu nhổm nửa người lên nhìn về phía Carlos đối với “Kịch truyền hình” mà hắn vừa nói cảm thấy rất hứng thú.

Ngân lang đem cậu xuống tầng, vẫn duy trì hình thú dùng móng vuốt mở cửa phòng ra, xác định dây cắm đã cắm vào ổ điện liền bật lên màn hình TV.

Lúc này hắn không thể không cảm ơn một chút những kẻ vì muốn lấy lòng hắn mà vẫn luôn trả toàn bộ tiền hóa đơn điện nước của căn nhà này nếu không hiện tại hắn hẳn là còn vì mấy việc nhỏ này mà bận rộn ngược xuôi.

Estes nhanh chóng bị hình ảnh đột nhiên xuất hiện trên màn hình TV thu hút sự chú ý, cậu nhu thuận ngồi trên ghế sô pha, ôm cái gối mới mua hưng trí bừng bừng nhìn Carlos cầm cái khối dài dài gì đó (điều khiển từ xa) hướng phía TV bấm tới bấm lui.

Carlos bấm nửa ngày cuối cùng tìm được kênh thiếu nhi, đặt điều khiển từ xa bên cạnh Estes, leo lên ghế sô pha, cơ thể to lớn chui vào khe hở giữa cậu và cái ghế, nằm úp sấp xuống khiến cho cơ thể mình vòng trụ tiểu tinh linh. Lại đem điều khiển từ xa kéo về bên mình, đầu gối lên chân trước, nửa nhắm mắt nhìn về phía TV.

Tuy rằng bên trong là phim hoạt hình nội dung nhàm chán đến mức khiến cho hắn muốn ngủ nhưng nhóc con kia thích là được rồi.

Estes ngả người về phía sau, thoải mái dựa vào người ngân lang, sau đó đúng như Carlos dự đoán đối với nội dung ngây thơ của phim hoạt hình cảm thấy tràn ngập hứng thú, mải xem đến mắt quên nháy.

Cứ thế cả buổi chiều ngân lang ở trên ghế sô pha ngủ gà ngủ gật mà tiểu tinh linh xem hết mấy bộ phim hoạt hình buổi chiều.

Đọc truyện chữ Full