DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tinh Linh Trên Vai Dã Thú
Chương 42: Trò chơi (Hạ)

“Lúc nãy em đã đáp ứng cái gì cũng nghe theo anh rồi mà” Carlos nhắc nhở cậu. Một bên chỉ dùng một tay đã giam cầm hai tay lộn xộn của cậu đặt ở trên đầu, một bên xoay người liền đem người áp xuống dưới “Em nói mà không giữ lời sao?”

“Mới không có !” Estes theo bản năng phản bác sau đó lại nhíu mi từ chối ” Nhưng như vậy thật sự là rất kỳ quái a !”

“Sao có thể kỳ quái a?” Carlos từ trên nhìn xuống Estes, sau đó lại cúi đầu cọ cọ vào hõm vai cậu, một tay khác lại chạy dọc theo đường cong thân thể, tinh tế vuốt ve mỗi một tấc da thịt “Không phải em hỏi anh bình thường á thú nhân ở nhà làm gì sao? Bây giờ anh mới nghĩ tới, bọn họ bình thường ở nhà giống như chúng ta bây giờ vậy, làm một số việc thú vị lại có khả năng làm ấm người” Chẳng qua bình thường làm việc này đều là những phu phu ( phu =chồng, thê = vợ => BL= phu phu) đã kết hôn rồi.

“Ha ha….giống như bây giờ?” Estes nhịn không được cong người bật cười khanh khách, những nơi bị bàn tay của Carlos chạm đến thật nhột, đến mức cậu ứa cả nước mắt ra ” Ha ha….Anh đứng sờ loạn nữa, nhột quá a~….cáp….”

“Ân, giống như bây giờ, hiếm khi em thoải mái như thế này đúng không?” Carlos rất phối hợp không sờ loạn nữa, tay hắn dừng ở trên ngực Estes mềm nhẹ ấn xuống, nói xong lại tiến sang bên kia phục vụ.

“Ân, thoải mái….” Estes mơ mơ màng màng, cậu thật sự cảm thấy rất dễ chịu, phiêu phiêu như đang bồng bềnh, thoải mái vô cùng. Nên cậu cũng quên phản kháng mà lúc trước phản ứng lớn như vậy đại loại là để che giấu ngượng ngùng và không biết phải làm sao mà thôi.

“Vậy chúng ta tiếp tục nhé. Một lát nữa em sẽ càng thêm thoải mái ” Carlos một ngụm ngậm lấy vừa lòng nghe đối phương thét lên kinh hãi.

Từng được giáo dục qua phương diện này, Carlos mặc dù kĩ thuật không thành thạo nhưng vẫn có thể đối phó với một tiểu tinh linh không có chút kinh nghiệm nào thì quá đủ rồi. Hắn hoàn toàn tin tưởng mình có thể đem nhóc con đã yêu mà còn ngây thơ không biết này giữ lấy trong tay.

Hơn nữa sự thân cận gần đây đã giúp hắn có một số hiểu biết nhất định về thân thể của cậu, hiểu rõ chỗ nào mẫn cảm, chỗ nào đụng vào sẽ khiến cậu thoải mái.

Cho nên chỉ trong chốc lát, Estes đã giơ tay đầu hàng mặc hắn càn quấy.

Nội y giữ ấm duy nhất đã bị cởi ra ném xuống dưới, quần dài cũng bị Carlos trực tiếp xé rách quăng ở một bên, lộ ra quần lót màu trắng dán trên cái mông tròn trĩnh. Vì bị hành động của hắn làm cho sợ hãi, Estes theo bản năng nghiêng người co lên đùi lại vô tình hiển lộ bờ mông căng tròn mượt mà rõ ràng trước mắt Carlos, khiến hắn xem hai mắt đều đỏ lại.

“Nha !? Anh như thế nào lại phá quần của em !” Estes trách cứ trừng mắt nhìn Carlos rồi lại quay đầu đau lòng nhìn cái quần bị xé thành một đống vải vụn. Đó cũng chính là cái quần giữ ấm tốt nhất làm từ da lông gấu Bắc Cực hồi trước, hiện tại lại bị Carlos xé một phát, cũng không biết còn có thể sửa lại được không, thiếu nó cậu làm cách nào để vượt qua mùa đông đây a !

Lại không biết cái liếc mắt mang theo lệ quang của mình hiện ở tron mắt Carlos quả thực chính là thần dụ hoặc đang hướng hắn ngoắc ngoắc ngón tay. Đầu đã nóng lên cũng không cố kị gì nữa, trực tiếp đè xuống, ngậm lấy lỗ tai cậu.

“A ! ! !” thình lình xảy ra cảm giác mãnh liệt giống như bị điện giật, Estes cả người run rẩy, hai tay dùng sức nắm chặt thảm lông dày mềm mại ở phía dưới, ngón chân tinh xảo đáng yêu lại từng ngón cong lên.

Carlos thật không ngờ lỗ tai đối với tiểu tinh linh lại mẫn cảm như vậy, nhưng hắn vẫn thực cao hứng vì phát hiện này, sau đó lại dùng sức ở trên lỗ tai hấp, duyệt (hút) liếm, lộng cuối cùng đầu lưỡi còn vói vào bên trong lỗ tai, tiến tiến xuất xuất.

“A ! Không cần !” Estes dùng sức quay đầu muốn tránh khỏi thế công của Carlos. Cảm giác quá mức kịch liệt kích hoạt tuyến lệ, nước mắt làm cho tầm mắt trở nên mơ hồ khiến cậu nhìn không rõ người ở trên, cậu thở dốc, dùng thanh âm thoát phá khẩn cầu.

Nhưng thú nhân lại bất chấp không chịu buông tha, thậm chí còn dùng móng tay cào nắn hai điểm trước ngực, khiến cậu càng thêm kích thích.

Estes cảm thấy thân thể đã không phải của mình nữa, hoàn toàn không chịu sự khống chế của bản thân, chỉ cảm thấy từ trên tai, trên ngực truyền đến từng đợt nóng ẩm, đau đớn tê dại truyền xuống bụng, ngay cả trong xương cũng cảm nhận được một loại tê dại ngứa ngáy không nói nên lời.

“Cáp…bại hoại….bại hoại….” cậu xụi lơ thân mình, lặp đi lặp lại từ ‘bại hoại’ ngoài ra cũng không còn chút sức lực nào nữa.

Carlos rốt cuộc ly khai lỗ tai của cậu, ấm ách hỏi “Không thích?”

Hai bàn tay to cũng không khách khí rời khỏi ngực của cậu di xuống phía hạ phúc, di di xung quanh châm thêm lửa .

Bàn tay của Carlos thực thô ráp, quanh năm suốt tháng tôi luyện cùng săn bắt khiến cho trên tay hắn dày đặc vết chai. Những vết chai này vuốt ve làn da nhẵn nhụi trắng nõn của Estes mang theo cảm giác thô ráp lại ấm áp khiến cậu ngứa ngáy đến tận xương. Cũng không khác gì trị phần ngọn không trị gốc, những nơi không được đụng chạm càng cảm thấy ngứa ran lên.

Cậu thật vất vả tích góp được một tia khí lực, vươn cánh tay lau lau nước mắt, âm thanh tinh tế mềm nhẹ : ” Điều này thật kì quái…..”

“Không kì quái, đây là việc mà chỉ người lớn mới có thể làm” Carlos nhẹ nhàng dừng ở trên mặt cậu, hôn lên những giọt nước mắt còn vương lại “Không phải em vẫn nói không thích anh coi em như tiểu hài tử sao? Hiện tại anh coi em như người lớn, em lại mất hứng?”

“Thật sự?” Estes ngây ngốc hỏi.

“Ân” Carlos nghiêm trang tiếp tục lừa gạt, bất quá hắn quả thật chưa nói dối câu nào a (phúc hắc bá đạo công XD~)

“Nhưng thật khó chịu a~….” Estes nhíu mi lại, động tác quá mức mềm nhẹ của Carlos khiến tâm tình bất an của cậu chậm rãi an tĩnh xuống.

“Khó chịu như thế nào? Để anh xem xem”

” Nơi này ” Estes chỉ chỉ phía dưới bụng, toàn thân cao thấp có nơi đó là không thoải mái nhất.

Carlos vừa nhìn đã thấy ở dưới vải dệt màu trắng tựa hồ có cái gì đó đang thức tỉnh, so sánh với lúc trước thoạt nhìn lớn hơn không ít.

“Anh nhu nhu cho em nhé, nhu nhu sẽ không khó chịu nữa” Carlos cò kè mặc cả “Nhưng phải giúp anh cởi quần áo ra, ở trong chăn nóng quá”

Quả thật rất nóng, chỉ trong chốc lát mà Estes đã đầu đầy mồ hôi, những lọn tóc ướt đẫm dán trên gò má, vẻ mặt phiếm hồng. Nhớ tới Carlos từng nói làm loại “vận động” này sẽ khiến cậu nóng lên, quả nhiên đúng vậy thật, hắn nói đây là loại “vận động” ưa thích của á thú nhân hẳn cũng là sự thật đi? ( Sh. yumi : ặc, em lọt dzô bẫy rầu )

Nghĩ như vậy, Estes liền gật gật đầu, nâng lên đôi tay có chút phát run giúp Carlos cởi quần áo.

Carlos thấy cậu hợp tác như vậy liền nhịn không được cong khóe môi nở nụ cười. Hắn động thân phối hợp với động tác của Estes, một tay đồng thời bao trùm phía dưới bụng của cậu một chút, cảm thụ được hình dạng giấu dưới lớp vải dệt, ấn xoa.

“Ân cáp !” Estes bị động tác của hắn khiến cho toàn thân run lên nhưng bởi cảm giác quá thoải mái khiến cho cậu không thể mở miệng bảo Carlos dừng tay được, chỉ có thể rên rỉ mặc ý thức dần dần tan rã.

“Nhóc con, cởi quần áo cho anh đã ” Carlos nắm lấy bàn tay đã trượt xuống của cậu, đặt lên nút thắt quần áo của hắn.

Estes chỉ có thể cố gắng tập trung tinh thần cởi nút thắt quần áo. Carlos vừa hưởng thụ sự phục vụ của Estes vừa có tiết tấu xoa nắn chỗ mẫn cảm của cậu. Nghe tiếng rên rỉ nhỏ vụn của Estes tùy theo động tác của hắn mà truyền ra, hắn suýt chút nữa thì không khống chế được chính mình.

Không đợi Estes cởi hết nút thắt quần áo, Carlos đã nhận ra đây chính là một loại tự tra tấn chính mình cho nên hắn trực tiếp cầm lấy vạt áo, hai ba cái đã cởi sạch sẽ chính mình, mà ngay cả quần lót cũng không lưu lại.

Nhìn thân thể tinh tráng đột nhiên hiện ra trước mắt, Estes ngốc sững lại. Làn da tràn ngập lực lượng làm cho cậu một trận quen mắt, vươn bàn tay nhỏ bé ở bên trên ra sức nhéo mấy cái vừa đỡ thèm, vừa cho hả giận, vì sao cậu lại không có được dáng người tốt như thế a !

Nhưng động tác này ở trong mắt Carlos lại chính là châm lửa, hắn híp lại hai mắt ngăn chặn ám lửa bên trong, một lần nữa bao trùm Estes, tiếp tục động tác lúc trước.

Nơi yếu hại bị đụng chạm, Estes lại mềm nhũn như lúc nãy, tiếng rên khóc mỏng manh, cả người như hóa thành một vũng nước , ngay cả ý thức cũng lâng lâng, nào còn nhớ tới việc ghen tị dáng người nữa?

Carlos thừa dịp cậu không chú ý, một bàn tay chui vào quần lót ở chỗ nếp uốn qua lại ma sát làm cho nơi ấy dần trở nên mềm mại. Hắn cũng đồng thời hôn lên môi Estes, nụ hôn cuồng dã cực nóng làm cho cả hai đều không thể bảo trì bình tĩnh.

Hỏa diễm thiêu đốt ngày càng lớn. Giây phút tiến vào, Estes cơ hồ hét lên chói tai nhưng điều này cũng không thể ngăn cản được Carlos, hắn bây giờ chính là một con hùng thú đang phát tình, không gì có thể ngăn cản hành động của hắn.

Tiến tiến xuất xuất, tiến tấu càng lúc càng nhanh, thân thể của Estes cũng giống như cây liễu trong gió lớn, trừ bỏ lắc lư theo gió thì không còn sự lựa chọn nào khác. Ban đầu cậu thét chói tai thống khổ cũng dần mang theo ngọt nị thân ngâm không hề che dấu, đứt quãng truyền vào trong tai Carlos làm cho động tác của hắn càng ngày càng nhanh.

” Carlos…..Carlos…..” ý thức đã sớm mơ hồ, cơ thể mỗi lần va chạm là vô tận khoái hoạt, Estes không chịu nổi cái loại khoái cảm mãnh liệt này chỉ có thể không ngừng kêu tên thú nhân, hai tay lại theo bản năng ôm lấy cổ đối phương, lúc hắn xâm nhập thì kháng cự mà khi hắn rời đi lại giữ lấy.

“Tiếp tục gọi tên của anh, Estes của anh…..” Carlos cũng đã nhẫn nại đến cực hạn, hắn thở hổn hển, dùng giọng khàn khàn ra lệnh.

Estes giống như một đứa bé sắp hỏng rồi, nghe lời lặp đi lặp lại tên của hắn.

Dưới loại nhạc đệm này, Carlos phát ra một tiếng gầm nhẹ, thật mạnh tiến vào, dừng tại chỗ sâu nhất bên trong, một cỗ nhiệt lưu cũng theo đó bắn ra. Estes bị dòng nhiệt lưu này làm bỏng đến lập tức thét lên một tiếng, toàn thân co rút hồi lâu, sau đó toàn thân vô lực ngã lên thảm lông. Hai mắt vô lực mở to, thở hổn hển.

Carlos ghé lên người Estes, vươn tay giúp cậu lau đi dòng tinh dịch ấm nóng bắn lên trên mặt, hôn lên trán, thái dương đẫm mồ hôi của cậu

Hắn dùng bàn tay to vuốt qua đôi mắt của Estes, vẫn duy trì tư thế ở bên trong cơ thể cậu, xoay người đem đối phương ôm vào trong ngực “Ngủ một chút đi”

Estes thực sự quá mệt mỏi, cậu nhắm lại mắt không bao lâu liền mê mang đi.

Carlos đau lòng chỉnh lại chăn cho cậu, cũng nhắm mắt lại.

Một đêm mộng đẹp.

Tác giả:

Thật xấu hổ, đã lâu không có viết qua thể loại này T0T, vì tránh vượt quá chừng mực nên đoạn cuối chỉ có thể viết mơ hồ như vậy (kì thật cũng muốn viết cẩn thận chút nhưng là thiếu vốn từ a = v =) mọi người nhìn giúp ta xem có chỗ nào không phù hợp không, hy vọng không bị loãng a, Amen!

Đọc truyện chữ Full