DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hy Lạp Động Kinh Thần Thoại
Chương 6: Thế giới điên cuồng

Hermes ngồi trên một thân cây to lớn, chán nản nhìn cảnh vật nhất thành bất kiến* trước mặt. Cái bụng trống trơn lại đánh trống kháng nghị, cả người giống như quả bong bóng bị xì hơi.

“Còn bao lâu mới có thể rời đi nơi quái quỷ này a!”

Hermes lại nén giận một câu, “Zeus lão già háo sắc này, chắc không phải tới chỗ nào tiêu dao khoái hoạt đã quên ta đi mất chứ!”

“Sợ cái gì, còn có ta cùng ngươi mà!”

Phía sau bỗng nhiên truyền đến thứ âm thanh mà y vẫn e sợ, mỗi lần nghe thấy là chạy trốn không kịp. Sợ tới mức thiếu chút nữa từ trên cây cắm đầu xuống đất, cuối cùng vẫn bị đôi tay nở nang kia đỡ lấy thắt lưng , giúp y ngồi vững lại trên cây.

“Tại sao ngươi lại theo kịp?!”

Đây đã là lần thứ mười một trong ba ngày nay, Hermes thật sự không thể nhịn được nữa!

“Hắc hắc, con mèo ngươi thích chơi trốn tìm, ta liền cùng ngươi chơi thôi.”

Hermes giận dữ, xoay người định trốn, lại bị Apollo túm lấy cánh tay: “Từ từ, ngươi xem ta mang cái gì cho ngươi ?”

Hermes nhìn lại, Apollo dùng quần áo túm lấy hai quả đào vô cùng tươi ngon, lại tỏa ra mùi thơm ngọt ngào.

“Ta không cần!”

Hermes nói mãi mới ra tới miệng. Y sẽ không chịu thua cái bụng làm trái ý muốn của chủ nhân theo bản năng phát ra tiếng kêu ùng ục này. Y vội vàng che lấy bụng, mặt đỏ bừng nói: “Không phải bụng ta kêu, là ta đánh rắm đó!”

Apollo thoáng nở nụ cười, lấy ra một quả đào, không quan tâm nói: “Có ăn hay không thì tùy ngươi. Dù sao thì thần đói bụng mười ngày nửa tháng đều không thành vấn đề. Chỉ cảm thấy khó chịu mà thôi.”

Cảm thấy chủ nhân như có hành động ‘không muốn ăn cơm’, cái bụng kháng nghị ngày càng lớn hơn. Hermes nghĩ thầm, thôi quên đi quên đi, không nên làm khó dễ bản thân. Vì thế liền đoạt lấy quả đào trong ngực Apollo, hung hăng cắn lấy một ngụm. Vừa ăn quả đào ngon ngọt, vừa thì thào nói: “Nói trước nha, là chính ngươi đưa đến cửa. Ta sẽ không tạ ơn ngươi, càng không thiếu ngươi có gì hết!”

“Đã biết đã biết, an tâm ăn đi, không phải chỉ là một quả đào sao?”

Apollo sóng vai cùng Hermes ngồi trên cây. Ba ngày này, đầu bọn họ khó có thể dựa gần như vậy, tất cả đều là công lao của quả đào.

Kì thật Apollo không ăn cũng không sao, bụng trống rỗng cũng không làm hắn khó chịu. Nhưng tiểu huynh đệ này của hắn lại không được, cả người đều phờ phạc thấy rõ cứ như bất kì lúc nào cũng có thể ngã xuống.

Vì thế hắn liền âm thầm bảo gia nhân đưa chút đồ ăn vào, nhưng hắn sẽ không để Hermes ăn no một lần, bằng không sẽ không có cớ để tiếp cận nữa.

“Ta nói ngươi nha, tại sao lại đói khát thức ăn thế, cứ như con người không ăn sẽ chết vậy.”

Không sai, thân thể hiện tại của Hermes không cần dựa vào thức ăn để sống, Nhưng trong cơ thể này lại là linh hồn của Trương Tiểu Mặc a! Đời trước, mỗi ngày ăn cơm ba bữa đúng giờ giấc đã trở thành thói quen không thể sửa được, vì thế mà thân thể cũng biến đổi trở thành một cái đồng hồ báo thức, đúng giờ lại bắt đầu kêu.

“”Ha ha, ” Hermes lạnh lùng cười, “Cái này ta lại giống như bọn ham mê dục vọng vậy, tuy rằng không có cũng không sao. Nhưng bọn hắn lại thích làm “cái ấy ấy”. Còn ta, bất quá chỉ là thích ăn để thỏa mãn mà thôi.”

Apollo biết y châm chọc mình, không giận lại cười: “Chỉ là đồ ăn của mỗi người không giống nhau thôi …”

Thấy hắn nhích lại gần một chút, Hermes lấy hạt đào trong tay ném trả lại cho hắn: “Ăn no , đi bộ đây!”

“Vèo” một tiếng liền từ trên cây nhảy xuống, “Lả tả bá” rồi biến mất trong rừng cây.

“Ai, ta cũng đâu có ăn ngươi…”

Apollo cầm hạt đào trong tay, cúi đầu hôn một cái, “Được rồi, đến khi ngươi đói bụng, liền sẽ xuất hiện thôi….”

Mấy ngày kế tiếp, Apollo đều lấy thức ăn làm mồi nhử. Thời gian ba bữa cơm tới, bóng dáng Hermes sẽ như ẩn như hiện lang thang ở gần hắn.

Apollo biết y sĩ diện, sẽ không đến van cầu mình, vì thế cười tủm tỉm đem thức ăn đến trước mặt y, nhân cơ hội cùng y tán gẫu vài câu.

Tuy rằng mỗi lần ăn xong, Hermes liền vỗ mông chạy lấy người. Nhưng dù sao cơ hội để được gần y cũng không nhiều nên Apollo thật sự quý trọng.

Cứ như vậy mà qua bảy ngày, cuối cùng cũng chờ được tin tức của Zeus, trong rừng tràn ngập âm thanh vang dội của hắn, dường như là từ một chỗ thật xa truyền tới.

“Apollo, Hermes, các ngươi kiểm điểm lại sai lầm của mình chưa?”

“Tỉnh rồi tỉnh rồi !”

Hermes khẩn cấp trả lời, hắn cũng không muốn tiếp tục những ngày ăn uống khổ sở này nữa: “Về sau khi nhìn thấy Hera ta sẽ đi đường vòng!”

Apollo cũng đáp: “Con đã hiểu được sai lầm của mình, về sau nhất định lái xe cẩn thận!”

Zeus cười ha hả : “Được rồi, hiện tại liền trả lại tự do cho các ngươi, các ngươi có thể rời đi nơi này!”

Hermes hô to vạn tuế. Apollo lại có vẻ không vui, ra khỏi nơi này hắn thật không biết khi nào có thể nhìn thấy Hermes .

“Hermes, giao một cái nhiệm vụ cho ngươi, cuộc thi đấu thể thao tiếp theo của Olympia sẽ cử hành vào tháng sau, năm nay trận đấu hạng mục là cung tiễn (bắn cung), nhanh đi thông tri chư thần.”

“Tuân mệnh thiên phụ, bây giờ đi…”

Hermes nhận được mệnh lệnh, trong chớp mắt liền không thấy bóng dáng, Apollo đành phải nhìn bóng lưng của y mà thở dài. Thế nhưng tâm trạng liền thay đổi, bọn họ sẽ nhanh gặp lại nhau thôi!

Ân!

Thi đấu thể thao!

Hơn nữa trận đấu hạng mục lại là bắn cung!

Cái này ai mà không biết, về kỹ thuật bắn cung thì người nào có thể thắng được Apollo này!

Ha ha, Hermes ngươi chờ xem, cho ngươi nhìn thấy sự uy phong của ta!

………………..

Cái gọi là đích “Cuộc thi thể thao Olympia”, kỳ thật là trò vui mà Hermes nghĩ ra.

Thứ nhất, thần thánh trên thiên giới nhiều khi nhàn rỗi đến đáng sợ. Thứ hai: bên trong thật ra ẩn chứa thương cơ cuồn cuộn: Trước trận đấu, Hermes đều bày ra một bảng cá cược, nếu đại thần thắng thì được chung ít, nếu tiểu thần thắng thì được chung nhiều.

Giống như trò đua ngựa vậy, ngươi nếu mua vào lúc cuối cùng có thể giành được thắng lợi.

Nhưng mặc kệ là ai thắng ai thua, cuối cùng kiếm tiền nhiều nhất vĩnh viễn là Hermes.

Ha hả, nhà cái vĩnh viễn là người thắng, đạo lý này y đời trước đã biết!

Vì thế trình bày với Zeus xin hắn phê chẩn, nếu kiếm được tiền liền chia năm năm, Zeus nhéo nhéo mũi y, hắc hắc cười nói: “Ngươi đúng là tiểu tử quỷ quái!”

Zeus bảo Hermes nhắn một ý chỉ: vì muốn rèn luyện thân thể đồng thời cũng khen thưởng thái độ vì nhân dân phục vụ của chúng thần. Vua Zeus và các vị thần quyết định tiến hành một đại hội thể dục thể thao ở Olympic, hắn sẽ quyết định một trận đấu hạng mục, thần dự thi bất luận tuổi vai vế giai cấp chức vị, có thực lực đều có thể tham dự, người xuất sắc sẽ được Zeus trao tặng danh hiệu “XX Đại thần tốt nhất trong năm”.

Tin tức vừa ra, tựa như đổ bát nước vào chảo dầu sôi, trong lúc nhất thời trên trời dưới đất sôi trào lên.

Bình thường những vị thần đều là những kẻ háo thắng thích tranh giành, trọng vinh dự tham lợi ích. Người nào cũng xoa tay nóng lòng vì danh hiệu này.

Trước trận đấu đầu tiên không khí thật sôi nổi, nhóm tiểu thần tranh giành nhau để cá cược. Những Đại thần vì không muốn mất mặt cũng bảo bọn thuộc hạ tiêu tiền để nâng cao giá trị của bản thân.

Vàng bạc, ngựa bò dê tốt để cá cược bỗng chốc đều được đưa tới cung điện của Hermes. Mấy buổi tối nay, Hermes đều ngủ trên núi vàng núi bạc, môi vẫn mang theo nụ cười hạnh phúc.

Trận đấu đầu tiên tổ chức thật thành công, Zeus cùng Hermes ngầm chia nhau chiến lợi phẩm. Người thắng lợi vô cùng cao hứng đem cúp trở về nhà, những người thua đáy lòng lại không phục. Vì thế Zeus quyết định, trận đấu sẽ tổ chức mỗi năm một lần.

Hermes đương nhiên vui mừng mà chịu khó làm việc, tài sản không ngừng được tích lũy trong những trận đấu. Hiện nay cũng coi như được đi vào “bảng mười người giàu nhất Olympia”.

Bởi vậy, ngay khi thông tin của Zeus vừa mới được tung ra, y chạy nhanh như chớp báo ngay cho các chư thần.

Hôm nay Hermes tiếp tục đi phát thiệp mời, lần này y ăn mặc đặc biệt sạch sẽ, khoát lên một cái trường bào màu trắng, nhìn qua không hề cẩu thả.

Muốn hỏi vì sao y lo lắng như vậy?

Chỉ là hôm nay vị thần phải gặp không phải bình thường __nàng là một người cao quý thánh thiện, Artemis* nữ thần ánh trăng!

Hermes nghĩ tới nàng, không khỏi nở nụ cười. Kỳ thật y cũng chỉ gặp nàng vài lần ở trận đấu thể thao, nhưng mà cảm giác kia a….

Thật đúng là nhất kiến chung tình, tái kiến khó quên*!

Nói đến vị nữ thần này. Ở Olympia, nàng nổi tiếng là một người thần bí, không cùng nam thần giao tiếp lại cùng một đám thị nữ ngụ tại một khu rừng, chỉ thích săn thú cưỡi ngựa bắn cung, bình thường thì quá tiêu dao tự tại nên cũng khó có thể gặp mặt.

Hermes còn nhớ ở đại hội thể dục thể thao lần đầu tiên gặp nàng. Trước mắt Hermes lập tức sáng ngời. Ánh mắt xanh nhạt kia, mái tóc bạch kim kia tựa như ánh trăng trong xanh sáng ngời, như mảnh bảo thạch thâm thúy. Làm y nhất thời cảm thấy xuân tâm nhộn nhạo.

Càng khó hơn chính là, vị nữ thần này giữ mình trong trắng, không có sinh hoạt cá nhân lung tung, cùng biến thái ca ca của nàng một chút cũng không giống!

Ha ha, nghĩ tới Hermes hắn ở thiên giới cũng là một nhân sĩ thành công, nhưng bên người lại thiếu một người bạn gái xinh đẹp ôn nhu, hơn nữa thân thể của kiếp này có bộ dạng rất hời hợt thậm chí muốn có một muội tử thôi cũng là khó.

Trong lòng lại bắt đầu tính toán, thoáng cái liền bay tới khu rừng của nữ thần ánh trăng. Lập tức có một giọng nữ quát:

“Đứng lại! Nơi này không chào đón nam nhân!”

Hermes biết khu rừng của Artemis không cho nam nhân tiến vào, vì vậy dừng lại, dùng thái độ nho nhã lễ độ mỉm cười nói với vị thị nữ: “Xin chào, ta là ngươi mang tin của Zeus, tiến đến để phát thiệp mời năm nay cho nữ thần ánh trăng.”

“A, nguyên lai là thần sứ giả đại nhân , thỉnh đi theo ta.”

Thị nữ này tựa hồ là nữ thần được phái đến để chờ y, không cần thông báo liền dẫn y đi vào.

Qủa nhiên, Artemis sống trong khu rừng sâu thẩm. Không ai dẫn đường rất dễ bị lạc. Hermes theo sát phía sau thị nữ, ngẫu nhiên bắt gặp một đôi mặt tò mò mang theo tiếng cười khúc khích thật khẽ, đang trốn sau thân cây nhìn trộm mình. Hermes quay đầu nhìn lại, các nàng tựa như một đám nai thông minh chạy sâu vào rừng rậm, chỉ để lại một chuỗi tiếng cười ngân như chuông bạc.

Nơi này quả thật là thiên đường a, có nhiều cô gái hồn nhiên khờ dại(=.=) như vậy!

Chắc các nàng nhất thời bị vẻ đẹp trai của ta hấp dẫn, trốn ở nơi nào đó nhìn lén ta…

Hermes đắc ý suy nghĩ, không ngờ cung điện màu trắng của Artemes bổng chốc đã hiện ra trước mặt. Vội vàng thu hồi nụ cười đáng khinh trên gương mặt, nghiêm trang đến gặp tình nhân trong mộng của y.

“Đây là thiệp mời mời ngài tham dự đại hội, đến lúc đó xin ngài tham gia.”

Hermes mặt mày hớn hở, “Đã sớm nghe nói tiễn pháp của nữ thần ánh trăng là vô song, quán quân lần này nhất định là ngài rồi.”

“Ha hả, đại nhân quá khen.”

Artemix khiêm tốn cười nói: “Nói về tiễn pháp thì ta còn thua ca ca.”

Hermes dặn dò xong chính sự, đã không còn việc gì làm, liền gợi chuyện để tán dóc . Đột nhiên phát hiện ánh mắt Artemis nhìn y sáng long lanh, trong lòng cảm thấy có chút hi vọng, không khỏi mở cờ trong bụng, không ngớt cao hứng.

Bất quá không biết tại sao, bất luận tán gẫu cái gì, Artemix nói tới nói lui đều có liên quan đến Apollo.

“Kỳ thật tiễn pháp của ca ca ta rất chuẩn rất tốt a, khi hắn bốn tuổi đã có thể giương cung bắn chết đại xà mà Hera phái đến bảo vệ ta cùng mẫu thân*, là một nam tử hán đại trượng phu chân chính!”

“Nga, hắn nha…”

Hermes hứng thú ít ỏi, “Cũng không tệ lắm, cũng có thể so bằng với ngươi…”

“Ngươi dường như không thích ca ca của ta..”

“Nga không không, làm sao lại như thế chứ?”

Hermes lập tức bồi lên khuôn mặt tươi cười, “Chỉ là ta cùng hắn không quen thân lắm…”

“Nhưng tại sao ta nghe nói ngươi luôn tránh né ca ca?”

“Ha ha, đừng nghe theo tin đồn, ta nịnh bợ hắn còn không kịp thế nào lại tránh né hắn!”

Đúng vậy, nói không chừng là anh vợ tương lai, không nịnh bợ sao được?

“Nga, như vậy là tốt rồi. Nếu các ngươi có gì khúc mắc, hôm nào ta làm một bàn rượu thịt trong này, giúp quan hệ của các ngươi tốt hơn.”

“Khụ khụ… Này thôi, hôm nào nói sau.”

Nhắc tới đến Apollo, Hermes tựa như bị bọ chó đeo thân không được tự nhiên, “Ta còn phải đi đưa thiệp mời cho các thần khác, Xin cáo từ trước.”

“Tạm biệt thần sứ giả.”

“Cái đó…”

Hermes thăm dò hỏi, “Về sau còn có thể đến thăm ngài không?”

“Không thành vấn đề, chỉ cần ngươi muốn đến, chỗ này của ta lúc nào cũng hoan nghênh.”

Hermes âm thầm vui mừng: “Đa tạ nữ thần, hôm khác lại đến thăm ngài.”

Cáo biệt Artemis, Hermes vô cùng hạnh phúc. Xem ra tình nhân trong mộng này rất nhanh có thể theo mộng đi ra, có đôi có cặp cùng y ngọt ngào thân mật a.

Thị nữ nọ dẫn hắn ra khỏi khu rừng, Hermes không đi xa, bí mật đứng lại sau một tảng đá, nghĩ thầm, sau khi nữ hài tử gặp mặt một nam nhân, nhất định là cùng bạn gái tâm sự về cách nhìn của mình. Hay là trở lại tìm hiểu một chút?

Nghĩ tới đó lòng đã ngứa ngáy, Hermes sờ sờ cái mũ có hai cánh trên đỉnh đầu, kỳ thật trừ bỏ chức năng trợ giúp việc bay, nó còn có một công năng khác nữa —— ẩn thân (tàng hình).

Hermes chiếu theo lộ tuyết vừa rồi mà quay lại, lần này hắn tựa như một làn gió mát, cũng không ai phát hiện ra tung ảnh (bóng dáng) của hắn.

Trở lại cung điện màu trắng của Artemis, quả nhiên thấy một đám ‘tiểu nữ sinh’ vây quanh nàng líu ríu nói không ngừng, ở xa cũng có thể nghe thấy.

“Hôm nay, các ngươi đều thấy được chứ? Ta nói có đúng không, Hermes kia quả thật là mỹ thiếu niên a!”

Artemix cảm khái nói.

“Đúng vậy nha, cặp mắt to kia thật giống mèo con thông minh nha, thật làm cho người ta vừa yêu thương vừa thương hại a.”

Một đám ‘tiểu nữ sinh’ phụ họa theo.

Ha ha, thấy chưa thấy chưa, đều bị ta mê hoặc rồi, nhưng mà ta không tham đâu, ta chỉ cần có Artemix thì tốt rồi…

“Cho nên a, ta sắp tức chết rồi! Ca ca ngu ngốc của ta, đến bây giờ còn không đem hắn giữ trong tay!”

“Đúng vậy. Quan hệ gần đây càng lúc càng kém…”

“Người ta hảo muốn thấy hắn trằn trọc rên rỉ nằm dưới thân thể cường tráng của Apollo a …”

Artemix ôm lấy gương mặt đỏ bừng của mình, trong đầu không biết xuất hiện màn hình gì, mắt lại lóe lên tia hào quang giống như khi nàng nhìn chằm chằm vào Hermes: “Giọng nói của hắn ngọt như vậy, kêu lên nhất định rất êm tai…”

Hermes rùng mình một cái. Này, này này… đây mới thật là cô gái thiện lương khờ dại thuần khiết vô hại mà y mơ ước tha thiết sao…

“Hảo, ta quyết định !”

Artemix một kích chưởng, trong mắt lửa cháy hừng hực, “Nếu bọn hắn còn không cùng một chỗ, ta liền nghĩ biện pháp tác hợp bọn họ! Tiểu tử kia không phải nói còn tới tìm ta sao? Ta sẽ bày một bàn rượu thịt, trăm phương nghìn kế mà đem hắn chuốc say, sau đó đem Apollo kêu đến, cho bọn họ cùng nhau làm một chút “tình yêu thể xác”, rồi chúng ta sẽ được xem một cái nam nam tư thế cơ thể đồ* a!”

= khẩu =! ! ! ! ! !

Cằm Hermes trực tiếp rơi xuống đất!

Cái đám nữ nhân lúc trước còn hồn nhiên vô tội kia, mới vừa nghe tới nam nam tư thế cơ thể đồ gì đó liền thét lên một tiếng chói tai vô cùng tà ác!

Ai có thể nói cho y biết, đây không phải là cung điện của nữ thần ánh trăng, mà là một cái hang sói đi!!!

“Nữ thần điện hạ, ta sẽ dẫn hắn mắc câu, hắn nhìn cực kì đáng yêu!”

Một thị nữ trong đó xung phong nhận việc.

Hermes nhận ra nàng, chính là người vừa dẫn đường!

Không nghĩ tới Artemix lại nhíu mày: “Ngươi hưng phấn như vậy làm gì chứ? Không phải đã thích hắn chứ?”

“Điều này sao có thể?”

Thị nữ quỳ rạp xuống chân Artemix, ôm hai chân của nàng, “Người nô tỳ yêu vĩnh viễn chỉ có ngài mà thôi!”

“Như vậy thì được.”

Artemix nâng cằm nàng lên, “Nhớ kỹ, các ngươi chỉ thuộc về ta, nếu ta phát hiện các ngươi thất thân với nam nhân nào, liền cút khỏi khu rừng này cho ta!”

“Đúng vậy, nô tỳ ghi nhớ trong lòng…”

Artemix vừa lòng cúi đầu, cho nàng một cái hôn thật sâu.

Này, này này. . .

Cái này hắn tin, Apollo cùng Artemis tuyệt đối là một mẹ sinh ra!

Đây là làm mẹ thế nào!

Cho nàng cái giáo dục chỉ bằng: O!

Hermes thật sự mất khả năng ngôn ngữ, chạy nhanh nhặt cái cằm trên mặt đất, chạy nhanh như điên…

“A, tại sao trong cung điện lại có một trận quái phong?”

Artemix nghi hoặc ngẩng đầu, trong chốc lát cũng không phát hiện cái gì, quyết định không đi để ý tới nó, nói với người thị nữ bên cạnh, “Đi, chúng ta trở về phòng đi.”

Hermes dọc đường rơi lệ, cõi lòng tan nát như rơi đầy dưới mặt đất.

Tuyệt vọng a!

Đối với cái thế giới khắp nơi loạn luân đồng tính luyến ái mà tuyệt vọng!

Rốt cuộc thế giới này quá điên cuồng, hay là chính hắn không bình thường? !

Chẳng lẽ không có một vị thần nào có tâm lý bình thường một chút, diện mạo dễ coi một chút cho hắn yêu sao?!

Lão tử siêu cấp đẹp trai mỹ mạo anh tuấn tiêu sái ngọc thụ lâm phong trí tuệ hơn người như vậy lại phải cô độc suốt đời hay sao? !

Qủa thật trời không có mắt a!

Sớm biết như vậy, y đã không ăn mặc quái dị như vậy!!!

Khóc cha chửi má hảo một trận, Hermes mới ủ rũ về nhà.

Một đầu chui vào kim khố nhà mình, đem vàng bạc châu báu bên trong cẩn thận sờ soạng một lần, tâm tình mới tốt hơn một chút.

Quả nhiên chỉ có các ngươi là đáng tin cậy a, ta nói luyến ai với các ngươi là tốt nhất!

Tới thời điểm đó, người hầu liền đem danh sách dự thi giao cho y, để y quyết định bảng cá cược thế nào.

Hermes đi tới đài thông báo nói bảng cá cược cho mọi người, tại thượng diện lớn tiếng vang lên:

Apollo, 1 chung 1

Artemis, 1 chung 2

Atena* 1 chung 5

Ares* 1 chung 8

Eros*, 1 chung…

“Ha? Eros là cái tên tiểu tử ục ịch răng nanh còn chưa dài, cả ngày chỉ biết cầm cung tên đồ chơi bắn tán loạn chung quanh đó hả?”

“Đúng vậy a, không phải nói toàn dân có thể tham dự sao…”

“Ha… Ha ha ha ha…”

Hôm nay y thật sự mới được nghe tiếng cười chê bai “đúng chất lượng” nhất. Chính là nhờ phúc của Eros, cảm giác thương tâm mất mát vừa rồi bị tiếng cười này xua đi!

“Được rồi, toàn dân tham dự!”

Hermes đài thông báo xoát xoát viết tiếp: Eros, 1 chung 100!

………………………….

*Nhất thành bất kiến: chỉ sự vật không thay đổi, được giữ nguyên như trạng thái lúc mới hình thành.

*Artermis: Em gái song sinh với Apollo, con của Zeus và nữ thần Leto. Là nữ thần ánh trăng, cũng là nữ thần săn bán, người trinh nữ có cây cung bạc. Là người con gái kiêu hãnh và không quan tâm đến chuyện tình ái. Trong truyện này lại…=.-.

*Nhất kiến chung tình, tái kiến khó quên: mấy câu này chắc quen thuộc lắm rổi, ai coi phim hay truyện kiêm hiệp là thấy hoài. Đồng nghĩa với câu tiếng sét ái tình đó a~

*Cái này có thể được coi là một trong những cuộc đánh ghen nổi tiếng nhất của Hera. Như chúng ta đã biết nữ thần Leto (con gái của Titan Coiox và Titanid Phebe) là mẹ của Apollo, sau khi ăn nằm với Zeus đã có thai, Zeus vì sợ cọp cái Hera nên đã bỏ mẹ con Leto chạy lấy người. Hera không bỏ qua đã ra lệnh không cho người nào trên đất Hi Lạp cho Leto tá túc để sinh con, ngoài ra còn phái một con rắn khổng lồ tên là Pitong đi theo truy sát. Tội nghiệp nàng Leto phải đi lang thang khắp đất Hi Lạp nhưng vẫn không có nơi nào dung thân, rừng rậm sông suối đồng hoang con người thú vật không ai cho nàng ở nhờ. Nàng thì phải chạy trốn con rắn đang truy đưởi sau lưng, đành phải đi mãi đi mãi. Cũng may là có một hòn đảo tên là Đelox(phải ko nhỉ, sao ta chẳng nhớ gì hết nè) cho nàng trú thân, nàng chuyển dạ đau đớn suốt chín ngày… Sau đó sinh ra hai anh em Apollo… Apollo nhờ được ăn thức ăn thần nên lớn nhanh như thổi. Sau đó giết chết con rắn Pitong đã gây đau khổ cho mẹ.

*Nam nam cơ thể tư thế đồ: [đỏ mặt], là mấy cuốn sách ghi lại các tư thế khi xxx của hai bạn nam nhân.

Atena: nữ thần trí tuệ và chiến tranh, con gái của Zeus, chỉ của Zeus thôi, Zeus là vừa là cha vừa là mẹ, à… thần Hephaixtox là bà đỡ, chuyện này.. ai có hứng thú thì tìm hiểu thêm nhé ^^.

Ares: con của Zeus và Hera, thẩn chiến tranh. Tính tình nóng nảy, hung hãn và rất tàn bạo.

Eros: Con của Aphrodito và một người nào đó (có người nói là với thần chiến tranh Ares, hoặc Zeus, hoặc Apollo… không xác định được), là thần tành yêu (Mấy thằng nhỏ có cánh sau lưng ầm cây cung bắn vô người ta chính là Eros đó a~), nhờ vị thần này mà Apollo bị một bài học nhớ đời,

Đọc truyện chữ Full