Cơn mưa thu qua đi, khí trời đột nhiên chuyển lạnh. Sáng sớm, Lý Huyền Lương mặc đến mấy lớp quần áo rời khỏi nhà. Trước khi đi làm, y tranh thủ ghé qua nơi ở của Mã Thần Nhất. Tuy rằng trong lòng vô cùng không muốn, nhưng tên chết tiệt kia từ tối hôm qua đến giờ cư nhiên lại tắt điện thoại, không biết đang làm cái gì nữa.
Lý Huyền Lương đứng trước cửa nhấn chuông cả nửa ngày cũng không thấy ai, không có nhà ư? Hay là cố ý tránh mặt? Thật sự là càng nghĩ càng giận, y quyết định không nhấn chuông nữa, trực tiếp dùng tay đập cửa. Kết quả bảo vệ khu phố vội vàng bước đến, có thể ông bác ấy chỉ đúng lúc đi ngang qua, vừa vặn trông thấy Lý Huyền Lương đang sử dụng bạo lực phá cửa.
Thế nhưng dáng vẻ vừa đập vừa nghiến răng nghiến lợi của y, vừa nhìn đã biết không phải bằng hữu thân thiết gì với chủ nhà rồi. Do đó, ông bác liền đen mặt kéo Lý Huyền Lương ra dạy dỗ, cái gì mà tuổi còn trẻ, tại sao không đi làm chuyện tốt? Đầu trộm đuôi cướp, làm xằng làm bậy? Ấu trĩ buồn cười, tác phong bại hoại?
Lý Huyền Lương -_-|||
Đại thúc, tôi đi được chưa vậy? Hơn nữa, bộ tôi trông hèn hạ giống như ông nói lắm sao?
Bực dọc đón xe đến công ty, Lý Huyền Lương lơ đãng vẽ bản thiết kế buổi sáng, đến giờ nghỉ trưa, y cũng không thèm dùng bữa, lại đi thêm một chuyến đến nhà Mã Thần Nhất. Người như cũ vẫn không thấy đâu, y suy nghĩ một chút, sau đó cắn răng đón xe đến thẳng tổng công ty của hắn.
Nghe nói Mã Quốc Hùng, chú của Mã Thần Nhất là một nhân vật rất có tiếng tăm trong giới hắc bạch lưỡng đạo, chiếm lĩnh hơn 80% thị trường giải trí trong thành phố A, đồng thời cũng rất coi trọng Mã Thần Nhất.
Đối với Lý Huyền Lương, ấn tượng chỉ có bao nhiêu đó thôi. Nếu không phải lúc học cấp 3 Mã Thần Nhất cứ hay khó dễ Lý Lâm, đại khái cả đời này y cũng không có khả năng dính líu gì tới loại người như hắn.
Đứng trước một tòa kiến trúc lớn như vậy, Lý Huyền Lương có phần chột dạ. Y thừa nhận, lúc đầu y vốn xem thường ngành giải trí, cho rằng cùng lắm chỉ là công ty hạng ba, không được xuất hiện trên sàn giao dịch. Thật không ngờ tới, công ty hạng ba này lại… hoành tráng như vậy.
Lý Huyền Lương kiên định đi vào, bước thẳng tới đại sảnh, sau đó đi đến trước mặt nữ tiếp tân.
“Ngài tìm quản lí Mã ư? Xin hỏi ngài có hẹn trước không?” Nữ tiếp tân chuyên nghiệp hỏi.
Lý Huyền Lương hơi nhíu mày, “Tôi không có hẹn trước… Nhưng tôi có việc rất gấp cần gặp hắn, cô có thể giúp tôi liên lạc với hắn không?”
Nữ tiếp tân nhìn Lý Huyền Lương mấy lần, đại khái là đối với y có chút thiện cảm, thế nên không thẳng thừng từ chối, “Vậy xin ngài chờ một chút, để tôi giúp ngài liên lạc với trợ lý Phùng.”
“Cám ơn cô.” Lý Huyền Lương thở phào nhẹ nhõm.
Trong khi chờ vị cô gái kia gọi điện thoại, y liền quan sát bốn phía xung quanh. Nơi này đúng là to khủng khiếp. Thang máy bên tay phải “Đinh” một tiếng mở ra, vài người xuất hiện, trong đó người đi đầu mặc tây trang màu bạc, mấy người theo sau đều đeo kính mát, tay cầm văn kiện. Sau đó lại có thêm vài người nữa bước ra, Lý Huyền Lương liếc mắt nhìn qua một lượt, không thấy Mã Thần Nhất liền dời ánh mắt đi nơi khác; đại khái do quần áo của y không phù hợp với công ty này, người đàn ông đi đầu mặc tây trang màu bạc đột nhiên quay đầu lại nhìn y mấy lần. Lý Huyền Lương cũng liếc mắt nhìn hắn, cảm thấy người đàn ông này không biết sao có chút quen mặt.
“Xin lỗi ngài, trợ lý Phùng nói rằng hiện nay quản lý Mã không có trong nước, nếu ngài có gì cần, xin cứ lưu lại cách liên hệ. Khi nào quản lý Mã trở về chúng tôi sẽ thông báo cho ngài ấy.”
Không có ở trong nước sao? “Vậy khi nào hắn mới về?”
“Điều này tôi cũng không rõ lắm, trợ lý Phùng chỉ nói quản lý Mã ra nước ngoài để ký hợp đồng làm ăn, còn thời gian cụ thể thì phải tùy theo tiến độ thương thảo.” Nữ tiếp tân đưa một cây viết đến trước mặt Lý Huyền Lương, nói: “Xin ngài để lại tên cùng số điện thoại, sau khi quản lý Mã trở về có thể liên lạc với ngài.”
“À… Thôi không cần đâu, cám ơn cô.” Lý Huyền Lương gật đầu với nữ tiếp tân một cái, “Tôi sẽ liên lạc với hắn sau.”
Y vừa quay đầu lại, người đàn ông mặc tây trang màu bạc đã rời khỏi đại sảnh. Vì vậy, y liền hiếu kỳ hỏi nữ tiếp tân: “Người vừa rời đi kia cũng là người trong công ty các cô?”
Nữ tiếp tân không thấy câu hỏi của Lý Huyền Lương có điểm nào khiếm nhã, cho nên rất thoải mái trả lời: “Ngài ấy là cháu bên ngoại của Mã đổng, quản lý Hứa, Hứa Dương.”
Lý Huyền Lương há to mồm “A” một tiếng. Mã Thần Nhất là cháu bên nội của Mã Quốc Hùng, còn Hứa Dương là cháu bên ngoại, mẹ kiếp, công ty này làm cái quái gì vậy, những nhân vật cấp cao toàn là thân thích. Y nói lời tạm biệt với nữ tiếp tân, sau đó xoay người bước ra ngoài.
Ra đến cửa lớn, y thấy Hứa Dương đang ngồi trên chiếc xe thể thao màu xanh rất phong cách, lướt ngang qua y. Đột nhiên, y nhớ tới chiếc xe thể thao màu đỏ của Mã Thần Nhất, trách không được y lại thấy Hứa Dương có điểm quen mặt, tuy bộ dạng của hắn và Mã Thần Nhất không giống nhau lắm, nhưng lại khiến người ta cảm thấy về điểm này rất giống nhau, y không nói rõ được, đại khái là loại cảm giác ăn chơi trác táng cùng lạnh nhạt trời sinh? Thật đáng khinh bỉ!
……
Lý Huyền Lương trở lại công ty, buổi trưa này đúng là bận rộn muốn chết. Không được ăn cơm, bụng y đói cồn cào, rất may Trương Hoằng Văn ra ngoài làm việc, lúc trở về có mua cho y một hộp cơm, nhân lúc còn chưa đến giờ làm việc, y liền ngấu nghiến ăn như hổ đói. Công ty nhỏ cũng có chỗ tốt của công ty nhỏ, tựa như quản lý không quá nghiêm ngặt như công ty lớn, cũng không cần lo nghĩ quá nhiều, so ra thì ở đây vẫn tự do hơn. Y nghĩ thế, lại tiếp tục vội vã ăn cho xong hộp cơm.
Sau đó, mỗi ngày Lý Huyền Lương đều ghé qua nơi ở của Mã Thần Nhất. Kết quả suốt một tuần vẫn không thấy tên chết tiệt ấy trở về, tiền xe lượt đi lượt về mỗi ngày không hề ít nha.
Đến ngày thứ tám, thời tiết đặc biệt trở lạnh khủng khiếp, ai cũng nói mùa đông năm nay tới sớm, bình thường ở trong phòng thì không sao, nhưng vừa ra khỏi cửa thì lạnh đến cắt da cắt thịt, chắc đã dưới 0 độ rồi, thật sự lạnh tới mức không chịu nổi.
Sau khi tan tầm, y lạnh tới mức sắp đông băng, liền về nhà trước mặc thêm áo khoác, mũ giữ ấm, áo bông các loại, sau đó thì ra khỏi nhà, đón xe thẳng đến nơi ở của Mã Thần Nhất.
Cánh cửa vẫn lạnh lùng đóng chặt, đại khái chủ nhân còn chưa trở về.
Đêm tối gió lạnh, Lý Huyền Lương một bên hai hàm răng đập vào nhau run cầm cập, một bên xoa xoa đôi tay buốt giá, ngực vừa lạnh vừa tức, nhất thời kích động, bắt đầu lần thứ N dùng chân đá cửa, đôi giày đạp vào cửa tạo nên âm thanh ‘rầm rầm’, trong miệng không ngừng mắng chửi khốn nạn, đê tiện, đi chết đi… đủ kiểu.
Đang mắng đến sướng miệng, một thanh âm lạnh lùng từ phía sau đột nhiên truyền đến.
“Cậu làm gì đó?”
Lý Huyền Lương sửng sốt, chậm rãi quay đầu lại, chỉ thấy Mã Thần Nhất đang đứng phía sau nheo mắt nhìn y, hắn đeo găng tay bằng da, cầm theo laptop, áo khoác cao cổ đầy vẻ sang trọng, cổ tay đính thêm cúc áo màu đen bằng kim loại có khắc hoa văn, quả thật là một bộ phục sức đầy tao nhã khiến người ta không thể bỏ qua.
Phản ứng đầu tiên của Lý Huyền Lương chính là xông lên, tựa như sát thủ mà nghiến răng nghiến lợi nắm lấy cổ áo Mã Thần Nhất, quát: “Cậu cái tên chết tiệt này, điện thoại di động tại sao tắt máy? Cậu là cố ý làm vậy đúng không? Hả?”
Mã Thần Nhất đẩy cánh tay Lý Huyền Lương ra, hỏi: “Thế nào? Mới không gặp một tuần, muốn tôi rồi à?” Hắn lấy trong túi ra một xâu chìa khóa, đưa cho Lý Huyền Lương, “Mở cửa, vào trong rồi hẵng nói.”
Lý Huyền Lương trừng hắn một cái, “Muốn! Muốn cậu đi chết đi!” Nói xong, hận cũng đã giải, liền bước đến mở cửa.
Trong nhà thật ấm áp. Mã Thần Nhất trước tiên mở điều hòa lên, sau đó mới cởi áo khoác, rồi vừa tháo cà-vạt vừa nói với Lý Huyền Lương: “Cậu giúp tôi gọi người mang cơm đến đi, mấy hôm nay ra ngoài làm việc, không có được bữa cơm nào đàng hoàng hết. Giờ tôi đi tắm rửa trước đã.” Nói xong, bước thẳng vào phòng tắm.
“Tôi %$&^%#…” Gì chứ? Tôi tới tìm cậu không phải là để làm bảo mẫu cho cậu nha?
Một lát sau, Lý Huyền Lương cúp máy, cố gắng lấy lại bình tĩnh, ngồi xuống sofa. Tên chết tiệt Mã Thần Nhất này, hôm nay nhất định phải nói cho rõ ràng chuyện của Lý Lâm, bằng không tiền điện thoại gọi cơm không phải mất trắng sao.
Mã Thần Nhất tắm rất nhanh, lúc bước ra đã lau khô xong mái tóc ướt đẫm, nói: “Không phải tôi tắt máy, mấy hôm trước lúc ra nước ngoài tôi đánh rơi mất, hôm nay trở về mới mua cái khác được.”
Lý Huyền Lương không muốn nói nhiều lời vô ích với hắn, liền trực tiếp hỏi chuyện hợp đồng của Lý Lâm.
Mã Thần Nhất ngồi xuống sofa, châm một điếu thuốc: “Lúc đầu tôi giúp Lý Lâm xử lý chuyện cuốn phim AV với đám người kia hết một trăm năm mươi vạn, thiếu nợ trả tiền không phải chuyện rất bình thường sao?”
*AV: adult video.
Lý Huyền Lương nghe thế liền đứng bật dậy, tức giận nói: “Bình thường cái rắm chứ bình thường! Cậu lừa gạt một sinh viên đi ký hợp đồng là sao hả? Còn nữa, chuyện nó thiếu cậu một trăm năm mươi vạn sao cậu không nói với tôi? Tôi mới chính là người giám hộ của nó. Cậu nói đi, cậu rõ ràng là cố ý đúng không? Đừng có nói với tôi là cậu quên nha, chỉ là mượn cớ thôi. Khốn kiếp, cậu nói người ta nợ bao nhiêu thì người ta phải nợ bấy nhiêu sao? Cậu là xã hội đen à!? Hôm nay có việc, cậu nói nó thiếu cậu một trăm năm mươi vạn, ngày mai lại có việc nữa, có phải hay không cậu muốn nói nó thiếu cậu một nghìn năm trăm vạn? Để cho nó không còn một con đường sống? Hả?”
Mã Thần Nhất yên lặng nghe xong, lấy tay gạt gạt đi tàn thuốc, nửa ngày sau mới thở dài: “Phải, cậu nói không sai, tôi chính là cố ý không nói cho cậu biết, nhưng cậu ắt hẳn phải biết lý do nhỉ?” Hắn nhìn về phía y, nói tiếp: “Chuyện em trai cậu chọc giận bọn xã hội đen là có thật, ít nhất thì về điểm này tôi không có gạt cậu, tiền đối với tôi thực sự chẳng là gì hết.” Nói xong hắn đứng dậy, đi tới trước mặt Lý Huyền Lương, cau mày nhìn y: “Thật ra, tôi không hề có ý muốn bắt cậu trả một trăm năm mươi vạn, cũng không hề có ý muốn bắt em trai cậu bán sức lao động không công. Cái tôi muốn, cậu biết rõ mà đúng không? Lần trước tôi đã nói qua rồi, hay cậu muốn tôi nhắc lại?” Ánh mắt quái dị của hắn nhìn chằm chằm Lý Huyền Lương.
Lý Huyền Lương trừng mắt nhìn Mã Thần Nhất, nghiến răng nghiến lợi phun ra một câu: “Mẹ kiếp, cậu đúng là đê tiện…”
Mã Thần Nhất “Hừ” khẽ một tiếng, ngậm lấy điếu thuốc, “Không sai, tôi đúng là rất đê tiện, vậy rốt cuộc cậu đồng ý không? Chỉ cần tôi thấy chán, hợp đồng bán mình hai mươi năm của Lý Lâm lập tức được xóa bỏ. Cậu yên tâm, tôi đối với cảm giác mới mẻ thường rất nhanh chán, thường chỉ mấy tháng, hoặc là mấy tuần, có khi chỉ mấy ngày…”
Lý Huyền Lương nghe xong, thật muốn cho hắn một đấm, y thở sâu, cố nhẫn nại nói: “Mã Thần Nhất, cậu nói vậy là có ý gì? Muốn tôi làm thế thân gì gì đấy? Cậu trực tiếp đi tìm Cao Lộ không phải tốt hơn sao? So với thế thân chắc phải tốt hơn chứ? Số tiền còn thiếu tôi sẽ tìm cách trả lại cho cậu, tôi xin cậu tha cho Lý Lâm một con đường sống đi, được không?”
Mã Thần Nhất rít một hơi thuốc, khóe miệng nhếch lên, từ trên cao quét mắt nhìn y, “Cậu không phải là tôi, làm sao cậu biết không có ý nghĩa? Tôi nói rồi, tôi không cần tiền, cậu muốn hủy hợp đồng? Được thôi, nhưng chỉ có một biện pháp duy nhất, đó là cậu phải dùng thân thể của cậu trao đổi.”
Lý Huyền Lương không thể nhịn được nữa, tròng mắt nhìn hắn bừng lên lửa giận, mắng to: “Mã Thần Nhất, con mẹ nó tao là đàn ông, sao có thể bán mình được chứ? Mày cái tên khốn nạn rốt cuộc có hiểu hay không?” Vừa dứt lời liền tàn bạo cho hắn một đấm.
Mã Thần Nhất không né tránh, một đấm này trực tiếp rơi xuống mặt hắn. Lý Huyền Lương ra tay thành công, lại muốn xông lên đấm thêm vài đấm nữa cho hả giận. Mã Thần Nhất cau mày, trở tay đè ngược Lý Huyền Lương xuống tấm thảm, sắc mặt cũng trầm xuống: “Đừng náo loạn nữa.”
Lý Huyền Lương đỏ ngầu hai mắt, sức mạnh cả hai chênh lệch quá xa khiến cho y có cảm giác rất nhục nhã, liền cắn răng cố sức đẩy ngã Mã Thần Nhất, kết quả không cách nào làm hắn suy suyển được một chút. Vì vậy, y đành nắm lấy thắt lưng của hắn, dự đính xoay người đè hắn xuống.
Mã Thần Nhất khó chịu hừ một tiếng, dùng sức nắm chặt cổ tay Lý Huyền Lương, đôi mắt hung ác đến dọa người, cắn răng nhìn chằm chằm Lý Huyền Lương, gằn từng chữ một:
“Cậu còn dám động đậy nữa, tôi sẽ tìm người luân phiên cưỡng hiếp Lý Lâm, tôi nói được làm được.”
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tra Công Hoàn Lương Ký
Chương 9
Chương 9