Lăng Hi Nghiêu một lần nữa liên hệ với Hình Thiên là vào thứ sáu kế tiếp, anh gửi cho cậu một tin nhắn. Thời gian so với Hình Thiên tính toán không sai biệt lắm, nhưng hắn vẫn là đắn đo làm giá, uyển chuyển tỏ vẻ bản thân bề bộn nhiều việc, lại cho đối phương chờ cả ngày mới đáp ứng đến nhà Lăng Hi Nghiêu ăn cơm.
Loại người không hay đi mua đồ ăn như Hình Thiên lần này lại tỉ mỉ chuẩn bị lễ vật, Lăng Hi Nghiêu tay nghề vẫn cao siêu như vậy, so với Hình Thiên đang ăn đến tận hứng mà nói, Lăng Hi Nghiêu có vẻ như đứng ngồi không yên – mặc dù anh đã cực lực che dấu điểm này, nhưng này đương nhiên không thể gạt được ánh mắt của Hình Thiên.
Thẳng đến sau bữa cơm anh đổ nước rửa tay lên đĩa thay vì nước rửa chén, Hình Thiên mới bất động thanh sắc chỉ ra điểm này.
“Lăng đại ca, anh hôm nay có vẻ không yên lòng a.”
Lăng Hi Nghiêu kinh ngạc một chút: “Cậu gọi tôi là gì?”
“Lăng đại ca a.” Hình Thiên hai tay đút túi tựa vào bên cạnh bếp: “Anh không thích tôi gọi như vậy?”
“Không…… Không có……” Lăng Hi Nghiêu ấp úng nói.
“Hay là kỳ thật tôi không được hoan nghênh ở nơi này?”
Lăng Hi Nghiêu vội vàng biện giải: “Đương nhiên không phải!”
Hình Thiên nhìn cái người xưa nay luôn nhất quán thong dong như Lăng Hi Nghiêu lại kích động như vậy, không biết vì sao trong lòng ngầm sảng khoái.
“Vậy là tốt rồi.” Hình Thiên nhu thuận buông mắt: “Tôi còn tưởng rằng đến đây cọ cơm mang đến phiền phức cho Lăng đại ca.”
“Làm sao có thể chứ.” Lăng Hi Nghiêu buông đĩa trong tay: “Tôi hoan nghênh cậu còn không kịp.”
“Thật vậy chăng?” Hình Thiên vẫn là bộ dáng kia: “Nhưng tôi vẫn là ăn chực uống chực không phải trả tiền, trong lòng thực băn khoăn.”
“Sao cậu có thể nghĩ như vậy, là tôi chủ động mời cậu mà, lại nói, Tiểu Thiên sư phụ cũng từng giúp tôi một đại ân.”
“Tuy là nói như vậy…… Nhưng dù sao cũng chỉ giúp có một lần, tôi lại đến đây cọ ăn không biết bao nhiêu lần đâu, cho dù có thầm nghĩ báo ơn, Lăng đại ca cũng không có khả năng mất chìa khóa nhiều lần……”
Hình Thiên kỹ xảo biểu diễn thâm thâm thuyết phục, Lăng Hi Nghiêu quả nhiên như hắn mong muốn, tay chân vô thố: “Kỳ thật, kỳ thật tôi……”
Hình Thiên không nói lời nào, chỉ chờ tự anh nói rõ.
Muốn mở miệng nói về loại chuyện này lần sau so với lần trước đều khó khăn, vẫn là một hồi sinh, hai hồi quen thuộc, ngay cả Hình Thiên cũng nhìn không ra, chí ít nhìn biểu hiện trên mặt Lăng Hi Nghiêu không tồn tại loại khả năng sau.
Lăng Hi Nghiêu quanh co nửa ngày, như cũ nói không nên lời nguyên nhân, Hình Thiên đành phải mở đường cho anh một lần nữa.
“Tôi biết, nguyên lai Lăng đại ca vẫn xem tôi là người ngoài.”
Lăng Hi Nghiêu cắn răng một cái: “Cũng không phải! Chỉ là tôi thật sự không có mặt mũi nói chuyện này……”
Hình Thiên giả bộ giật mình: “Lăng đại ca lại làm mất chìa khóa?”
“Không, lần này…… Hình như là khóa xảy ra vấn đề……”
Đây là Lăng Hi Nghiêu lần thứ ba xấu hổ bại lộ trước mặt Hình Thiên, tâm lý xấu hổ cũng không theo số lần tăng lên mà chai lì, ngược lại khó có thể khống chế gia tăng mãnh liệt. Hình Thiên hai lần trước còn thực khẩn trương, nay lại có thể một bộ thong dong nghiên cứu khóa nơi bộ vị riêng tư, làm hai tay anh cũng không biết nên đặt ở đâu.
“Ân……” Hình Thiên vẫn im lặng bỗng phát ra thanh âm suy tư, Lăng Hi Nghiêu cả người đều khẩn trương hẳn lên.
“Lăng đại ca lại đổi cái mới……” Hình Thiên chậm rãi nói.
“Chìa khóa lần trước…… Không tìm thấy, khóa…… bị hỏng, cho nên tôi……”
Hình Thiên không chút hoang mang quả thực tương phản đối phương, hắn nâng mắt, cùng Lăng Hi Nghiêu bốn mắt giao nhau: “Khóa này, thực khó giải quyết a……”
Lăng Hi Nghiêu nội tâm rùng mình, cũng bất chấp suy nghĩ khác: “Thật, thật sao?”
Hình Thiên hơi khó xử gật gật đầu.
Năng lực mở khóa của Hình Thiên, Lăng Hi Nghiêu cũng đã thấy rồi, ngay cả hắn cũng nói là khó giải quyết, Lăng Hi Nghiêu nhất thời cảm giác một mảnh u ám.
Nói Hình Thiên trình độ không đủ, kia tuyệt đối ngay cả tổ sư gia cũng không phục. Ổ khóa số này nếu hắn ra tay ngay từ đầu thì giải khóa hoàn toàn không thành vấn đề, nhưng theo thời gian, bánh răng sẽ chậm rãi lệch khỏi vị trí, mật mã ban đầu cũng thành thùng rỗng kêu to.
Lấy lý giải của Hình Thiên đối với Lăng Hi Nghiêu, chưa đủ dăm ba bữa anh sẽ không chủ động cởi bỏ, vì thế tình thế liền hoàn toàn phát triển như hắn mong muốn. Thời điểm Lăng Hi Nghiêu phát hiện khóa mở không ra thì cũng đã muộn, chỉ còn cách xin hắn giúp đỡ.
“Làm sao, làm sao lại mở không ra đâu?” Lăng Hi Nghiêu bối rối rõ ràng: “Này chỉ là khóa nhựa mà thôi.”
“Chính là nhựa mới khó mở.” Hình Thiên thuận miệng bịa chuyện: “Khóa kim loại có thể dùng lực chọc ra, khóa nhựa không ăn, khí lực nhỏ chọc không ra, khí lực lớn lại dễ dàng làm hư tâm khóa.”
Hắn nói dối nhưng người ngoài nghe vào trong tai lại rất có đạo lý: “Vậy, cưa ra thế nào? Nó chung quy chỉ là nhựa……”
Hình Thiên kinh hãi: “Này vỏ bằng nhựa, nhưng bên trong đều là kim loại, anh muốn cưa ra không thể không dùng cưa điện.”
Ý nghĩ này cũng bị Hình Thiên bác bỏ, Lăng Hi Nghiêu co quắp bất an hỏi: “Chẳng lẽ, ngay cả Tiểu Thiên sư phụ cậu cũng mở không ra sao?”
Hình Thiên thầm nghĩ vô nghĩa, cho tôi sợi mì cứng cũng có thể chọc ra cho anh, nhưng ngoài miệng vẫn nói: “Tôi chỉ có thể nói tôi sẽ tận lực.”
Vì thế dưới cái nhìn chăm chú của Lăng Hi Nghiêu, Hình Thiên bắt đầu “Gian nan” mở khóa.
Trên tay bận việc, ngoài miệng vẫn không quên cùng Lăng Hi Nghiêu nói chuyện phiếm để bớt đi cảm giác khẩn trương của anh.
“Lần trước nói, đồ chơi này đối với thân thể không tốt, nhưng Lăng đại ca vẫn mua lại một cái.”
Lăng Hi Nghiêu quẫn bách muốn độn thổ: “Bởi vì mang quen rồi, cho nên……”
“Hay là không mang cái này, Lăng đại ca liền không khống chế được muốn tự an ủi.”
“Không có, thật sự không có.” Lăng Hi Nghiêu mặt đỏ tai hồng.
“Còn nói không có?” Hình Thiên không chút khách khí chỉ chỉ chỗ đó: “Lăng đại ca anh có phản ứng nha.”
“Đó là bởi vì……” Tay cậu luôn luôn chạm vào chỗ đó, tôi nào có mặt mũi nào nói ra chứ.
Mấy lời này Lăng Hi Nghiêu đương nhiên sẽ không nói ra miệng, Hình Thiên cũng sẽ không ngốc đến truy vấn tận cùng, mà là khéo léo chủ động đổi đề tài.
“Lăng đại ca.” Hắn mở miệng là một tiếng ‘Lăng đại ca’ khiến Lăng Hi Nghiêu càng xấu hổ, hắn tựa như không lặp lại một lần: “Lăng đại ca, anh xem tôi mới hai mươi tuổi thôi.”
Lăng Hi Nghiêu không biết hắn muốn nói gì tiếp theo, đành ậm ừ.
“Lòng có chút hiếu kỳ cũng không có gì là lạ đi?”
Lăng Hi Nghiêu chần chờ một lát, lắc lắc đầu.
Hình Thiên nhẹ nhàng thở ra: “Kỳ thật lần trước tôi thấy Lăng đại ca mang thứ này thì rất ngạc nhiên.” Hắn vụng trộm quan sát phản ứng của đối phương: “Cho nên nhịn không được lên mạng tìm hiểu một chút……Anh không ngại chứ?”
Lăng Hi Nghiêu còn có thể nói cái gì, này hoàn toàn là tự do cá nhân, anh cũng can thiệp chẳng đến.
Thấy Lăng Hi Nghiêu không phản ứng, Hình Thiên nói tiếp: “Sau đó tôi liền phát hiện một chuyện a……”
Hắn cố ý kéo dài âm thanh, làm tâm tình Lăng Hi Nghiêu như bị treo ngược.
“Tôi phát hiện trên mạng phàm là nói về thứ đồ chơi này, phần lớn chìa khóa đều không do bản thân bảo quản, không phải giao cho lão bà, chính là giao cho……” Nói tới đây hắn cười cười: “Anh biết.”
Lăng Hi Nghiêu tiếp tục xấu hổ trầm mặc.
“Vì thế tôi liền nghĩ, Lăng đại ca lần trước nói bị mất chìa khóa, giữ không kỹ vậy có bao giờ đưa cho người khác giữ hộ, sau đó muốn lấy lại chưa?” Hình Thiên thử nói.
“Không có.” Lúc này Lăng Hi Nghiêu nhanh chóng phủ nhận: “Tôi làm mất thật.”
Hình Thiên nga một tiếng: “Vậy vì sao Lăng đại ca không giao chìa khóa cho người khác bảo quản đâu? Chìa khóa tự mình giữ thời điểm muốn mở ra liền mở, thật sự là khóa trinh tiết đấy chứ?”
Lăng Hi Nghiêu càng thêm co quắp: “Tôi, tôi chỉ là……”
“Không tìm được người bảo quản chìa khóa?” Hình Thiên thay anh nói trọn câu.
Lăng Hi Nghiêu do dự vài lần, vẫn là gật gật đầu.
Hình Thiên nghiệm chứng được suy đoán, cũng không quanh co lòng vòng thêm, nhẹ nhàng chọc một cái, ổ khóa liền rời khỏi vị trí nguyên bản.
Lăng Hi Nghiêu cúi đầu, phát hiện khóa đã được gỡ xuống, còn chưa kịp tỏ vẻ gì, một ổ khóa khác nhanh chóng chụp lên thay vào đó.
Anh kinh ngạc: “Tiểu Thiên sư phụ, cậu đây là……”
“Khóa này chất lượng quá kém, thật sự không nên tiếp tục sử dụng.” Hình Thiên tiện tay ném ổ khóa số đi: “Cái này lại không giống với, đừng nghĩ nó tầm thường, thật ra đã được tôi sửa chữa, bên trong có tam trọng khóa tâm, ngay cả thợ khóa trình độ cao một chút cũng mở không ra.”
Lăng Hi Nghiêu mở to hai mắt nhìn, giống như lần đầu tiên nhận thức người thanh niên này vậy.
Hình Thiên thản nhiên nói tiếp, cũng không quản đối phương trong lúc nhất thời có thể tiếp nhận hay không: “Hơn nữa ưu điểm lớn nhất của nó là rất khéo léo, mang ở bộ vị này là thích hợp nhất, ý tôi là cho dù mặc quần bó sát người cũng sẽ không bị người khác phát hiện.”
“Bề ngoài là cao su lưu hoá, anh cũng không cần lo lắng đi đường phát ra âm thanh kim loại va chạm.”
“Đây chính là lễ vật tôi chuẩn bị riêng cho Lăng đại ca, xem như cảm ơn anh mời tôi ăn cơm, còn cho tôi mượn xe…… Như thế nào, Lăng đại ca anh mất hứng sao?”
Lăng Hi Nghiêu nghe nửa ngày cũng không nghe đến trọng điểm: “Cậu như thế nào lại……chuẩn bị thứ này, còn nữa, chìa khóa đâu?”
Hình Thiên nở nụ cười, tự động phớt lờ vấn đề này của anh: “Tôi quả thật có chìa khóa thật, nhưng đáng tiếc chỉ có một cái, vạn nhất không cẩn thận làm mất, vậy rốt cuộc không mở được.” Dứt lời hắn xòe tay, trong lòng bàn tay quả nhiên có một chiếc chìa khóa.
Lăng Hi Nghiêu đang định lấy, đối phương lại nắm tay lại: “Không phải mới vừa nói qua sao, chìa khóa ở trong tay anh vậy còn có ý nghĩa gì nữa?”
“Nhưng là……”
Hình Thiên ngắt lời: “Lăng đại ca không phải còn chưa tìm thấy người giữ chìa khóa sao? Không bằng tạm thời để tôi giữ cho, mục đích anh mang thứ này không phải muốn đem quyền khống chế giao cho người khác sao?”
Lăng Hi Nghiêu như là rốt cuộc lĩnh ngộ ý đồ của đối phương, ánh mắt nhìn Hình Thiên đều thay đổi, ngay cả hô hấp cũng trở nên dồn dập hẳn lên.
Chính là loại cảm giác này, Hình Thiên mắt sáng lên, hắn cũng rốt cuộc lý giải được vì sao hắn làm ra một bước này.
Hắn hiểu khoảng cách chênh lệch giữa mình và Lăng Hi Nghiêu, quả thật hắn trước mặt người khác giả vờ đến tự nhiên như thật, nhưng so với hắn, Lăng Hi Nghiêu chính là loại người có khí tức ngưu bức của người đàn ông thành đạt thản nhiên tản mát từ trong ra ngoài.
Mặc kệ là trước mặt hắn hay người khác, Lăng Hi Nghiêu bộ dáng vĩnh viễn bình tĩnh thong dong, đó chính là mục tiêu phấn đấu của Hình Thiên, mà đã là mục tiêu cố gắng, vậy nhất định là điểm hắn khuyết thiếu. Đối với người tuổi trẻ như hắn mà nói, Lăng Hi Nghiêu đại biểu cho người đàn ông tiêu biểu, ở anh có được sự thành thục cùng trầm ổn. Nếu nói Hình Thiên không ghen tị, đó là không có khả năng.
Nhưng duy nhất khiến Lăng Hi Nghiêu gỡ bỏ xuống khí chất mà lộ ra biểu hiện co quắp, bối rối, lúng trước mặt Hình Thiên, chính là vì chuyện này. Hình Thiên vì có kỹ năng đặc thù, do đó tình cờ được tiếp xúc với một mặt khác của Lăng Hi Nghiêu mà người ngoài không nhìn thấy, vô hình chung khiến hắn thật thỏa mãn, chính là như hiện tại này đây.
Lăng Hi Nghiêu bây giờ bất đồng với Lăng Hi Nghiêu trước đó, cả người anh phát ra một loại sắc thái khác, thứ mà Hình Thiên không thể miêu tả được, nhưng lại không kém phần hấp dẫn, nếu không được nhìn thấy tận mắt, ngay cả Hình Thiên cũng tưởng tượng không ra một mặt khác của người đàn ông này.
Hình Thiên còn chưa nhận ra, trong lúc vô tình hắn đã bắt đầu tìm hiểu về người này, từ biểu tình bình tĩnh thong dong bên ngoài nhìn ra được nhiều sắc thái khác nhau, nghiễm nhiên đã trở thành lạc thú hiện tại của Hình Thiên.
Tính cách tà ác luôn tồn tại trong cơ thể hắn, chỉ là đến tận giờ khắc này mới được áp dụng vô cùng nhuần nhuyễn. Hình Thiên đứng lên, nguyên bản ngẩng đầu lên nhìn người biến thành nhìn xuống, một thứ cảm giác quen thuộc luôn tồn tại trong lòng hắn — đó là mỗi lần hắn mở được khóa, trước ánh mắt kinh ngạc cùng sùng bái của đối phương, hắn không tự chủ được sẽ tản mát ra ngạo khí, chỉ là cảm giác lần này phá lệ mãnh liệt.
Hắn nghe được thanh âm vang vọng của mình trong căn phòng. Nếu là quay lại nửa tháng trước, hắn dù có thế nào cũng sẽ không tin mấy lời này phát ra từ chính miệng hắn — cái kẻ khi nhìn thấy đối phương đeo vòng trinh tiết liền kìm lòng không đậu mắng đối phương là biến thái, sau một lần lại một lần tiếp xúc, chậm rãi bị đối phương đồng hóa, trở thành một thành viên biến thái như hắn nói.
“Từ hôm nay trở đi, tự do của hạ thân anh nằm trong tay tôi, lúc nào khóa lại, lúc nào mở ra đều do tôi định đoạt. Tôi có thể cởi mỗi tuần một lần cho anh thư hoãn một chút, thời gian còn lại nếu anh muốn bắn tinh, nhất định phải xin phép tôi, về phần có đồng ý hay không, đó chính là quyết định của tôi. Hiện tại quyền lựa chọn duy nhất của anh là đồng ý hay không, anh có thể lựa chọn cự tuyệt, tôi sẽ đưa chìa khóa cho anh, sau đó rời đi, chuyện hôm nay coi như chưa từng xảy ra, anh cũng không cần lo lắng tôi sẽ lấy chuyện này ra đe dọa. Nhưng một khi anh lựa chọn tiếp nhận, nhất định phải tuân theo quy tắc trò chơi của tôi, không được phản kháng, không được đổi ý, không được bỏ cuộc giữa chừng, anh hiểu không?”
Lăng Hi Nghiêu không chuyển mắt theo dõi hắn, gật gật đầu.
“Rất tốt.” Hình Thiên giơ chìa khóa lên trước mặt anh: “Hiện tại nói cho tôi biết, đáp án của anh là?”
Tác giả có lời muốn nói: Truyện này vấn đề kỹ thuật mở khóa chỉ là hư cấu, tác giả cũng không có kỹ năng này.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Giám Đốc Và Anh Chàng Mở Khóa
Chương 7
Chương 7