Thẩm Duệ nhếch môi, giương lên nụ cười ôn hòa nhưng lại đạm mạc, “Không hề gì, cho dù Tống Húc Dương phản bội cũng không có vấn đề gì. Ngô Thiên Hà không cần lo đến, tôi ngược lại rất hứng thú, Tống Húc Dương có thể phản bội hay không?”
Lưu Khiết rũ mắt, khẽ gật đầu, “Tôi hiểu được.”
Đi thành phố B, nếu mạt thế đến, thành phố B coi như là chỗ thoát thân …
Thẩm Duệ mắt nhìn mọi người, trong lòng thoáng vừa lòng. Trong đoàn đội trong nên có ai, không nên có ai, đều nên định ra quy trình!
Trong căn cứ thân thuộc đa số đều là người thường, người thường nếu muốn sinh tồn trong mạt thế, đầu tiên nhất định phải hiểu được một đạo lý, đó là —— thức thời, cùng với như thế nào là tự trọng tự mình cố gắng!!
Người thường nếu thức thời, nên giống An An nhà mình, nghiêm túc mà làm việc, cho dù là việc bé nhỏ không đáng kể!
Người thường nếu hiểu được tự
trọng tự mình cố gắng, nên giống An An nhà mình, cố gắng rèn luyện, cố gắng mạnh mẽ hơn, không dựa vào có anh là lão đại căn cứ, mà là dựa vào bản thân nghiêm túc kiên định chiếm được sự nhìn nhận của mọi người!
—— ngươi xem, An An của chúng ta đáng yêu lắm a. (= = An An có tử phủ không gian, An An có linh thủy bí quyết, An An là người thường sao?)
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Mạt Thế Trọng Sinh Chi Tiểu Nhân Vật
Chương 17: Tận thế đến (1)
Chương 17: Tận thế đến (1)