DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Sách Đạn Tinh Anh
Chương 40

Ngồi ở bên cạnh bàn, Hawkins nắm chặt chai bia, khớp ngón tay trắng bệch.

Đợt thứ hai, Sean lại thắng.

"Hắc hắc, có có!" Sean suy nghĩ trong chốc lát cuối cùng nghĩ ra mình muốn gì, "Xem qua Titanic rồi đi?"

"Xem qua." Jill nhích nhích khóe miệng, chỉ mong Sean đừng nghĩ ra chủ ý gì khiến người cười sặc sụa.

"Anh cởi áo, nằm theo tư thế của Rose đi! Tôi đặc biệt cho phép anh giữ lại quần lót!" Sean tìm di động của mình ra, "Tôi phải chụp ảnh lưu niệm!"

"Sean, đổi cái khác đi! Tôi có thể cởi trần chạy bộ.........." Jill gục đầu xuống, anh ta không nghĩ mình lại thua liền hai ván.

"Hắc hắc! Tôi đã rất nể tình, bằng không anh chỉ có thể đi bít tất mà thôi, dù sao cũng sẽ không vào khung ảnh!" Sean càng nghĩ càng cảm thấy mình chính là thiên tài.

Jill tiếp tục ai oán, "Tôi cởi nằm trên mặt đất cho cậu chụp cũng được, cái gì Rose bỏ qua đi.........."

"Không được." Sean cười xấu xa, anh nhớ tới trước kia khi anh cùng Jill làm trong một phòng nghiên cứu, buổi tối người này ngáy ngủ khiến anh thức trắng một đêm đâu!

Hawkins nhìn thấy đôi mắt Sean cong thành một hình trăng non, không khỏi có chút xuất thần.

"Jill! Chẳng phải là bắt chước một cái tư thế thôi, nhanh lên! Cùng lắm thì lát nữa nếu thua tôi cùng nằm kiểu Rose cho anh chụp!"

"Thật!?" Mắt Jill sáng lên, nếu thật có thể chụp ảnh Sean như vậy, xem ra anh ta cũng không tính thiệt thòi!

Sean nhếch miệng: "Nằm mơ, tôi sẽ thua được sao? Nhanh lên nhanh lên, lề mề lề mề như đàn bà, anh nghĩ mình đúng thật là Rose hay sao!"

Jill bất đắc dĩ cởi áo, lộ ra cơ thể rắn chắc, nhưng không thể phủ nhận, phần xương quai xanh của Jill rất gợi cảm, khiến người ta dấy lên dục vọng muốn nhìn không chuyển mắt!

Sean có chút đố kỵ , anh nhớ tới trước kia làm Vincent anh không hề có được dáng người như vậy, tên Jill này còn từng cười nhạo anh, nói cái gì "Vincent, chờ cậu qua tuổi 35, cậu sẽ có bụng bia, 40 tuổi sẽ hói đầu, 50 tuổi sẽ có đồi mồi." .

"Hey, chân co lên một chút, tay chống đầu tay chống đầu a!" Qua màn ảnh di động nhìn thấy khuôn mặt không tình nguyện của Jill, trong lòng Sean vui đến nở hoa.

"Vẻ mặt đừng có cứng ngắc như vậy!"

Sean chơi đùa đang đến hồi cao hứng, mà bên cạnh anh, Hawkins nặng nề đặt chai bia rỗng lên mặt bàn.

Jill mỉm cười nhẹ nhàng, nhìn về phía Sean.

Trong một nháy mắt, khuôn mặt Jill tràn ngập một vẻ hấp dẫn vô hạn, mạn mẽ đâm vào trái tim Sean, ngón tay anh đờ ra, quên cả nhấn nút.

Jill khẽ nghiêng đầu: "Cậu chụp hay không đấy?"

Sean nuốt nước miếng, yết hầu anh khẽ trơn trượt, không tránh khỏi con mắt Hawkins.

"Thôi.......... Quên đi, không chụp!" Sean bỏ điện thoại di động vào lại trong túi quần.

"Không chụp thì thôi, bất quá lát nữa nếu cậu bị thua, tôi nhất định sẽ bắt cậu nằm kiểu này để chụp hình lưu niệm."

Sean giơ giơ cằm, "Tôi có thể sắm vai Jack!"

Jill tựa hồ không hề để ý đến mình chỉ còn lại mỗi cái quần lót trên người, thản nhiên ngồi xuống bên bàn, "Bắt đầu đi! Ván tiếp theo!"

Có lẽ là thua liên tiếp hai lượt khiến Jill quyết tâm dâng trào, thắng được ván thứ ba.

"Ha ha!" Jill “âm hiểm” nhìn Sean, "Cởi quần áo đi, Rose!"

Sean cười, "Jill thân yêu, anh phải biết rằng cởi quần dài, cởi áo cộng thêm sắm vai Rose là ba yêu cầu, tôi sẽ chỉ đáp ứng yêu cầu cởi quần dài, hai yêu cầu phía sau tôi không đáp ứng!"

Jill nhíu mày, "Từ từ! Vừa rồi tôi đã cởi áo sắm vai Rose!"

"Đúng vậy, tôi cũng không nghĩ tới anh nhanh tay nhanh chân đến như vậy!" Sean dùng ánh mắt vô tội nhìn về phía anh ta, vẻ kinh ngạc của Jill khiến anh sảng khoái vô hạn, "Brother! Tôi sẽ thực hiện lời hứa của mình!"

Nói xong, Sean kéo khóa quần, quần rơi xuống, hai chân thon dài thẳng tắp lộ ra trước mắt khiến trên khuôn mặt Jill xuất hiện vẻ nghiền ngẫm.

Mà vẫn luôn bị bọn họ xem nhẹ nãy giờ, Hawkins tựa đầu vào miệng chai bia, ánh mắt vẽ lại từng cm trên đường cong của cặp chân Sean.

"You are really beautiful, Sean." Jill khẽ nâng chai bia, biểu đạt sự thành tâm ca ngợi.

"Beautiful chỉ dùng để hình dung phụ nữ và kim cương!" Sean cảm giác có người nhìn anh, ánh mắt nóng rực tựa hồ đốt cháy tất cả hơi bia ở trong phòng, "Tiếp tục tái chiến!"

Nhưng Sean thật không ngờ mình lại thua nữa.

"A.......... Không thể tin nổi.......... Jill, anh không chơi gian lận đấy chứ?"

"Cậu mới gian lận!" Jill ngồi trên ghế, dáng vẻ đã sẵn sàng thưởng thức, "Cởi áo đi! Rose!"

Sean hừ một tiếng, khẳng khái xốc áo lên, kéo qua đầu, quăng lên sàn. "Anh xem tôi dứt khoát bao nhiêu! Không giống anh vừa nãy, nhăn nhăn nhó nhó!"

Hai vật nhỏ phấn hồng nhô cao trước ngực phập phồng theo từng hơi hô hấp, cơ bắp săn chắc rõ ràng nhưng không hề thô lỗ, khi anh nghiêng mặt đi, cổ kéo thành một đường cong uyển chuyển khiến người khác quyến luyến.

Ánh mắt Hawkins càng thêm âm trầm, bàn tay mất tự nhiên ấn xuống bộ phận nào đó đã bắt đầu rục rịch phía dưới chiếc quần quân phục.

"Nhìn cho rõ! Cơ thể của tôi còn cường tráng hơn anh!" Sean có chút đắc ý, khi còn làm Vincent anh không thắng được Jill, nhưng hiện tại anh hoàn toàn có tự tin.

Tửu lượng của Jill cũng không quá cao, bốn, năm chai trống rỗng đã là cực hạn. Anh ta híp mắt, lắc lắc đầu, Đến gần một chút.......... Tôi không nhìn rõ.........."

"Nhìn không rõ đi đeo kính a!" Sean buồn cười đẩy nhẹ anh ta, không ngờ Jill ngã thật.

Anh ta lung lay ngã vào đống vỏ chai trên bàn, sau đó liền gối đầu lên tay, không động đậy.

"Không thể nào, anh uống kém đến như vậy?" Sean nấc một cái, liền mở cửa đi ra ngoài.

Uống nhiều nước, tự nhiên phải tìm chỗ giải quyết.

Toilet cùng nhà tắm của quân doanh là công cộng.

Sean giải quyết “tâm sự” xông, liền chống tường nôn ọe, nôn ọe xong, tất nhiên là thư thái rất nhiều.

Mở vòi nước, hứng nước táp lên mặt, đầu vốn có chút quay cuồng cũng tỉnh táo hẳn lên.

Có người từ phía sau chậm rãi ôm lấy anh.

Lúc này Sean thác phúc của Jill, chỉ mặc một cái quần lót, nhưng anh có thể cảm nhận được đối phương mặc quần dài, mà ở đũng quần, cái bộ phận có kích thước kinh người kia đang cách hai lần vải cọ xát khe mông anh.

Khi Sean nhìn thấy đôi tay thon dài chậm rãi theo bụng mình trôi xuống qua gương, anh đã biết thân phận của đối phương.

"Nơi này là toilet.........." Sean có chút không biết phải nói gì, muốn vặn mở tay của đối phương, thế nhưng Hawkins đã bắt đầu duyện hôn lưng anh.

Mỗi một chiếc hôn đều thực dùng sức, tựa hồ phải hấp xuất huyết.

.......... ..........

Dự cảm này làm cho Sean có chút sợ hãi, từ độ mạnh yếu của những cái hôn, anh biết nếu hôm nay anh thực sự cùng Hawkins phát sinh......... , nói không chừng anh sẽ bị y làm đến chết.

"Hawkins, anh có thể buông tôi ra không? Tư thế này không thoải mái." Sean hít một hơi, muốn thừa dịp Hawkins buông tay sẽ chạy nhanh về phòng mình.

Quả nhiên, Hawkins buông lỏng ra, cơ hồ ngay tại một giây đó, Sean chạy vội đi ra ngoài.

Hawkins túm lấy anh, Sean quay người khống chế cánh tay đối phương muốn đè y lên bồn rửa mặt, nhưng uống bia vào rồi sự cân bằng của thân thể không vững như cũ, Sean ngược lại bị Hawkins ghìm chặt hai tay.

"Buông!" Sean giãy dụa, vai anh bị y bẻ rất đau! Hơn nữa anh một chút cũng không muốn cùng Hawkins ở trong WC làm loại chuyện này, điều đó khiến anh cảm thấy mình giống như kỹ nữ rẻ mạt, ở bất cứ chỗ nào đều có thể mở hai chân ra mặc người xâm phạm.

Hawkins lôi thẳng anh vào bên trong.

Một người lính tắm rửa xong đi ra, nhìn thấy họ: "Ha ha, kiềm chế chút đi!"

Hawkins chỉ nói một câu: "Cậu ta sặc mùi rượu còn không chịu tắm rửa."

Sean cả giận nói: "Ai mẹ nó không chịu tắm rửa!"

"Vậy đi tắm." Hawkins một tay lôi Sean ném vào gian tắm rửa phía trong cùng, khiến lưng anh đánh vào vách tường, sau đó ngã ngồi trên mặt đất.

Sean nhếch miệng, muốn tự đứng lên.

Hawkins lưu loát mở ra vòi phun, dòng nước ào áo hạ xuống.

Sean nghiêm mặt, đưa tay lau nước chảy đầy trên mặt.

Hơi thở của Hawkins có chút trầm trọng, cùng thanh âm của nước chảy trộn lẫn lại, khiến Sean không khỏi nuốt khan. Mà đối phương ở trước mặt anh, cởi áo, kéo khóa quần, cái bộ phận hùng tráng kia sừng sững rõ ràng.

"Tôi cho anh làm một lần, không có nghĩa là tôi sẽ cho anh làm lần thứ hai!" Sean tưởng tượng đến chuyện này còn có chút ủy khuất.

Có lẽ anh thực sự có chút........ thích Hawkins, nhưng nói thật ra, muốn anh ‘ kính dâng ’ bản thân, anh thật sự không tình nguyện, nếu không vì nghĩ đến về sau không còn được gặp tên hỗn đản này, anh sao có thể giống đồ ngốc chui đầu vào lưới?

Hawkins quỳ một chân, ngồi xuống trước mặt Sean, đưa tay ra vuốt ve hai má và cổ anh.

Dòng nước khiến hai người đều ướt sũng, tầm mắt mông lung chỉ có thể nhìn rõ hình dáng của nhau, không rõ mặt.

Hawkins vươn người về phía trước, “giam giữ” lấy môi Sean, say mê mà hôn.

Sean hơi thẳng người dậy, đáng tiếc chân trượt đi trên sang nhà, bị đối phương ấn trở về chỗ cũ.

Đầu bị cố định vào góc giao nhau của hai bức tường, anh thậm chí vung tay đánh vào bụng đối phương, Hawkins chỉ hơi chấn động, căn bản không định buông tay.

Dòng nước chảy vào mũi Sean, anh không biết lấy khí lực từ đâu tới, đẩy bật Hawkins ra.

Đọc truyện chữ Full