DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Mạt Thế Trọng Sinh Chi Vật Hy Sinh Phản Kích
Chương 172: Phun máu, đường này không thông!

Sở lão ba tiếp tục nói: “Tên nhóc nhà con chính là chết con vịt mạnh miệng,

nếu không hạ thủ nữa, chẳng lẽ con muốn chờ tới khi cậu ta thích người khác mới hối hận hay sao?”

Sở Chích Thiên giả thuyết một chút Tiêu Tử Lăng có bạn gái, trong lòng thế mà có loại cảm giác chát chát, chẳng lẽ đây là cái loại cảm giác mất mát sau khi chim non lớn lên bay ra khỏi cánh chim của mình sao? Sở Chích Thiên thấp giọng hỏi: “Lão ba, khi con một mình ra ngoài tung hoành thiên hạ, hai người có cảm thấy có cảm giác mất mát hay không?”

Sở lão ba bị câu hỏi đột ngột này của Sở Chích Thiên làm cho sửng sốt, không biết vì sao chủ đề chuyển tới trên người ông, bất quá ông vẫn nghiêm túc nghĩ nghĩ nói: “Có thì có, vốn vẫn là cái bánh bao thoáng cái trưởng thành, khẳng định có chút mất mát rồi. . .”

Nghe thấy câu trả lời của Sở lão ba, vẻ mặt Sở Chích Thiên nhất thời kiên định, quả nhiên chính là loại tâm tình đó, vì vậy anh nghiêm mặt nói: “Không sai, mất mát con sẽ có, tựa như lão ba, đàn em vẫn luôn theo bên người con đột nhiên có một loại sinh hoạt khác, khẳng định sẽ khổ sở, bất quá con sẽ chúc phúc cậu ấy, chính như lão ba trước đây hỗ trợ con chúc phúc con vậy.”

Sở lão ba mờ mịt, đây là thế nào với thế nào a, hai loại cảm tình hoàn toàn bất đồng, đầu của tên nhóc chết bằm này đến tột cùng là mọc thế nào vậy?

Sở lão ba phản bác: “Hai chuyện này hoàn toàn không giống nhau, ta đối với con chính là tình thân, con đối với Tiểu Lăng kia. . .”

Nói còn chưa dứt lời Sở Chích Thiên đã ngắt lời nói: “Không sai, chính là tình thân, con cho rằng Tiểu Lăng chính là em trai ruột của con.”

Thấy Sở Chích Thiên nói là thực tâm thực lòng, tuyệt không phải che giấu ý nghĩ của mình, Sở lão ba nổi giận: “Hoang đường, ta thế nào không biết ta với lão mẹ con còn có một đứa con nữa?”

Thấy lão ba nhà mình có dấu hiệu phát cuồng, Sở Chích Thiên nhanh chóng giải thích: “Con chỉ là tỉ dụ mà thôi. Chưa nói Tiểu Lăng chính là em trai ruột của con.”

Trán của Sở lão ba đều bạo liệt ra gân xanh, sự tà mị mê hoặc vốn có hoàn toàn không còn, ông chính là một lão ba số khổ vì con trai nhà mình không chịu thông suốt mà kích động giậm chân: “Cho dù là em trai ruột, cũng không có khả năng luôn quan tâm cậu ta đi? Ban nãy khi lưu lại cậu ta, con làm gì phải kích động không nỡ? Thậm chí còn muốn động thủ? Thế nào không thấy con đối với người khác như vậy?”

Lời nói của Sở lão ba khiến cho Sở Chích Thiên sửng sốt, điều này cũng đúng, người khác, tỷ như bọn Đổng Hạo Triết, tuy rằng sẽ lo lắng, nhưng anh lựa chọn tin tưởng bọn họ, vì vậy tuyệt sẽ không đặc biệt quan tâm, Tiểu Lăng đích xác khiến cho anh vẫn luôn lo lắng, đó là do tuổi tác của Tiểu Lăng tương đối nhỏ, thực sự không phải một người có thể một mình đảm đương một phía, vẫn là khác biệt với bọn Đổng Hạo Triết.

Lúc này Sở Chích Thiên mới chậm rãi trả lời: “Tiểu Lăng, tuổi còn nhỏ. . . Luôn phải chiếu cố nhiều một chút.”

Sở lão ba trực tiếp cười nhạo một chút nói: “Biên, tiếp tục biên đi, xem con còn có thể biên ra lý do hoang đường nào nữa, con cảm thấy lời này có thể khiến người ta tin phục sao?”

Lời nói không chút nào lưu tình của Sở lão ba khiến cho Sở Chích Thiên có chút không giữ được mặt, anh trầm mặt nói: “Kính nhờ, lão ba, ông thế nào luôn muốn kéo con lại cùng với đàn em của con, chẳng lẽ hai người không muốn ôm cháu?” Sở Chích Thiên rất bất mãn, trong nội tâm anh chính là nam nhân truyền thống, cho rằng nam nhân nên cưới vợ sinh con.

Liền thấy mặt mày Sở lão ba thoáng nhếch, khinh bỉ nói: “Không phải có đứa cháu rồi sao? Ta thấy rồi, chính là đứa ngày hôm qua ngồi ở ghế sau của con, tên nhóc đó không tồi, chỉ là quá giống con, điểm ấy không tốt.” Sở lão ba tiếc nuối nói, sao đi ra một đứa cháu mà lại không giống ông chứ?

Tiểu Thất? Sở Chích Thiên đột nhiên tìm không ra lời nói phản bác, tên nhóc đó đích xác rất giống anh, cho dù anh biết rõ tên nhóc đó không phải của anh, nhưng khi phản bác luôn cảm thấy lưng không thẳng được, sức lực vẫn rất không đủ a. Sở Chích Thiên trực giác nói cho anh, Tiểu Thất là có quan hệ với anh.

“Đã có người thừa kế, đương nhiên bọn ta không ngại con lấy nam lấy nữ, chỉ cần con thích là được rồi. . .” Được rồi, nề nếp gia đình của Sở gia chính là như vậy, muốn trải qua sinh hoạt của bản thân, có thể, trước tiên đối phó xong người thừa kế đã, như vậy hết thảy tùy ý.

Lời nói của Sở lão ba khiến cho Sở Chích Thiên chỉ có thể trầm mặc, nói đến anh thực sự thực sự chưa bao giờ nghĩ tới phương diện đó. . . Hơn nữa đàn em nhà anh cũng không có ý nghĩ đó, nếu như anh đi qua nói với đàn em nhà mình, chúng ta cảo cơ* đi, sợ rằng cũng bị đàn em nhà mình khinh bỉ chết luôn, xưng hào ngựa giống anh còn chưa tẩy sạch, nhãn biến thái đã bị dán lên. (* cảo = làm, cơ = gay, từ này có chú rồi, chú lại cho ai quên.)

Thấy con trai nhà mình vẫn là bộ dáng không thông suốt, Sở lão ba liền hỏi: “Con có từng nghĩ để cho tên nhóc đó đi theo bên cạnh con cả đời không?”

“Tiểu Lăng vốn nên đi theo bên cạnh con!” Sở Chích Thiên đương nhiên nói, làm phụ tá của anh, thế nào có thể rời khỏi cạnh anh chứ.

Sở lão ba xác định đầu của con trai nhà mình tuyệt đối là làm từ cục đá, dốt đặc cán mai, nói với nó loại chuyện này quả thực chính là đàn gảy tai trâu. Không còn cách nào, suy nghĩ của tên nhóc này quá khác người, khiến cho người làm cha như ông ở bên cạnh sốt ruột như kiến bò trên chảo nóng. Rõ ràng hai người đã là anh có tình tôi có ý, vẫn nhất mực hai người trì độn cực, còn tưởng rằng là tình anh em làm bằng sắt, phắc, có tình anh em như vậy sao? Nắm tay nhau, mặt mày đưa tình, làm mọi thứ đều thuận buồm xuôi gió, ông thật đúng là chưa từng thấy qua tình anh em như thế.

Sở lão ba bị làm cho tức giận nói: “Vậy vì sao con không nghĩ tới muốn Đổng Hạo Triết hoặc là Trần Cảnh Văn theo con cả đời chứ.”

Sở Chích Thiên thoáng nhếch mi, lạnh lùng thốt: “Không phải bọn họ vẫn luôn theo con sao? Về sau căn cứ xây dựng lên, hai người bọn họ đương nhiên phải cả đời theo con chỉnh lý chuyện đó!”

Lời này vừa nói ra, gân xanh trên trán Sở lão ba toàn bộ bạo liệt, trong miệng phun máu a. Lần nữa chứng minh tên nhóc chết bằm này sinh ra chính là vì để làm cho ông tức giận, ông đều đã nói sáng tỏ như thế rồi, còn không thông suốt? Được rồi, nếu thuyết phục không được, vậy trực tiếp đánh phục mới thôi.

Sở lão ba tức cực quả quyết ra tay, một chưởng đánh về phía Sở Chích Thiên, Sở Chích Thiên phản ứng rất nhanh nhẹn, thấy thế trực tiếp một tay chống đất, một cái xoay người diều hâu né qua.

Sở lão ba hung hăng đập một chưởng trên mặt đất, thình lình xuất hiện một dấu bàn tay thật sâu, phải biết rằng mặt đất này là dùng kim cương cứng rắn vô cùng trải thành, có thể thấy được một kích mang tức giận này của Sở lão ba cường lực ra sao.

Sở Chích Thiên thấy dấu tay trên mặt đất, vẻ mặt nghĩ lại mà sợ, anh âm trầm mặt cả giận nói: “Lão ba, ông tới cùng làm gì? Chẳng lẽ thật muốn mưu sát con ruột sao?” Nếu không phải anh né nhanh, một chưởng này không chết thì thân cũng phải bị trọng thương.

“Hừ, thằng nhóc chết bằm nhà con là cái loại không đánh không thông suốt, ngày hôm nay lão ba ta đây nhất định phải hung hăng giáo huấn con một trận, để cho con biết cái gì mới là nghiêm túc.” Khuôn mặt vốn còn mang cười của Sở lão ba thoáng cái đóng băng, Sở lão ba lạnh mặt kỳ thực rất tương tự với Sở Chích Thiên, chẳng qua hình dáng mặt của ông tinh xảo hơn một chút mà thôi.

Nói đến Sở Chích Thiên với lão ba anh bên này một lời không hợp bắt đầu đánh nhau, mà mấy chiến trường bên ngoài cũng tiến hành hừng hực khí thế.

Trong thông đạo, Tiêu Tử Lăng ngưng trọng đầy mặt hoang mang nhìn nhân loại toàn thân lụa trắng nhỏ gầy kia, cậu không rõ vì sao nhân loại này sẽ nghe theo mệnh lệnh của tang thi.

Tiêu Tử Lăng sở dĩ hiểu rõ nội tình của đối phương, là bởi vì cậu khi Sở Chích Thiên tiến vào bên trong cánh cửa đã mở ra mắt phải Giám Định tin tức của đối thủ trước mắt. Tin tức Giám Định như sau:

Lâm Gia Bảo, người dị năng hệ hỏa cấp bốn, kỹ năng: Hỏa Long Chưởng, Hỏa Long Hoàn, Song Long Bạo, Liệt Diễm Phệ Thiên.

Phân Tích: thân, kiến nghị cậu cẩn thận một chút, còn có, có thể không đắc tội thì không nên đắc tội. . .

Sự thể hiện muốn nói lại thôi của Phân Tích khiến cho Tiêu Tử Lăng có chút nghi hoặc, bất quá cậu tuyệt không nghĩ sâu, lúc này lực chú ý của cậu đã ở trên người đối phương.

Cậu biết đối thủ lần này sợ rằng sẽ không đơn giản, dù sao cậu là người cuối cùng bị lưu lại, không ngờ tới đối phương rất đắc lực, trực tiếp phân phối cho cậu một cấp bốn, xem ra bí mật mà cậu với Sở Chích Thiên dắt tay ẩn tàng tuyệt không lừa gạt được đối phương.

Không sai, Tiêu Tử Lăng vào mấy ngày hôm trước cũng đã thành công tiến cấp đến cấp bốn, sở dĩ không dẫn tới oanh động, là do Sở Chích Thiên hy vọng cậu có được con bài chưa lật của mình trở thành đòn sát thủ của cậu, vì vậy kêu Tiểu Mao dùng Âm Chi Ảo Ảnh che giấu sự thực này. Bất quá hết thảy điều này đối với đối phương mà nói căn bản không có tác dụng, đối phương vẫn phái ra đối thủ cùng cấp bậc với cậu.

Bất quá cậu có chút kinh ngạc, vì sao không có chuẩn bị đối thủ cho Tiếu Tiếu trong lòng, phải biết rằng tên nhóc này cũng là một con khuyển biến dị cấp ba a.

Cậu túm Tiếu Tiếu từ trong lòng ra, ném qua một bên, sự xuất hiện của Tiếu Tiếu khiến cho đối phương sửng sốt, dường như không ngờ tới trên người cậu còn có một con chó con.

Đối phương hồ nghi nhìn cậu một cái dường như đang suy nghĩ đây đến tột cùng là chuyện gì.

Tiếu Tiếu vừa rớt xuống đất liền trực tiếp lăn vài vòng, thật vất vả mới đứng vững được thân mình liền mở lớn miệng đánh một cái ngáp bự, ban nãy nó ở trong lòng Tiêu Tử Lăng ngủ thực thơm, không ngờ tới bị Tiêu Tử Lăng đột nhiên tập kích, trực tiếp ném ra.

Tiếu Tiếu thật vất vả mới tỉnh táo lại, lúc này rốt cục thấy rõ đứng đối diện là ai. Sự cường đại của khí thế cấp bốn đối diện khiến cho nó chấn kinh mạnh nhảy dựng lên, trực tiếp lủi lên trên người Tiêu Tử Lăng, treo trên quần áo ở ngực, lộ ra ánh mắt đáng thương hề hề của nó, dường như đang lên án với Tiêu Tử Lăng, kia nha chính là cấp bốn a, chủ nhân anh thế này không phải là trực tiếp kêu nó đưa rau cho đối phương sao?

Tiêu Tử Lăng không nhìn cái bán manh của Tiếu Tiếu, lạnh lùng thốt: “Một chén thịt kho tàu.”

Tiếu Tiếu quả quyết giơ ra hai móng, Tiêu Tử Lăng hừ lạnh nói: “Nhiều nhất hai chén, nhiều thêm nữa thì đơn giản hoàn toàn không có.”

Biết đây là điểm mấu chốt của Tiêu Tử Lăng, Tiếu Tiếu cảm thấy mỹ mãn nhảy xuống, bắt đầu cuồng sủa với người lụa trắng, khiến cho người lụa trắng trong khoảng thời gian ngắn không biết nên làm gì.

Giữa lúc Tiếu Tiếu chuẩn bị chạy qua công kích, người lụa trắng kia đột nhiên nói chuyện: “Cái kia, ta muốn đánh với cậu nha.” Bà chỉ vào Tiêu Tử Lăng nói, thanh âm rất thanh thúy, vừa nghe đã biết là nữ.

Tiêu Tử Lăng cười ngọt ngào nói: “Tiếu Tiếu là đồng bọn của tôi, chúng tôi là một chỉnh thể nga.” Nói rất vô sỉ, trên mặt lại một bộ ngây thơ đáng yêu, khiến cho người ta không thể chỉ trích.

Nữ lụa trắng nghe vậy nghèn nghẹn, dường như rất khó lựa chọn, sau cùng mở miệng nói: “Được rồi, vậy mấy cậu cùng lên đi.” Có lẽ bà nghĩ con chó con này rất nhỏ, lại rất biết bán manh, hẳn là không có nhiều chiến lực lắm, cùng lên thì không sản sinh được ảnh hưởng gì đối với bà.

Tiêu Tử Lăng chỉ mong có được những lời này của bà, vì vậy đá đá cái mông của Tiếu Tiếu nói: “Tiếu Tiếu, người ta xem thường nhóc, nhóc nghĩ làm sao giờ đây? Muốn ăn thêm một chén thịt kho tàu, hay là cái gì cũng không được ăn? Kết cục là loại nào, hoàn toàn xem biểu hiện của nhóc.” Được rồi, uy hiếp dụ dỗ đều đã tới, Tiếu Tiếu nhóc còn có thể không liều mạng sao?

Tiếu Tiếu đương nhiên không cách nào chống lại, trả lời Tiêu Tử Lăng chính là biểu hiện đắc lực nhất của Tiếu Tiếu, liền thấy Tiếu Tiếu trực tiếp biến thân, một con mãnh thú diện mạo dữ tợn cứ như vậy xuất hiện ở trước mặt nữ lụa trắng.

Nữ lụa trắng bị một màn này kích thích dùng ngón tay run rẩy chỉ Tiêu Tử Lăng, từ trong hàm răng nặn một đoạn lời: “Khá, khá, khá cho thằng nhóc gian trá, bất quá, ta thích. . . Đến đây đi, để cho ta xem xem thực lực của cậu có đủ tư cách hay không!” Nói xong, bà liền xông qua, hai tay hai con rồng lửa thiêu đốt bay lượn bên người bà, một con đánh về phía Tiếu Tiếu sau khi biến hình, một con dữ tợn đánh tới phía Tiêu Tử Lăng, xem ra là kỹ năng Song Long Bạo.

Tiêu Tử Lăng trực tiếp nhún chân, thân thể bay lên trời, né qua con rồng lửa đánh tới đó, mà một đạo hàn quang đột nhiên thoáng hiện từ trong tay cậu, thanh tuyệt thế bảo kiếm Ánh Nguyệt của sư phụ trong nháy mắt ra khỏi vỏ.

Trận chiến đấu của Tiêu Tử Lăng & Tiếu Tiếu vs nữ lụa trắng chính thức mở màn.

Đọc truyện chữ Full