DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ta Man Hoang Bộ Lạc
Chương 343: Niềm Vui Bội Thu



Đằng trước bộ lạc khai khẩn ba nghìn mẫu linh điền, hiện tại toàn bộ đều chín, chứng minh phương pháp gieo trồng của Cổ Trần là hữu hiệu.

Nhìn sản lượng của mỗi mẫu cũng đủ để chứng minh phương pháp này có thể tăng lên sản lượng, nhiều hơn lúc trồng trọt ở Thạch tộc cỡ bốn, năm trăm cân.

Nói cách khác, sản lượng số Thủy Tinh mễ thử nghiệm này lên đến hai nghìn cân trên mẫu.

Thu hoạch lớn!Đây là mùa bội thu lương thực thật sự của bộ lạc, mỗi người siêu hưng phấn, cực kỳ hăng hái.

Trước đó là giúp Thạch tộc trồng trọt, có thể xem nhưng không được ăn, bây giờ thì khác, đống Thủy Tinh mễ này hoàn toàn thuộc về bộ lạc bọn họ.

Tộc trưởng nói đây là lương thực chính của bộ lạc trong tương lai, mọi người đều được ăn, đám người vừa gặt vừa thèm chảy nước miếng.


Gặt xong đến nghiền ép hạt thóc làm ra Thủy Tinh mễ.

Sau đó cày xới linh điền, gieo trồng tiếp, ba tháng gặt một lần, rất kinh người.

Niềm vui bội thu tự nhiên phải chia sẻ với các tộc nhân trong bộ lạc.

Cho nên, Cổ Trần tổ chức lễ mừng bộ lạc một lần, mọi người tụ tập cùng một chỗ, chuẩn bị nhấm nháp Thủy Tinh mễ.

Lúc chạng vạng, trên quảng trường lớn trong bộ lạc tụ tập vô số tộc nhân, mọi người vây quanh từng đống lửa, vừa hát vừa múa.

Nhai thịt, và cơm vào mồm.

Đúng vậy, là ăn cơm, đó là lương thực chính hoàn toàn mới, nấu Thủy Tinh mễ thành cơm thơm ngào ngạt.

- Thơm, thơm quá!Hắc Thổ vùi đầu và cơm, ăn như hổ đói, nhai miếng thịt lớn, nuốt một ngụm lớn cơm trong suốt, quá ngon, hắn chưa từng được ăn thứ như vậy.

- Gạo này thơm quá!Ngưu Lực kích động mắ rưng rưng, bưng bát nhai cơm ngồm ngoàm.

Đó là từng hạt Thủy Tinh mễ nấu chín, nóng hôi hổi, mùi hương khuếch tán, khi ăn xong cảm thấy toàn thân thoải mái, dường như tràn đầy linh khí.

Thật ra đây là điểm đặc biệt của Thủy Tinh mễ, tràn đầy linh khí cường đại, ăn xong có thể chậm rãi cải thiện thể chất, cường cân kiện cốt, đạt đến hiệu quả tôi thể.


Cổ Trần nhìn mọi người cười nói, từng khuôn mặt tràn đầy hạnh phúc, trong lòng thỏa mãn, có cảm giác thành tựu.

Có lẽ đây là ý nghĩa việc làm tộc trưởng.

Cổ Trần nhấm nháp cơm tràn đầy bát Thanh Đồng, từng hạt trong suốt sáng long lanh, tỏa mùi thơm đặc biệt.

Cho vào miệng cảm giác mềm mại đầy linh khí, ăn xong miệng thơm ngát, thậm chí dư vị vô cùng, có thể khiến người ta cảm nhận được cảm giác kỳ diệu hấp thu linh khí, thanh tẩy thân thể.

Ăn Thủy Tinh mễ trong thời gian dài chắc chắn có thể tăng cường huyết khí, lớn mạnh thân thể, thậm chí tăng thêm tiềm lực của cá nhân.

Tóm lại, có Thủy Tinh mễ, bộ lạc tương lai không thiếu lương thực chính, lương thực đã dần dần sung túc lên, chỉ kém thực lực và phát triển mặt khác.

- Tộc trưởng!Đang lúc ăn, một nam nhân vạm vỡ bước nhanh đi tới, trên miệng còn dính mấy hạt cơm.

Hắn là Thiết Thạch, đợi Cổ Trần ăn xong mới dám đi lên báo cáo tin tức.

- Chuyện gì?Cổ Trần cầm một bình rượu Thanh Đồng, uống một hớp rượu thú huyết.

Hắn nhìn Thiết Thạch, trong lòng suy nghĩ về sau có nên dùng Thủy Tinh mễ hoặc Huyết mễ ủ thành rượu thật sự?Thiết Thạch đầu tiên là vái chào rồi mới cung kính nói:- Tộc trưởng, khoáng thạch bên quặng mỏ hình như bắt đầu giảm bớt, có nhiều chỗ đã bị đào rỗng.

- A?Cổ Trần cau chân mày, nhìn Thiết Thạch, hỏi:- Ngươi nói là bị đào rỗng?Thiết Thạch cúi đầu xuống, thành thật nói:- Bẩm tộc trưởng, đúng vậy, trong quặng mỏ có một số đường hầm, trong hầm mỏ đã đào rỗng, hình như khoáng thạch bị đào hết.

- Có một số còn có thể đào, nhưng gần đây sản lượng càng ngày càng ít, mấy hôm trước sụp đổ hai hầm mỏ, may mà có Độc Nhãn cự nhân cứu viện kịp lúc mới không có thương vong.


Thiết Thạch kể ra điều này, trong lòng thấp thỏm.

Cổ Trần không để bụng, nhìn thoáng qua Độc Nhãn cự nhân ngồi gần đó, khiêng lên một Thanh Đồng đại đỉnh đựng cơm.

Một tay Độc Nhãn cự nhân cầm một dã thú nướng, một tay cầm cơm nhét vào miệng, nhìn tướng ăn của nó, Cổ Trần không biết nên nói cái gì, con này là ăn hàng.

Hắn cảm giác tiếp tục như vậy e rằng không nuôi nổi Độc Nhãn cự nhân.

“Tài nguyên trong quặng mỏ kia sắp cạn kiệt rồi sao?”Cổ Trần yên lặng trầm tư, trong lòng có chút bất đắc dĩ.

Quặng mỏ lớn kia cướp từ chỗ Thú tộc, đào móc mấy tháng, không ngờ sắp cạn kiệt.

Cổ Trần cười khổ, không ngờ tổng sản lượng của quặng mỏ này không cao, mấy chục vạn người khai quật mấy tháng sắp đào rỗng nó, không khó tưởng tượng tốc độ đào móc của bọn họ khủng bố đến mức nào.

Nhiều người thì sức mạnh lớn, mấy chục vạn người cùng đào, cảnh tượng đó quả thực khiến người ta rung động.

.


Đọc truyện chữ Full