DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ta Man Hoang Bộ Lạc
Chương 346: Kinh Hoàng



Cổ Trần dặn xong cưỡi Bạch Hổ xuống thành, vào bộ lạc trước, ở trong Thanh Đồng điện yên lặng chờ đối phương đến.

Trong đầu Cổ Trần đang suy nghĩ việc liên quan Man Hoang bình nguyên, có lẽ đây là cơ hội tiếp xúc với bọn họ.

Nếu có thể nuốt vào những bộ lạc Du Mục này, dù sao trong bộ lạc Du Mục có vô số tọa kỵ thượng hạng, thậm chí các loại động vật nuôi thả.

“Du Mục bộ tộc! Có khả năng thực hiện.

”Trong đại điện, Cổ Trần ngồi trên ghế Thanh Đồng, yên lặng suy tư, trong ánh mắt lóe ra một chút tia sáng.


Trước tường thành, một nghìn tám trăm người cưỡi Mãng ngưu chậm rãi tiến vào cửa Thanh Đồng thành, đám người lộ biểu cảm cực kỳ rung động.

Chính thức bước vào nơi này mới biết được rung động nhiều cỡ nào.

Ô Tháp Lạp nhìn cửa thành to lớn, bức tường cao ngất trước mắt được đúc hoàn toàn bằng kim loại không biết tên.

- Thật không thể tin được!- Bộ lạc bên ngoài thảo nguyên đã phát triển đến mức này rồi sao?Trong đội ngũ, một số người thấp giọng nghị luận, rung động vô cùng, bị tường thành mạnh mẽ trước mắt hù sợ.

Ai có thể công phá tường thành như vậy?Không lẽ bộ lạc bên ngoài đã phát triển đến trình độ này, thật là khiến người khiếp sợ.

Ô Tháp Lạp không nói chuyện, ánh mắt sáng rực nhìn bốn phía, từng nhóm chiến sĩ mặc chiến giáp màu xanh đen, tay cầm Đao Thuẫn nặng nề đang thủ vệ, tuần tra.

Từ khí tức của bọn họ phán đoán ra mạnh mẽ hơn đoàn người Ô Tháp Lạp rất nhiều, người dẫn đường cho Ô Tháp Lạp cảm giác nguy hiểm như sống lưng bị kim đâm.

Hắc Thổ dẫn đường, thân thể cao hơn hai thước, cưỡi một đầu Tam Giác long, sâu trong bình nguyên cũng hiếm khi thấy loại Long thú Man Hoang này.

Tiến vào cổng thành, phía trước rộng mở trong sáng, đám người Ô Tháp Lạp trố mắt đờ đẫn nhìn nơi xa.

- Cái đó là! Cái gì?Ô Tháp Lạp ngây dại, xoe tròn mắt nhìn trân trân chân núi phía trước có một cự nhân to lớn vác đá to, vận chuyển vật tư.

Đó là Độc Nhãn cự nhân, thân thể cao mười tám thước, mặc bộ Thanh Đồng trọng giáp to siêu dày, là Cổ Trần tự mình thiết kế riêng cho nó.


Cự nhân này là Độc Nhãn cự nhân duy nhất của Cổ Trần.

Một số người mặt mũi tràn đầy kinh dị, run rẩy nói câu:- Cự! Cự nhân?Mọi người cực kỳ chấn động, ngây ngốc nhìn Độc Nhãn cự nhân cao mười tám thước, quá rung động.

Hắc Thổ đi trước dẫn đường vẻ mặt kiêu ngạo, nhìn bộ dạng rung động giật mình của đám người này, lòng hắn lâng lâng.

- Mau nhìn, đó là hung thú Mãnh tượng!Đột nhiên một tiếng kinh hô, có người chỉ hướng suối chảy quanh chân núi, bên bờ có từng đầu Mãnh tượng đang cày đất.

Đám người thộn mặt ra, có hơn trăm đầu Mãnh tượng, chúng nó đang kéo vật gì, đang làm gì?Bọn họ đương nhiên không biết cày cấy là gì, bao gồm không biết Thanh Đồng là kim loại gì.

Ầm ầm!Đang nghĩ ngợi, bỗng nhiên có chấn động truyền đến, mọi người cùng đưa mắt nhìn, thấy trên bình nguyên có một đội kỵ binh mạnh mẽ đang huấn luyện.

Đó là Long kỵ!Một vạn Long kỵ đang huấn luyện, cùng huấn luyện còn có một đội kỵ binh, đó là Lang kỵ, trước mắt chỉ có năm nghìn Lang kỵ luyện tập.

- Trời ạ!- Đó là kỵ binh Long thú!- Còn có Lang kỵ?Đám người Du Mục bộ tộc đến từ thảo nguyên ngẩn ngơ, bị cảnh tượng trước mắt kích thích mạnh, chỉ cảm thấy toàn thân run run, kinh dị vô cùng.

Bọn họ vừa đi vào đã bị sự cường đại của bộ lạc này hù sợ, Độc Nhãn cự nhân, thú Mãnh tượng, còn có kỵ binh Long thú, Lang kỵ vân vân.

Lại nhìn phía trước, từng tòa nhà đá sắp hàng chỉnh tề, nhìn sơ không thấy cuối.

Nguyên bộ lạc quy hoạch cực kỳ chỉnh tề, không có một chút lộn xộn, đường rộng thênh thang, trải đá xanh lót đường, từng miếng đá xanh được mài bóng loáng lót dưới đất.


Đi ở bên trên vừa vững vàng vừa sạch sẽ, con đường rộng rãi kéo dài vào trong bộ lạc, một quảng trường khổng lồ đập vào mi mắt.

Vô số tộc nhân tụ tập ở chỗ này, lão nhân, nữ nhân, con nít, có huyết khí tràn đầy, giống như từng quả cầu lửa rực cháy.

Lại nhìn chính giữa, một tấm Thanh Đồng bi đứng vững, cao chín trượng, tỏa ra vầng sáng Thanh Đồng mông lung, ẩn chứa vô cùng huyền diệu.

Còn có một kiến trúc to lớn, bên trong vọng ra từng âm thanh vang dội, mang theo chút non nớt, hiển nhiên có nhiều con nít ở bên trong.

Những đứa bé này ở bên trong học tập chữ viết.

Tất cả khiến đám người bộ lạc Du Mục đến từ thảo nguyên hoảng sợ không thôi, nhìn nhau không nói gì, trở nên gò bó.

Căng thẳng, cực kỳ căng thẳng.

Trong lòng bọn họ cười khổ, vốn mang theo tự tin tràn trề đi ra, tìm kiếm bộ lạc giao dịch, nhưng không ngờ đụng tới bộ lạc khủng bố như vậy.

.


Đọc truyện chữ Full