Thật ra thì, sau hai ngày trước ba người Diệp gia kia tới, Diệp Trần đang suy nghĩ về vấn đề này, lực lượng của một người mạnh hơn nữa, cuối cùng có lực cũng không thể tiếp cận, huống chi thực lực hiện nay của hắn, còn chưa có cách nào làm đến được chuyện quét ngang toàn cầu, bồi dưỡng thế lực thuộc về mình, vẫn rất cần thiết.
Tào Khôn và Đường Nghiệp liếc nhau một cái, cùng chắp tay kêu lên nói:
"Chúng ta thế chết cũng đi theo Diệp tiên sinh!"
Diệp Trần nhẹ gật đầu,
"Hai vị đều là người một nhà, nói thêm lời thừa thãi ta cũng không nói, chờ ta giải quyết Vu Thành Hùng, địa bàn của Hà Tiến ở Lâm Châu, từ hai nhà các ngươi tới phân chia!"
Đường Nghiệp và Tào Khôn nghe vậy, lập tức cuồng hỉ, vội vàng nói lời cảm tạ lần nữa.
"Đúng rồi, tình huống của Lâm gia bên kia như thế nào?"
Diệp Trần bỗng nhiên mở miệng hỏi.
Tào Khôn và Đường Nghiệp đều biết quan hệ giữa Diệp Trần và Lâm gia, không thể không liêc nhau một cái, Tào Khôn thận trọng nói:
"Lâm Thế Kiêu vẫn luôn nhát gan sợ rắc rối, nghe nói đã dẫn đầu một số gia tộc nhỏ cũng nhát gan như vậy, hướng thỏa hiệp với Hà gia!" "Hừ!"
Diệp Trần hừ lạnh một tiếng, không nói thêm gì.
...
Sau khi Tào Khôn và Đường Nghiệp đi, Diệp Trần lại nhìn về phía Cổ Thuần Dương và Sở Phi Yên,
"Chuyện tiến về Tây Tạng tìm kiếm tiên mộ, các ngươi chuẩn bị như thế nào rồi?"
Sở Phi Yên nói:
"Tất cả mọi thứ đều đã chuẩn bị ổn thỏa, lúc nào cũng có thể xuất phát!"
Diệp Trần khẽ vuốt cằm,
"Vậy thì tốt, sáng sớm ngày mai chúng ta lên đường!"
Cổ Thuần Dương vội vàng chắp tay xưng phải,
"Để ta đi sắp xếp!"
Cổ Thuần Dương và Sở Phi Yên vừa đi, chỉ còn lại hai cha con Ngô Bá Hùng và Ngô Lỗi.
Diệp Trần từ trong ngực lấy ra một tờ giấy, đưa tới trên tay Ngô Bá Hùng, cười nói:
"Chú Ngô, trước đó cháu hứa hẹn với chú, muốn để công ty của chú trong vòng năm năm trở thành ngành nghề chăm sóc sức khỏe đứng đầu trên cả ngước, trong tờ giấy này có mấy phương thuốc và cũng nói rõ về công hiệu của chúng, chú chỉ cần dựa theo phương pháp phía trên sản xuất lượng lớn, cháu cam đoan chú có thể nghiền ép tất cả sản phẩm dạng này, còn về kinh doanh như thế nào, vậy phải dựa vào chính chú rồi a!"
Hai mắt Ngô Bá Hùng lập tức tỏa sáng lên, vội vàng nhận lấu, chỉ thấy ở trong tờ giấy này, rõ ràng một phương thuốc dài, cái gì Dưỡng Nhan đan, Long Hổ Tinh Khí hoàn.... Mà công hiệu của những loại phương thuốc này nói rõ, vàng là mạnh đến dọa người!
Ví dụ như Dưỡng Nhan đan kia, giới thiệu về công hiêu đã nói, chỉ cần liên tục sử dụng trong một tháng, có thể khiến người sử dụng dung mạo trẻ ra mười tuổi!
Lại ví dụ như Long Hổ Tinh Khí hoàn kia, nam nhân chỉ cần nuốt vào một vien, là có thể trong vòng một ngày, hoàn toàn chữa trị các loại cản trở năng lực kia...
Nếu như phương thuốc này không phải Diệp Trần đưa cho, Ngô Bá Hùng khẳng định tưởng rằng miếng quảng cáo trong nhà cầu công cộng, cái này con mẹ nó cũng chém gió quá mạnh đi!
Hắn lại làm sao biết được rằng, những phương thuốc này, chẳng qua chỉ là đan dược cấp thấp nhất của Tu Chân giới, Diệp Trần thâ là Cuồng Đế đại danh đỉnh đỉnh ở Tu Chân giới, đồng dạng cũng là cao thủ luyện đan, trong trí nhớ của hắn chứa đượng số lượng lớn các loại phương thuốc.
Chỉ có điều phải kết hợp với tình huống về dược liệu ở trên trái đất, cùng với kỹ thuật chế dược của công ty Ngô Bá Hùng, cho nên mới lựa chọn mấy phương thuốc tương đối đơn giản dễ làm như vậy.
Ngô Bá Hùng bây giờ đối với Diệp Trần là tin tưởng một trăm phần trăm, cầm phương thuốc trong tay vui mừng rời đi, mà Ngô Lỗi thì được Diệp Trần giữ lại.
"Diệp tử, tôi nhận ra tôi bây giờ càng ngày càng không hiểu rõ được ông a!"
Thấy ở đây không còn ai nữa, Ngô Lỗi nhịn không được cảm thán nói.
Diệp Trần vỗ vỗ bả vai Ngô Lỗi, cười nhạt một tiếng, nói:
"Tôi đích xác có một ít bí mật của mình, nếu như ông muốn biết, tôi có thể kể tất cả ra cho ông nghe!"
Đối với người bạn tốt của mình này, Diệp Trần tuyệt đối tin tưởng, cho nên cho dug là bí mật lớn về trọng sinh sống lại này, Diệp Trần cũng tương tự có tể không giữ lại một chút nào kể cho biết.
Tuy nhiên, Ngô Lỗi đột nhiên lại lắc đầu,
"Hay là thôi đi a! Mỗi người đều có bí mật thuộc về mình, tôi sợ tôi biết nhiều quá, đến lúc đó thật không có cách nào coi ông như anh em!"
Diệp Trần nghĩ cũng thấy đúng, thế là nhẹ gật đầu,
"Cũng được! Thế nhưng lần trước tôi đáp ứng ông, muốn truyền cho ông võ công tuyệt thế, chuyện này ông cuối cùng không có quên chứ?"
Ngô Lỗi nghe được điều này, tinh thần lập tức chấn động,
"Đương nhiên không quên a! Tôi đã sớm chờ không kịp a!"
Diệp Trần mỉm cười,
"Trước đó ông sử dụng một viên Bồi Nguyên đan, căn cơ trong cơ thể đã vững chắc, tuy nhiên kinh mạch hơi hỗn tạp, còn cần phải sử dụng Tẩy Tủy đan đi tẩy kinh phạt tủy, vấn đề này tôi đã vì ông luyện chế Tẩy Tủy đan!"
Nói xong, Diệp Trần trực tiếp quay người trở về biệt thự, đi tới bên trong kho dược liệu, lấy ra ngoài những dược liệu mà sớm đã để cho Đường gia chuẩn bị xong, trực tiếp bắt đầu luyện đan.
Tẩy Tủy đan là đan dược so với Bồi Nguyên đan còn là đan dược đẳng cấp thấp hơn, lấy cảnh giới bây giờ của Diệp Trần, luyện chế tự nhiên là vô cùng dễ dàng.
Ngô Lôi ở một bên đứng nhìn, khi thấy trong hai tay của Diệp Trần, đột nhiên phu ra một đám lửa, cả người đều sợ choáng váng, qua một lúc lâu, mới dần dần thích ứng được tất cả cảnh tượng trước mắt mình.
...
Một giờ sau, Tẩu Tủy đan đã được luyện chế thành công,
Diệp Trần trực tiếp lấy ra một viên để Ngô Lỗi ăn vào, còn lại thì lấy bình đan thu vào.
"Diệp tử, sau này tôi có thể giống như ông vừa rồi, có thể điểu khiển được ngọn lửa như thế không?"
Sau khi Ngô Lỗi nuốt Tẩy Tủy đan vào, vẻ mặt hưng phấn nói.
Diệp Trần mỉm cười,
"Tất nhiên là có thể rồi! Tuy nhiên trước lúc đó, ông phải tu luyện ra được chân nguyên trước mới được! Tôi bây giờ truyền cho ông một bộ phương pháp quan tưởng, ông cẩn thận cảm ứng lực lượng Tẩy Tủy đan trong cơ thể, nói không chừng có thể trực tiếp bước vào cánh cửa luyện khí!"
"Luyện Khí?"
Ngô Lỗi còn muốn mở miệng hỏi thăm, Diệp Trần đột nhiên duỗi ngón tay ra điểm vào mi tâm Ngô Lỗi một cái,
Oanh ~
Toàn thân Ngô Lỗi lập tức chấn động, sau đó cảm giác trong đầu của mình, đã xuất hiện một tin tức mà chưa bao giờ biết.
"Đầu tiên ông đi lĩnh ngộ, nếu có chỗ nào không hiểu, quay đầu hỏi tại tôi!"
Quẳng xuống một câu, Diệp Trần trực tiếp rời khỏi.
Bởi vì vào lúc này, bên lầu Vọng Giang kia, một trận trò hay, đã bắt đầu trình diễn!
...
Vân Châu và Lâm Châu, ở giữa cách một còn sông lớn, ở giữa con sông lớn này có một hòn đảo nhỏ, mà lầu Vọng Giang này, thì được đặt ở phía trên hòn đảo nhỏ này, vừa vặn ở vào trên tuyến đường giao giới giữa hai thành phố này.
Lầu Vọng Giang có phần giống với quán rượu cổ đại, tổng cộng cũng chỉ có ba tầng, mà ở trên tầng ba, làm ra một cái sân thượng ngoài trời rộng rãi, là nơi thưởng thức rượu ngồi ngắm trăng, nơi thưởng thức phong cảnh sông lớn thật tuyệt vời.
Vào lúc này lầu Vọng Giang đã được đặt bao hết, gần như tất cả lão đại thuộc các ngành nghề ở Vân Châu, toàn bộ đều tập trung ở trên tầng ba tầng cao nhất này.
Chỉ có điều, những đại lão ở Vân Châu này, ngày bình thường oai phong lẫm liệt, vào lúc này nhìn qua hợp đồng chuyển nhượng cổ quyền, trê mặt mọi người tràn đầy vẻ buồn rầu.
"Các vị cân nhắc như thế nào? Chỉ cần ký hợp đồng trước mắt các ngươi, người có thể đi! Bằng không mà nói, hắc hắc!"
Nói chuyện chính là một người đàn ông trung niên khí thế rất mạnh, ngồi ở vị trí ngắm phong cảnh tốt nhất ở trên tầng ba, vẻ mặt đắc chí vừa lòng,
Người này không phải ai khác, chính là Hà Tiến đại lão của thành phố Lâm Châu!
Hóa ra, ngay tại vừa rồi, sau khi các đại lão ở Vân Châu đến đông đủ, Hà Tiến đã phát cho mỗi người một bản hợp đồng, mà nội dung hợp đồng rất đơn giản, tất cả đều có giá cả thấp hơn nhiều so với thị trường, mua sản nghiệp của gia tộc bọn họ, cổ phần công ty!
Gần như có thể nói là cướp đoạt một cách trắng trợn trần chuồng!
P/S: Lưu ý a: Tốc độ dịch được đẩy nhanh, mời các đạo hữu ủng hộ truyện a... đề cử 90-100 nha các đạo hữu có cảnh giới trúc cơ kỳ trở lên, nếu như chưa tới cảnh giới trúc cơ các đạo hữu trong lúc chờ đợi chương mới, quay lại các chương đã đọc lick ta thích nha, đừng bỏ sót một chương coi như ủng hộ truyện a.....
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị
Chương 77: Hồng Môn Yến
Chương 77: Hồng Môn Yến