"Ngươi ngươi...ngươi không thể giết ta! Chá của ta là Đằng Giang, thế nhưng là tộc trưởng Đằng Xà tộc! Ngươi giết ta, cha ta tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi!"
Sau khi Đằng Khôn bị Diệp Trần thuận tay bắt được thì lập tức vừa bị sốc lại sợ, lập tức lớn tiếng hét lên.
Tiếp theo, trong trận doanh Đằng Xà tộc đột nhiên xuất hiện một ông lãi có sợ râu trắng xóa, đi tới trước mặt Diệp Trần, chắp tay nói:
"Các hạ là ai? Có thể xem ở trên thể diện của lão phu buông tha Thiếu chủ nhà chúng ta hay không?
Lão giả này vừa mới xuất hiện, thì những người trong Thanh Hồ tộc và Hắc Hồ tộc lập tức phát ra tứng tiếng kinh hô, lại bắt đầu nghị luận ầm ĩ:
"Vị này hình như là nhị trưởng lão của Đằng Xà tộc? Nghe nói một thân tu vi của hắn đã đạt tới cảnh giới cấp Hậu!"
"Không sai! Đằng Xà tộc chính là đại tộc đệ nhất trong phạm vi ngàn dặm, trong tộc chỉ cường giả cấp Hậu đã có tới bốn năm vị, hơn nữa nghe nói còn có một vị cấp Vương!
"Nghe nói Hắc Hồ tộc lần này thế nhưng là tổn hao không ít khí lực mới mời được vị Đằng Xà tộc này đi theo áp trận!
...
Mọi thấy tiếng nghị luận của mọi người, Diệp Trần nhàn nhạt liếc qua lão giả kia, khóe miệng lộ ra nụ cười giễu cợt, "Ngươi tính là thứ gì cũng xứng để cho ta phải nể mặt ngươi?"
Oanh!
Diệp Trần vừa mới thốt ra lời kia, mọi người ở xung quanh lập tức đều trừng hai mắt một cái, "Cái tên này, thật cuồng a!"
"Thậm chí ngay cả nhị trưởng lão của Đằng Xà tộc đều không có để vào mắt!
"Tuy nhiên, cường giả cấp Hậu trẻ tuổi như vậy, hơn phân nửa đều có lai lịch không nhỏ!
...
Mọi người nghị luận ầm ĩ, trong ánh mắt nhìn về phía Diệp Trần cũng không thể không phát ra sự kính nể.
Lão giả kia bị Diệp Trần làm cho nhục nhã một trận, cũng là tức giận đến vẻ mặt trắng bệch, nếu như không phải bởi vì Đằng Khôn còn đang ở trên tay đối phương, chỉ sợ hắn sớm đã lao tới.
Ông lão hít sâu một hơi, rõ ràng ép lửa giận trong lòng xuống mới chậm rãi nói:
"Các hạ đến cùng là người phương nào? Vì sao phải nhúng tay vào chuyện giữa chúng ta với Thanh Hồ tộc?"
Diệp Trần khóe miệng hơi giương lên, "Ta là ai, ngươi còn chưa xứng biết! Tuy nhiên chuyện ngày hôm nay ta chắc chắn sẽ nhúng tay!"
Nói xong lời này, Diệp Trần không do dự một chút nào, bàn tay trực tiếp bỗng nhiên phát lực!
"A!!"
Đằng Khôn lập tức hét thảm một tiếng.
Sau một khắc,
Bành!
Vị Thiếu chủ của Đằng Xà tộc này, trong nháy mắt đã bị Diệp Trần một nắm bóp nát!
"Cái gì!"
"Hắn thế mà thật sự giết chết Thiếu chủ của Đằng Xà tộc?"
"Cái này..."
Vào lúc này, vô luận là Thanh Hồ tộc, Hắc Hồ tộc hay là Đằng Xà tộc, tất cả mọi người đều trợn tròn mắt, xung quanh bỗng nhiên trở nên vô cùng yên tĩnh.
"Rống!"
Vị nhị trưởng lão của Đằng Xà tộc kia, đầu tiên là sững sờ, đợi đến lúc phản ứng lại thì ngay lập tức tức giận đến muốn bể cả phổi, "Tiểu tử! Ngươi cũng dám...cũng dám! Ta phải làm thịt ngươi!"
Oanh!
Trong cơn giận dữ, trên người ông lão lập tức xuất hiện một đạo bóng mờ hình rắn, trực tiếp há ra cái miệng to như chậu máu bổ nhào về phía Diệp Trần!
"Không biết tự lượng sức mình!"
Theo sáu chữ nhẹ nhàng rơi xuống, Diệp Trần thuận tay vỗ xuống một chưởng!
Ầm!
Uy thế của một chưởng này thế mà so với lúc trước đập chết ba tên cường giả của Đằng Xà tộc kia còn mạnh mẽ hơn mấy lần!
"Cái gì!"
"Sao lại mạnh...mạnh tới như thế!"
Dưới sự giật mình và vô cùng hoảng sợ của mọi người, một chưởng này trong nháy mắt đập nát bóng mờ hình con rắn khổng lồ kia, hơn nữa thế đi không giảm, tiếp tục hướng về phía nhị trưởng lão của Đằng Xà tộc ở phía dưới, hung hăng đập xuống dưới.
"Không!!"
Nhị trưởng lão của Đằng Xà tộc lập tức rống lớn một tiếng khó có thể tin nổi, thân hình bỗng nhiên tăng vọt, đầu vậy mà trong nháy mắt biến thành hình rắn, trên người vậy mà cũng sinh ra một tầng vảy rắn màu đen tỏa ra tia sáng yêu dị!
Ầm!
Một chưởng này cuối cùng vẫn đập xuống dưới!
Mặt đất phía trước lập tức xuất hiện một cái hố sâu hình dấu bàn tay rất lớn!
Như là thiên thạch rơi xuống, đập trúng mắt đất.
Tê ~~
Mọi người thấy cảnh tượng này thì lập tức thi nhau hít vào ngụm khí lạnh một lần nữa.
"Thực lực này...thật đáng sợ!"
"Không nghĩ tới ngay cả nhị trưởng lão cũng không đỡ nổi một kích của hắn?"
"Trẻ tuổi như vậy mà đã có thực lực như thế, chỉ sợ so với những thiên tài Vạn Yêu thành kia cũng không thua kém bao nhiêu a?"
"Thậm chí ngay cả trưởng lão của Đằng Xà tộc cũng dám nói giết là giết!"
...
Trong lúc nhất thời, vô luận là Thanh Hồ tộc, Hắc Hồ tộc hay là Đằng Xà tộc đều bị trấn trụ bởi thực lực kinh khủng và tác phong sát phạt quyết đoán mà Diệp Trần biểu hiện ra.
Một bên khác, Mặc Thiên Hà Tộc trưởng của Hắc Hồ tộc thấy cảnh này thì cũng bị dọa đến hốn vía như muốn bay lên mây, "Một chưởng thế mà...giết chết nhị trưởng lão? Thực lực này chỉ sợ ít nhất cũng là cấp Hậu đỉnh phong, thậm chí có thể là Vương cấp, ta tuyệt đối không phải là đối thủ của người này!"
"Rút lui! Nhanh rút đi!"
Sau khi Mặc Thiên Hà phản ứng lại thì ngay lập tức quát to một tiếng, đồng thời quay người co cẳng là chạy thục mạng.
Tuy nhiên, hắn vừa mới lao ra ngoài được mấy chục mét thì thân thể bỗng nhiên bị một đạo lực lượng vô hình bao khỏa, lập tức không thể động đậy!
Cùng lúc đó, một giọng nói lạnh lùng đột nhiên vang lên, "Ta cho ngươi đi rồi sao? Quỳ xuống cho ta!"
Theo một tiếng quát to của Diệp Trần, Mặc Thiên Hà Tộc trưởng Hắc Hồ tộc cùng mấy tên cao thủ Hắc Hồ tộc còn lại vậy mà tất cả đều không thể động đậy, tiếp theo như là một con rối, đồng loạt quỳ xuống dưới đất.
Tất cả mọi người nhất thời đều hoảng sợ một lần nữa!
Cảnh tượng này quả thực so với một chưởng vừa nãy của Diệp Trần oanh sát vị nhị trưởng lão kia còn làm cho người ta chấn kinh hơn.
"Cấp Vương! Tuyệt đối là cấp Vương! Khốn kiếp! Một cái Thanh Hồ tộc nho nhỏ, làm sao lại có thể có cường giả cấp Vương? Điều này sao có khả năng!"
Trong lòng Mặc Thiên Hà cuồng hống một trận, nếu như trước đó hắn biết Thanh Hồ tộc có một vị cường giả cấ Vương tọa trấn, coi như cho hắn mượn thêm một nghìn cái lá gan hắn cũng không dám đi tìm cái chết a.
Phải biết, phóng nhãn toàn bộ Yêu giới, cường giả Vương cấp cũng thuộc về cường giả hạng nhất, đủ để tách ra một phương khai tông lập phái.
"Thanh Nham! Là ta coi nhẹ ngươi, không nghĩ tới ngươi thế mà mời được cường giả bực này!"
"Được làm vua thua làm giặc! Mặc Thiên Hà ta cũng không thể nói cái gì, nhưng có thể để cho ta chết được chết một cách rõ ràng hay không? Vị tiền bối này đến cùng là thần thánh phương nào?"
Sau khi trải qua một trận tuyệt vọng, Mặc Thiên Hà nhìn về phía Thanh Nham Tộc trưởng Thanh Hồ tộc, không cam lòng mở miệng dò hỏi.
Thanh Nham vào lúc này còn chưa từ trong trạng thái choáng váng trước đó mà khôi phục lại, "Ta...ta không biết!"
Mặc Thiên Hà lập tức trừng hai mắt một cái, "Ngươi đây là muốn giết chết ta không cho nhắm mắt sao? Cũng được! Dù sao hôm nay ta là bại, có biết được hay không thì cũng chẳng liên quan gì! Tuy nhiên..."
Mặc Thiên Hà nói tới đây, ngược lại nhìn về phía Diệp Trần ở một bên thì lạnh lùng cười nói:
"Nguôi giết ta thì chẳng làm sao, đáng tiếc ngươi không nên giết Đằng Khôn, hắn cũng không chỉ đơn giản chỉ là Thiếu chủ của Đằng Xà tộc!"
"Cho dù ngươi là cường giả cấp Vương thì lại như thế nào? Việc này tuyệt đối không có khả cứ như vậy là xong, ngươi đợi tiếp nhận sự trả thù của Đằng Xà tộc đi!"
"Ngươi cho rằng ngươi cứu được Thanh Hồ tộc, nhưng lại không biết đã mang tới cho bọn hắn tai họa ngập đầu! Ha ha ha..."
Mặc Thiên Hà nói xong lời này thì điên cuồng cười ha hả, tuy nhiên tho bàn tay của Diệp Trần bỗng nhiên nắm lại thì tiếng cười lập tức im bặt mà dừng!
P/S: Ta thích nào....Chương 1 nhé
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị
Chương 471: Sát phạt quả quyết
Chương 471: Sát phạt quả quyết