DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị
Chương 684: Phá cho ta!

"Tiểu tử! Ta không cần biết ngươi đến cùng có lai lịch gì, hôm nay ngươi không thể không chết!"

Nam Nhật Sơn rống lớn một tiếng, hai tay nhanh chóng kết ấn:

Ầm ầm!

Theo đó mười mấy tên cường giả Liệt Nhật tông đồng loạt ra tay, không gian xung quanh lắc lư một trận, rất nhanh trên không trung hình thành một quang tráo, vây khốn Diệp Trần vào bên trong.

Mà Diệp Trần lại một mặt bình thản, giống như không có để vào trong lòng, vẫn bĩnh tĩnh đứng im ở nơi đó, có vẻ rất ung dung.

"Bổn tông chủ cũng không tin, chúng ta nhiều người như vậy chẳng lẽ còn không đánh được một mình ngươi?"

"Xem chiêu!"

Nam Nhật Sơn hét lớn một tiếng, điều động lực lượng trận pháp, bỗng nhiên hướng về phía Diệp Trần hung hăng đấm một cái!

Ầm ầm!

Tập hợp mười mấy tên cường giả, tăng thêm Nam Nhật Sơn lại là cao thủ cảnh giới Nguyên Anh, một quyền này thật sự có uy lực kinh thiên động địa.

Ngay cả Diệp Trần cũng không thể không khẽ chau mày lại, nếu như ở lúc hắn toàn thịnh, một quyền này của đối phương, hắn đương nhiên sẽ không để vào mắt, đáng tiếc công lực của hắn bây giờ còn chưa hoàn toàn khôi phục, chỉ có thể phát huy ra bốn năm phần mười thực lực, hơn nữa còn không thể động tới thương thế bên trong cơ thể.

Sau khi suy nghĩ, thân thể Diệp Trần hơi chao đảo một cái, trong nháy mắt lùi lại mấy chục mét, dễ dàng né tránh đi một quyền này của đối phương.

Xoạt!

Mọi người thấy cảnh tượng này thì lập tức thi nhau kinh hô lên, "Đây chẳng lẽ chính là Chân Vũ đại trận nổi danh nhất của Liệt Nhật tông sao? Quả nhiên lợi hại a!"

"Theo như người ta nói thì Chân Vũ đại trận này có thể tụ tập công lực của mười mấy tên cường giả vào một chỗ, danh sưng vô địch dưới Hóa Thần, hôm nay được nhìn thấy quả nhiên danh bất hư truyền a!"

"Thậm chí ngay cả cả đại trận này Nam Nhật Sơn cũng đều lấy đi ra, tiểu tử này chỉ sợ chắp cánh cũng khó mà chạy thoát được!"

...

Nghe được tiếng bàn tán của mọi người, Vân Linh Nhi vốn là vừa mới thở dài một hơi thì ngay lập tức thay đổi sắc mặt lần nữa, mặt mũi đầy vẻ lo lắng.

Mà mấy người Sở Tinh Hà thì âm thầm thở phào nhẹ nhõm, "Biểu hiện trước đó của Diệp Trần quả thực dọa cho bọn hắn phát sợ!"

Nếu như ngay cả Liệt Nhật tông đều thất bại tan tác mà quay trở về, Diệp Trần há lại sẽ buông tha bọn hắn?

Cũng may xem tình cảnh trước mắt, Liệt Nhật tông sau khi sử xuất Chân Vũ đại trận, cuối cùng vẫn tạm thời chiếm thượng phong.

"Tốt nhất bọn họ cả hai bên đánh nhau tới lưỡng bại câu thương, đây mới là kết quả tốt nhất đối với Lưu Quang phái chúng ta!"

Sở Tinh Hà ở trong lòng âm thầm nói.

Rầm rầm rầm!

Nam Nhật Sơn công kích liên tiếp mấy lần đều bị Diệp Trần sử dụng thân pháp tinh diệu tránh thoát được, lập tức khiến hắn vừa tức vừa giận, "Tiểu tử! Ngươi chỉ biết tránh thôi sao?"

Diệp Trần lại chẳng quan tâm, vẫn như cũ ung dung khôi vội vàng mà né tránh.

Hắn không muốn đả động đến thương thế bên trong cơ thể, cho nên biện pháp duy nhất chính là trước tiêu làm tiêu hao thực lực của đối phương, sau đó lại tìm đúng cơ hội, một lần hành động đánh bại đối phương.

Chỉ có điều, hành động này rơi vào trong mắt những người đang đứng xem ở xung quanh đây, hiển nhiên đều cho là thực lực của hắn không đủ, không hề có lực đánh trả.

Chỉ có trong lòng Nam Nhật Sơn là rõ ràng nhất, hắn sử xuất thủ đoạn toàn thân, lại vẫn không thể sợ tới góc áo của đối phương, nếu không phải tiểu tử này đã được Chân Vũ đại trận vây khốn, chỉ sợ sớm đã thong dong trở lui.

"A!!"

Nam Nhật Sơn trong cơn tức giận, không thể không rống lớn một tiếng, "Thay đổi trận! Từ "Công" tự quyết, đổi thành "Trói" tự quyết!"

"Rõ!"

Sau khi Nam Nhật Sơn ra lệnh một tiếng, các cường giả còn lại của Liệt Nhật tông lập tức thi nhau thay đổi chiêu thức.

Hóa ra, Chân Vũ đại trận này có tổng cộng sau tự chân quyết có thể công có thể thủ biến hóa khó lường.

Mà "Trói" tự quyết này thì ý nghĩa như tên, chính là trói buộc đối thủ là ưu tiên hàng đầu, mà lực công kích thì sẽ yếu đi tương đối.

Ầm ầm!

Dựa theo Chân Vũ đại trận phát sinh thay đổi, toàn bộ đại trận bỗng nhiên co vào, từng đạo chân nguyên biến thành xiềng xích, thi nhau quấn quanh hướng về phía Diệp Trần mà đến, làm hành động của hắn nhận rất lớn hạn chế, tốc độ cũng theo đó mà giảm mạnh.

"Kiệt kiệt kiệt!"

Nhìn thấy "Trói" tự quyết có hiệu quả, Nam Nhật Sơn lập tức hưng phấn cười như điên, "Tiểu tử! Bổn tông chủ xem ngươi lần này còn có thể chạy đi đâu được nữa? Chịu chết đi cho ta!"

Nam Nhật Sơn lại đấm ra một quyền!

Ầm ầm!

Diệp Trần bị những cái xiềng xích được chân nguyên biến thành quấn quanh lại, lúc này đã lui không thể lui mà tránh cũng không tránh được!

Tuy nhiên đối mặt với một quyền này của Nam Nhật Sơn, khóe miệng Diệp Trần hơi nhếch lên, lộ ra nụ cười lạnh, "Ai! Vốn còn muốn để ngươi sống thêm chút nữa, ngươi đã muốn chết nhanh tới như vậy, vậy thì coi như không thể trách ta a!"

"Phá cho ta!"

Sau khi chữ "Ta" kia rơi xuống, thân thể Diệp Trần đột nhiên tỏa ra ánh vàng bắn ra bốn phía, mà những cái xiềng xích được hình thành bởi chân nguyên quấn quanh trên người hắn kia tất cả đều vỡ ra chỉ trong nháy mắt!

"Cái gì!"

Nam Nhật Sơn thấy cảnh này sắc mặt ngay lập tức thay đổi hoàn toàn, đáng tiếc một kích của hắn phát ra bây giờ như tên đã trên dây, hắn đã không thể lui lại, đành phải điều động toàn bộ lực lượng, đặt tất cả tiền đặt cược đều đặt ở trên một chiêu này.

"Một quyền này của ta, tập trung lực lượng của mười mấy tên cường giả của Liệt Nhật tông ta, ta cũng không tin ngươi có thể chịu đựng được!"

Nam Nhật Sơn hò hét ở trong lòng, cả người giống như điên cuồng, trên thân lại dâng lên một cỗ máu tanh nồng đậm!

Mà trái lại, Diệp Trần thì giơ nắm đấm lên, nhẹ nhàng đánh ra một quyền, từ từ nghênh đón tiếp lấy.

Ầm ầm!

Quyền kình của hai ngươi hung hăng va chạm vào nhau ở trên không trung, tóe ra một đạo hào quang sáng chói, liên đới tới toàn bộ không gian đều lắc lư kịch liệt một trận, giống như muốn vỡ nứt ra.

Mọi người ở xung quanh ở phía dưới thì tất cả ngay lập tức gắt gao nhìm chằm chằm vào hào quang sáng chói kia, muốn thấy rõ ràng kết quả trước tiên, "Người nào thắng?"

"Đó còn cần phải nói sao? Chắc chắn là Liệt Nhật tông a!"

"Tông chủ Nam Nhật Sơn vốn là cường giả cảnh giới Nguyên Anh, lại có Chân Vũ đại trận gia trì, ở dưới cường giả Hóa Thần có thể nói là vô địch, ngoại trừ thiếu niên kia thật sự là cường giả Hóa Thần ra, bằng không làm sao có thể giữ được tính mạng?"

"Không sai! Cường giả Hóa Thần trẻ tuổi như vậy, chính là ở tinh vực cấp chín đẳng cấp cao nhất kia chỉ sợ cũng là phượng mao lân giác a? Há lại sẽ xuất hiện ở tinh vực cấp hai nho nhỏ của bọn họ?"

"Tuy nhiên, có thể bức bách Liệt Nhật tông đến tình trạng như thế này, người này cũng coi như là kỳ tài hiếm có!"

...

Mọi người thi nhau bàn tán, lại không có người nào cho rằng Diệp Trần có thể dành thắng lợi.

Hết cách rồi, Liệt Nhật tông xưng bá ở tinh vực Thiên Lang gần ngàn năm, địa vị bá chủ trong lòng mọi người, đã sớm ăn sâu bén rễ, bằng không Sở Tinh Hà trước đó cũng sẽ không bất đắc dĩ bán đứng Diệp Trần như thế để lấy lòng Nam Nhật Sơn.

"Tinh Hà, lần này nhờ có phản ứng rất nhanh của ngươi, vậy mới khiến Lưu Quang phái chúng ta trốn qua một kiếp, chờ người này chết đi, chúng ta sẽ đẩy hết trách nhiệm cho hắn, nghĩ tới thì Liệt Nhật tông có lẽ sẽ không gây thêm rắc rối với Lưu Quang phái chúng ta!"

Mạc Trường Lâm chưởng môn Lưu Quang phái, hướng về phía Sở Tinh Hà ở bên cạnh, một mặt vui mừng nói.

Sở Tinh Hà cười gằn, "Sư tôn yên tâm! Đệ tử đã nghĩ kỹ lý do thoái thác, chắc chắn sẽ khiến Liệt Nhật tông tìm không thấy bất kỳ cớ nào, hơn nữa Liệt Nhật tông lần này cũng tổn thất nặng nề, chắc chắn không còn dám hành động thiếu suy nghĩ!"

Sở Tinh Hà nói xong lời này, đang âm thầm đắc ý, chợt hai mắt trừng một cái, gắt gao nhìn chằm chằm trên không, trong đôi mắt lộ ra vẻ không thể tin được, thất thanh nói:

"Điều này...điều này sao có thể!"

Hóa ra, lúc này chỉ thấy ở trên bầu trời kia, sau khi đợi ánh sáng b iến mất, lộ ra một đạo thân ảnh thiếu niên gầy yếu, ngang nhiên đứng ở không trung, ánh vàng quanh thân cao ngất, giật mình giống như một vị thần!

Không phải Diệp Trần thì còn là ai nữa?

P/S: Ta thích nào....chương 5

Đọc truyện chữ Full