DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đô Thị Thần Nhân
Chương 35

Có thể Lưu Lôi phát ra kiếm khí quá mức sắc bén, vì vậy đôi chân của tám dong binh toàn bộ bị cắt đoạn. Tám người còn chưa hiểu đã phát sinh ra chuyện gì thì đã bị té lăn trên mặt đất. Những chuyện này đều bị đội trưởng của Hắc Nhật Dong Binh Đoàn nhìn thấy thật rõ ràng. Tên đội trưởng nhìn thấy tiểu tử kia dùng tay làm vài thủ thế thì các thành viên của mình đã biến thành phế nhân, điên cuồng kêu lên một tiếng: " Không! Thượng Đế, sao ngài lại tàn nhẫn như vậy."

Mặc dù là dong binh, nhưng cảm tình của bọn họ vẫn như ngày đi lính vô cùng thâm hậu. Đội trưởng biết bây giờ mình không thể loạn, liền hạ tiếp mệnh lệnh thứ hai: " Tiểu tổ số một đã hoàn toàn thất bại, người bắn đạn trở kích mau quay trở lại, chúng tôi gặp phải phiền phức cần sự trợ giúp của các ngươi, tiểu tổ số hai, lập tức triển khai kế hoạch thứ hai."

Rất nhanh người bắn đạn trở kích đã quay trở lại. Đội trưởng thấy họ đã trở lại bèn ra lệnh: " Lập tức tiêu diệt người bên cạnh mục tiêu, người này rất cổ quái, tất cả nên ngàn vạn lần cẩn thận." Đội trưởng bỏ thêm một câu phía sau, đám bắn tỉa liền quay về hướng Lưu Lôi bắn ra đồng loạt.

Hết thảy hành động của đối phương Lưu Lôi đều thấy rõ, hắn nghĩ không ra đám ngoại quốc này lại độc ác như vậy. Bốn viên đạn mắt thường nhìn không ra tốc độ bắn về phía Lưu Lôi, trong lúc đội trưởng kia nghĩ rằng Lưu Lôi phải chết không thể nghi ngờ thì, chuyện làm cho hắn không thể tin tưởng xảy ra.

Chỉ thấy Lưu Lôi vươn hai tay, vận dụng chân nguyên lực của mình, thản nhiên tiếp lấy bốn viên đạn đang bay tới. Chuyện này lọt vào trong mắt của tên đội trưởng và bốn gã bắn tỉa, có vẻ quỷ dị và không thể tư nghị, họ trơ mắt nhìn Lưu Lôi, tâm lý điên cuồng kêu lên: " Thượng Đế a, đây còn là người hay sao, có một người có thể sử dụng tay không tiếp lấy đạn bay hay sao?"

Đội trưởng nhìn thấy ngay cả bắn đạn cũng không thể tổn thương dù chỉ một sợi lông của Lưu Lôi, nếu còn để cho tiểu tổ thứ hai đi tới thì chỉ có chết chắc, quả nhiên hạ lệnh lui lại. Đội trưởng thì nghĩ tốt như vậy, nhưng Lưu Lôi có thể dừng tay hay sao, hắn đã thật sự bốc lên lửa giận, hắn xuất ra một Dẫn Lôi Thuật, quát: " Thiên Lôi"

Một màn khiến cho đám dong binh suốt đời khó quên đã xảy ra. Chỉ thấy trên bầu trời bắn xuống hơn mười đạo lôi điện rất nhỏ, nhất thời mỗi một dong binh trơ mắt nhìn một đạo lôi quang đang giáng thẳng xuống đầu mình, bọn họ chưa kịp phản ứng thì đã bị điện giật ngất xỉu. May mắn là tu vi của Lưu Lôi quá thấp, mà Thiên Lôi lại bị chia làm mười đạo nên mấy dong binh chỉ bị điện giật chết ngất mà thôi.

Cả tu chân giới cũng chỉ có người của Lưu Vũ Phi có thể triệu tới thiên lôi rồi án theo ý nguyện của mình chia làm nhiều đạo, còn những môn phái khác không có ai làm được.

Lý Hưởng đang ngồi trên xe, đối với phương thức công kích thần kỳ của Lưu Lôi thì vô cùng giật mình, bây giờ hắn hoài nghi không biết Lưu Vũ Phi có phải là tiên nhân trong truyền thuyết hay không. Một người có thể đem lôi điện trong tự nhiên biến thành vũ khí công kích, như vậy cũng không thể xem hắn như người được nữa.

Lưu Lôi nhìn thấy toàn bộ đám người ngoại quốc này đã xử lý xong, đi tới bên cạnh xe nói: " Lý ca, không có việc gì nữa, đám người này toàn bộ đã bị ta thu thập hết, bây giờ anh hãy gọi người tới thu thập hiện trường một chút, thuận tiện gọi luôn xe cấp cứu vì có những người đã bị ta phế đi rồi."

Lưu Lôi cầm máu cho tám người đang nằm trên mặt đất, chuyện kế tiếp hãy để cho Lý Hưởng giải thích với cảnh sát, hắn sợ mình đem phiền toái tới nên đã ẩn thân.

Bất đắc dĩ Lý Hưởng lại phải gọi điện thoại, vị phân cục trưởng kia vừa mới đem được ba người muốn bắt cóc Lý Hưởng về tới cục cảnh sát thì Lý Hưởng lại tiếp tục gọi tới nói lại có người muốn bắt cóc hắn nữa. Vị phân cục trưởng vừa xuất phát vừa mắng: " Mẹ kiếp, đây là cuộc sống gì a, trong vòng một ngày lại có hai vụ án bắt cóc, nhưng lại nhắm vào cùng một người, chẳng lẽ đám phỉ đồ này có ước hẹn trước hay sao."

Phân cục trưởng vừa đến chỗ Lý Hưởng, nhìn thấy tám người bị gãy chân, xa xa còn có tám "thi thể" đen thui, Lý Hưởng lại nói cho ông ta vị trí của năm người khác. Vị phân cục trưởng thống kê một chút, lần này bắt đám bắt cóc này, tổng cộng có hai mươi mốt người, hơn nữa tất cả đều là lính đánh thuê người ngoại quốc, đoạt được bốn cây súng bắn tỉa, mười bảy súng ngắn cầm tay.

Vị phân cục trưởng cầm báo cáo trên tay, cả người xuất mồ hôi lạnh, trước tiên không nói tới Lý Hưởng dùng cách gì thu thập được đám bắt cóc này, chỉ bằng vào đám lính đánh thuê này và vũ khí của họ, thì cũng là vụ án lớn nhất năm nay. Vị phân cục trưởng thật nghĩ không ra đám người này làm sao có thể mang được một lượng lớn vũ khí như thế đi vào quốc nội mà không bị phát hiện ra. Bây giờ vụ án này không còn đơn thuần là vụ án bắt cóc nữa, đã không còn nằm trong phạm vi trách nhiệm mà hắn có khả năng gánh chịu nữa. Hắn lập tức báo cáo lên thượng cấp, cục trưởng cục công an Thượng Hải, sau đó vị cục trưởng này lại báo cáo lên quốc an cục. Sau đó vị phân cục trưởng này liền đưa mấy người ngoại quốc này vào bệnh viện, chuyện phía sau nên làm gì thì hắn sẽ biết sau.

Lý Hưởng vừa về tới nhà thì vợ và con hắn liền lao tới ôm chầm lấy hắn. Nguyên lai lúc hắn bị tấn công thì vợ con hắn cũng bị cùng lúc, cuối cùng những dong binh kia cũng giống như người của Hắc Nhật dong binh đoàn bị những người bảo vệ gia đình Lý Hưởng đánh chết ngất. Hôm nay quốc an cục vô cùng bận rộn, cùng một ngày bắt được rất nhiều người ngoại quốc mang theo vũ khí đến bắt cóc cả nhà Lý tổng kinh lý của Tây Vũ công ty. Nhìn những người ngoại quốc bị bắt này, quốc an cục lập tức nhận ra họ đều là cựu quân nhân. Quốc an cục cũng cảm thấy khâm phục những người bảo vệ của gia đình Lý Hưởng, họ hỏi Lý Hưởng có thể gặp mặt những người bảo vệ đó không, Lý Hưởng bèn giải thích những người bảo vệ đó đều là người nhà của gia tộc Lưu tổng giám điều phái ra, ngoại trừ gia đình Lý Hưởng họ sẽ không gặp ai hết.

Quốc an cục đột nhiên thấy có gia tộc thần bí xuất hiện nên cũng đã cho người đi điều tra nhưng cũng không có gì tiến triển, hình như gia tộc này giống như từ trên trời rơi xuống, không có cách nào tìm ra được. Đối mặt với những dong binh ngoại quốc, mang theo phần lớn vũ khí lọt được vào quốc nội, vậy mà quốc an cục lại không điều tra được một chút dấu vết. Điều này cũng làm cho những đặc công của quốc an cục đỏ mặt mấy ngày. May mắn là những dong binh này cuối cùng cũng đã bị bắt, nếu không danh dự của quốc gia cũng sẽ bị tổn hại. Quốc an cục nảy sinh một ý, xuất ra một lần điều tra càn quét đám buôn vũ khí và những người không rõ thân phận.

Sau đó Lưu Vũ Phi cũng nhận được báo cáo của Lưu Lôi, hắn lại dặn Lưu Lôi nếu còn có ai dám bất lợi của gia đình Lý Hưởng thì cứ giết hết, đồng thời yêu cầu Lý Hưởng tuyên bố ra ngoài ý định này. Lưu Vũ Phi muốn cho những ai có chủ ý với công ty Tây Vũ biết rằng, chủ nhân của công ty không phải là một người dễ chọc đến, cảnh cáo bọn họ rằng phàm là ai có chủ ý đó thì cũng nên biết tự lượng sức mình.

Cùng thời gian, tại tổng bộ của Đông Phương tập đoàn, ba đại tập đoàn có thế lực cực mạnh, ba đại chưởng môn của Đông Phương, Âu Dương, Minh Dương tập đoàn đều tụ tập tại Thượng Hải. Ba đại tập đoàn này phía sau chính là ba gia tộc tại tu chân giới Đông Phương gia tộc, Âu Dương gia tộc và Tư Mã gia tộc sáng lập. Cũng là những gia tộc duy nhất của tu chân giới có liên quan đến cuộc sống thế tục bên ngoài.

Bởi vì người trong gia tộc này che giấu rất tốt nên không ai biết những người chủ yếu trong tập đoàn đều là người tu chân. Những người này bởi vì tư chất không đủ, ở lại trong gia tộc cũng vô dụng, bởi vậy họ ra ngoài thế tục mở công ty để cho những người này đến quản lý. Bởi vì bọn họ thuộc những gia tộc xa xưa, vì thế tài phú và thực lực ngày càng hùng hậu.

Trong phòng hội nghị của Đông Phương tập đoàn, vị đổng sự trưởng, Đông Phương Kiệt nói đầu tiên: " Âu Dương, Tư Mã lần này ta tìm các ngươi đến là muốn thương lượng một chuyện rất trọng yếu liên quan tới gia tộc chúng ta." Dừng một chút hắn lại nói tiếp: " Ta nghĩ gần đây hai vị cũng có nghe nói về công ty Tây Vũ nổi tiếng."

Tư Mã Phong nói: " Ta có nghe nói qua, nhưng công ty Tây Vũ chỉ là một xí nghiệp chế dược phẩm, nhưng bọn họ làm sao làm gì ảnh hưởng đến chúng ta, ngươi nghĩ người như chúng ta còn có thể ngã bệnh hay sao? Đông Phương huynh cũng quá cẩn thận rồi."

Âu Dương Thiên nhìn Đông Phương Kiệt, cũng đồng ý với lời của Tư Mã nói. Đông Phương Kiệt lắc đầu nói: " Hai vị, các ngươi nghĩ chuyện đã quá đơn giản rồi, nếu giống như lời của Tư Mã đã nói thì ta còn mời hai người tới Thượng Hải hay sao, trước tiên ta cho các ngươi nhìn thấy vật này thì các ngươi sẽ biết nguyên nhân trong đó thôi."

Tiếp theo Đông Phương Kiệt đưa phương thuốc điều chế Vận Mệnh Thủy qua. Sau khi Tư Mã Phong và Âu Dương Thiên nhìn xong thì kinh hãi thất sắc, vội hỏi: " Đông Phương huynh, chẳng lẽ Vận Mệnh Thủy thật sự điều chế từ phương thuốc này hay sao, đây đều là thiên tài địa bảo, nếu luyện thành đan dược cho chúng ta uống thì công lực sẽ tăng trưởng đến không cách nào tưởng tượng, mà công ty này dùng nhiều dược liệu này để điều chế thuốc không phải là nói họ có rất nhiều thiên tài địa bảo này sao, Đông Phương huynh, công ty của ngươi ngay tại Thượng Hải, có mua được Vận Mệnh Thủy này hay không."

Đông Phương Kiệt lắc đầu: " Không có, khi ta có được phương thuốc này xong, lập tức nghĩ biện pháp mua nó, thậm chí thông qua quan hệ với chính phủ muốn mua một bình cũng không thể, người của chính phủ hồi báo, người của công ty Tây Vũ sẽ không cho phép lấy Vận Mệnh Thủy về làm thí nghiệm, hơn nữa bây giờ việc xuất ra thị trường đều là người của công ty Tây Vũ sở hữu, hơn nữa nghe nói mỗi một nơi xuất Vận Mệnh Thủy đều có một người chuyên gia giám sát, mỗi một bệnh nhân có được Vận Mệnh Thủy đều phải uống ngay trước mặt bác sĩ, chính là vì như vậy nên ta vẫn không thể có được Vận Mệnh Thủy, hôm nay tìm hai vị đến cũng là vì việc này, để thử xem hai vị có ý nghĩ như thế nào."

Âu Dương Thiên nói: " Các ngươi nói, có phải công ty Tây Vũ này phía sau cũng có người chống lưng giống như chúng ta, nếu không họ đâu thể có nhiều thiên tài địa bảo như vậy để cứu người chứ."

Đông Phương Kiệt nói: " Theo như ta quan sát, ngoại trừ bị tổng giám thần bí kia, còn không có phát hiện công ty Tây Vũ có người tu chân, vị tổng giám thần bí kia ngoại trừ ngày khai trương có xuất hiện, bây giờ ta vẫn chưa nhìn thấy qua."

Tư Mã Phong nói: " Đông Phương huynh, nếu đã tìm đến chúng ta chắc là đã có đối sách, chúng ta nghe huynh nói trước rồi nghiên cứu cũng không muộn."

Âu Dương Thiên gật đầu, Đông Phương Kiệt cũng không khách khí nói: " Mấy nhà chúng ta phái vài người đi ra, đến đêm đến công ty Tây Vũ nơi sản xuất tìm hiểu, xem coi nơi đó có tàng trữ Cửu Diệp Linh Chi hoặc Huyết Tham Chu Quả những dược tài này hay không."

Âu Dương và Tư Mã nhìn nhau một lúc rồi cũng gật đầu đồng ý.

Đọc truyện chữ Full