DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ông Bố Bỉm Sữa Siêu Cấp
Chương 428: Về Lục gia

Đảo Palau là một quốc đảo nằm ở ranh giới giữa châu Âu và châu Á, nằm ở phía đông Địa Trung Hải, diện tích khoảng 9.251 ki-lô-mét vuông.

Đảo Palau cũng từng là thuộc địa của quần đảo Anh, mười mấy năm trước có Lục gia di cư đến đảo Palau, giúp người dân Palau xây dựng lại quốc gia, sau đó lại lợi dựng tài lực và quan hệ lớn mạnh của Lục gia, phát triển đảo Palau trở thành một quốc gia kinh tế cực kỳ phát triển.

Người nhà Lục gia không làm vua, nhưng bọn họ lại khống chế được toàn bộ quân đội trong tay.

Cho nên Lục gia mới là người thống trị đảo Palau, vào dịp năm mới, nhà vua đều phải đích thân đến Lục gia chúc tết Lục lão thái gia.

Đương nhiên, Lục gia có thể phất lên, cũng không chỉ vì bọn họ nắm giữ quân đội, bọn họ đã khiến cho nền kinh tế của quốc đảo Palau lạc hậu trở mình hết lần này đến lần khác, khiến tất cả người dân trêи đảo được sống cuộc sống giàu sang, dân chúng cũng kiên định đứng về phía Lục gia.

Từ cổ chí kim đều như vậy, được lòng dân là được thiên hạ, ai giúp dân chúng sống cuộc sống no đủ, người đó chính là chân mệnh thiên tử.

Chức vị gia chủ Lục gia, quyền lực còn lớn hơn nhiều so với nhà vua, mỗi lần khi Lục gia tranh nhau vị trí gia chủ, đều thu hút sự chú ý của toàn bộ đảo Palau.

Bởi vì gia chủ Lục gia mới nhậm chức, có thể quyết định phần lớn phương hướng của đảo Palau trong tương lai.

Đến cả nhà vua cũng rất quan tâm.

Đến nay tiền gia chủ của Lục gia đang lâm bệnh nặng, đã rút khỏi vị trí gia chủ, người tiếp quản lại Lục gia là con trưởng của gia chủ trước Lục Thiên Hành.

Hai năm nay nền kinh tế toàn cầu không khởi sắc, đảo Palau cũng chịu đả kϊƈɦ không nhỏ, tất cả mọi người đều trông chờ vào Lục Thiên Hành, hi vọng ông ấy có thể dẫn dắt Lục gia, dẫn dắt đảo Palau thời kỳ lũng đoạn này.

Buổi chiều ngày tết Nguyên Tiêu, Lục Trần dẫn theo Lâm Di Quân và Kỳ Kỳ hạ cánh xuống sân bay đảo Palau, đi cùng có mấy người Đỗ Phi, Tiêu Chiến, Từ Kinh, Thủy Hử Tam Kiệt mà đã uống thuốc tiến hóa gen.

Người của Lục gia nghe nói Lục Trần đến, đều thi nhau đến xem.

Bởi vì Công nghệ Di Kỳ gây chấn động thế giới, người của Lục gia mới biết hóa ra Lục Trần là con trai của Lục Thiên Hành, là đứa con mà Lục Thiên Hành sinh ra sau khi rời khỏi gia tộc.

Lục Thiên Hành mặc dù đã lên làm gia chủ, nhưng vì ông ấy có một thời gian dài không ở trong gia tộc, có rất nhiều người trong gia tộc không có thiện cảm với ông.

Có thể nói, mặc dù ông đã là gia chủ, nhưng có rất nhiều người đối với ông bằng mặt không bằng lòng.

Đây cũng là lí do vì sao năm ngoái Lục Tri Hành dẫn theo cháu trai đến Du Châu, định bảo Lục Trần mang Công nghệ Di Kỳ ra làm sản nghiệp của gia tộc.

“Đó là con trai của gia chủ sao?”

“Còn mang theo nhiều vệ sĩ thế kia, là có ý gì, còn sợ Lục gia chúng ta đối phó với cậu ta sao?”

“Phải đấy, Lục gia chúng ta mà muốn đối phó cậu ta, thì cho dù có đem theo 100 tên vệ sĩ cũng vô dụng.”

“Nhưng mà vợ cậu ta đẹp thật đấy.”

“Bình thường, tên này cũng có tiền mà, kiếm vợ đẹp có gì khó đâu.”

Mọi người thấy đoàn người Lục Trần đi từ trong sân bay ra, đều thi nhau chỉ chỉ trỏ trỏ.

Đám người Lục Trần dưới sự chỉ dẫn của Lục Trung, đến bên hai chiếc xe Roll Royce, sau đó lên xe rời khỏi sân bay.

Trang viên Lục gia là một khu biệt thự cực kỳ lớn, là khu nhà ở xa hoa nhất ở đảo Palau.

Lúc mọi người đến trang viên của Lục gia, người đến xem nhiều như khỉ vậy, khiến Lâm Di Quân thấy hơi khó chịu.

Lục Trung đưa mọi người đến biệt thự nơi Lục Thiên Hành ở, đã 12 năm rồi, Lục Trần mới lại được gặp mặt bố anh.

Hai bố con bọn họ nhìn nhau, không nói lời nào, nhưng trong lòng mỗi người đều có cảm xúc cuồn cuộn như sóng.

Mười hai năm không gặp, Lục Trần trưởng thành rồi, cũng trở thành tiêu điểm của toàn thế giới.

Còn Lục Thiên Hành hai bên tóc mai đã bắt đầu bạc dần, trông cũng có tuổi rồi.

“Bố.” Kỳ Kỳ kéo tay áo của Lục Trần, ánh mắt nhìn về phía Lục Thiên Hành.

“Kỳ Kỳ, gọi ông nội đi.” Lục Trần định thần lại, nắm lấy vai của Kỳ Kỳ nói.

“Ông nội.” Kỳ Kỳ ngoan ngoãn gọi Lục Thiên Hành, giờ con bé đã năm tuổi rưỡi rồi, hiểu truyện hơn trước nhiều rồi.

“Cháu gái ngoan.” Lục Thiên Hành cúi xuống xoa đầu Kỳ Kỳ, gương mặt hiền từ.

Sau đó lấy từ trong lòng ra một cái hộp rất tinh tế, mở ra, bên trong là một chiếc vòng tay nhỏ rất đẹp, là ông ấy dùng đá ngọc bích đích thân mài giũa nên, có công hiệu bồi dưỡng khí huyết.

“Nào, Kỳ Kỳ, ông nội đeo cho cháu nhé.” Lục Thiên Thành kéo tay Kỳ Kỳ, rồi đeo chiếc vòng ngọc bích vào tay cho Kỳ Kỳ.

Kỳ Kỳ ngoan ngoãn gật đầu, nhìn chiếc vòng tinh xảo trêи tay, bộ dạng rất thích thú.

Cả nhà đi vào trong biệt thự của Lục Thiên Hành, không ôn lại chuyện cũ, vì tất cả đều biết đối phương sống như thế nào.

“Bữa tiệc tối nay, sẽ tổ chức nghi lễ nhận tổ quy tông cho con, bọn họ có thể sẽ làm khó con, bố không thể nhúng tay vào được, có thể giải quyết được những khó khăn đó không, phải xem bản thân con rồi.” Vào trong phòng, Lục Thiên Hành nói với Lục Trần.

Lục Trần gật đầu, không nói gì, những việc này hoàn toàn nằm trong dự liệu của anh, không có gì đáng kinh ngạc.

“Bọn họ làm khó, chủ yếu là sẽ nhắm vào Công nghệ Di Kỳ của con, bố có hai phương án xử lý, con có muốn nghe không?” Lục Thiên Hành lại nói.

“Không cần đâu, con tự có cách giải quyết.” Lục Trần lắc đầu, nếu là trước khi giải mã được thuốc tiến hóa gen, mà biết được Lục gia có nhiều cường giả như thế, anh thật không biết giải quyết thế nào.

Nhưng bây giờ, anh hoàn toàn có tự tin để khiến người của Lục gia phải ngoan ngoãn ngậm miệng.

Lục Thiên Hành gật đầu, không nói gì thêm nữa.

“Lục Trung, ông đưa thiếu gia đi xung quanh thăm thú đi.” Lục Thiên Hành nói với Lục Trung.

Lục Trung trước giờ luôn là trợ thủ đắc lực bên cạnh Lục Thiên Hành, đến cả kinh doanh cũng là học từ Lục Thiên Hành, ông ấy đối với Lục Thiên Hành một lòng trung thành.

“Thiếu gia, thiếu phu nhân, tiểu thư, hay là để tôi dẫn mọi người đi tham quan nhé?” Lục Trung nói với ba người nhà Lục Trần.

“Cũng được ạ.” Lục Trần gật đầu, sau đó mọi người đi theo Lục Trung, tham quan trang viên của Lục gia.

Lúc này trong một căn biệt thự khác của Lục gia.

“Chú ba, mấy ông nói sao ạ? Lục Trần đã đến rồi, không thể cứ để nó nhận tổ quy tông như thế được.” Lục Minh nói.

Vốn dĩ Lục Minh muốn tiếp nối bố hắn đảm nhận vị trí gia chủ, đương nhiên, Lục Tri Hành cũng muốn ngồi lên vị trí gia chủ.

Không ngờ Lục Thiên Hành đột nhiên trở về, các vị trưởng lão của Lục gia lại bác bỏ ý kiến số đông, muốn đưa Lục Thiên Hành lên làm gia chủ, bọn họ đều không cam lòng.

“Yên tâm đi, ông tư và ông năm của cháu đã đồng ý rồi, bữa tiệc tối nay, sẽ khiến cho Lục Trần phải giao nộp Công nghệ Di Kỳ cho gia tộc, đến lúc đó chúng ta đều sẽ có một phần cổ phần.” Lục Tri Hành đầy tự tin nói.

“Vậy thì tốt, chỉ cần Công nghệ Di Kỳ thuộc về gia tộc, sau này Lục Trần sẽ không có phần nữa.” Lục Minh gật đầu, trong lòng thở phào nhẹ nhõm.

“Phải rồi, tối nay nó nhận tổ quy tông xong, các trưởng lão định sẽ đồng thời tiến hành tuyển chọn thế hệ gia chủ sau, Lục Thiên Hành vội vàng muốn con trai ông ta trở về nhận tổ quy tông như vậy, chắc là cũng muốn con trai ông ta gia nhập đội ngũ kế thừa gia chủ.” Con trai Lục Tri Hành là Lục Hạo nói.

Đọc truyện chữ Full