DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí
Chương 39: Tông môn hướng gió

Triệu Vô Cực trở về nhà, hắn cảm giác thật mệt mỏi.

Nghiền ép nội công cường độ cao chiến đấu khiến hắn thu được rất nhiều cảm ngộ, tâm cảnh cũng được đạt được tẩy lễ nhất định nhưng hắn cũng không quá vì thế mà vui vẻ.

Hắn cường độ cao chiến đấu là đang nghiền ép tự thân tiềm năng, tiềm năng tiêu hao hết hắn sẽ lùn a. 

Triệu Vô Cực một ngàn cái không muốn, hắn anh tuấn tiêu sái thế này sao có thể làm một cái chú lùn, cũng không muốn làm một cái võ đại lang mặc dù hắn bây giờ chưa thấy phan kim liên ở đâu.

Triệu Vô Cực trở về phòng của mình, xếp bằng ngồi xuống, từ nhẫn trữ vật lấy ra mấy bình đan dược ăn vào. Hắn bắt đầu vận chuyển lên Tử Hà Bất Diệt thần công chữa trị thương thế, ôn dưỡng nội phủ.

Tử Hà Bất Diệt thần công sự mạnh mẽ lúc này thể hiện cực kì nhuần nhuyễn. Tử Hà thần công vốn chủ trị chữa trị nội thương. Trong Tiên Việt đại lục cũng là hàng đỉnh tiêm công pháp, Triệu Vô Cực vừa vận chuyển lên trong lục phủ ngũ tạng thương thế liền bắt đầu chuyển biến tốt.

Hơn nữa hắn trước giờ vốn không hề buông lỏng luyện thể, nhục thân mạnh mẽ, nội phủ sinh cơ so với đồng cấp tu sĩ mạnh mẽ hơn đâu chỉ một hai lần, sức khôi phục cũng vô cùng nhanh chóng.

Nửa ngày sau, thương thế của hắn dưới Tử Hà Bất Diệt thần công cùng đan dược chữa trị đã khỏi hắn, nhưng Triệu Vô Cực vẫn nơm nớp lo sợ, hắn liền nhiều lần kiểm tra xem bản thân có để lại tai họa ngầm nào hay không.

Đừng nhìn một lần cùng người giao đấu có một chút tai họa ngầm không đáng kể mà bỏ qua, tu sĩ một đời chính là đều ở tu luyện cùng tranh đấu trải qua. Nhiều lần tranh đấu tích lũy xuống tai họa ngầm chính là nguy cơ to lớn nhất cản trở tiến cảnh sau này. Nếu xui xẻo còn bộc phát nội thương, thương tới như núi lở, thế không thể đỡ nhẹ thì cả đời không thể tiến cảnh nặng thì thân tử đạo tiêu.

Một hồi lâu sau Triệu Vô Cực mới nhẹ nhàng thở ra một hơi, may mắn hắn cũng không có quá cái gì trọng thương. 

Triệu Vô Cực trong lòng âm thầm tức giận: “Ngụy Tuấn đúng không? Ta không tìm ngươi gây chuyện thì thôi ngươi ngược lại nhớ thương lên ta, đừng để lão tử tìm được cơ hội nếu không đó chính là tử kì của ngươi?”

Ngày hôm nay hắn được lãnh giáo cái gì gọi là tiểu nhân trả thù, cả ngày tới. Không đánh thương được hắn cũng làm hắn buồn nôn chết, phiền chết.

Làm hắn càng tức giận hơn là đối phương luôn luôn biết lúc nào hắn tới ngoại môn diễn võ trường vậy, lập tức liền phái ra chó săn tới tìm hắn gây chuyện. Bị người theo dõi cảm giác thật không tốt một chút nào, Triệu Vô Cực coi như là hiểu cảm giác của các nữ bằng hữu của hắn ở kiếp trước bị biến thái theo dõi.

Lần này không thành công, lần sau Ngụy Tuấn còn sẽ phái tới mạnh mẽ hơn chó săn, Triệu Vô Cực trong lòng tính toán một chút, hắn suy nghĩ có nên tới ngoại môn diễn võ trường nữa không? Hay là làm sao tìm được cơ hội bóp chết cái này Ngụy Tuấn gia hỏa.

Suy nghĩ một chút, Ngụy Tuấn từ lần trước bị hắn đánh đập tàn nhẫn thành đầu heo một trận đều không có xuất hiện qua. Đều lén lút làm hắc thủ ở sau màn giở trò yêu ma quỷ quái, muốn tìm đến hắn cái đuôi hồ li cũng không có chút cơ sở nào.

Hừ. Triệu Vô Cực trong lòng tức giận nhưng lại vô kế khả thi. Hắn chỉ đành phải thanh tâm tĩnh khí, loại bỏ tạp niệm, ăn một viên tụ khí đan tu luyện lên.

-----------

Ngụy Tuấn chỗ ở.

Ngụy Tuấn lúc này vẫn đang miệt mài tu luyện, hắn còn muốn báo thù Triệu Vô Cực đây, dùng thủ đoạn báo thù chung quy vẫn không sảng khoái. Chỉ có tự tay hắn giết chết Triệu Vô Cực mới khiến hắn trong lòng cảm thấy đạt được thỏa mãn.

Lúc này ngoài cửa liền vang lên âm thanh: “ Thiếu chủ, ta trở lại báo cáo”

“Vào đi” Ngụy Tuấn mở mắt ra nói

“Thiếu chủ, kế hoạch thất bại, Lý Tiếu cái tên phế vật kia ăn vào Cuồng bạo đan cũng không thể phế rơi Triệu Vô Cực. Triệu Vô Cực tu luyện nội công tâm pháp có chút môn đạo, hắn chưởng pháp cũng rất lạ, ít nhất trong tàng thư các ta chưa hề thấy qua loại nào chưởng pháp giống như hắn sử dụng. Ngoài ra Lý Tiếu đã bị Triệu Vô Cực đánh chết rồi.”

Choang!

Một cái bình ngọc gần chỗ ngồi của Ngụy Tuấn bị hắn ném vào tường vỡ nát.

“ Lại thất bại! Đám này phế vật! một cái 2 tuổi hài tử mà thôi có khó phế như vậy sao? Lý Tiếu còn luôn miệng khoe hắn Luyện khí kì kì 1 tầng đỉnh phong đây, nói tốt đảm bảo ăn chắc Triệu Vô Cực cuối cùng lại bị hắn đánh chết? Chết tốt, đỡ mất công ta ra tay, phế vật đúng là phế vật, bùn nhão không dính được lên tường”

Ngụy Tuấn trong phòng tức giận gầm rú, hắn mấy lần ra tay đều thất bại cáo chung. Điều này khiến hắn đối với Triệu Vô Cực kiêng kị càng thêm to lớn. Lại thêm bị Triệu Vô Cực đánh bại chi thù, Triệu Vô Cực như trở thành nỗi ám ảnh trong lòng hắn, ngày nào còn chưa thể giết chết Triệu Vô Cực hắn liền ăn không ngon ngủ không yên.

Lúc này tên hộ lại nói: “Thiếu chủ, Triệu Vô Cực lần không hề ngốc, lần này hắn đã cảm nhận được có người đang tính kế hắn, lần sau nếu hắn còn đi ngoại môn diễn võ trường sợ là không dễ dàng chấp nhận khiêu chiến nữa rồi.Nếu không có thủ đoạn gì mới, giết hắn sợ là không khả thi. Chờ hắn lớn mạnh ngày đó thì càng là không thể thực hiện. Triệu Vô Cực cái này cọc tai họa ngầm phải triệt để nhổ đi trước lúc hắn kịp lớn mạnh.”

Ngụy Tuấn sắc mặt cực kì âm trầm, hắn nghiến răng nghiến lợi vì tức giận. tên hộ vệ này nhắc nhở khiến hắn muốn giết Triệu Vô Cực tâm càng thêm khẩn thiết. Hắn nói: 

“ tìm thêm người giám sát Triệu Vô Cực, chỉ cần hắn dám rời khỏi tông môn liền toàn lực đánh giết. Nếu hắn trốn ở Luyện khí phong thì đừng nói ta, cha tacũng không có cách nào cầm xuống được hắn”

“ Vâng, thiếu chủ” tên hộ vệ này vâng một tiếng liền đi ra ngoài. 

Trong căn phòng hơi tối tăm chỉ còn lại đang vô cùng tức giận Ngụy Tuấn, ghen ghét đố kị hận như một con độc xà đang gặm nhấm lấy tâm hồn hắn, khiến khuôn mặt Ngụy Tuấn càng thêm âm trầm đáng sợ, cả căn phòng vốn thiếu hụt ánh sáng liền trở nên âm lãnh thêm mấy phần.

----------

Triệu Vô Cực đánh bại Lý Tiếu cũng ở ngoại môn bắt đầu tuyên truyền ra. Lý Tiếu thực ra không phải cái gì có máu mặt nhân vật,hắn thân phận ở ngoại môn so Trình Tú ở tạp dịch phong còn kém. Nhưng đối thủ của hắn Triệu Vô Cực lại không như vậy rồi.

Triệu Vô Cực chính là con trai nội môn trưởng lão, nguyên anh kì cao thủ. Hắn làm việc đôi lúc chính là đại biểu cho trưởng lão ý chí. Nếu cẩn thận quan sát đôi lúc có thể từ hành động của hắn đoán được các trưởng lão hướng tới.

Triệu Vô Cực sử dụng nội lực, vượt cấp khiêu chiến đánh bại luyện khí kì 1 tầng đỉnh phong ở ngoại môn truyền ra, rất nhiều người lấy làm kì lạ.

Từ khi nào lại có người cam lòng đi tu luyện nội công rồi? Lần trước người tu luyện nội công nhập đạo đã là chuyện của mấy trăm nước đi? Triệu Vô Cực thân là trưởng lão chi tử, lại đi tu luyện nội công, chuyện này đáng giá suy ngẫm.

Lại nói nội công có thật mạnh như vậy sao? Triệu Vô Cực có thể đánh thắng Lý Tiếu cái này luyện khí kì một tầng đỉnh phong liền là minh chứng, sau này các sư huynh đệ xuất sơn vào phàm tục thế giới tu luyện đều phải đánh lên tinh thần rồi, không cẩn thận có thể bị đám này tu luyện nội công cao thủ giết chết, lật thuyền trong mươn.

Cái đáng giá để nghiên cứu nhất là Triệu Vô Cực sử dụng chưởng pháp gì? uy lực lại có thể để Nội công cao thủ vượt cấp khiêu chiến luyện khí kì một tầng đỉnh tu sĩ.

Đám sư huynh giáp ất bính đinh kia sau khi xem trận đấu liền lật qua tàng thư các một lần, lại dùng linh thạch hối lộ qua Diệp trưởng lão, đáng tiếc đều không đạt được một chút thông tin hữu dụng.

Triệu Vô Cực xem qua thư tịch quá nhiều, đặc biệt là cái kia ghi chép hắn trước hai tuổi đã xem hết toàn bộ tàng thư các tạp thư càng khiến nhiều người trợn mắt há hốc mồm.

Tu sĩ tuy không cần hiểu biết quá nhiều, nhưng nếu không hiểu biết sau này lỡ bỏ qua thiên tài địa bảo chẳng phải là quá đáng tiếc. Vì vậy mọi người đều thỉnh thoảng đi xem tàng thư các tạp thư, lưu ý những điều thú vị trong đó để tăng thêm kiến thức.

Nhưng sức lực mỗi người đều có hạn, không tu luyện liền là luyện võ kĩ cùng xem luận bàn. có mấy người có thời gian để đi đọc tạp thư như Triệu Vô Cực.

Triệu Vô Cực tuổi nhỏ không thể rèn luyện liền rảnh rỗi đọc thư, hắn lại có thể nhớ hết tất cả. Mọi người lúc này mới nhớ tới tin đồn trước đây, con trai Triệu trưởng lão từ nhỏ thông tuệ, quả nhiên không chỉ là lời đồn đãi vô căn cứ

Lấy kiến thức của Triệu Vô Cực có thể ở tông môn đều đứng ở đỉnh một nhóm, khiến các sư huynh đều hổ thẹn không bằng.

Nhiều người còn đánh chủ ý, nhân lúc Triệu Vô Cực còn nhỏ, tâm tư đơn thuần, nhân lúc hắn còn nhỏ cũng hắn đánh cái giao tế, lúc này chính là dễ dàng nhất, đợi hắn lớn thêm một tí tâm tư đều giống đám này ngoại môn đệ tử cả ngày người lừa ta gạt liền không tốt làm quen rồi.

Đáng tiếc Triệu Vô Cực quá ít xuất hiện, thời gian của hắn đều ở trong tu luyện trải qua, muốn gặp mặt hắn rất khó, một tháng may mắn mới có thể ở ngoại môn gặp hắn một lần. Đám người này liền chết tâm tư.

------

Các trưởng lão cũng đang ở bàn luận chuyện này, Hạ Chu trưởng lão đang nhân cơ hội đả kích một chút Triệu Vô Cực danh tiếng.

“ Chưởng môn sư huynh, ngươi xem a, Triệu Vô Cực lần trước phế tạp dịch phong đệ tử, lần này liền giết ngoại môn đệ tử, quả nhiên đối với đồng môn ra tay tàn nhẫn a.” Hạ Chu âm dương quái khí nói.

Mộc Thanh Hà cùng một chiến tuyến với Hạ Chu tiếp lời: “ Cho dù ngoại môn chưa phải hạch tâm khu vực của môn phái nhưng tông môn luận bàn, giữa sư huynh đệ có cái gì thù khó nói đây, đâu cần phải như thế hạ độc thủ. Sư huynh nên chỉ bảo một chút Triệu Vô Cực tránh để hắn sinh thành ác độc tính cách ảnh hưởng tới tương lai a.”

Thái Nhất trưởng lão hiếm thấy lên tiếng một lần: “ta nghe nói Lý Tiếu cái kia ngoại môn đệ tử chủ động đòi chỉ giáo Triệu Vô Cực a. Tông môn tuy có quy định trong lúc luận bàn không cần hạ sát thủ, còn lại nghe thiên mệnh nhưng Lý Tiếu rõ ràng sử dụng Cuồng bạo đan, cái này là muốn liều mệnh tư thế a”

Triệu Phi Dương: “ chuyện này ta cũng đã nghe nói. Lúc đó giao chiến hai người đều đánh tới liều mạng chi thế, Lý Tiếu cũng là do mất máu quá nhiều mà chết, chưa hẳn có thể quy tội Triệu Vô Cực ra tay tàn nhẫn. trong lúc giao đấu sinh tử chớp mắt ai có thể lưu thủ, hơn nữa Triệu Vô Cực đều ở thế yếu, chuyện này rõ ràng là Lý Tiếu tự tìm, chết đáng đời”

Bạch Vô Thường cùng La Thiên đều đồng thời nhìn về phía Long Ngạo Thiên, bọn họ tuy không nói gì nhưng chắc chắn là ủng hộ Triệu Vô Cực bên này, dù sao Triệu Phi Dương cùng Sở Phi Huyền đều là đệ tử của bọn hắn, đan-khí nhị mạch đồng khí liên chi, Triệu Vô Cực lại tuổi nhỏ phóng xuất tài hoa, thông minh hơn người tương lai chính là tông môn mầm mống tốt, lại là đồ tử đồ tôn của bọn hắn sao có thể nhắm mắt làm ngơ.

Hạ Chu lại nói: “ Lần đầu là tạp dịch, lần này là ngoại môn, lần sau tám chín phần hắn phế hoặc giết là nội môn đệ tử, chưởng môn sư huynh ngươi thật muốn nuông chiều Triệu Vô Cực thói xấu sao?”

Tông môn ngầm tranh đấu luôn luôn là có, Long Ngạo Thiên trước giờ luôn ngồi vững chưởng môn cái ghế này không chỉ vì bản thân thực lực mạnh mẽ mà còn bởi thủ đoạn của hắn. Hắn luôn có thể cân bằng được thế lực của tông môn, để bọn họ tùy ý đấu đá lẫn nhau, chỉ cần không động chạm vào tông môn căn bản hắn liền nhắm mắt cho qua.

Long Ngạo Thiên suy nghĩ một chút nói: “chuyện này ta đã điều tra, là Lý Tiếu chủ động khiêu khích Triệu Vô Cực, hắn còn dùng cuồng bạo đan có thể trách ai đây, chả lẽ để Triệu Vô Cực buông tay chịu đánh rồi. Hắn chết đáng đời. Triệu Vô Cực cũng không phạm môn quy gì, hoàn cảnh hắn có thể hiểu được, chuyện này đến đây thôi”

Thực ra hắn còn muốn nói một câu: một cái ngoại môn đệ tử mà thôi, cho thiên kiêu chi tử luyện tay, làm đá kê chân thì có gì. Không những thế hắn còn cảm thấy có lợi. Chính bản thân hắn từ lúc tu đạo đến nay giống như thiên mệnh chi tử, có lúc nào là không đạp vào những cái này đá mài cùng thiên tài đi lên. Hắn ở địa vị này một ngày, dưới chân chính là vô số giết chóc cùng cái gọi là thiên tài làm đá kê chân.

Long Ngạo Thiên nói vậy chuyện này cũng không tốt tiếp bàn, Hạ Chu chỉ hừ một tiếng mà thôi. Xem ra sau này cần để tâm đối phó một chút cái này Triệu Vô Cực rồi.

Đọc truyện chữ Full