Triệu Vô Cực cùng Từ Tiểu Bạch hoàn thành công việc viên mã lui thân, đám người sát thủ công hội cũng thỏa mãn với thu hoạch của mình trở về cứ điểm.
Lần này công việc nhẹ nhàng tiền thưởng lại phong phú như vậy, đúng là mấy năm khó gặp cơ hội, đám người này đều là mặt đầy vui sướng trở lại Tứ hải tửu điếm chúc mừng một phen.
Triệu Vô Cực đêm qua một tiếng rống cũng đánh thức rất nhiều người ở Hỏa Vân Thành, Mộc gia bị diệt môn tin tức cực kì nhanh chóng lan tràn ra, rất nhiều người đều vì đấy mà sững sờ bàng hoàng.
Nhưng khi bọn hắn nghe được Cát gia cũng bị diệt môn tinh tức càng là cảm thấy chấn động hơn.
Trong vòng một đêm diệt tộc hai đại gai tộc trong bát đại gia tộc, ai có thể làm được chuyện này.
Nếu bọn hắn mạnh mẽ như vậy, chẳng phải lục đại gia tộc còn lại đều phải cẩn thận nơm nớp lo sợ sao?
Trần gia chính là gia tộc nhận nhiều tinh thần xung kích nhất trong sự việc lần này, không cần nói bọn hắn cũng biết chủ sự sau màn là ai.
Gần đây nhất Cát gia cùng Mộc gia đắc tội không ai khác chính là Triệu Vô Cực mà thôi.
Nếu nói không phải hắn tới trả thù, có đánh chết Trần Mai hắn cũng không tin.
Cái đáng nói ở đây là Trần gia hắn cũng có phần a, Triệu Vô Cực có thể đơn giản diệt Cát gia cùng Mộc gia, phải chăng tối mai chính là đến Trần gia của hắn.
Bởi vậy Trần Mai lập tức đứng ngồi không yên, phái người đi điều tra chuyện này. Trần gia cao tầng cũng lập tức tụ họp, bàn bạc phải đối phó với chuyện này như thế nào.
Bọn họ cũng không ra được cái chủ ý gì hay ho, ngoài việc đưa tiền bồi tội.
Đáng tiếc chiêu này đã sớm bị Cát gia cùng mộc gia làm qua nhưng không hiệu quả chút nào mà thôi.
Trần gia nhiều năm sat sút, có cái gì nội tình đều đã sớm lấy ra dùng kéo lên gia tộc thực lực để trụ vững đại gia tộc vị trí, không phải là Trần gia năm xưa mạnh mẽ phong quang vạn trượng nữa rồi.
Trần gia sốt sắng, nhưng Triệu Vô Cực thì lại vốn đã chẳng hề quan tâm bọn hắn như thế nào.
Hắn không tìm Trần gia phiền phức, bọn hắn nên cảm tạ trời đất đi là vừa.
Nhưng chuyện này cũng không phải chỉ một mình Trần gia quan tâm, mà ngũ đại gia tộc còn lại đều đang sốt sắng tìm hiểu nguyên nhân trong đó. từ miệng của một số kẻ tối qua may mắn chứng kiến tất cả, mọi người đã rõ ràng tình hình lúc đó.
Hỏa Vân Thành, xuất hiện một thế lực mới, thế lực này ẩn nấp vô cùng kín đáo, ít người biết tới, nhưng Triệu Vô Cực cùng thế lực này cũng không có cái gì quan hệ mật thiết, chỉ là thuê mượn quan hệ mà thôi
Đơn giản tối hôm qua sự việc kết thúc, hai bên chia chác xong xuôi mỗi người một ngả, từ đó cũng có thể phán đoán ra một hai.
Nhưng các đại gia tộc rất mẫn cảm với chuyện này, bọn hắn không muốn ở Hỏa Vân Thành có bất kì thế lực nào nổi lên mà bọn hắn không biết cũng không kiểm soát được.
Bởi vậy một hồi thăm dò lớn được mở ra, sát thủ công hội cũng bắt đầu bị sờ được đuôi, dần dần nổi lên trước mặt đám này đại gia tộc người.
Tất nhiên thông tin này cũng chỉ có đám đại gia tộc người biết được, mà người bình thường chỉ là cảm khái Triệu Vô Cực độc ác hành động thật là điên cuồng.
Một đêm liền diệt hai đại tộc, đủ thấy hắn vô cùng mạnh mẽ, nhưng hành động này cũng đồng thời cho thấy Triệu Vô Cực là kẻ thù dai, nhỏ nhặt không thể chấp nhận được người khác đối với mình có uy hiếp.
Đơn giản Cát Liễu cùng hắn ở tửu quán tranh chấp một hồi mà thôi, cuối cùng Cát gia cùng Mộc gia kết quả là gì?
Thế là trong Hỏa Vân Thành bắt đầu rỉ tai nhau, Triệu Vô Cực là một thiếu niên thiên tài, nhưng lòng dạ nhỏ hẹp, vô cùng thù dai, không nên đi trêu chọc hắn.
Những thứ này Triệu Vô Cực cũng không quan tâm, hắn đang ở kiểm kê tài sản thu được.
Tiểu Hoàng lần này cũng gọi là học thông minh, nó bắt đầu hiểu được giá trị của các vật phẩm trong thế giới loài người.
Bởi vì sớm mở linh trí, Tiểu Hoàng đối với tiền tài cùng tài nguyên tu luyện vô cùng thèm khát, nhưng nó đi theo Triệu Vô Cực cũng đã đủ làm nó thỏa mãn rồi nên cuộc sống trôi qua rất thư thái không hề áp lực như yêu thú ở trong đại sơn lâm liều mạng đấu tranh.
Nhìn Tiểu Hoàng đưa ra từng cái từng cái rương lớn chứa đựng vàng bạc châu báu, Triệu Vô Cực gật gù, đại gia tộc quả là đại gia tộc.
Tính cả Mộc gia cùng Cát gia, Bạch ngân có tới tám trăm vạn lượng, hoàng kim hai trăm vạn lượng, vải vóc vô số, trân châu châu báu cũng nhiều không đếm kể.
Không kể trong bảo khố của bọn hắn còn cất chứa số lớn binh khí cùng tài bảo, đủ loại kì hoa dị vật Triệu Vô Cực xem đến chóng mặt.
Nào là trăm năm nhân sâm, ba trăm năm nhân sâm, hắc linh chi, hỏa linh chi, hà thủ ô, thiên sơn tuyết liên một đống một đống lớn.
Những thứ đại bổ này Triệu Vô Cực tạm thời chưa cần tới, bởi vậy hắn một mạch thu vào,cùng lười kiểm kê.
Đột nhiên, Triệu Vô Cực cảm giác được Tiểu Hoàng trong đống đồ vật đưa cho hắn, có một thứ bất đồng.
Hắn vội kiểm tra lại, là một cái tàn bội.
Bội hình chữ nhật, màu xanh biếc, chất ngọc vô cùng tinh xảo óng ánh, cho dù thời gian trôi qua cũng không hề làm nó mất đi màu sắc xinh đẹp của nó.
Triệu Vô Cực chăm chú nhìn kĩ, rìa ngoài của bội có một cái mặt trăng đồ án cùng ba cái chấm tròn tượng trưng cho ba cái ngôi sao.
Hắn cảm giác đồ án này rất quen thuộc, hình như là đã xem qua ở đâu.
Triệu Vô Cực lẩm bẩm:
“ nguyệt dạ tam tinh, nguyệt dạ tam tinh...!”
Chờ một chút, đây không phải là lúc trước hắn có được Bất Diệt Kim Thân quyết bên trên bí tịch vẽ lại đồ án sao?
Chả lẽ cái này ngọc bội cùng tên kia thiên tài hòa thượng sáng tạo ra công pháp của hắn có liên quan?
Nhìn đống đồ vật này, hẳn là từ chỗ Mộc gia có được, Mộc gia sao lại có được vật này?
Triệu Vô Cực vuốt vuốt một chút mi tâm thứ tự lại chuyện này:
“ mộc gia không biết từ chỗ nào có được nguyệt dạ tam tinh tàn bội, sau đó xem như bảo vật cất giữ, Triệu Vô Cực lại giệt Mộc gia đạt được cái bội này!”
Sự việc chính là như thế đúng không?
Triệu Vô Cực vuốt cằm, tên thiên tài hòa thượng này đến bây giờ hắn vẫn còn chưa biết đối phương pháp hiệu là gì,tên thật là gì, tu ở cái nào chùa miếu, cảnh giới đến cùng ra sao, còn sống hay là không?
Cái gì cũng không biết, hắn chỉ nhận được từ đối phương chính là Bất Diệt Kim Thân quyết truyền thừa, nhưng cái này Bất Diệt Kim Thân quyết cũng rất nhiều người biết a, nhưng không có ai luyện nổi.
Đơn giản quá tiêu tốn thời gian cùng tài nguyên, bởi vậy mọi người mới không hề đi theo hắn tu luyện cái này.
Nhưng tên hòa thượng này lại giống như có thói quen mang đồ vật của mình đi vứt lung tung trên giang hồ, để cho đám người trên giang hồ đi sưu tầm đồ vật của hắn, xem nó như là báu vật vậy.
Triệu Vô Cực có chút khó hiểu, hắn mục đích rốt cục là cái gì? tại sao lại hành động như vậy?
Khó hiểu quy khó hiểu, Triệu Vô Cực lật ra mặt sau của miếng tàn bội, bên trên viết một chữ “ tam”.
Triệu Vô Cực suy nghĩ, vuốt cằm, vò đầu.
Nhìn miếng tàn bội này góc cạnh bị cắt chém hẳn là phân bốn miếng, vậy thì giả thiết nó có bốn từ phân biệt khắc ở bốn miếng tàn bội. mà mảnh này nằm ở bên trái trên cùng, vậy nó bốn chữ bắt đầu từ chữ tam.
Triệu Vô Cực lại liên tưởng đến Bất Diệt Kim Thân quyết, hắn mắt lập tức sáng lên:
“ chẳng lẽ là tam hoa tụ đỉnh?”
Rất có thể a, tên hòa thượng này không phải được xưng thiên tài sao? hắn không chừng đã đạt tới cảnh giới tam hoa tụ đỉnh trở thành tu tiên giả rồi.
Vậy tàn bội này nếu tập hợp đủ có thể biết được bí mật trong đó, liên quan tới tam hoa tụ đỉnh bí mật, có thể bước tiếp theo con đường của hắn.
Triệu Vô Cực trong lòng vui mừng, nếu thật sự là như vậy sợ rằng hắn phải kiếm bộn.
Không ngờ giệt tộc Mộc gia lại đào ra được một cái bảo vật như vậy, đúng là kinh hỉ ngoài ý muốn
Tuy nói Thanh Vân Tông có thể có bí pháp hỗ trợ tam hoa tụ đỉnh, nhưng Triệu Vô Cực tu luyện chính là Bất Diệt Kim Thân quyết làm chủ, nếu có thể đi theo con đường của tên thiên tài hòa thượng này mới là mảnh ghép chính xác cho võ đạo của hắn, nếu dùng Thanh Vân Tông phương pháp tuy tốt nhưng cũng không phải phù hợp nhất.
Võ đạo phải là phù hợp với bản thân, mới có thể phát huy ra uy lực to lớn nhất.
Hắn đã tu luyện Bất Diệt Kim Thân quyết lại may mắn có được tàn bội, Triệu Vô Cực cảm thấy đây như là hắn cùng tên hòa thượng này duyên phận, có thể một ngày nào đó tìm đủ tất cả ba miếng tàn bội còn lại.
Triệu Vô Cực lúc này trong lòng vui mừng, tiếp tục quan sát miếng tàn bội càng kĩ càng hơn.
Hắn bắt đầu hồi tưởng lại Triệu Phi Dương truyền thụ cho hắn kiến thức về luyện khí cùng tài luyện luyện khí đại toàn thiên, Triệu Vô Cực nhanh chóng tìm ra lai lịch của vật này.
Dựa theo màu sắc, đặc tính, độ cứng, vân hoa,... đủ mọi tính chất trên tàn bội thể hiện ra, cái này ngọc bội chất liệu chắc chắn là huyền dương truyền thừa ngọc.
Truyền thừa ngọc giản, hay ngọc giản truyền công tên gọi chung đều sử dụng một loại có thể lưu trữ võ công bí tịch cùng đồ hình để trực tiếp khắc sâu vào đại não của người sử dụng, là tiên gia thủ đoạn.
Nhưng những thứ này đều rất dễ vỡ tan, đối với tu tiên giả sức công kích vô cùng lớn mà nói không cẩn thận một chút là có thể khiến truyền thừa ngọc giản tan thành mấy khói.
Mà huyền dương truyền thừa ngọc có độ cứng lớn hơn rất nhiều lần, nó có thể chịu được trúc cơ kì tu sĩ một đòn toàn lực mà không tan vỡ, là một cái hiếm thấy ngọc chất truyền thừa.
Loại ngọc này cũng là các đại tiên tông ra sức sưu tầm, giá trị hư cao.
Tên này hòa thượng có thể dùng vật này làm truyền thừa đồ vật, quả nhiên không nghi ngờ gì chính hắn đã là tu tiên giả, bên trong chắc chắn chứa bí mật liên quan tới truyền thừa của hắn.
Triệu Vô Cực trong lòng có khẳng định, hắn thu tất cả tiền tài cùng tàn bội vào nhẫn trữ vật, bước ra khỏi phòng tìm Độ Hải cùng Từ Tiểu Bạch.
Hắn muốn từ miệng hai người tìm hiểu một chút tin tức của cái này thiên tài hòa thượng, xem hai người rốt cục biết được bao nhiêu, còn che giấu bao nhiêu.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí
Chương 137: Thiên tài hòa thượng thói quen kì quặc
Chương 137: Thiên tài hòa thượng thói quen kì quặc