DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí
Chương 579: Hiền Tụ Nghĩa khách sáo

Triệu Vô Cực cười cười, hưởng thụ lấy vạn người tung hô.

Võ tôn a, là cỡ nào một cái cực kì tôn quý xưng hào.

Bọn hắn có thể nghi ngờ, có thể không nhận, có thể không cam lòng.

Nhưng kể từ lúc này, bọn hắn khuất phục trước Triệu Vô Cực, sau này cũng sẽ không có người còn dám bàn ra bàn vào Triệu Vô Cực thực lực ra sao nữa.

Không thấy mấy vị ngũ tuyệt đều đứng ở phía sau hắn im như thóc sao?

Ngươi còn muốn ý kiến cái gì?

Nếu hắn không phải võ tôn, bọn hắn có thể im lặng như vậy sao?

Đã không có bản lĩnh còn muốn làm chim đầu đàn, còn đối với Tiếu Mị Mị nháy mắt.

Đúng là không biết chữ chết viết như thế nào mà.

Trong lòng không ít người lúc này cũng đối với tên kia tam lưu cao thủ bất mãn.

Nếu không phải hắn để cho Triệu Vô Cực có cơ hội mượn việc nói chuyện, lúc này bọn hắn cũng không cần phải cúi đầu trước mặt Triệu Vô Cực

Nếu không cúi đầu đối phương sẽ lại nói, ngươi là đang bất mãn với ta sao? Sau đó chính làm một chầu treo lên đánh cực kì thảm hại.

Bởi vậy, không ai dám cùng hắn đối nghịch, không ai dám không cúi đầu.

Triệu Vô Cực, cứ như vậy một lần thị uy, liền hoàn mĩ ngồi chắc cái này Võ tôn vị trí.

Tiếu Mị Mị nhìn về phía Triệu Vô Cực, trong ánh mắt lấp lóe tự hào chi quang.

Nam nhân của nàng, chính là như vậy xuất sắc.

Dù cho có đứng ở trước mặt vạn người, đều là võ lâm cao thủ, hắn cũng có thể khống chế toàn cục, không hề có chút nao núng nào.

Cho dù có mấy cái không đầu óc muốn gây thêm phiền, hắn cũng có thể cực kì nhanh chóng bãi bình.

Mọi chuyện giống như là luôn nằm trong tầm tay của hắn, trong sự khống chế của hắn vậy.

Nàng đối với Triệu Vô Cực tự hào lại thêm một cái cấp độ mới.

Triệu Vô Cực chính là của nàng trời, là của nàng nam nhân, của nàng trượng phu.

Nàng đối với hắn càng là yêu, càng là sùng bái.

Triệu Vô Cực giơ lên tay, ra hiệu cho tất cả mọi người dừng lại, lúc này phía dưới tiếng tung hô mới dừng lại.

Sát khí cùng áp bách chi thế cũng bị Triệu Vô Cực thu hồi.

Lúc này không ít người lập tức đưa tay lau trên trán mồ hôi.

Vừa rồi quả thật là dọa sợ bọn hắn, bọn hắn cũng không muốn bị Triệu Vô Cực lại dùng một chiêu kia, đốt thành cặn bã a!

Triệu Vô Cực vui vẻ quay đầu lại hỏi mấy vị chưởng môn:

“ không biết các vị còn gì muốn hỏi không?”

Hiền Tụ Nghĩa nhìn mấy người một chút, mọi người đều không nói gì.

Âm hậu chỉ là nhẹ nhàng rên khẽ một tiếng.

Nhìn Triệu Vô Cực ở trước mặt quần hùng trang bức như vậy, nàng cũng có chút ghen tị.

Đáng tiếc, nàng lại không có ban sự này.

Chỉ riêng Hiền Tụ Nghĩa hoặc Kiến Đức đại sư cũng đủ để nàng đánh một trận

Muốn xưng võ tôn, còn xa lắm.

Mà tên Triệu Vô Cực này chỉ là dựa vào trí kế chiếm cực lớn ưu thế sau đó chiến thắng, vậy mà dám ngồi lên Võ tôn vị trí.

Thật là ngông cuồng tiểu tử?

Ánh mắt nàng liếc xéo Hiền Tụ Nghĩa cùng Kiến Đức đại sư, giống như là đang nói:

“ hai người các ngươi có còn là nam nhân hay không? Hắn muốn xưng vương xưng bá vậy mà cũng nhịn được sao?”

Kiến Đức đại sư cùng Hiền Tụ Nghĩa cũng không phải kẻ dễ chơi, lập tức dùng ánh mắt nhìn khinh bỉ liếc lại nàng giống như là đang nói:

“ ngươi đừng coi chúng ta là kẻ ngu ngốc. không thấy trên người hắn khí thế so với trước đây mạnh hơn rất nhiều sao? Trước đây chúng ta còn có thể nhìn ra hắn là đỉnh phong trung kì, bây giờ lại chỉ cảm thấy thâm sâu như biển không thể nào đoán ra, chứng tỏ hắn võ công lại có tăng tiến.

Bây giờ đi lên làm chim đầu đạn đụng vào mũi thương, chính là tự tìm nhục nhã!”

Hiền Tụ Nghĩa đối với Âm hậu tỏ thái độ, trong lòng thì lại âm thầm thở dài.

Triệu Vô Cực quả nhiên so với tên Thiên tài hòa thượng năm xưa càng thiên tài.

Hắn là chân chính thiên kiêu, ngàn năm mới có một thiên kiêu.

Lúc trước nghe tin hắn đột phá đỉnh phong cảnh không lâu đã thấy hắn đi tới Hoa Sơn luận võ, lúc tham gia vào Hoa Sơn luận võ là đỉnh phong trung kì.

Mới hơn một tháng không thấy, đã là đỉnh phong hậu kì.

Không cần hỏi, hắn vì sao chắc chắn như vậy.

Chỉ cần không ngốc liền có thể đoán ra ngay.

Tên này, tu luyện đối với hắn đơn giản tựa như ăn cơm uống nước như vậy, quả thật khiến người ta đỏ mắt vô cùng.

Nhưng bây giờ, cho dù đỏ mắt cũng có thể nhắm mắt lại cho qua.

Triệu Vô Cực đã hoàn toàn vượt qua sự khống chế của tất cả mọi người ở đây rồi.

Chưa kể đứng bên hắn Tiếu Mị Mị, khí tức của nàng như là một cái hố đen.

Bọn hắn có lòng muốn đưa của mình khí đến thăm dò nàng thử xem, nhưng vừa cố gắng thử nghiệm, toàn bộ khí của bọn hắn như là rơi vào vạn trượng vực sâu, biến mất vô tung vô ảnh.

Lập tức mấy người hiểu rõ, cả hai tên này, chính là vừa đột phá.

Ngược lại không chỉ đơn giả đột phá như vậy, mà còn phát ra kinh người biến hóa, một cái mà bọn hắn không biết biến hóa.

Đường môn Đường Thất Lang ở một bên nhìn rõ tất cả, nhưng hắn không hề lên tiếng gì.

Hắn lúc trước còn định đi lên thử chiêu đối phương một phen.

Nhưng vừa rồi nhìn Triệu Vô Cực biểu hiện cùng ngũ tuyệt mấy vị cao thủ biểu hiện, hắn lập tức tắt cái tâm tư này.

Tên thiếu niên này, không thể dùng tuổi của hắn để đánh giá thực lực của hắn.

Muốn biết hắn mạnh hay yếu, chỉ có thể dựa vào lúc hắn chiến đấu biểu hiện mới có thể đánh giá một hai.

Bây giờ nếu hắn muốn thật sự thăm dò Triệu Vô Cực, chỉ sợ trả giá sẽ rất lớn, hắn không muốn trả cái giá này.

Kinh dị nhất vẫn là Mai Tĩnh.

Nàng không tham gia Hoa Sơn luận võ, nhưng thực lực của nàng cũng đồng dạng không tầm thường.

Nếu tầm thường, đã không thể làm chưởng môn, chống lên một cái đỉnh tiêm tông môn như vậy.

Nàng nhớ rõ, lúc trước gặp mặt, Triệu Vô Cực vẫn còn nhỏ yếu a.

Không ngờ mới một thời gian ngắn liền có thể phát triển tới loại trình độ này.

Thật khiến người ta lau mắt mà nhìn.

Bởi vì không hề tham gia ngũ tuyệt chi chiến, nàng đối với Võ tôn xưng hào cũng không hề có tí động lòng nào.

Bởi vậy không có bất kì ý nghĩ bất lợi nào đối với Triệu Vô Cực.

Ngược lại nàng rất thưởng thức hắn thiếu niên thiên tài, tương lai có thể tái hiện lại Thiên tài hòa thượng ba trăm năm trước kì tích, kết thúc cái này ba trăm này dài dằng dẵng không hề có người tam hoa tụ đỉnh thành công.

Hiền Tụ Nghĩa lúc này không khéo cười nói:

“ chúc mừng Triệu công tử đột phá thành công. Nhưng mà ta có một chỗ khó hiểu không biết Triệu công tử có thể giúp ta giải hoặc được không?”

Triệu Vô Cực tâm tình đang rất tốt, lại thêm Hiền Tụ Nghĩa nói chuyện khách khí, lập tức nhận lời:

“ mời Hiền chưởng môn nói!”

hắn cũng không chú ý tới, Hiền Tụ Nghĩa gọi hắn là công tử mà không phải Võ tôn, chứng tỏ trong lòng đối phương cũng không muốn công nhận cái này.

Hắn trong lòng vẫn là không phục, muốn một ngày nào đó tu luyện thành công, đánh trở về.

Đương nhiên, thân cư cao địa vị, võ công siêu quần như Hiền Tụ Nghĩa, trong lòng tất nhiên kiêu ngạo.

Hắn đương nhiên là không phục Triệu Vô Cực.

Nếu phục, vậy thì chỉ sợ ngày đó cũng là ngày hắn đặt dấu chấm hết cho võ đạo của mình.

Hắn đã không còn thể tiến thêm cảnh giới nào nữa, suốt đời dậm chân tại chỗ.

Võ đạo không ngừng vượt qua gian khó, dũng mãnh tiến lên.

Nếu đối với một người thần tượng mà cố gắng đạt tới sự mạnh mẽ như đối phương, như vậy không hề có vấn đề gì.

Nhưng nếu bị một người đánh phục, sau đó sống trong âm ảnh của hắn, bị hắn sáng lạng thành công hòa quang che lấp, như vậy võ đạo liền sẽ cực kì khó tiến thêm, gần như là dậm chân tại chỗ.

Lúc đó một ngụm chí khí ở trong lồng ngực liền tiêu tan.

Võ đạo, cũng đến điểm dừng.

Hiền Tụ Nghĩa không phục, đây đối với hắn ngược lại là chuyện tốt, cũng đúng với hắn thân phận cùng lịch duyệt có được tâm trí thành thục.

Hiền Tụ Nghĩa lúc này nhanh chóng lên tiếng hỏi:

“ không biết Triệu công tử nội công là xảy ra chuyện gì? Không phải ngươi nội công là màu tím sao? Chẳng lẽ ngươi phá công trùng tu? Phải biết, nội công của mỗi người màu sắc là cố định, dựa theo nội công tâm pháp của bổn môn mà luyện thành a! cả đời không thể nào thay đổi được! ngươi vừa rồi thể hiện ra màu hoàng kim sắc thái, còn có thể hóa thành hoàng kim chi hỏa thiêu đốt, cái này thật khiến ta ngạc nhiên!”

Hiền Tụ Nghĩa trên mặt thể hiện ra thái độ kinh ngạc vô cùng, khiến cho ở xung quanh hắn không ít người ghé mắt.

Bọn hắn cùng Hiền Tụ Nghĩa quen biết đã lâu, đương nhiên biết Hiền Tụ Nghĩa là cái gì tính cách.

Đối phương không thể nào bỗng nhiên đối với một người thể hiện ra nịnh nọt chi sắc.

Nãy giờ hắn đối với Triệu Vô Cực vô cùng khách khí, thậm chí có phần nịnh nọt.

Còn muốn ở trên mặt diễn một hồi khuôn mặt biểu cảm lừa dối, trong này nếu không có quỷ, bọn hắn chắc chắn không tin.

Nhất là Kiến Đức đại sư, vốn trước giờ vô cùng nghiêm túc bộ dáng ánh mắt cũng bắt đầu liếc qua liếc lại, giống như đang suy nghĩ Hiền Tụ Nghĩa muốn làm trò gì? Thế cục ở đây đang biến chuyển thế nào? Nãy giờ sự việc có chút nằm ngoài dự đoán của hắn a!

hắn nhớ lúc trước khi Triệu Vô Cực xuất hiện, Đường Thất Lang còn nói muốn khiêu chiến đối phương a.

Sao lúc này lại im lặng rồi?

Hiền Tụ Nghĩa lại thể hiện ra một bộ khách sáo nịnh nọt bộ dáng, rốt cuộc bọn hắn đang làm gì?

có phải vừa rồi hắn bỏ sót cái gì hay không?

Kiến Đức đại sư phật pháp cao thâm, đối nhân xử thế cũng không tệ.

Nhưng lúc này hắn nhìn vốn rất thân quen nhưng bây giờ lại có chút xa lạ Hiền Tụ Nghĩa, hắn cảm giác, chuyện này chỉ sợ sẽ rất thú vị a!

Đọc truyện chữ Full