Triệu Vô Cực híp mắt nhìn Hải Chiến Nghi nói:
“ Hải sư huynh tối qua giống như uống rất vui vẻ a?’
Hải Chiến Nghi ha ha cười to nói:
“ đúng vậy,ta uống rất vui vẻ! Triệu Vô Cực, ngươi nói thử xem, nếu một cái nào đó người ngươi không thích gặp xui xẻo, vậy ngươi có nên uống chúc mừng hay không?’
Triệu Vô Cực gật đầu:
“ đúng vậy, ta nhất định phải uống chúc mừng, uống thật say, như vậy mới đúng với tận hưởng ít ỏi thời gian vui vẻ phương châm nha!”
Hải Chiến Nghi bỗng nhiên híp mắt lại, nụ cười trên mặt tán đi không ít, hắn lạnh nhạt nói:
“ chẳng lẽ người xui xẻ đó còn có thể lật lên cái gì sóng to gió lớn hay sao? Ngươi cho rằng hắn đã ngã xuống một lần, không thể ngã xuống lần thứ hai?’
Triệu Vô Cực cũng lạnh mặt, đưa miệng đến gần bên tai Hải Chiến Nghi nói:
“ như vậy phải chờ xem mới biết được, có điều chuyến này chờ chỉ sợ cũng khá là lâu nha.
Hải sư huynh, ngươi nên tận hưởng chút ít thời gian vui vẻ còn lại của ngươi đi thôi!”
Triệu Vô Cực nói xong liền dẫn đám người rời đi trực tiếp đến cửa hàng phương hướng mở ra, nhanh chóng điều hành mọi người sắp xếp mọi thứ.
Hải Chiến Nghi ánh mắt híp lại nhìn về phía bên kia, Triệu Vô Cực vậy mà có gan mở cửa? đối phương không sợ lại có người đến trộm đồ vật sao? Hay hắn định dùng số lớn người đến trông coi cửa hàng?
Nếu như vậy, Triệu Vô Cực cũng không có cái gì hơn cái này nha, không đủ gây sợ.
Hải Chiến Nghi cũng từng nghĩ qua cách giải quyết chuyện này, lấy trí tuệ của hắn hắn cũng chỉ có thể nghĩ được cách này mà thôi.
Mang theo tò mò tâm lí, không biết Triệu Vô Cực sẽ dùng cách gì ứng phó, Hải Chiến Nghi đi tới phía trước cửa hàng.
Chỉ có điều cửa hàng cửa là đóng, bên ngoài còn treo lấy tạm thời chưa tiếp khách tấm bảng, không biết Triệu Vô Cực bên trong đang làm cái gì.
Hải Chiến Nghi hừ lạnh một tiếng, giả thần giả quỷ.
Lát nữa ta ra tay xem ngươi có cách nào ứng phó được!
Hải Chiến Nghi mang theo một bụng lửa giận hừ lạnh rời đi, hắn muốn tìm tới Mã Tứ, đối với Triệu Vô Cực triển khai trộm đồ hành động.
ở trong cửa hàng, Triệu Vô Cực nhanh chóng lấy ra một nhóm quần áo bổ sung, đồng thời tay nhanh đến xuất hiện tàn ảnh hướng mấy cái quần áo đóng dấu.
Con dấu của hắn chính là hình một cái tam túc kim ô được vòng tròn bao lại biểu tượng.
Đóng xong hết dấu, Triệu Vô Cực lại cài đặt lên trước cửa máy quét, cuối cùng mang cả hai con dấu đưa cho Tiểu Mai bảo quản.
Dù sao cái này cũng là Tiểu Mai thường dùng đồ vật, để ở hắn chỗ này cũng không có tác dụng gì.
Làm xong tất cả, đám người cũng quét dọn xong cửa hàng, Triệu Vô Cực điều khiển đám người mang y phục bày ra, sau đó mở cửa hàng.
.......
“các ngươi nhìn kìa, Tiên Y phường lại khai trương, chúng ta lại có thể mua y phục rồi!”
“đúng vậy a, hôm qua không biết có việc gì mà Tiên Y phường đóng cửa một ngày khiến cho ta không mua được y phục, so với mấy cái tiểu muội quả thật kém chị kém em đây!”
“không sao không sao, hôm nay chúng ta liền có thể mua được y phục. Mau vào thôi, nếu không lát nữa đám người đến đông, chúng ta cũng không được tư vấn mua y phục kĩ càng!”
Thanh Vân Tông đám người nhanh chóng phát hiện ra Tiên Y phường lần nữa mở tiệm buôn bán, mỗi người đều hào hứng bừng bừng chạy tới mua đồ vật.
Nhất là đám nữ nhân, bây giờ bên người bọn hắn các loại sư tỷ sư muội đều mặc đủ loại quần áo xinh đẹp như bách hoa tranh diễm, khiến các sư huynh ánh mắt đều bị đối phương dẫn đi, các nàng cũng khó lòng mà cạnh tranh nổi.
Bởi vậy các nàng nhất định phải mua vài bộ y phục, nhất quyết không ở chỗ này chịu thua.
Bách hoa tranh diễm, các nàng ai cũng muốn làm trong đó bách hoa chi hậu, không hề có ai chịu ai, đều cho là mình xinh đẹp.
Bởi vậy Tiên Y phường vừa mở, đám người xông tới mua đồ gần như muốn đem cửa cho chen lấn một cái chật cứng, hai ngày lưu lượng người liền bùng nổ ngay lúc này, khiến cho đám tiếp khách tiểu muội đều đầu đầy mồ hôi.
Triệu Vô Cực hài lòng nhìn lấy cảnh này, trong lòng âm thầm nói:
“ Hải Chiến Nghi phải không? Lần này ta muốn xem thử xem, ngươi trí tuệ có phải hay không rất cao, cố tình hai lần tính toán lừa qua ta, hoặc là ta đánh giá quá cao trí tuệ của ngươi.
Bất kể là cái nào, ngươi cũng đừng hòng thoát!”
........
Mã Tứ rất sung sướng, bởi vì gần nhất nhờ vào Hải Chiến Nghi sư huynh sai khiến hắn đi làm mấy việc bẩn thỉu mà kiếm được một bút lớn Linh thạch.
Hắn bình cảnh luyện khí kì tam trọng cũng ở mấy ngày nay liền bị hắn dùng số lớn Linh thạch mua các loại đan dược đắp vào mà phá tan.
Khốn nhiễu hắn mấy năm bình cảnh lúc này liền bị hắn đánh tan, trong lòng vô cùng sảng khoái.
Hôm nay Hải Chiến Nghi Hải sư huynh lại tìm hắn, bên trong truyền tin phù tin tức truyền lại chính là muốn hắn làm lại việc cũ.
Đối với trộm cái này Tiên Y phường mà nói, Mã Tứ đã không có chút sợ hãi nào.
Một đám luyện khí kì tiểu ni tử trông coi mà thôi, làm sao có thể làm khó được hắn.
“Hải sư huynh, chúng ta lại gặp mặt.
Lần này vẫn như cũ đúng không?’
Mã Tứ cười hì hì lấy lòng Hải Chiến Nghi, đối với đối phương vô cùng cung kính.
Nói đùa cái gì, cái này Hải Chiến Nghi hậu trường đủ lớn, tài đại khí thô, không phải một cái trúc cơ kì tam trọng như hắn có thể so sánh được.
Bởi vậy nếu có cơ hội bám vào, nhất định phải bám bằng được.
Bình thường tu sĩ nếu không có cái gì kì ngộ, gần như không cách nào ở trong đám người trở thành người nổi bật.
Bởi vậy chọn cho mình một trận doanh cũng là một cái quan trọng quá trình, cần phải nhanh cùng quyết đoán, nếu không bỏ lỡ cơ hội, đến lúc chọn trận doanh quyền cũng không có, cơ hội cũng không có, vậy thì mãn kiếp làm sâu kiến đi thôi.
Bởi vậy Mã Tứ đã chọn xong, hắn muốn ôm cái này đùi to, muốn về cùng Hải Chiến Nghi một cái trận doanh.
Hải Chiến Nghi gật đầu nói:
“ đúng vậy, như cũ làm việc. chúng ta nhất định phải khiến Triệu Vô Cực hối hận vì hắn dám ở chỗ này mở cái này Tiên Y phường!”
“tuân mệnh sư huynh!”
Mã Tứ trên gương mặt một trận biến đổi, sau đó nhanh chóng hướng về phía bên Tiên Y phường đi tới.
Hôm nay lưu lượng người qua lại Tiên Y phường vô cùng đông đảo, hắn cũng không sợ sẽ có người nhìn chằm chằm vào mình.
Cho dù có, cũng không thể nào khống chế nổi, bởi vì thật sự quá đông.
Bước vào Tiên Y phường, Mã Tứ lập tức nhận ra khác biệt.
Hôm nay người ngồi ở chỗ thu ngân vẫn là cái kia thắt hai bím tóc mắt to manh manh tiểu cô nương, gọi là cái gì Tiểu Mai thì phải.
Nhưng bên cạnh nàng, ngồi chính là Triệu Vô Cực.
Triệu Vô Cực là trúc cơ kì tu sĩ, cảm giác của hắn so với Tiểu Mai phải mạnh nhiều lắm, làm không cẩn thận sẽ bị hắn phát hiện, như vậy thì chơi xong rồi.
Mã Tứ trong lòng hồi hộp một chút, nhưng hắn liền phát hiện ra, Triệu Vô Cực cũng không có cái gì đặc biệt bố trí, hắn ngồi đấy cũng giống như là muốn chấn nhiếp phường đạo chích mà thôi, không hề có ý tứ xem xét bên này.
“không có phương pháp ứng đối, vậy mà còn dám mở quán? Triệu Vô Cực trước đây nổi tiếng thông minh, không ngờ cũng chỉ có vậy thôi a!”
trong lòng tràn đầy khinh thường, Mã Tứ lúc này đã không có cái gì sợ hãi.
Hắn nhìn rõ ràng, Tiểu Mai bốn phía nhìn nhìn ngó ngó, nhưng nàng cũng không quản hết được Tiên Y phường, Triệu Vô Cực thì không khác gì cái bù nhìn, dọa một chút tiểu chim chóc còn được, sao dọa được hắn cái này trúc cơ kì tam trọng cao thủ.
Thế là Mã Tứ quả quyết ra tay, hướng về phía y phục vị trí đi tới, sau đó giống như trước chọn một cái thời điểm không ai chú ý thu một đống lớn y phục vào nhẫn trữ vật.
“thành công!”
Mã Tứ trong lòng vui vẻ, hắn lần nữa nhìn về phía Triệu Vô Cực, Triệu Vô Cực vẫn một bộ ngơ ngơ ngác ngác ngồi đấy, cũng không hề phát hiện ra cái gì.
“ ha ha ha, chỉ dựa vào ngươi mà muốn chấn nhiếp đạo chích? Quả thật ngây thơ dến cực điểm!”
Mã Tứ hướng về cổng phương hướng đi tới, đến lúc này, Triệu Vô Cực cũng không hề có cái gì phát hiện, hắn triệt để yên tâm lại.
............
“ chủ nhân, bên ngoài có một cái gọi là Tống Thư Sơn nội môn đệ tử cầu kiến!”
đang ngồi nhàn nhã uống trà Diệp Ân Vi bỗng nhiên được hạ nhân thông báo, nàng “ồ” lên một tiếng, sau đó cho người dẫn hắn vào.
“hắn đến đây làm gì? Không phải tối qua vừa mới gặp chúng ta sao?’
Diệp Ân Vi trong lòng nghi hoặc, nhưng cho dù có chuyện gì, chỉ cần nàng gặp Tống Thư Sơn tất cả sẽ rõ không phải sao? Cần gì phải đoán, dù sao hắn cũng đã đến đây rồi!
Tống Thư Sơn đi tới, bộ dáng có vẻ gấp gáp nói:
“ DIệp sư tỷ, ta có chuyện gấp tìm ngươi.
Ngươi có biết Hải sư huynh ở đâu không? Ta tìm qua chỗ hắn, nhưng không hề gặp hắn!”
Diệp Ân Vi nghi hoặc hỏi:
“ hắn không ở động phủ tu luyện sao? Vậy hắn đi đâu nha? Ngươi có việc gấp tìm hắn sao?’
Tống Thư Sơn khó chịu nói:
“ ta hôm nay liền nghe được tin tức Tiên Y phường đã mở cửa buôn bán lại, chỉ sợ Hải Chiến Nghi sư huynh nghe tin này sẽ không nhịn được đi tìm đối phương gây rắc rối.
Triệu Vô Cực có thể mở lại, đương nhiên có biện pháp ứng đối.
Bởi vậy bây giờ ra tay là cực độ không ổn, hôm qua Hải sư huynh quá thịnh tình, ta uống cũng có chút nhiều bởi vậy đem chuyện này quên béng đi!”
Diệp Ân Vi nghe vậy sắc mặt có chút khó xem. Lấy nàng hiểu Hải Chiến Nghi, đối phương nếu trước một bước gặp được cảnh này, rất có thể làm ra cái này ngu ngốc hành động.
Nàng vội vàng nói:
“ đợi một chút, để ta hỏi xem Hải Chiến Nghi bây giờ đang ở đâu!”
Diệp Ân Vi ném ra mấy cái truyền tin phù, sau đó hai người đều sốt ruột chờ đợi.
Tống Thư Sơn trong lòng âm thầm mắng:
“ khốn kiếp Hải Chiến Nghi, nếu không phải hôm qua đối phương kéo kéo bắt ta uống cho bằng được, ta đã không vì ngà ngà say mà quên đi chuyện này.
Đúng là người làm đại sự không thể say nha, rượu có thể uống, nhưng sa vào liền hỏng chuyện.”
Trong lòng âm thầm mắng Hải Chiến Nghi mười tám đời, Diệp Ân Vi lúc này cũng nhận được một cái truyền tin phù.
Nàng sắc mặt bỗng nhiên chìm xuống nói:
“ có người thấy hắn xuất hiện gần Tiên Y phường vị trí!”
Tống Thư Sơn lúc này sắc mặt cũng âm trầm như muốn xuất ra nước, hắn cắn răng nói:
“ chúng ta mau tới tìm hắn, hi vọng còn có thể cứu vãn tình thế này!”
Diệp Ân Vi mạnh mẽ gật đầu:
“ đi thôi!”
Hai người cứ như vậy vội vội vàng vàng tìm tới Hải Chiến Nghi, có điều hai người không biết, Hải Chiến Nghi đã sớm cho Mã Tứ hành động.
Bọn hắn, đã muộn!
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí
Chương 1005: Đã muộn
Chương 1005: Đã muộn