DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tiên Vốn Thuần Lương
Chương 401: Nhân tộc gian tế

Thật không ngờ trình độ đào đất của Địa tộc lại cao đến mức này, Kim Phi Dao nhân lúc nửa đêm dán Ẩn Thân phù chạy tới xem tiến triển đào đường, lúc này nàng đang ngồi trong hầm, đưa tay sờ sờ vách tường bóng loáng.

“Các ngươi thật lợi hại, ta còn tưởng rằng sẽ tới một chỗ lổn nhổn đất đá, không ngờ lại giống như tường xây vậy.” Kim Phi Dao vỗ vỗ mặt tường, cười tươi nói.

Vương thượng Địa tộc và người nhà đứng bên cạnh nghe thấy nàng khích lệ thì nhịn không được cười toét miệng. Đó là đương nhiên, cũng phải xem xem là ai đào hầm chứ.

“Tuy nhiên, xem ra các ngươi vẫn rất nhàn, lượng công việc không lớn nha, ngay cả vách tường cũng trang trí cho đẹp như vậy.” đường hầm dưới ánh sáng trân châu chiếu rọi còn lòe lòe tỏa sáng, thoạt nhìn vô cùng nhẵn mịn.

“Không phải, việc này làm chúng ta mệt sắp chết rồi.” vương thượng Địa tộc nghe vậy thì vội vàng giải thích, sợ Kim Phi Dao nhất thời tâm huyết dâng trào, bắt bọn họ đào tới tận Trọng Thổ Linh giới. “Đào hầm sẽ moi ra rất nhiều đất, nếu kéo ra ngoài vứt thì lập tức sẽ bị người phát hiện, vì thế chúng ta liền dùng Luyện Bùn pháp, luyện đất thành bùn, phun lên tường để tạo ra lớp bọc giống như sứ thế này. Làm như vậy vừa có thể xử lý lượng đất đào ra lại có thể làm cho thông đạo sạch sẽ.”

“Vậy sao, thật phiền toái cho các ngươi.” Kim Phi Dao gật đầu, sau đó vỗ vỗ lên trần động, “Các ngươi không thể đào cao một chút sao, thông đạo này chỉ đủ cho ta ngồi, không thể đứng dậy nổi, lúc đi ta phải đi thế nào?”

Thông đạo này rất sạch đẹp nhưng lại chỉ cao bằng nửa người, rất vừa với Địa tộc nhưng với Kim Phi Dao mà nói thì lại thấp đến đáng thương. Nàng căn bản không thể đứng lên, chỉ có thể ngồi, còn muốn bước đi thì đúng là không có khả năng.

Sắc mặt nàng lạnh xuống, lạnh lùng hỏi: “Các ngươi cố ý hả? Làm như vậy thì ta làm sao mà mang các ngươi rời đi?”

Vương thượng Địa tộc chà xát hai tay, dè dặt cẩn trọng giải thích: “Tiền bối, nếu muốn đào cao lên thì phải có công cụ. Không dối gạt ngươi, ta từ lúc sinh ra đến giờ chưa từng đào hầm. Thê thiếp và tử nữ của ta lại càng không cần phải nói, còn chưa từng ở trong động. Những lão thần kia cũng là nhất thế phú quý, làm gì đã phải sống cuộc sống như thế này, căn bản không ai có công cụ. Thông đạo này là do chúng ta đào theo bản năng, lúc bắt đầu có không biết bao gian nan.”

Thấy vương thượng Địa tộc tỏ vẻ đáng thương, vẻ mặt Kim Phi Dao hòa dịu không ít, “Cho nên ta mới cho các ngươi luyện tập nhiều một chút, nếu không sau này quay về Trọng Thổ Linh giới cũng vô dụng, tuy nhiên hiện tại các ngươi làm cũng không tệ, chỉ là thấp thế này thì các ngươi bảo ta đi thế nào?”

“Tiền bối, không phải ngươi biết bay sao, trực tiếp nằm xuống bay qua là được, như vậy lại càng nhanh, hoàn toàn không cần đi.” Vương thượng Địa tộc khoa tay múa chân, nếu nằm bay thì vẫn rất rộng.

Kim Phi Dao liếc mắt nhìn hắn, nhìn làm cho hắn phát sợ hãi mới nói: “Được rồi, cứ như vậy đi. Các ngươi chuẩn bị đi, ba ngày sau ta tới đón các ngươi, thu dọn hành lý hết đi, đừng để đến lúc đó lại bảo quên mang theo thứ này thứ kia.”

Không ngờ ba ngày sau được đi, vương thượng Địa tộc nhanh chóng đáp lời, nghĩ đến chuyện mình sinh ra ở Bách Hòa thành, hiện tại phải về cố hương chưa từng biết tới, tâm tình có chút bất an.

Kim Phi Dao chui ra khỏi đường hầm, dán Ẩn Thân phù bỏ đi. Nhà vương thượng Địa tộc rất đông người, ở chật kín cả loa phòng, chỉ có duy nhất một cái bàn nằm phía trên cửa đường hầm. Bộ tộc đứng đầu một giới mà lưu lạc đến nước này, thật sự khiến người khác cảm thấy bi ai.

Nửa đêm ba ngày sau, Kim Phi Dao dùng một pháp trận phổ thông thay thế cho Thập Nhị Yêu Linh trận, các thứ khác đã sớm thu dọn xong, nàng thu Mập Mạp vào túi linh thú, sau đó bỏ Hoa Uyển Ti vào túi càn khôn, dán Ẩn Thân phù rồi lặng lẽ ra khỏi nhà.

Văn vương cho người canh chừng ngoài nhà nàng bất kể ngày đêm, chỉ cần nàng vừa ra ngoài là sẽ bẩm báo cho hắn, có thể nói là dụng tâm lương khổ. Đáng tiếc là không có tác dụng gì, chỉ có thể ngồi một chỗ ngẩn người thôi.

Kim Phi Dao lặng lẽ đi xuống tầng một, vọt vào phòng vương thượng Địa tộc, thấy bọn họ đã chuẩn bị xong, đang ngồi tập trung chờ nàng. Kim Phi Dao không hiện ra thân hình mà lấy một cái thùng đã được luyện chế ra ném xuống đất, “Nếu không phải các ngươi còn có tiểu hài tử đang bú sữa thì ta đã định dùng một cái gói tùy tiện buộc các ngươi vào rồi. Tiến vào thùng đi, chờ ta trở lại sẽ lập tức vào trong thông đạo.”

Thấy bọn họ nhìn chằm chằm vào cái thùng, ánh mắt ái ngại tỏ vẻ bao nhiêu người như vậy chen vào thì chắc chắn rất chật chội, Kim Phi Dao liền giải thích: “Ra khỏi hầm ta sẽ đổi nơi khác cho các ngươi, bảo đảm các ngươi ở rất thoải mái. Nhưng thứ đó quá lớn, không thể lấy ra ở trong này được, các ngươi đừng soi mói nữa, chấp nhận tạm đi.”

“Chúng ta không soi mói, chúng ta sẽ ở trong này chờ tiền bối.” Việc đã tới nước này, vương thượng Địa tộc cũng chỉ có thể kiên trì đáp ứng.

Đã đào hầm còn tiến rương nhỏ, vừa nhìn là biết chuẩn bị chạy trối chết. Người này tám phần là định đi làm việc gì đó, chẳng lẽ là muốn giết chết Văn vương? Nơi này có đại trận, chẳng lẽ nàng định lừa người ra ngoài thành giết chết, sau đó trở lại trong thành, nơi không ai dám dùng thuật, sẽ chạy đi theo thông đạo? Vương thượng Địa tộc cảm thấy lá gan Kim Phi Dao quá lớn lại hoàn toàn không nghĩ tới nàng còn đi làm chuyện lớn hơn nữa là mang thịt khô thần long đi.

Ngay lúc bọn họ hóa thành một đám Kim Lưng thử, chen chúc trong rương tha thiết chờ mong, trái tim nhỏ bé nhảy lên thùng thùng thì Kim Phi Dao đã đi tới trước thịt khô.

“Ngươi chuẩn bị xong chưa, ta muốn động thủ.” Kim Phi Dao truyền âm cho yêu long, hiện tại không có ai chú ý đến nơi này, đúng là cơ hội tốt để động thủ.

“Được, ngươi tới đi.” Thanh âm yêu long trầm thấp, đợi vô số ngày đêm, rốt cục cũng có thể rời khỏi nơi này.

Nếu trở lại Thiên cấp giới, người nọ biết mình chạy thoát, liệu có lại lần nữa chém mình không? Yêu long lúc này đột nhiên nghĩ đến chuyện đó, vội vã đuổi ý niệm này đi, bây giờ không thể để bị dọa chùn bước được. Người nọ trí nhớ kém, thường xuyên quên những việc đã xảy ra, lúc đó chỉ nói là phạt mình coi chừng thành ngàn năm, tính đến giờ đã vài lần ngàn năm rồi cũng không thấy hắn tha cho mình, tám phần là đã quên mất mình rồi. Đã như vậy, trở lại Thiên cấp giới chỉ cần tránh mặt hắn là sẽ không có việc gì.

Kim Phi Dao đã chuẩn bị xong, chỉ còn chờ yêu long làm cấm chế toát ra, vậy mà đợi nửa ngày cũng không thấy yêu long có động tĩnh gì, khó hiểu hỏi: “Sao vậy?”

Yêu long phục hồi tinh thần, “Không sao, lập tức bắt đầu!”

Thịt khô yêu long trở nên sáng ngời, phần cấm chế còn lại hiện ra, đó cũng là vì đây là một cấm chế cực kỳ lợi hại chứ nếu là cấm chế khác thì bị hủy đến một nửa thế này đã sớm mất đi hiệu quả rồi, giống như truyền tống trận vậy, chỉ cần phá một chỗ nho nhỏ là sẽ không dùng được.

“Đi!” thấy cấm chế hiện ra, Kim Phi Dao hợp hai thanh Thông Thiên Như Ý làm một, một thanh trường đao dài gần mười trượng xuất hiện trong không trung. Sau đó, Thông Thiên Như Ý bay vèo qua, dán sát vào thịt khô đang sáng ngời cấm chế mà chém.

Đao phi thịt bay, cấm chế giống như vỏ chuối bị lột xuống, thân hình Kim Phi Dao nhoáng lên một cái, yêu khí màu đen và linh khí điên cuồng tuôn ra, hóa thân thành Thao Thiết. Nàng mở to miệng nuốt toàn bộ miếng thịt khô vừa bị tước xuống.

Không biết bắt đầu từ lúc nào, cứ đến nửa đêm mùng một và mười lăm hàng tháng thịt khô thần long lại phát sáng, chuyện này đã sớm bị yêu tộc chung quanh phát hiện. Lúc đầu bọn họ còn tưởng là có chuyện gì, nhưng sau thời gian dài thì đã quen đi. Cứ mùng một và mười lăm là Hải yêu tộc, tộc thờ phụng thịt thần long sẽ ở trước cửa nhà cúng bái thịt thần long đang lóe sáng cấm chế phía xa.

Nhưng hôm nay, tất cả bọn họ đều trợn mắt há mồm nhìn phía trên không trung xuất hiện một con yêu thú vĩ đại. Thịt thần long thì bị một đường bạch quang lướt qua, nơi cấm chế phát sáng bị tước xuống toàn bộ, sau đó yêu thú kia há mồm ăn hết phần thịt thần long mang cấm chế.

“A!” bọn họ ngây người một lát, đột nhiên phản ứng lại, trong đêm yên tĩnh nhất thời truyền đến tiếng kêu kinh hãi xen lẫn rống giận: “Thần long bị người ta ăn rồi.”

Biết hành động lớn như vậy chắc hắn sẽ bị người khác phát hiện, Kim Phi Dao cũng không quản nhiều những người này bởi vì nàng đã nhìn thấy không gian chung quanh bắt đầu vặn vẹo. Đây là pháp thuật tự hộ của đại trận định ép nàng thành thịt vụn giống như ngày đó xử lý tên Nhân tộc dám sử dụng pháp thuật.

Kim Phi Dao không dám lộn xộn, yêu long đã dặn nàng không được chạy loạn, phải chờ nó ngăn chặn xử phạt của đại trận rồi mới được thu thân thể rời đi. Lẳng lặng chờ, nàng đã thấy trong thành xuất hiện không ít yêu tộc, bọn họ đang chạy tới nơi này.

Không gian vặn vẹo càng ngày càng mạnh, rồi đột nhiên ngừng lại, sau đó thì biến mất. Đúng lúc này, từ bên trong thịt khô yêu long lao ra một đường ánh sáng, trực tiếp đâm tới chỗ Kim Phi Dao. Nàng há miệng rộng, đường ánh sáng dừng lại trong miệng nàng, sau đó nàng lập tức khôi phục nhân hình, lấy túi càn khôn thu hồi toàn bộ thịt yêu long.

Dán Ẩn Thân phù lên người, Kim Phi Dao bay vèo xuống bên dưới, nơi đang dần tụ họp rất đông yêu tộc, nhanh chóng chạy tới chỗ ở của vương thượng Địa tộc.

Vô số người nhìn thấy quá trình biến thân của nàng, tuy đại bộ phận yêu tộc không biết mất đi thịt thần long thì sẽ thế nào nhưng loại hành vi trộm cắp này đã làm mọi người tức giận, chung quanh ầm lên tiếng kêu là đòi đuổi theo. Từng luồng thần thức điên cuồng quét khắp toàn thành, Kim Phi Dao cảm thấy trên người không ngừng bị thần thức đảo qua.

Sau đó liền nghe có người gầm lên: “Kim Phi Dao, tên yêu tộc bại hoại nhà ngươi!” không cần quay đầu, Kim Phi Dao cũng biết là ai đã đến, chính là tên ngốc Văn vương.

“Hừ.” nàng khó chịu hừ một tiếng, Ẩn Thân phù không thể giấu nổi thần thức của tu sĩ cao giai, chỉ có thể trách nó cấp bậc quá thấp. Nếu không phải bình thường ít ai sử dụng thần thức cả ngày thì Kim Phi Dao căn bản không thể có thể chạy ra chạy vào dưới mí mắt Văn vương.

Đã không giấu được thì không cần Ẩn Thân phù làm gì nữa, Kim Phi Dao sử xuất Minh hỏa độn, toàn thân hiện ra từ hư không, sau đó hóa thành một đường lửa đen phóng về phía loa phòng.

“Ngăn nàng lại! Nàng là gian tế của Nhân tộc!” Văn vương vừa đuổi theo vừa hô.

Lúc này tốt nhất là phải làm cho mọi người dấy lên thù hận chủng tộc, có chút yêu tộc còn đang do dự liền lập tức xông tới, nhưng tất cả yêu tộc đều sợ đại trận nên không dám lung tung xuất thủ công kích nàng, điều này đã làm Kim Phi Dao chiếm không ít tiện nghi.

Mà nàng cũng không sử dụng pháp thuật, yêu long nói trận này không có nó cũng có linh thạch duy trì, nếu đúng như vậy thì nàng dùng độn pháp còn được chứ nếu công kích yêu tộc khác thì sợ rằng sẽ xảy ra chuyện.

Đúng lúc này, trong không trung đột nhiên xuất hiện một uy áp cường đại, Kim Phi Dao kinh hãi, “Thủy Quân vương đến!”, mà cách đó không xa chính là loa phòng, chỉ cần mấy giây là có thể chạy tới đó.

Đọc truyện chữ Full